Hào Môn: Làm Con Dâu Cả Thật Là Khó!

Quyển 2 - Chương 42-1: Có tin em sẽ cho anh đội nón xanh không! 1




Editor: Puck - Diễn đàn

Kiều Tịch Hoàn rời khỏi tiệm cà phê, trở lại tòa nhà Cố thị.

Trong đầu suy nghĩ rất nhiều, lại đột nhiên không nghĩ gì hết.

Dù sao, binh đến tướng đỡ.

Trước mặt, còn có rất nhiều chuyện quan trọng đáng giá để cô đi làm.

Mím mím môi, mãi cho đến thời điểm buổi chiều.

Phòng họp của phòng thị trường Cố thị.

Tất cả trưởng các phòng ban ngồi chung một chỗ, bàn luận về chuyện nhận xét và đánh giá nhân viên mới.

Kiều Tịch Hoàn đi về phía giữa phòng họp, trực tiếp mở miệng nói, “Chuyện nhận xét và đánh giá nhân viên mới, mặc dù công ty đưa ra thời gian vô cùng gấp gáp, nhưng chúng ta cũng không thể làm từng bước, tôi vẫn không thích làm việc theo phương thức khuôn phép cũ. Mọi người nói một chút ý tưởng của mọi người đi, thời gian hội nghị hôm nay hơi lâu một chút, ở trong hội nghị liền xác định chuyện nhận xét và đánh giá bao gồm cả chi tiết, Milk viết biên bản hội nghị, sau khi kết thúc hội nghị liền ra biên bản luôn.”

“Vâng.” Milk liền vội vàng gật đầu đồng ý.

“Đánh giá và nhận xét trước kia đều thông qua cuộc thi cuối cùng để thực hiện, tôi cảm thấy khâu cuộc thi này vẫn cần thiết, nhưng hình thức thi có thể thay đổi.” Một trưởng ban đột nhiên mở miệng nói.

Kiều Tịch Hoàn nhướn nhướn mày, “Anh cảm thấy hình thức như thế nào tương đối tốt?”

“Mỗi cuộc thi chúng ta đều lựa chọn thi viết. Đối với phần công việc này của chúng ta mà nói, thi viết có chút hạn chê, bởi vì chúng ta muốn không chỉ là người có chỉ số IQ rất cao, mà ở đây chỉ số EQ cũng rất quan trọng. Tôi đề nghị thêm một kỳ thi thử, chính là mô phỏng một cảnh tượng, để nhân viên mới phát huy.”

Kiều Tịch Hoàn mím môi, “Gần giống với ý tưởng của tôi. Trong mắt của tôi, cuộc thi là một phương thức khảo nghiệm năng lực của dân tộc Trung Hoa nhiều năm truyền xuống, nếu phương thức này có thể tiếp tục sử dụng nhiều năm như vậy, có lý do tồn tại của nó, cho nên tuân thủ khẳng định không sai. Nhưng giống như trưởng ban Vương nói, chỉ số EQ và IQ bây giờ mới là tiêu chuẩn quan trọng để đánh giá một công nhân viên ưu tú, cho nên gia tăng một kỳ thi thử. Quả thật có cần thiết.”

Trưởng ban  Vương nhận được tán thành của Kiều Tịch Hoàn, cả người cũng hơi vui mừng cười cười.

