Hấp Huyết Quỷ Trong Ngăn Tủ

Chương 16: Tôi muốn ra ngoài chơi




Cả ngày Mộ không ngủ, hấp huyết quỷ ngây ngốc này sẽ không biểu hiện hậm hực bày trên mặt —— Trong lâu đài không có ngăn tủ thích hợp có thể ngủ, đồ ăn cũng không ngon bằng Mộ Hi làm, ngay cả mùi giặt quần áo cũng kỳ quái!

Còn Mộ Hi thì ngủ an ổn trong lòng hắn —— Ngủ trong lòng Mộ, chính là lúc hắn chưa tu thành hình người.

Thế nhưng tâm tình tiểu miêu cũng không vui sướng như thế: Là một trạch nam thế kỷ mới, không thể vọc máy vi tính không thể chơi điện thoại ngay cả xem TV một chút cũng bị xem là một con mèo thiên tài, sinh hoạt đơn giản thật không đành lòng nhìn thẳng! Còn có Wardi đại thúc! Lão tử thật tình không thích ăn thức ăn mèo đâu, đừng có cầm thức ăn mèo rồi dùng biểu tình trung nhị [1] nhìn tôi nữa, còn trêu tôi nữa, thật sự tôi sẽ không nhịn được vươn móng cào bản mặt lừa dối thế nhân của ngài đó!

[1] Trung nhị: hiểu đơn giản là “bệnh dở hơi” khi dậy thì đó.

Cho nên nói, từ cổ chí kim nhiều yêu quái dốc sức tu luyện thành người như thế, làm sao có thể không có đạo lý chứ!

Lúc Mộ Hi tỉnh lại, Mộ đang tựa ở đầu giường xem điện thoại, sắc trời bên ngoài đã tối.

Mộ Hi ngáp một cái, hỏi: “Mộ Mộ, làm xong chính sự chưa?”

“Ừ.” Hiện tại chắc các trưởng lão cùng mấy kẻ thù đã bắt đầu văn phong nhi động (nghe tin lập tức hành động) rồi đi, trước khi bọn họ làm ra động thái tiếp theo, Mộ có thể yên lặng theo dõi kỳ biến.

“Tôi đây muốn đi ra ngoài chơi.” Tiểu miêu nhào tới, móng vuốt níu lấy cổ áo Mộ.

“Không được.”

“Một mình tôi ra ngoài sẽ không bại lộ!”

“Không thể.” Mộ cũng không ngẩng đầu lên.

“Ai quan tâm anh hả lão quỷ, lão tử muốn đi chơi!”

“…”

Tiểu miêu tạc mao “Hừ” một tiếng quay đầu.

“Haizzz —— Lát nữa ta cùng cậu đi.” Mặc kệ thế nào đi nữa, cuối cùng Mộ luôn không thể cự tuyệt hắn. Kéo tiểu miêu cả người sung sướng vào trong lòng, bên ngoài liền truyền đến tiếng đập cửa lễ phép.

“Mộ tiên sinh, ngài rời giường chưa?”

Mộ để lão quản gia mở cửa, theo hắn xuống lầu. Sau khi chào hỏi Wardi và San, một mình Mộ rời khỏi lâu đài.

Đường rộng thông suốt bốn phía cùng xe taxi hàng loạt không làm khó thâm niên lộ si Mộ, đi đến trấn trên, tiểu miêu bị dòng người chen chúc làm cho hoảng sợ.

“Sao ngày hôm nay náo nhiệt vậy!” Trong giọng nói chứa sự hưng phấn không thể bỏ qua. Là một truyền thống hảo miêu yêu sống trong xã hội loài người, Mộ Hi kế thừa thiên tính thích tham gia náo nhiệt của dân tộc Trung Hoa vĩ đại.

“Ừ.” Mộ nắm tay tiểu miêu, sợ bị dòng người tách ra, đáp, “Lễ hội bia.”

“Oa, thế thì chắc chắn có bia miễn phí để uống rồi!”

“Ừ.” Ánh mắt của Mộ thoáng qua ý cười.

