Căn phòng xa lạ, quần áo không phải của mình, còn có video ngắn, ký ức tối hôm qua hoàn toàn trống rỗng, tất cả mọi chuyện đều chỉ hướng về một kết luận duy nhất.
Tối hôm qua, giữa cô và Dịch Dương, khẳng định đã xảy ra chuyện gì đó...
Một cặp vợ chồng đã kết hôn hai năm, một người tuổi trẻ đầy sức sống, một người thì say rượu mất đi lý trí, hai người cùng ở trong một căn phòng sẽ xảy ra chuyện gì? Đậu má, còn có thể xảy ra chuyện gì nữa...
Suy đoán này của cô giống như trời quang sét đánh.
Nhìn cái đuôi.avi kia, tay Hứa Tân Di cầm di động run nhè nhẹ.
Đây là tự cô yêu cầu ghi hình?
Sau khi uống say cô điên như vậy sao?
Từ từ, đừng hoảng hốt, bình tĩnh một chút, chỉ là suy đoán mà thôi.
Hứa Tân Di thở sâu, ép bản thân bình tĩnh lại.
Không ăn qua thịt heo cũng từng gặp qua heo chạy...
Trong tiểu thuyết có viết, lần đầu tiên của phụ nữ đều có máu trinh nữ, lại còn có rất đau, mấy ngày đều không xuống giường được, quả thực chính là chịu tội!!!!
Hứa Tân Di cảm nhận cơ thể một chút, trừ bỏ đầu có chút choáng váng, thân thể không có sức lực thì không thấy có cái gì không khoẻ. Hơn nữa... Cô cúi đầu nhìn váy ngủ trên người, giơ cổ cánh tay lên, còn giống như trước đây, vừa trắng vừa mềm, không có một dấu hôn hay dấu ấn màu đỏ nào.
Đúng vậy, không nhất định sẽ xảy ra chuyện đó.
Tên lưu manh Dịch Dương kia dù ăn gan hùm mật gấu cũng không dám làm chuyện đó.
Bình tĩnh!!!!
Cái video này nói không chừng là do tên chó kia lấy ra khè mình.
Hứa Tân Di mang tâm trạng thấp thỏm bất an mở video mà Dịch Dương gửi cho cô.
"Tôi, Hứa Tân Di, ở nơi này bảo đảm, đợi sau khi tôi quay xong bộ phim này, nhất định sinh cho Dịch Dương mấy đứa con trắng trẻo mập mạp!!!!"
"Cô yêu tôi sao?"
"Yêu, yêu anh, yêu anh, yêu anh nhất trên đời!!!!"
"Vậy cô muốn ly hôn với tôi sao?"
"Không ly không ly đánh chết cũng không ly!!!!"
"Là lời nói thật tình?"
"Thật tình!!!! Còn thật hơn so với nhẫn kim cương em tự mua!!!!"
Trong video, gương mặt của cô chiếm cứ toàn bộ màn hình.
Bang ――
Hứa Tân Di mặt không cảm xúc quăng di động lên trên giường.
Dịch Dương sẽ chết.
Tên chó đó nhất định sẽ thành chó quay nguyên con.
Tôi sẽ giết anh!!!!
Anh ta cũng dám thừa dịp mình say đến bất tỉnh không còn biết gì, lừa cô quay loại video này? Còn nói mấy lời ghê tởm buồn nôn đó?
Nghe thử xem, đây là tiếng người sao?
Sinh em bé, còn trắng trẻo mập mạp?
Phi! Anh ta xứng sao?
Ánh mắt Hứa Tân Di đảo nhanh một vòng trong phòng, tây trang của tên chó đó còn ở đây, nói lên người còn chưa đi, thay vì sau này bị tên chó này dùng video áp chế bắt ép mình sinh con, không bằng cùng chết, xong hết mọi chuyện!!!!
Cuối cùng, tầm mắt dừng ngay chiếc đèn bàn đầu giường.
Cô đi qua, cầm lấy đèn bàn, ước lượng trọng lượng.
