Hào Quang Mặt Trời

Chương 456: Hắc long ma viên hỏa




Đăng Dương lao vun vút trong vùng đất dày đặt sấm sét, thân ảnh ma mị ẩn ẩn hiện hiện, lạng lách qua lại như con thoi, tại đằng sau, hàng trăm, hàng ngàn tản ảnh kéo dài tít tắp, khiến cho người ta nhìn hoa cả mắt.

Xung quanh người hắn, chín tia kiếm khí vù vù xoay tròn, tạo thành một khu vực bất khả xâm phạm, sẵn sàng giết chết bất cứ con Nguyên Thú nào xuất hiện trong phạm vi bán kính năm mươi mét.

Đăng Dương hai tay hai kiếm, trái Bạch, phải Mộng, điên cuồng đánh đông dẹp bắc, kiếm ảnh lập lòe tử lôi tung bay đầy trời, vung vẩy tứ phương, xả xác toàn bộ Nguyên Thú lọt vào tầm ngắm của Thiên Đạo Chi Nhãn và kỹ năng Giám Định, khiến cho tỉ lệ phẩm chất đấu khí của hắn gia tăng ào ào, nhanh đến chóng mặt

“Địa giai cao cấp võ kỹ - Thiên Lôi Nhất Kích!”

ẦM… dưới sự triệu gọi của Đăng Dương, một tia sét màu tím, thô to như cột đình liền từ trên trời đánh thẳng xuống đất, nháy mắt xé nát cơ thể đồ sộ của một con gấu lôi điện to lớn màu xanh, cao hơn mười mét.

Với một đòn tấn công trực diện, sấm sét Tử lôi thập phần cường đại của Đăng Dương đã đánh banh xác hàng vạn tia Lam lôi, thứ cấu thành lên thân hình cao hơn mười mét có thừa của con gấu lôi điện, làm lộ ra khối Tinh Hoa Thạch lam sắc, long lanh như một viên pha vê điêu khắc trăm cạnh.

Và rồi… ‘soạt’ một tiếng, song kiếm sắc lẹm cùng lúc chém ngang, trắng hồng giao thoa, tàn bạo đánh nát viên Tinh Hoa Thạch to như đầu người của con gấu lôi điện to lớn, qua đó, hấp thu được một lượng Nguyên Khí hùng hậu.

< Ngài vừa hấp thụ thành công 6 đơn vị Nguyên Khí Lôi Hệ, phẩm chất Tử Lôi đấu khí gia tăng 6%, nâng tổng tỉ lệ phẩm chất lên thành 78% >

Thanh âm thông báo của AI vừa vang lên, thì từ bên cánh phải, lại xuất hiện thêm một con Nguyên Thú khủng bố, to lớn vô cùng, là con Nguyên Thú to lớn nhất mà Đăng Dương bắt gặp kể từ khi tiến vào Long Giới.

Nó có hình dạng giống như báo nhưng trên cổ lại mọc ra đầu rồng hung dữ, hai sừng, bốn mắt, sáu chân, thân cao mười sáu mét, mình dài năm mươi mét, uy vũ tráng kiện, đồng thời không ngừng tỏa ra bốn phía vô tận lôi điện hồng sắc rực rỡ, cuồng bạo tuyệt luân.

Ánh mắt Đăng Dương ngưng tụ, đồ hình cửu cung bát quái chầm chậm xoay tròn trong hai vòng tròn ánh sáng hoàng kim yêu dị, thận trọng đánh giá con ‘Hồng Lôi Long Báo’ vừa mới xuất hiện

“Là Nguyên Thú có sức mạnh tương đương với Siêu Cấp Quái Thú bậc 2, tức là ngang bằng với cường giả cảnh giới Kình Quân nhị trọng thiên!”

Trong lúc Đăng Dương tiến hành đánh giá Hồng Lôi Long Báo, con Hồng Lôi Long Báo cũng đã bắt đầu phát động đòn công kích tàn bạo nhắm vào Đăng Dương đúng theo bản năng vốn có của mình.

