Hào Môn Thiên Kim Giả Xuất Đạo - Nữ Phụ Bạch Liên Hoa Này Tôi Không Làm Nữa

Chương 14: Ngày Thứ Mười Bốn Chưa Xuất Đạo






edit: windy

Giang Hành Triệt mím môi, lại đưa ánh mắt nhìn về phía người ngồi quanh sáu người đàn ông trong phòng luyện tập.


Sau đó lửa nóng giống như càng để lâu càng nhiều, người đàn ông nghiêm mặt, trực tiếp bấm thoát ra.


Sau đó đang chuẩn bị trả điện thoại lại cho Tề Chu, trên màn hình lại hiện lên một tin tức.


Đến từ trạm fan.


“Người theo dõi chú ý có cập nhật mới, video cắt cảnh ngọt ngào của tiểu bạch hoa reader + hội ác nhân nhóm Lưu Quang!”

Giang Hành Triệt nhìn chằm chằm tin đẩy lên, sau đó vẫn bấm vào xem.


Video dài 4 phút, nhạc nền là bài.


Đầu tiên là cảnh tiểu bạch hoa reader không ai muốn cuối cùng được nhóm ác nhân tiếp nhận, sau đó là bộ dạng nhỏ bé đáng thương bất lực bị lập một đống quy tắc vào ngày đầu tiên trong phòng luyện tập, là ai thấy cũng nhịn không được mà kêu một tiếng thảm.


Nhưng cảnh phía sau lại thay đổi.


Màn hình chuyển sang màu hồng, nền nhạc ngọt ngào, hình ảnh ghi lại chính là từng chút từng chút của mấy ngày nay.


Hề Thời không học từ mà nhìn lén bọn họ bị mắng đến bĩu môi, tới cảnh ngủ gục xuống bàn ngủ gật kết quả bị cả đội vây xem, rồi tới đau đầu lưỡi xong sau đó không cho nói, Icy đội mũ cho cô, thậm chí có mấy cảnh giống như dùng kính hiển vi nhìn mỗi một đoạn ngắn, phát hiện 86 ở một góc tiện tay mở nắp chai cho Hề Thời.


Tổng cộng 4 phút, tất cả màn đạn đều biến thành màu hồng.


[Trở lại triệu triệu triệu triệu lần!]

[Quá hợp quá hợp, rớt nước mắt.jpg]

[Nên chọn ai đây a, Icy cũng tốt, 86 cũng tốt, Đại Diệu cũng tốt, Khấu Khấu cũng tốt… Tất cả mọi người đều tốt]

[Đưa toàn bộ ác nhân nhóm Lưu Quang lên!]

[Cười không cách nào tự thoát khỏi, tôi không được hu hu hu]

[Mẹ nó lần đầu tiên thấy một cô gái với 6 người đàn ông thành cp, nói ra có thể bị đánh không]

[Yên lặng +1]

[Xem xong cái này không có nào cười,các người đều không có tâm!]




Giang Hành Triệt xem xong video.
Nhìn trong màn đạn “Một cô gái với 6 người đàn ông thành cp”, “Không cười đều không có tâm”.


Anh không cười, khóe môi không có chút độ cong nào, thậm chí đến trên mặt, cũng không có chút nhiệt độ nào.


Trong xe, Tề Chu rõ ràng cảm nhận được nhiệt độ đang dần hạ xuống.


Anh ta nhìn theo kính chiếu hậu, nhìn thấy Giang Hành Triệt mặt lạnh như sương, nhất thời nhịn không được rùng mình một cái.


Giang Hành Triệt đột nhiên cảm thấy không thở nổi, sau đõ nghĩ đến trước đây, Hề Thời ở Boston làm sinh nhật cho anh, chỉ có hai người bọn họ, cô nhắm mắt lại nói sẽ mãi mãi yêu Giang Hành Triệt, ánh sáng làm khuôn mặt cô nổi bật lên.


***

Trong phòng luyện tập nhóm Lưu Quang.


Hề Thời thuận lợi rap xong lần đầu tiên, hưng phấn khoe với Icy.


Cô phát hiện cơ sở trước đó rất hữu dụng, nhưng vẫn rất rõ ràng biết chỉ có vài ngày như vậy, cô có luyện nữa thì vẫn là người cản trở nhóm Lưu Quang.


Hề Thời nhìn thấy mấy ngày nay các đội khác cũng đều đã khua chuông gõ mõ luyện tập, ai cũng không muốn trở thành đội thua cuộc bị loại khỏi.
Nếu battle thua, cô bị loại thì không sao, nhưng liên lụy đến một người trong Lưu Quang, cô cũng không thể tha thứ cho chính mình.


Thời gian còn lại rất khẩn trương, Hề Thời luyện tập phần của mình mọi lúc, lúc ăn cũng luyện, luyện trước khi ngủ, thậm chí lúc đi trên đường cũng luyện.


