Bởi vì cả đêm không ngủ, toàn bộ tinh thần của Giản Mạt đều rất hoảng hốt......... Ngay cả những cuộc họp thường xuyên của buổi sáng cô cũng là đần độn vượt qua, thẳng đến phía sau mọi người đều hưng phấn, cô còn có chút mờ mịt nhìn mọi người.
"Giản Mạt, lần này bản thiết kế nội bộ sảnh âm nhạc đều giao cho Tường Vũ toàn quyền xử lý, tuy việc này là do cô làm nhưng cũng khiến cho Tường Vũ vinh hạnh nở mặt........" Đường Hạo Dương khóe miệng mỉm cười nhìn Giản Mạt nói, "Chủ yếu nhất chính là, Đế Hoàng bên kia vậy mà gọi điện thoại tới nói đồng ý để Tường Vũ tham gia câu lạc bộ dự thảo!"
Giản Mạt khẽ nhíu mày, cô căn bản giống như đang ở quân nhân đào ngũ, bọn họ nói cái gì cô cũng hoàn toàn không có ấn tượng........ Có chút mờ mịt chớp mi mắt, phía sau Hướng Vãn đã nghiêng người sang.
"Mạt tỷ, đang nói sự việc sảnh âm nhạc của Tô Quân Bắc đấy." Hướng Vãn nỗ lực khắc chế cơ thể đang hưng phấn nói, "Còn có Đế Hoàng đồng ý cho chúng ta cơ hội để tham gia dự thảo.........."
Giản Mạt lập tức nhíu mày, có chút không hiểu liền hỏi: "Có ý gì?"
Đường Hạo Dương bất đắc dĩ liếc mắt xuống, lập tức quan hệ hỏi: "Giản Mạt, hôm nay tinh thần của cô không được tốt lắm.........."
"Ừ, bị mắc mưa, có chút không thoải mái." Giản Mạt giật giật khóe miệng bịa chuyện.
"Biết cô rất liều mạng, nhưng cô cũng nên chú ý tốt đến thân thể một chút.........."
"Cảm ơn tổng giám đốc." Giản Mạt đáp lại, lại vẫn còn có chút không hiểu liền hỏi, "Cái kia, Đế Hoàng đồng ý chúng ta tham gia dự thảo......... Là có ý gì?"
"Đây không phải là do chính cô đi nói chuyện sao?" Đường Hạo Dương có chút kinh ngạc nhìn Giản Mạt, "Tôi nghe ý tứ của lời nói kia hình như là Thần thiếu cám ơn tình nghĩa của cô hôm qua, liền cho chúng ta một cơ hội........."
Giản Mạt chỉ cảm thấy trong nháy mắt toàn thân đều lạnh giá, không biết này cái gọi là "Tình nghĩa hôm qua" là chỉ buổi trưa hôm qua cô đến để đưa cơm, sau đó dùng thân phục vụ, hay là chỉ tối hôm qua cô cả đêm không có trở về.
Cố Bắc Thần, hắn đúng là một tên biến thái!
Giản Mạt cắn răng, chỉ có thể co quắp khóe miệng, nở nụ cười giả bộ nghĩ tới.........
Nhưng ngay sau đó, những nhân viên phòng thiết kế một đám người dùng các loại danh mục bắt đầu đến hỏi thăm, cô làm thế nào để cho Cố Bắc Thần có tình nghĩa bạn bè! Thậm chí, lời đồn đại này còn nhanh chóng truyền đi các bộ phận khác trong công ty.......... Dù sao, Giản Mạt bây giờ đã thành Tường Vũ, thậm chí là trung tâm của quốc tế, cả tòa nhà văn phòng này đều gọi cô là "Danh nhân"!
Trước là Sở Tử Tiêu, hôm nay là Cố Bắc Thần......... Dường như chứng thực việc cô đi câu dẫn rất nhiều đàn ông "Tình cảm sâu đậm"!
Cái gì bị bao dưỡng, cái gì là quy tắc ngầm, thậm chí dùng thân thể.......... Còn rất nhiều lời đồn đại khác nữa.