Chỉ là, không giống như con bò lôi điện trắng bạc và con gấu lôi điện màu xanh, hay là bất kỳ con Nguyên Thú nào mà Đăng Dương từng giết trước đó, Hồng Lôi Long Báo hoàn toàn không nhảy bồ vào Đăng Dương mà phát động tấn công điên cuồng, mà là đứng tại xa xa, há rộng cái mồm lởm chởm răng nhọn, phóng ra một chùm lôi điện màu đỏ phi thường mạnh mẽ, ngập tràng hơi thở hủy diệt, mãnh liệt bắn thẳng về phía Đăng Dương với tốc độ cực nhanh.

Những nơi chùm lôi điện màu đỏ đi qua, mặt đất ùng ùng sụt đổ, đát đá phần thì vỡ nát tán loạn, phần thì bị đốt đến hóa thành tro tàn, khiến cho cả không gian chìm trong cỗ khí tức vô cùng nguy hiểm. 

Theo như phân tích của Thiên Đạo Chi Nhãn, một chiêu này là hoàn toàn sánh ngang với uy lực của Thiên giai sơ cấp võ kỹ, mạnh đến kinh hồn.

Dù vậy, đối mặt với hơi thở tử vong đang ập thẳng vào mặt, Đăng Dương không những không hề sợ hãi mà còn phi thường hưng phấn, cười to

“Đánh hay lắm, lôi điện mạnh lắm, vừa hay để cho ta thử nghiệm sức mạnh mới của mình”

“Hắc Long Ma Viên Hỏa – Hắc Hỏa Ma Long!”

Phừng… phừng… phừng…

Cả người Đăng Dương trong chớp mắt bừng lên hắc hỏa cuồng nộ, tỏa ra vô hạn nhiệt lượng, nóng đến mức biến cả mặt đất xung quanh thành nham thạch trong tích tắt.

Sau đó, hắn vung tay chưởng mạnh về phía trước, hắc hỏa cuồn cuộn tuông trào, tại giữa không trung hóa thành một đầu Ma Long hung bạo, chính diện há mồm, lao thẳng vào chùm lôi điện hủy diệt màu đỏ của Hồng Lôi Long Báo.

Chỉ nghe… đùng, đùng, đùng, đùng, đùng, đùng, đùng…. một tràng tiếng nổ mãnh liệt, kéo dài không dứt.

Không có lấy một chút ngập ngừng hay chậm lại, đầu Ma Long hung bạo đã cắn nát toàn bộ từ đầu đến đuôi chùm lôi điện màu đỏ dễ dàng như ăn bánh, và rồi chưa dừng lại ở đó, đầu Ma Long tiếp tục lao thẳng vào Hồng Lôi Long Báo, mở rộng cái mồm lít nhít răng nhọn rực lửa của mình, táp đứt luôn cái đầu to bự của Hồng Lôi Long Báo trong một nốt nhạc.

Hắc hỏa phừng phừng cháy lên, đem phần còn lại của Hồng Lôi Long Báo đốt thành tro tàn, thiêu rụi luôn viên Tinh Hoa Thạch và toàn bộ Nguyên Khí ẩn chứa trong nó, hoàn toàn xóa sạch sự tồn tại của Hồng Lôi Long Báo trên cõi đời này, chẳng chừa lại bất kỳ thứ gì.

Ở phía đối diện, mặc dù đã hạ sát Hồng Lôi Long Báo, con Nguyên Thú có sức mạnh ngang bằng với cường giả cảnh giới Kình Quân nhị trọng thiên theo một cách không thể nào nhanh gọn hơn, Đăng Dương lại chẳng hề có một chút gì gọi là vui vẻ, mà thay vào đó là sắc mặt trắng bệch y như xác chết, đồng thời chống kiếm ngã khuỵu trên mặt đất, tay chân, quần áo vì không còn hắc hỏa bảo vệ cho nên dần bị nham thạch nóng chảy thiêu đốt đến bốc cháy nghi ngút.

“Chết tiệc, Hắc Long Ma Viên Hỏa thực sự là mạnh mẽ quá đáng, chỉ mới có tung ra một chiêu thôi mà đã rút sạch sành sanh toàn bộ đấu khí của ta, không chưa lại dù chỉ một giọt” Đăng Dương thở không ra hơi, bực bội chửi thề

Hắn vội vàng uống vào vài Bình Đấu Khí, vài Bình Sinh Lực thì mới cảm thấy khá hơn, khí sắc trên nét mặt cũng dần hồng thuận trở lại, sau đó lại thi triển Long Thần Vũ Khải để cách ly cơ thể với nham thạch đỏ rực dưới chân.