―― "Chờ Dịch Dương vừa vào cửa, mình sẽ nện thẳng vào đầu anh ta, không biết có đập bẹp đầu chó của anh ta hay không nữa?!!!"
Ngoài cửa, Dịch Dương đangchuẩn bị xẹt cửa đi vào, bổng dưới chân cứng lại.
Trợ lý Triệu Bân nghĩ lầm Dịch Dương có việc, hỏi: "Boss, còn có chuyện gì nữa sao?"
Dịch Dương đưa thẻ khóa từ cho anh, ra lệnh "Mở cửa."
"O... Ok."
Triệu Bân tiếp nhận thẻ khóa từ, mở cửa phòng ra, dưới ánh mắt đầy ẩn ý của Dịch Dương, anh bước chậm vào phòng, mới vừa đi lên hai ba bước, vừa nhấc đầu, thì nhìn thấy Hứa Tân Di đứng ở mép giường, hai tay nâng lên đèn bàn.
Dịch Dương từ phía bước lên, hai mắt hơi trầm xuống, ấn đường nhíu chặt, vẻ mặt bình tĩnh nhìn Hứa Tân Di, hỏi "Làm gì?"
Hứa Tân Di cùng Triệu Bân bốn mắt nhìn nhau, lại nhìn Dịch Dương, khóe miệng cứng đờ dần dần cong lên nụ cười xấu hổ lại không mất lễ phép "Ông xã, em cảm thấy cái đèn bàn này khá xinh đẹp, muốn đưa cho anh xem, anh nhìn thử xem, nó có đẹp không?"
Triệu Bân lui ra phía sau một bước "Chào Dịch thiếu phu nhân."
Hứa Tân Di chậm rãi buông đèn bàn xuống.
Dịch Dương nhìn Triệu Bân, ý bảo anh ta đi ra ngoài trước.
Triệu Bân đi dạo một vòng ở trước cửa địa ngục còn hồn nhiên không biết, cung kính đi ra ngoài.
Cửa đóng lại, lúc này Dịch Dương mới nhìn cô "Mang giày vào."
Lúc này Hứa Tân Di mới phát giác bản thân đang dùng chân không đạp lên trên sàn nhà, giật giật đầu ngón chân, nền gạch cẩm thạch quá lạnh.
Cô ngượng ngùng đặt đèn bàn về vị trí cũ, thì nghe Dịch Dương hỏi: "Tối hôm qua uống nhiều rượu như vậy làm gì?"
Trời đất chứng giám, cô có thể thề với trời, tối hôm qua thật sự chỉ uống có hai ly mà thôi, cả người toàn mùi rượu đều là do cô tạt rượu lên người.
Tất cả chỉ vì kế hoạch giả say quậy tưng tên đàn ông chó này thôi.
―― "Nếu không phải ngày hôm qua giả say mượn cớ quậy tên đàn ông chó này, mình cũng sẽ không đi uống rượu."
―― "Chính là ta tối hôm qua mình chỉ uống có hai ly, sao có thể say được kia chứ?!!"
Đương nhiên, loại lời nói này cô không có khả năng nói ra.
"Em vui!!!"
"Cô vui cái gì?"
"Anh tới đoàn phim thăm em, ngày hôm qua lại giúp em xả giận, cho nên em vui!!! Một khi vui thì em thường uống quá chén."
―― "Mình cũng không nghĩ tới loại rượu đó có tác dụng chậm mà thấm như vậy, rõ ràng uống lên có......"
"Vốn dĩ cô không biết uống, có chút rượu tác dụng chậm độ cồn cao, lúc uống không cảm thấy, quá một hồi độ cồn của rượu sẽ từ từ thấm vào hệ thần kinh của cô, với cái tửu lượng ba đồng này của cô thì sau này đừng dính dáng tới rượu nữa."
Hứa Tân Di xấu hổ gật đầu.
Có câu nói nói như thế nào ta?
Uống say thì nói thật.
Hứa Tân Di đột nhiên ý thức được, đừng nói tối hôm qua cái giống gì cô cũng tuôn ra hết nha?