Tuy rap có đôi khi cần nhờ thiên phú, thật giống như có người mồm mép liền cảm nhận được tiết tấu liền làm được, nhưng cho dù là không có thiên phú, Hề Thời cảm thấy cũng có thể cố gắng từng ngày, không làm chân sau ngáng chân bọn họ.


Cách trận đấu còn hai ngày, tám đội tiến hành rút thăm lập đội battle, cùng với chọn nhạc đệm dùng trong trận đấu.


Đối thủ nhóm Lưu Quang ngẫu nhiên bốc được trong đội họ có mấy người biểu hiện vô cùng nổi bật trong vòng loại trước, tuyệt đối không thể khinh địch.


Bốc thăm xong có một người bên đội battle đụng phải cô, Hề Thời cảm nhận được rõ ràng đối thủ đang thật sự muốn xem cô sẽ làm sao.


Cô cũng không nổi giận, ngầm nắm tay thành quyền nói với chính mình cố lên.


Buổi sáng mọi người bốc chọn đối thủ và chọn nhạc nền, buổi chiều là các đội sẽ đến chỗ của nhà tạo hình, căn cứ theo nhạc nền được chọn mà chọn quần áo và tạo hình.



Chỉ có vòng loại trước là tạo hình của chính thí sinh, trận đấu sau đó tạo hình đều do tổ tiết mục ôm lấy hết.


Hề Thời và sáu người nhóm Lưu Quang tới phòng tạo hình, nhìn thấy mấy nhà tạo hình và thầy trang điểm.


Người dẫn đầu đội tạo hình là Đại Hồ Tử, đánh giá bọn họ một hồi, sau đó trực tiếp đem ánh mắt rơi vào trên người Hề Thời.


Hề Thời không động, cảm giác mình sắp bị vị đội trưởng tạo hình này nhìn đến xuyên qua rồi.


Cô chỉ mang đến mấy cái váy dài với áo chiffon, nhưng từ sau vòng loại đầu tiên cô liền biết những thứ này phong cách rõ ràng không hợp, vì thế mấy ngày nay vẫn mặc đồ tổ tiết mục phát cho, áo phông rộng mặc với quần đùi hoặc quần dài, tóc cũng buộc hết lên.


Sau khi nhìn chăm chú một lúc xong, nhà tạo hình Đại Hồ Tử cuối cùng cũng vỗ tay phát ra tiếng, trợ lý bên cạnh liền kéo ra một cái giá.
Xin hãy đọc truyện tại || T R U M t r u y e n .c o m ||

Trên giá đều là trang phục căn cứ theo sân khấu mà chuẩn bị cho bọn họ, đồ treo một bên, bảy người tổng cộng bảy bộ.


Hề Thời nhìn thấy trang phục được đẩy ra nhịn không được kêu một tiếng ở trong lòng.


Màu sắc tổng thể có ba màu,tăng thêm nguyên tố ngụy trang, lại thêm trang sức đi kèm, làm cho người ta cảm giác rất phong cách.


Mấy nhà tạo hình đem đồ phát cho nhóm Lưu Quang, bảo bọn họ đi thay trước, sau đó căn cứ theo đó mà thiết kế kiểu tóc.


Bộ treo cuối cùng là của Hề Thời.


Nhà tạo hình lấy xuống đưa cho Hề Thời.


Cô nhận lấy bộ đồ của mình, nhìn đến nửa người dưới là quần lao động thắt lưng cao phối với giày Martin, đến bên trên…

Hề Thời sửng sốt một phen.


Có lẽ vì cảm giác độ nặng của quần lao động, nửa người trên lại cực kì đơn giản, là một chiếc áo ngực màu đen bó sát siêu ngắn.


Nhà tạo hình vỗ vỗ vai Hề Thời: “Đi thay đi.”

Hề Thời liền bị nhét vào phòng thay quần áo.



Trong phòng thay đồ có một cái gương lớn, Hề Thời thay xong, nhìn mình trong gương, không khỏi dùng tay ôm lấy ngực.


Áo này vừa ngắn, vừa nhỏ, mặc lên, cũng có khả năng che được, không khác với áo lót bình thường mấy.


Cả eo lẫn bụng và lưng cô, cả cánh tay vai cổ gáy, tất cả đều lộ ra, làn da trực tiếp tiếp xúc với khí lạnh.


Hề Thời nhìn nhìn ngực mình.


Thiết kế bó sát ngực, toàn bộ khuôn ngực đều lộ ra, loáng thoáng thấy được bầu ngực

Hề Thời nghĩ đến nhà tạo hình bên ngoài, cả nhóm Lưu Quang.


Cô cắn cắn môi, sau cùng lấy áo phông của mình mặc lên.