Bởi vì Giản Mạt không ngủ nên cả người trở nên mờ mịt, sáng sớm lại mắc mưa, thật vất vả mới trụ được đến trưa, liền nằm bò ở trên bàn làm việc ngủ một chút, bữa trưa cũng không muốn ăn.
Buổi chiều tinh thần càng uể oải, cô uống vài ly cà phê, mới may mắn trụ được không có "Chết ngất".
"Mạt tỷ, tối hôm qua chị đi làm kẻ trộm sao?" Hướng Vãn đưa mấy phần tư liệu cùng kế hoạch tiến vào, đã thấy Giản Mạt có loại cảm giác sắp ngủ gật đến nơi.
Giản Mạt híp nửa mắt, vẻ mặt bất đắc dĩ nói: "Có người nhà tối hôm qua ở bệnh viện, chị đi chăm sóc cả đêm........." Cô đứng dậy, lại đi lấy cho mình một ly cà phê.
"Người nhà không có sao chứ?" Hướng Vãn vừa nghe, vội vàng quan tâm nói.
Giản Mạt nâng khóe miệng lắc lắc đầu, "Bệnh cũ thôi, không có việc gì........." Nói xong, cô xuyên qua cửa sổ nhìn bên ngoài những hạt mưa đang tí tách rơi, có chút không hiểu tại sao lại có cảm giác thương cảm nổi lên.
"Mạt tỷ, Mạt tỷ —— "
"A? A ——" Giản Mạt bỗng nhiên giật mình tỉnh giấc, chỉ cảm thấy tay bỏng rát, "Phanh" một tiếng ném cái chén, tay đã nước sôi tràn ra làm cho nóng đỏ một mảnh.
Hướng Vãn vội vàng rút khăn giấy ra lau qua, cau mày hỏi: "Mạt tỷ, chị làm sao vậy....... Không làm việc được thì xin về nghỉ ngơi đi? Hôm nay dù sao cũng không có chuyện gì cần làm."
Giản Mạt nhìn bàn tay đã đỏ sẫm một mảnh, tự giễu cong khóe môi, "Chị không sao, có lẽ tối qua ngủ không đủ nên có chút mệt mỏi. Em vừa nói cái gì?"
Hướng Vãn biết Giản Mạt là một người cuồng làm việc, cơ bản rất ít khi thấy cô vì chuyện cá nhân làm ảnh hưởng đến công việc, " Bản vẽ của văn phòng luật Sở Đường đã được thông qua."
"À......" Giản Mạt đáp một tiếng, trên tay có chút nóng bừng, "Chị sẽ tìm cơ hội để hẹn với bên đó."
Hướng Vãn gật gật đầu, vẫn còn có chút lo lắng nhìn Giản Mạt......... Sau đó lần nữa đưa cho cô một ly cà phê, mới rời khỏi phòng giải khát.
Giản Mạt thổi thổi mu bàn tay đang đỏ hồng, nhìn khí trời bên ngoài, cảm thấy cô và trời mưa bên ngoài kia nhất định có thù oán với nhau.........
Không nghĩ đến Cố Bắc Thần cả đêm lại ở Lam Trạch viên, vậy mà cô lại sáng sớm mới trở về, cũng mặc kệ thế nào, hôm qua hắn hào phóng cho cô rất nhiều tiền, hôm nay lại cho cô cơ hội để hợp tác, thế nào lại cảm thấy hắn đang muốn cô phải chịu thua.
Nghĩ như vậy, Giản Mạt lấy điện thoại di động ra liền gửi cho Cố Bắc Thần một cái tin nhắn: Ghét trời mưa xuống, quên mang chìa khóa, lại quên mang cả di động........ Tay còn bị bỏng nữa!
Nhìn tin nhắn gửi đi thành công, Giản Mạt thậm chí có một tia chờ mong nho nhỏ, chờ mong Cố Bắc Thần trả lời. Thế nhưng, thẳng đến lúc tan tầm, cô cũng không có thấy được Cố Bắc Thần trả lời.........