"À... Dịch Dương, anh cũng biết đó, tối hôm qua em uống say, nếu có nói cái gì thì đó cũng không phải là sự thật đâu, đều là lời nói bậy ba, anh đừng tin làm gì..." Cô lúng túng lấy ra di động "Cái video này cũng vậy... Anh đừng tin..."
"Nói bậy bạ... Đừng tin?" Dịch Dương nhướng mày "Vậy cô có còn nhớ tối hôm qua bản thân nói và làm cái gì hay không?"
Đại não của Hứa Tân Di trống rỗng, sao còn nhớ rõ.
"Tối hôm qua là chính cô ôm tôi khóc lóc nói muốn sinh con với tôi, không giống nói bậy bạ."
Hứa Tân Di cười gượng "Sao có thể... Em..."
"Không phải cô luôn miệng nói yêu tôi sao?"
"Đúng vậy, em thật lòng yêu anh, nhưng yêu anh thì nhất định phải sinh con cho anh sao?"
Vẻ mặt Hứa Tân Di đúng lý hợp tình, nói tiếp "Trước kia em đã nói với anh, rằng em không thích con nít, sinh con rất đau đớn. Hơn nữa con nít rất nghịch ngợm phá phách, em rất ghét cái tính đó của tụi nó. Một người phụ nữ ghét con nít như em, sao sẽ hứa với anh sau khi quay xong bộ phim này sẽ sinh con với anh? Không có khả năng!!!!"
Sau khi tự hỏi một lát, cô tiếp tục nói: "Ông xã, nếu anh thật sự thích con nít, như vậy đi, chúng ta đến cô nhi viện chọn một đứa nhỏ đáng yêu nghe lời nhận nuôi, anh thấy thế nào?"
―― "Dịch gia chính là có ngôi vị hoàng đế muốn kế thừa, mình không tin tên chó Dịch Dương này có thể nhịn được!!!"
―― "Tốt nhất là bởi vì nguyên nhân này ly hôn với mình, đến lúc đó ông nội và mẹ cũng sẽ không có gì để nói"
Nhưng Dịch Dương nghe xong nửa ngày, chỉ như suy nghĩ gì đó, rồi gật đầu "Cô nói không sai, xác thật con nít rất phiền toái, ok, chuyện con cái tạm thời để đó, sau này nói tiếp. Hiện tại, chúng ta tiếp tục nói tới chuyện say rượu tối hôm qua của cô."
Sau cơn say, sợ nhất chính là khi bản thân mình thanh tỉnh, bị người ta nói cho biết hành động điên khùng ngày hôm qua.
"Tối hôm qua cô ói hết lên người tôi."
Hứa Tân Di nhíu mày.
"Cô còn cắn tôi một cái."
Dịch Dương trên cao nhìn xuống, xả cà vạt, cởi bỏ cúc áo sơmi, trên cổ, phía dưới lỗ tai có một dấu răng rất sâu.
Hứa Tân Di hít hà một hơi.
"Em cắn?"
Dịch Dương hỏi lại: "Nếu không còn ai? Tôi tự cắn?"
Hứa Tân Di ha ha cười hai tiếng, che lại cái trán yếu đuối mong manh ngã xuống giường, làm bộ làm tịch rên rỉ "Ông xã, em choáng váng quá đi à, không thoải mái, em phải nghỉ ngơi tiếp, khi nào anh đi? Em không tiễn anh nha."
―― "Không ngờ sau khi mình xỉn còn rất dũng mãnh, sau này tên chó Dịch Dương này còn dám chọc mình, mình sẽ uống cho thật say, sau đó cắn chết anh ta!!!"
Dịch Dương hừ lạnh một tiếng, cài lại nút áo sơmi sau đó thắt lại cà vạt, sửa sang xong "Lần sau cô còn dám uống say, tôi sẽ quay lại toàn bộ sau đó cho ông nội và mẹ xem, lúc đó coi cô có biết không xấu hổ hay không?"
"......"
―― "Tên chó chết!!!!"
"Đúng rồi, còn có chuyện quên nói với cô"
Hứa Tân Di dự cảm không tốt.