Từ trong cơ thể, chín tia kiếm khí đã bị tiêu biến vì không còn đấu khí duy trì, lại một lần nữa phóng ra, tạo thành một vùng bất khả xâm phạm quanh người Đăng Dương, chưa gì đã hạ sát hơn năm con Nguyên Thú nho nhỏ bén mảng đến gần 

Mất khoảng mười giây để hoàn toàn hồi phục, Đăng Dương phủi đít đứng lên, nhìn bộ võ phục trên người lẫn con Hồng Lôi Long Báo đã cháy rụi thành tro đằng xa mà lắc đầu cười khổ

“Quả không hổ danh là ngọn tâm hỏa từng thuộc về Triệu Đà, kẻ đã một tay hủy diệt cả Đại vương triều Âu Lạc, Hắc Long Ma Viên Hỏa đúng là quá mức bá đạo, gần như là có thể biến tất cả mọi thứ mà nó chạm vào thanh tro bụi trong nháy mắt, đồng thời cũng là một ngọn lửa ngốn nghiến đấu khí một các điên cuồng, về sau, khi sử dụng, nhất định phải cẩn thận mới được, nếu không, sợ là kẻ địch chưa chết, chính bản thân mình đã bị ép thành cái xác khô luôn rồi”

Nhưng rồi sau khi ngẫm nghĩ, hắn lại cười toe toét như được mùa

“Tuy nhiên nghĩ lại, lúc trước chưa thi triển thì chưa biết, còn nay thi triển rồi thì mới nhận ra, Hắc Long Ma Viên Hoa quả nhiên là một đại tuyệt kỹ bảo mệnh siêu cấp tuyệt vời. Có nó trong tay, mình gần như là có thể đảo chiều bất kỳ cuộc chiến nào chỉ trong nháy mắt, xuất kỳ bất ký, điện quang chớp giật, thiêu đốt kẻ địch thành tro tàn”

< Chủ nhân, mau hoàn hồn nào, lại có con mồi tìm đến kia! >

Lời nhắc nhở của AI vừa vang lên, cũng là lúc một loạt tiếng gầm gừ xuất hiện từ khắp bốn phương táp hướng.

Chỉ thấy, trong phạm vi bán kính một trăm mét xung quanh Đăng Dương, gần mười con Nguyên Thú có thân hình to lớn tương đương với Hồng Lôi Long Báo đã xuất hiện, bên cạnh còn kéo theo không ít Nguyên Thú nhỏ hơn, rực rỡ đủ loại màu sắc lôi điện xanh đỏ tím vàng, vô tình đã tạo thành một vòng vây khép kín, nhốt cứng Đăng Dương ở giữa.

Ẩn sau chiếc mũ giáp đầu rồng, Đăng Dương thoáng cau mày lại

“Ba con Nguyên Thú có sức Mạnh tương đương Kình Quân nhị trọng thiên, sáu con Nguyên Thú có sức mạnh tương đương Kình Quân nhất trọng thiên, hơn hai mươi con Nguyên Thú có sức mạnh tương đương Võ Tướng cao cấp và một đống Nguyên Thú yếu hơn. Nhìn từ bộ dạng và phương hướng xuất hiện, chắc có lẽ là bị cuộc chiến giữa mình và Hồng Lôi Long Báo hấp dẫn đến”

“Trận hình đông đúc và hùng mạnh thế này, dù cho bản thân mình có tự tin đến mấy thì cũng phải tuyệt đối cẩn trọng đối đãi, lơ mơ một chút, bỏ mạng như chơi”

“Phù… hít… phù… hít… phù… hít… phù!” Đăng Dương đều đặng hít thở, thần thái tĩnh lặng như mặt hồ mùa thu, hai tay nắm chặt song kiếm, Bạch Hỏa Lôi thiêu đốt trên tay trái, Hắc Hỏa Lôi ôm trọn tay phải, Cửu Ảnh Kiếm Ý quay lại sau lưng, lôi điện tử sắc bao trùm cả người

Tím, đen, trắng, ba loại lôi điện với ba màu sắc khác nhau điên cuồng nhảy múa trên long giáp, hơi thở bạo ngược tràn ngập không gian, bạch khí không ngừng phun ra nuốt vao qua khe hở của mũ giáp, Đăng Dương giờ đây giống y như một vị Lôi Thần đối địch vạn quân.