Bia miễn phí được đặt trên bàn đá khảm chặt vào mặt đất, miễn cho những người cuồng hoan say mèm ném đi. Mộ Hi chen đi lấy hai chai, đưa cho Mộ.

Mộ kéo hắn đi qua dòng người, đi tới chỗ trống trải.

Ban đêm vào hạ nhiễm khí lạnh rất thoải mái dễ chịu, tiểu miêu uống một hớp bia lớn, thoải mái than một tiếng.

“Thích?” Mộ hỏi không đầu không đuôi, nhưng tiểu miêu vẫn cao hứng trả lời “Ừ” mấy tiếng.

“Qua hai tháng dẫn cậu đến Munich.”

“Hả?” Đi nơi Mộ Mộ sinh ra làm gì?

“Nơi bắt nguồn lễ hội bia [2] mà, trước khi rời đi thấy thật nhiều lần.”

[2] Ở đây Mộ ám chỉ đến Lễ hội tháng Mười (tiếng Đức: Oktoberfest), được tổ chức ở Munich, là lễ hội lớn nhất thế giới, mỗi năm có khoảng 6 triệu người tham gia.

Mộ Hi lặng lẽ nghĩ đến tình cảnh lúc đó, hấp huyết quỷ nhỏ tuổi cô độc đứng giữa dòng người, trong nhát mắt tình mẫu tử tràn lan, hắn ôm hông Mộ cọ cọ.

“Được, đi chơi một lần thật không dễ dàng, phải đi cho đủ vốn rồi về!”

Mộ kéo ra vòng kim loại trên miệng chai bia, dừng một chút, sau đó luồn vòng kim loại vào ngón tay Mộ Hi.

“???”

Hấp huyết quỷ mặt không đỏ hơi không gấp bình tĩnh uống thêm ngụm bia.

Quên đi, Mộ Hi đã sớm quen với tập quán của hấp huyết quỷ không có thường thức này, cũng không để ý.

“Mộ Mộ, chúng ta đi xem biểu diễn đi, đứng xa một chút cũng được.” Tiểu miêu săn sóc biết thật ra Mộ không thích nơi chen chúc hoặc nơi có tiếng động ồn ào, tuy rằng hắn chỉ nhíu mày, cũng không không biểu hiện bất mãn ra ngoài.

“Xem xong biểu diễn đi ăn gì đó nha, đồ trong lâu đài khó ăn quá!” Mộ tràn đầy đồng cảm đối với điều này, nhưng mà hắn càng hy vọng được ăn món Mộ gia hơn.

Nhanh chóng giải quyết xong bia, Mộ Hi lôi kéo tay Mộ, anh dũng giết địch bước vào dòng người. Mộ cầm thặt chặt bàn tay đang nắm tay mình, đột nhiên cảm thấy ngày kỷ niệm hôn nhân truyền lại thành lễ hội bia dường như cũng không phải nhàm chán như thế.

.

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Chương này bởi vì lúc trước máy tính cài lại hệ thống nên đã mất, luôn cảm thấy viết lại không có cảm giác giống trước QAQ.

.

Chú thích: Từ lễ mừng hôn lễ trở thành ngày lễ lớn nhất thế giới.

Ngày 12 tháng 10 năm 1810, thái tử Ludwig của Bayern (sau này chính là Ludwig I) cử hành hôn lễ long trọng cùng công chúa Therese von Sachsen-Hildburghausen. Người dân Munich cũng được mời tham gia hoạt động này. Hôn lễ được cử hành trên bãi cỏ rộng lớn. Từ đó nơi này được đặt tên theo bà là Theresienwiese.

Phối hợp với hôn lễ, ngày 17 tháng 10 năm 1810 còn tổ chức đua ngựa, hoàng thất cũng tham dự góp vui, hoạt động đua ngựa cũng là một hoạt động chúc mừng của cả bang Bavaria. Do đó, truyền thống Oktoberfest cũng được lưu truyền đến nay. “Oktober” trong tiếng Đức chính là tháng 10.