"Ngày hôm qua thấy cô diễn chung với Hàn Kiêu, có mấy đoạn quá mức thân mật, tôi tin chắc cô cũng không muốn có cử chỉ thân mật với một người đàn ông xa lạ. Cho nên vì cô suy nghĩ, tối hôm qua tôi đã nhắc nhở đạo diễn Từ, ông ta cũng đồng ý những cảnh thân mật sau này giữa cô và Hàn Kiêu đều dùng thế thân, lỡ ông nội và mẹ xem phim, cô cũng không cần lo lắng, tôi sẽ thay cô giải thích."
―― "Bình tĩnh, Hứa Tân Di, mày bình tĩnh!"
―― "Giết người phạm pháp, mày không thể dùng nước mắt rửa mặt phía sau song sắt."
―― "Vừa rồi mày đã mất đi cơ hội đập bẹp đầu chó, hiện tại ra tay không khác gì lấy trứng chọi đá, kiến rung thân cây, đừng xúc động!!!"
Hứa Tân Di cong lên nụ cười mỉm "Phải không, cảm ơn ông xã đã vì em suy nghĩ, em thật sự...... Quá cảm, động!!!"
"Không cần cảm ơn, công việc rất bận rộn, không ở lâu được, nếu lần sau cô có nhớ tôi, nhớ rõ gọi điện cho tôi, tôi có thể chừa chút thời gian lại đây thăm cô."
Nụ cười cứng đơ ở trên mặt Hứa Tân Di.
"Ok, em nhớ kỹ rồi."
Dịch Dương nhìn đồng hồ "Tôi đã dặn khách sạn đợi lát nữa sẽ mang thức ăn lên, nhớ rõ ăn gì đó dằn bụng, tôi đi trước, cô nghỉ ngơi tiếp đi, không bận thì gọi điện cho ông nội và mẹ, đừng để người lớn trong nhà lo lắng."
"Em biết rồi, bye bye ông xã, anh đi thong thả nha ~ ông xã ~"
Dịch Dương gật đầu, thần thái thoải mái sảng khoái rời đi.
Cửa đóng lại.
Cho đến khi cửa phòng đóng lại thật lâu thật lâu sau, Hứa Tân Di mới nghiến răng nghiến lợi nắm lấy gối, che mặt la lớn, ngăn chặn cổ sát khí đang dâng trào trong lòng cô.
Cùng ngày, Hứa Tân Di từ khách sạn đi thẳng đến đoàn phim.
Cô phát hiện, ánh mắt nhân viên đoàn phim xem nhìn cô không giống như lúc trước.
Nhưng việc này đối với Hứa Tân Di tới nói cũng không quan trọng, hiện giờ việc cấp bách chính là nỗ lực học tập, tìm cách đá bay tên chó Dịch Dương kia.
"Tân Di, nhìn cái gì vậy?"
Hứa Tân Di gỡ tai nghe ra, cười, đưa màn hình di động cho đạo diễn Từ xem.
"Conan."
Đạo diễn Từ hứng thú "Trinh thám lừng danh Conan? Hơn một ngàn tập, sao đột nhiên lại có hứng thú xem Conan?"
"Tôi cảm thấy khá hay, còn có thể học được rất nhiều tri thức có ích từ bên trong, nói không chừng sau này có dịp dùng tới."
Rất nhiều tri thức có ích? Dùng tới? Đạo diễn Từ nói thầm một tiếng, nhưng không hỏi nhiều.
Hứa Tân Di cười nói "Đạo diễn Từ yên tâm, sẽ không làm chậm trễ tiến độ của đoàn phim đâu"
Đạo diễn Từ vẫn là rất tín nhiệm đối với kỹ thuật diễn và năng lực học tập của Hứa Tân Di, lập tức cười nói: "Ok, vậy cô tiếp tục xem đi."
Hứa Tân Di đeo tai nghe lại, sau khi xem xong một tập, mở chức năng ghi chú trong điện thoại di động, ghi lại cách giết người của vai ác, để sau này còn áp dụng.
Hết chương 32