Kiều Tịch Hoàn giống như dừng lại một chút, mới lên tiếng, “Từ khi nhận được thông báo mà Milk giao cho tôi, tôi đã bắt đầu suy nghĩ vấn đề này, thời gian một tuần lễ, đối với một thực tập sinh mới nhậm chức mà nói, viết một phương án dự thảo cũng không khó, tôi không yêu cầu những chi tiết trong phương án kia có cân nhắc chu đáo hay không, tôi cần chính là đổi mới, có thể có máu mới mẻ mang đến phản ứng hóa học không giống vậy cho đoàn thể chúng ta hay không. Cho nên, bây giờ chúng ta thảo luận một chút, chúng ta mô phỏng cảnh tượng cuộc thi như thế nào? Ví dụ như để nhân viên mới phải chịu trách nhiệm case gì? Tôi đề nghị không quá khó khăn, cũng không cần quá tùy tiện, có thể phát huy tiềm lực của bọn họ là được.” Kiều Tịch Hoàn nhìn bọn họ, “Hội nghị lần này lấy thảo luận làm chủ, cho nên mọi người đừng khách sáo, nghĩ đến cái gì nói cái đó. Suy nghĩ như gió lốc chính là như thế, không cần bận tâm có nói sai hay không, chọn lựa cuối cùng hoàn hảo là được.” di3n~d@n`l3q21y"d0n

Các trưởng ban phía dưới đều thả lỏng một chút.

Mặc dù tuổi Kiều Tịch Hoàn còn trẻ, nhưng trên việc quản lý nhân viên khiến cho người ta có một cảm giác rất quen thuộc, tự nhiên có cảm giác lãnh tụ đám đông, thậm chí cảm thấy đưa cả công ty cho cô quản lý, cô cũng có thể xử lý ngay ngắn trật tự.

Không thể không nói, đây là một người trẻ tuổi khiến cho người ta hơi xấu hổ.

Không khí của phòng họp rất tốt, mọi người trưng cầu ý kiến.

Có rất ít hội nghị có thể đạt tới hiệu quả như vậy, coi như hoàn toàn phát huy tất cả tích cực và nhiệt tình của các trưởng ban.

Đề nghị rất nhiều.

Trong quá trình hai giờ thảo luận, cuối cùng cho ra kết luận, “Lấy một hạng mục đàm phán thành đề bài giả định cho cuộc thi. Thông qua ý kiến của tất cả các trưởng ban, liền lấy mở rộng đất đai mà Cố thị tương đối am hiểu làm chủ, nếu bây giờ để cho bọn họ làm mở rộng kinh doanh có thể có phần không thiết thực, cho nên xác định làm mở rộng phòng ở chung cư. Mà mở rộng bất động sản này ngoài Cố thị ra, còn có hai đối thủ cạnh tranh hư cấu khác, phải đàm phán thành công hạng mục khu đất do chính phủ quy hoạch này, chính là đề thi giả định cho cuộc thi cuối cùng.” Kiều Tịch Hoàn không nhanh không chậm nói, “Milk, đã ghi chép lại chưa?”

“Ghi rồi.” Milk liền vội vàng gật đầu.

“Nửa giờ sau chuyển biên bản hội nghị thành giấy tờ công văn, năm giờ chiều triệu tập công nhân viên mới họp, truyền đạt tinh thần hội nghị, để cho bọn họ sớm sắp xếp và chuẩn bị.” Kiều Tịch Hoàn căn dặn.

“Dạ.”

“Ok, tan họp.” Kiều Tịch Hoàn đứng lên rời đi.

Những người khác cũng lục tục rời đi.

Kiều Tịch Hoàn trở lại phòng làm việc của mình, toàn thân toàn ý tập trung vào công việc.

Khi ở tập đoàn Hoàn Vũ, lúc ấy một lòng chỉ muốn thông qua đối ngoại, làm thế nào bắt lấy được từng hợp đồng nhìn qua không quá thực tế, phát triển ưu thế cạnh tranh của Hoàn Vũ ở Thượng Hải như thế nào, như thế nào khiến Hoàn Vũ trong thời gian ngắn nhất thành hạc đứng trong bầy gà… Mà ở Cố thị, cô học được quản lý.

Về quản lý tốt một công ty, bản thân kết cấu bên trong cũng rất quan trọng.

