Đúng là đồ cầm thú!
Giản Mạt ngồi trong văn phòng với cơ thể đau nhức, tay chân rã rời, tức giận suy nghĩ...... không thể phát tiết đành buồn miệng mắng nhỏ vài câu.
Ai nói hắn là tổng giám đốc lạnh lùng?!
Vì sao khi ở trên giường hắn liền hóa thành cầm thú?
Cố Bắc Thần, nào có tin đồn khát máu tàn nhẫn như vậy? Đều là gạt người!
Hắn rõ ràng là cầm thú...... lúc mặc quần áo chỉnh tề thì giả vờ lạnh lùng, duy ngã độc tôn*, còn khi cởi quần áo, thì liền biến thành cầm thú!
*Duy ngã độc tôn: tự xem mình là cao quý nhất.
“Chị Mạc, đừng mạnh tay như thế chứ, cây bút sẽ gãy mất......”
Từ lúc Hướng Vãn vào phòng thiết kế đến giờ cũng đã được năm phút, cô phát hiện ra rằng chị Mạt vẫn không biết cô đã bước vào, tay vẫn cứ cầm chặt cây bút, như đang muốn ăn tươi nuốt sống nó vậy.
“Ah?” Giản Mạt đột nhiên bừng tỉnh, mất một vài giây đại não mới phản ứng kịp, đột nhiên cảm thấy mình bị hớ, ổn định tâm trạng và hỏi, “Có chuyện gì vậy?”
Hướng Vãn cầm một thư mục được bàn giao, cho biết: “Đây là bản thảo được đưa tới, chị xem thử có muốn lấy cảm hứng từ những thiết kế này hay không?”
Giản nhìn mất một lúc lâu, rồi mới mở ra, lật xem vài trang đột ngột nhìn thấy một cái tên quen thuộc, không thể giúp đỡ, thanh âm kinh ngạc vang lên, “Lục Mạn?” Cô nhìn Hướng Vãn bằng ánh mắt ngạc nhiên.
Hướng Vãn gật đầu, “ah...... Lục Mạn là một ngôi sao nổi tiếng oh...... Ngoài ra, nhà của cô ấy chính là khu chung cư Tân Lạc được tập đoàn Đế Hoàng xây dựng đó nha!”
“Đúng là...”, Hướng Vãn lắc đầu và thở dài cảm thán, “Thần ca vung tiền quả thật rất hào phóng...... Tôi nghe nói rằng giá của nó cao hơn so với thị trường gấp ba lần, có tiền chưa chắc đã mua được......”
Sau đó, cô đang nằm trên bàn, đôi mắt to tròn lộ rõ vẻ nhiều chuyện “Mạc chị em, chị nói...... căn hộ này sẽ không được sử dụng để chứa tình nhân chứ?!”
Giản Mạt mỉm cười, không trả lời.
“Chị Mạc à, chị chọn đơn hàng này để thiết kế đi......” Mắt Hướng Vãn đột nhiên sáng lên, “Nói không chừng có thể dựa vào quan hệ của Lục Mạn, mà có thể gây sự chú ý với Cố Bắc Thần nha.”
Giản Mạt âm thầm đảo mắt, mặc dù cô vội vã kết hôn với hắn là vì bất đắc dĩ, và cô đã là vợ Cố Bắc Thần...... Được rồi, vẫn là không thể chối bỏ sự thật!
Cố Bắc Thần làm những việc khác ở ngoài, cô có thể xen vào hay ngăn chặn sao?!
“Chị ngồi lại thiết kế căn nhà của Cố Bắc Thần...... chỉ cần thấy cảnh đó đôi mắt hắn ta sẽ sáng lên!” Hướng Vãn vẫn luyên thuyên nói không để ý đến sự chán nản trong mắt Giản Mạt, càng nói đôi mắt cô ta càng sáng hơn, giống như một câu chuyện hay, cô vẫn cứ tưởng tượng cảnh đẹp ý hay trong đầu, “Wow...... ý tưởng này thật tuyệt vời! “Hướng Vãn vẫn nhiệt tình giơ tay sắp xếp mọi thứ, bắt chước dáng vẻ của Bắc Thần, uy nghiêm, lạnh giọng nói: “Một trong những thiết kế của tầng thứ tám lần này, sẽ được giao cho phòng thiết kế Giản Mạt nhận thầu!” Dường như hình ảnh đó xuất hiện trước mắt, cô đã bất ngờ thích thú tự chính mình cười “ha ha,“ như mắc bệnh......
“Này cô gái...... quên uống thuốc ngày hôm nay, phải không?” Giản Mạt bị làm phiền đến mức không thể chịu đựng được, mệt mỏi đảo mắt, sau đó tiếp tục nhìn vào bản thiết kế của khách hàng.