Khi ra khỏi phòng thay đồ sáu người nhóm Lưu Quang đã bắt đầu ngồi tạo kiểu tóc rồi.


Nhà tạo hình nữ vừa rồi nhìn đến cô, lập tức hô một tiếng: “Ôi chao ôi, sao cô lại mặc áo phông rồi? Đồ tôi đưa cho cô đâu?”

Hề Thời: “Tôi…”

Nhà tạo hình Đại Hồ Tử đang bảo Icy đổi kiểu tóc, nghe thấy, nhìn qua, nhìn thấy Hề Thời bên dưới đã thay, nhưng bên trên vẫn mặc áo phông.


Trước đó bọn họ đã thông qua tổ tiết mục biết được đặc điểm tính cách của các thí sinh, mấy ngày này cũng xem hot search.


Người trước mắt này chính là cô gái mặc váy tiên nữ ở vòng thi trước, cách ăn mặc giống như tiểu bạch hoa tới tham gia thi hát.


Đại Hồ Tử lập tức hiểu đã xảy ra chuyện gì.


Anh ta ngoài cười nhưng trong không cười: “Sao thế? Không dám? Xấu hổ?”

Hề Thời cúi đầu: “Thật xin lỗi.”

Đại Hồ Tử: “Trang phục đều là căn cứ vào tổng thể của mọi người cùng với hiệu quả sân khấu mà phối lên, quần lao động phía dưới kết hợp với bên trên cần lộ ra một chút mới tốt, đây là trận đấu của rapper, không phải của thiếu nữ nhà bên.”

Hề Thời biết đây là vấn đề của chính mình.


Cô nhớ tới Mia trên sân khấu trước mặc áo ngực cùng với quần đùi, bộ dáng tự tin khêu gợi không biết có bao nhiêu người say mê.


Icy nghe thấy tiếng nói chuyện bên cạnh, quay đầu nhìn đến bộ dáng của Hề Thời, đại khái cũng biết đã xảy ra cái gì.


Trong vòng rapper của bọn họ kiểu con gái nào cũng có, nhưng Hề Thời rõ ràng không thuộc kiểu như vậy.


Icy ho nhẹ một tiếng, nói với Đại Hồ Tử: “Nếu không để cô ấy đổi bộ khác đi.”

86: “Hay đem áo khoác này của tôi cho cô ấy.”


Đại Hồ Tử nghe xong cũng không miễn cưỡng nữa, chỉ liếc mắt nhìn Hề Thời một cái: “Dù sao tôi cũng không phụ trách thắng thua của trận đấu.”

Nhà tạo hình đưa áo khoác kia cho Hề Thời.


Hề Thời thay áo khoác vào.


Nhà tạo hình tìm được áo xong lại cảm thấy không hợp với quần kia, bắt đầu lục tung tìm có quần khác hợp không.


Hề Thời đứng tại chỗ, nhìn nữ tạo hình chọn tới chọn lui cũng không thấy được bộ thích hợp, sau đó lại nhìn bản tạo hình đặt ở trên bàn.


Đó là tạo hình trang phục họ thiết kế cho bọn họ.


Tổng cộng vẽ bảy người, cô gái đứng ở giữa.


Cô gái mặc chính là bộ ban đầu kia, quần lao động kết hợp với áo ôm ngực, đeo vòng bạc, cùng một kiểu màu sắc.
Hàm ý ở bên trong là, một đội xem ra vô cùng dễ nhìn, vô cùng hài hòa.


Hoàn toàn khác với phong cách trước kia của cô.


Nhưng hiện tại đã không phải là trước đây nữa rồi.


Thật giống như trước đây cô vẫn cho là mình sẽ gả cho Giang Hành Triệt, cô là thiên kim tiểu thư là Giang phu nhân tương lai, cho nên phong cách của cô vĩnh viễn là thanh lịch dịu dàng.


Hề Thời nhớ tới lời Đại Hồ Tử nói vừa rồi.


Đây là trận đấu của rapper.


Không phải cuộc thi của thiếu nữ ngoan ngoãn, cô lại càng không phải thiên kim tiểu thư Giang phu nhân gì cả.


Đã phối hợp tổng thể rồi, theo hiệu quả sân khấu rồi, này liên quan tới thắng thua…

Hề Thời nhìn chằm chằm bản thiết kế, cắn chặt môi dưới.


Đã hạ quyết tâm nhất định sẽ không làm trở ngại gì.


Vì sao giờ chỉ vì một bộ trang phục, làm cho cả nhóm Lưu Quang phải nhường cô, còn đang giúp cô hòa giải với nhà tạo hình ở ngoài kia.


Hề Thời đột nhiên hít vào một hơi, giữ lấy nữ tạo hình đang phối đồ cho cô.


Cô nói: “Không cần sửa lại nữa.”


.