Xe đã đưa đi sửa, chìa khóa và di động lại để ở trong Lam Trạch viên........ Giản Mạt nghĩ kế có nên tìm người mở khóa hay không, lại cũng không biết thế nào, người ngồi ở trên xe taxi, chóng mặt liền trực tiếp nói địa chỉ của Lam Trạch viên.
Đợi được người xuống, sáng sớm nay Lý Tiểu Nguyệt đã đưa cho cô một cái ô, cô đứng ngoài biệt thư nhìn làn mưa bụi mông lung, cảm giác mình chính là người thích bị ngược.
Cầu mong một chút, thật là có một chút tham vọng quá đáng......... Giản Mạt nghĩ thầm, nếu như Cố Bắc Thần đã trở về, cô liền muốn giải thích cho hắn biết một chút tối hôm qua cô đã đi đâu.
Nếu như hắn chưa có trở về......... Cô sẽ trực tiếp đi mua điện thoại di động một lần nữa, còn Lam Trạch viên này "Gia" cùng lắm thì cô không trở về!
Nhưng khi thấy chiếc Spyker yên ổn dừng ở chỗ đậu xe của biệt thự, ấn chuông cửa lại nhìn thấy Cố Bắc Thần mở cửa cho cô, khắc kia, đầu mũi của Giản Mạt liền đỏ......... Vì sao? Hoàn toàn là vì cảm động!
Mặc kệ Cố Bắc Thần trở về là không phải bởi vì cô, thế nhưng, đối với một "Linh hồn lang thang" như cô mà nói, nhìn thấy trong nhà có người đang chờ, cảm giác như vậy là rất ấm áp.
"A Thần........" Giản Mạt rầm rì lên tiếng.
Cố Bắc Thần nâng mắt nhưng chỉ lạnh lùng liếc nhìn cô một cái, không nói gì liền xoay người lên lầu, sau đó......... Lưu cho Giản Mạt thanh âm đóng cửa phòng "Phanh" một tiếng, kéo cô ra khỏi mạch suy nghĩ cảm động.
Khóe miệng Giản Mạt co quắp lại, cảm thấy có chút mất mặt liền bĩu môi một cái.
Cô một bên đi vào thay dép, một bên cầm điện thoại lên xem nhưng vẫn không thấy tin nhắn trả lời sau đó, trong miệng còn lầm bầm nói: "Giống như đang lợi dụng sức kéo vậy, có bản lĩnh thì anh đừng có ở nhà a........ Còn muốn chiến tranh lạnh, đúng là đồ ấu trĩ!"
Giản Mạt thấy điện thoại không có quan trọng, cơ bản đánh bại mọi rào cản của cô, sau đó đều là thấy ở trên mạng đi tìm của cô......... Tin nhắn cũng không sai lệch lắm.
Cô chỉ gửi lại một tin nhắn trả lời Lý Tiểu Nguyệt: Cố Bắc Thần thực sự đang đợi ở cửa, cậu nghĩ xem đại tiệc nên ăn ở chỗ nào đi!
Lý Tiểu Nguyệt trả lời rất nhanh: Ta giết, Cố Bắc Thần có phải hay không đã bị biến đổi tính tình rồi?
Giản Mạt có chút đắc ý nhỏ, ngay cả khóe miệng đều tràn ngập tươi cười: Tình nguyện chịu thua đi, mình đi lấy lòng nam nhân của mình đây.
Lý Tiểu Nguyệt: Không có tiền đồ!
Giản Mạt cũng cảm giác chính mình không có tiền đồ, nhưng có thể làm sao đây?
Bây giờ trong căn phòng to như vậy đều tràn ngập ánh mắt lạnh lùng của Cố Bắc Thần, giống như muốn biểu đạt tin tức: Tôi đang rất tức giận, mau tới lấy lòng tôi!
Ai bảo người kia lại là kim chủ của cô chứ, cô là người làm ấm giường hợp pháp của hắn mà phải không?
Nghĩ thế nên cô liền hướng về phía phòng sau đó mở cửa ra, Giản Mạt cảm thấy hẳn là nên đi lấy lòng Cố Bắc Thần..........