Chị Mạt, cô nhón chân, bóp vai và nói: “Chị Mạc, em là thật sự......” Cô lại nói tiếp, “Nếu phòng thiết kế của chúng giành được thiết kế, chắc chắn chị có thể đề nghị ông chủ cho chị quay trở lại UCL, lúc đó người chị như được mạ một lớp vàng chói lóa! “
“Lục Mạn ưa thích công ty chúng ta, phần lớn là vì trình độ chuyên nghiệp của nhân viên cùng với sự bảo mật cao về thông tin của khách hàng......” Giản Mạt nói mà không nhìn Hướng Vãn, “em phải biết là nếu như Cố Bắc Thần thật sự quan tâm đến khả năng thiết kế của chị, em nghĩ rằng cô ta sẽ cho chúng ta đến gần hắn? “
Sau khi nghe Giản Mạt nói vậy, tinh thần cùng lý trí của Hướng Vãn đột nhiên trầm xuống, chán nản, buồn rầu nhìn Giản Mạt.
“Đừng nói là không có thiệt hại cho uy tín của chúng ta......” Giản Mạt nghĩ rồi nói: “Em có nghĩ rằng, ngay cả khi chị ưa thích muốn tham gia thiết kế của công ty Bắc Thần, người phụ nữ ấy sẽ giới thiệu chúng ta với anh?”
Hướng Vãn trông chán nản hơn, “không đâu......” Cô nhìn Giản Mạt “, chưa kể đến chị Mạt xinh đẹp, vóc người quyến rũ như vậy!”
“......” Giản Mạt cảm thấy mình với Hướng Vãn bất đồng quan điểm, bất đắc dĩ lắc đầu và tiếp tục theo dõi tài liệu trên bàn.
Nằm trên mặt bàn bằng thủy tinh trong suốt, Hướng Vãn lại nói: “Thần ca nuôi tình nhân ở bên ngoài, thực sự em rất muốn biết bà Cố đang suy nghĩ những gì...... nó không phải là vấn đề quan trọng mà là thật sự rất quan trọng???!”
Giản Mạt nghe, suy nghĩ lại......
Cô nhìn trúng Cố Bắc Thần là vì tiền của hắn, không phải là tính cách con người của anh ta...... bây giờ có tiền để chi tiêu, mà còn để giải quyết nhu cầu sinh lý, cô có thể có bất kỳ ý kiến gì chứ?
“Đàn ông cũng có thể mang lại rắc rối......” Giản Mạt hừ lạnh, không biết vì sao trong lòng cô lại có chút bực bội nhưng cũng chỉ là thoáng qua, nhanh đến nổi chính cô cũng không nhận ra.
Lật lật vài trang, Giản Mạt rút ra một đơn hàng, “Chị chọn đơn hàng này......”
Còn chưa nói hết câu, cô liếc nhìn điện thoại reo...... nhìn thấy tên Đường Hạo Dương gọi cho văn phòng, cô nhận điện thoại trả lời: “Giám đốc”
“Cô đến văn phòng của tôi ngay......”
“Được!” Giản Mạt trả lời xong liền tắt điện thoại, rồi quay qua bàn giao công việc cho Hướng Vãn “Chị nhận đơn hàng này, em liên lạc với giám đốc công ty của đơn hàng nhờ họ đến văn phòng nói rõ phòng muốn thiết kế.””Ah......” Hướng Vãn nhìn thấy dãy số điện thoại trên giấy, trả lời, “Em sẽ liên hệ với họ.”
“Cốc! Cốc!”
“Cô đến rồi......” Đường Hạo Dương đang kí tên vào hồ sơ, vừa ngẩn đầu đã nhìn thấy Giản Mạt bước vào, đưa tay ra hiệu, “Ngồi xuống đây.”
Giản Mạt hướng đối diện Đường Hạo Dương ngồi xuống, đợi anh kí tên xong đưa cho thư kí, nhanh miệng hỏi: “. Giám đốc, anh yêu cầu tôi đến đây làm gì?”
“Dự án của tập đoàn Đế Hoàng, cô đã có hướng ra tay chưa?” Đường Hạo Dương hỏi.
Giản Mạt suy nghĩ hồi lâu, vẻ mặt vô tội, nói: “Tạm thời chưa có cách......”
Đường Hạo Dương từ trong ngăn kéo lấy ra một thẻ danh thiếp, “Đây là dựa vào mối quan hệ của tôi và trợ lí đặc biết của Bắc Thần mới có được tờ danh thiếp này...... cô liên lạc thử xem sao.”