Cô nghĩ năm đó nếu không phải mình một lòng chỉ nghĩ tới mở rộng nữa mở rộng thêm như thế nào, có lẽ, hễ mang theo một chút tâm tư, chú ý một chút tới người bên cạnh, chú ý một chút tới động thái của nhân viên người dưới cấp, cũng sẽ không khiến cho mình thất bại thảm hại như thế.

Mím mím môi, cô khiến cho mình nhanh chóng khôi phục bình ĩnh.

Đủ loại phiền muộn đi qua, không nhìn thật kỹ đường phía trước đi như thế nào.

Nửa giờ, Milk cầm văn kiện nội bộ sơ thảo đưa cho cô.

Cô nhìn xem, sửa đổi vài chi tiết tương đối quan trọng, để Milk gõ lại lần nữa, sau đó tìm quản lý Tần của phòng thị trường ký tên, sau đó tìm người phòng nhân sự ký. dieendaanleequuydonn

Sau khi ký văn kiện xong, không chỉ phòng thị trường có chút rục rịch ngóc đầu dậy, những phòng ban khác cũng hơi sôi trào.

Rất nhiều phòng ban chuẩn bị kiểm tra đánh giá nhân viên mới đều chỉ phát triển dựa theo hình thức vốn có, hơn nữa phòng thị trường là phòng đánh giá và nhận xét đầu tiên, rất nhiều phòng ban khác thậm chí còn chưa lên kế hoạch đánh giá và nhận xét, phòng thị trường đột nhiên có suy nghĩ đổi mới, khiến cho bọn họ cũng cảm thấy phương thức nhận xét và đánh giá của mình quá mức qua loa, các phòng ban khác cũng bắt đầu triệu tập hội nghị khẩn cấp, tranh nhau bắt chước.

Kiều Tịch Hoàn cũng không quan tâm những chuyện này, nhưng khi tuyên bố mở hội nghị nhân viên mới, nhận được điện thoại của Cố Diệu Kỳ.

“Kiều Tịch Hoàn, sao lại nghĩ ra được phương thức này để kiểm tra công nhân viên?”

“Thật ra thì cũng không nghĩ đến quá nhiều, chỉ dựa theo suy nghĩ của mình mà làm. Con chỉ cần nghĩ đến con thật sự chính là muốn nhân viên như thế nào, con cũng cần những năng lực kia của nhân viên, con liền dựa theo suy nghĩ của con để tiến hành kiểm tra và đánh giá, tự nhiên mà nghĩ tới phương thức này.” Kiều Tịch Hoàn nói.

“Con quả nhiên để tâm vào làm việc, so với rất nhiều người bình thường thuận theo luồng sóng quả thật vượt qua mà còn không kịp, cho con đến công ty, xem ra là đúng.”

“Cám ơn khẳng định của cha, con sẽ càng thêm cố gắng.”

“Ừ. Làm rất tốt.” Cố Diệu Kỳ gật đầu.

“Con biết rồi.”

Cúp điện thoại, khóe miệng Kiều Tịch Hoàn nhếch lên.

Có thể lấy được tán thành của Cố Diệu Kỳ  như vậy, tâm tình tất nhiên tốt, chỉ có điều, lại có vài người có lẽ sẽ ghen tỵ, một khi ghen tỵ, cũng sẽ không có cuộc sống yên bình gì.

Mím mím môi, Milk ở ngoài cửa thúc giục cô đã đến giờ họp.

Cô đứng lên, một lần nữa đi về phía phòng họp.

Nhân viên mới tổng cộng mười ba người, trừ bốn người phòng thị trường ra, nhưng phòng khác cũng có vài người, bởi vì bây giờ đổi phiên đến phòng thị trường, nên do phòng thị trường là đơn vị đầu tiên tiến hành nhận xét và đánh giá về mặt nghiệp vụ thị trường.

Milk đọc từng câu từng chữ phương thức nhận xét và đánh giá cho mọi người nghe.

Có vài người lộ vẻ vui thích trên mặt, có lẽ cảm thấy đây là một cơ hội và khiêu chiến, độ nhiệt tình rất cao.