Giản Mạt thầm cau mày, có chút bất lực như muốn khóc...... vấn đề là không phải có liên lạc đến người của Bắc Thần hay không mà vấn đề lớn ở đây chính là Bắc Thần, hắn sẽ không đồng ý.
Ngay cả anh rể trong nhà mà hắn còn không chút lưu tình từ chối huống hồ cô chỉ là một người vợ trên danh nghĩa, thì có thể làm được gì đây?
“Tiểu Giản, tôi tin vào cô......” Đường Hạo Dương nghiêm túc nhìn Giản Mạt, cố gắng khích lệ cô “ vì dự án lần này mà các ngành công nghiệp đều dè chừng lẫn nhau, nếu lần này Tường Vũ được chọn, bất kể dùng thủ đoạn gì, việc công hay việc tư, tôi đều mong muốn có được kết quả cao“.
Trái tim có mười ngàn con ngựa phi nước đại ầm ầm trong lòng, Giản Mạt buồn lo đến nỗi chỉ muốn trốn đi khỏi đây.
Nhưng dù thế nào đi chăng nữa, cô vẫn phải giả vờ mang ơn nghĩa mà nhận lấy danh thiếp, sau đó mỉm cười gượng gạo và nói:. “Giám đốc, tôi sẽ cố gắng.”
Cô rời khỏi văn phòng Đường Hạo Dương với suy nghĩ đầy hỗn loạn, Giản Mạt cảm thấy toàn thân...... vô lực, đặc biệt là khi cô nhìn thấy cái tên Tiểu Cảnh trên danh thiếp, quả thật là khóc không ra nước mắt.
Tập đoàn Đế Hoàng, tại phòng họp ở tầng cao nhất.
Ngón tay Cố Bắc Thần gõ nhẹ trên mặt bàn, Bắc Thần gõ máy tính để trên, âm thanh nhẹ nhàng nhưng lại khiến cả căn phòng im lặng trở nên cực kỳ áp lực.
“Có ai có phương án giải quyết không?” Giọng nói Cố Bắc Thần vang lên từ đôi môi mỏng, thanh âm nhẹ nhàng như thập phần lạnh lẽo, mí mắt hơi nâng lên, ánh mắt sắc lạnh liếc nhìn Cao Quản.
Giám đốc điều hành Cao Quản im lặng, tại thời điểm này sao dám trả lời câu hỏi đây? Vô tình nói lớn cũng sẽ chết ngay lập tức...... vẫn là nên im lặng không nói, cùng lắm là hắn sẽ bị mắng chửi một trận.
Phòng hội nghị rơi vào im lặng, một bầu không khí tất cả mọi người đều khó thở, luôn luôn cảm thấy thiếu oxy.
“Tổng Giám đốc,“ giám đốc điều hành chỉ có thể cắn răng mở miệng, “điều này......”
Kịp thời, điện thoại di động rung lên. trái tim mỗi người như đông cứng lại, trong tiềm thức đều nghĩ rằng là điện thoại của mình đang reo.
Nhưng sau khi suy nghĩ kĩ lại thì không đúng, khi bắt đầu cuộc họp điện thoại ai cũng tắt tiếng hoặc tắt nguồn thì làm sao reo được.
Tầm mắt mọi người đều đồng loạt hướng về phía Cố Bắc Thần, thấy anh ta nhấc điện thoại lên nhìn, cau mày nhẹ. Là tin nhắn của Giản Mạt.
Giản Mạt: Vợ làm việc khó khăn...... anh là chồng em, anh có cho rằng phải giải quyết một số khó khăn trong công việc của em.
Cố Bắc Thần mâu quang sâu sâu, nhắn tin: Ah, từ chức, anh sẽ lo cho em.
Giản Mạt khóe miệng giật giật, lập tức trả lời tin nhắn: Đừng luôn luôn nói đến việc từ chức, được không? Cô còn nhắn kèm một biểu tượng cảm xúc.
Cố Bắc Thần môi mỏng khẽ nhếch: Nói đi, có chuyện gì?
Giản Mạt: Em nghe nói rằng Hoàng đế gần đây đã có một dự án với thiết kế mới, hình như vợ của anh cũng là một kiến trúc sư đó!
Cố Bắc Thần có thể gần như tưởng tượng được dáng vẻ của Giản Mạt khi gửi tin nhắn này, đôi mắt nhấp nháy sáng lên tia giảo hoạt như một con cáo già: Đáp ứng điều kiện, em làm gì để trả ơn anh đây?
Giản Mạt thấy tin nhắn trở lại, đột nhiên nghiến răng tức giận, nhưng vẫn giả vờ nịnh nọt trả lời: Em tự mình bồi thường cho anh được không?