Có vài người lại lộ vẻ bất mãn trên mặt, nghĩ thầm tốn nhiều tâm tư như vậy cuối cùng phỏng vấn thành công, bây giờ còn tới cuộc thi làm cho người ta có phần không chịu nổi, áp lực vốn đã đủ lớn, bây giờ càng không có cách nào hóa giải, cảm xúc tự nhiên ngược lại xuống thấp.

Kiều Tịch Hoàn nhìn bọn họ, nhìn vẻ mặt mang theo tâm tình không giống nhau của mỗi người, mở miệng nói, “Ở Thượng Hải, Cố thị là một công ty đưa ra thị trường tương đối lâu, có thể đứng sừng sững nhiều năm không ngã như vậy cũng không phải do vận số. Cho nên muốn lưu lại Cố thị, Cố thị chúng ta muốn lưu lại nhân tài, tất cả đều cần người có thể thay đổi theo thời đại. Cuộc thi nhận xét và đánh giá lần này có chuyển đổi rất lớn so với phương thức trước kia, quay đầu lại chải chuốt, tôi mong đợi mọi người sẽ có biểu hiện đặc sắc. Đồng thời, nhân viên mới của phòng thị trường chỉ có bốn người, chúng tôi sẽ đánh giá và nhận xét trọng điểm bốn người, nhưng nếu như những nhân viên ngành khác đột nhiên thấy hứng thú với công việc ở phòng thị trường, cũng có thể biểu hiện tốt một chút ở trong cuộc thi lần này, chúng tôi sẽ cố hết sức sắp xếp cho các bạn làm việc trong phòng thích hợp nhất.” die~nd a4nle^q u21ydo^n

Những người khác gật đầu, cũng không có ai tùy tiện mở miệng.

“Cuối cùng, vì không kéo dài chuyện chuẩn bị cuộc thi của mọi người, tôi muốn nghe ý tưởng của một hai nhân viên, ý tưởng về nhận xét và đánh giá lần này. Có tự nguyện hay không.” Kiều Tịch Hoàn hỏi.

Như cũ, yên tĩnh.

Nơi làm việc chính là như thế, trước khi còn chưa xác định tốt vai diễn của mình, quá bộc lộ tài năng dễ dàng trở thành mục tiêu công kích.

Thật ra Kiều Tịch Hoàn cũng rất hiểu, tròng mắt cô đảo một cái, “Cố Tử Tuấn, cậu nói một chút đi.”

Dường như cả người Cố Tử Tuấn còn rơi vào trạng thái mơ màng, một hồi lâu mới phản ứng được Kiều Tịch Hoàn gọi mình trả lời câu hỏi, anh vắt hết óc, anh thậm chí cũng không nghe rõ mới vừa rồi nói tới những thứ gì, lúc này tầm mắt của mọi người đột nhiên đều dừng hết trên người anh, anh cảm thấy đủ kiểu không sảng khoái, trong đầu anh chợt lóe lên, “Tôi là fan trung thành ủng hộ công ty, tôi sẽ hoàn toàn đi theo phương châm chỉ đạo của công ty, cho nên tôi cảm thấy chỉ cần là quyết định của công ty, như thế nào đều tốt.”

“Công ty kêu cậu làm gì cậu đều làm? Không cần biết chân tướng, cũng không cần suy nghĩ?” Chân mày Kiều Tịch Hoàn nhướn lên.

“Dĩ nhiên, giống như bị ép tới công ty vậy.” Cố Tử Tuấn gằn từng tiếng, nói có mùi vị cắn răng nghiến lợi.

Kiều Tịch Hoàn mím môi cười một tiếng, “Vậy bây giờ công ty kêu cậu buổi tối mời mọi người ăn một bữa cơm, cậu cảm thấy như thế nào?”

“…” Cố Tử Hàn trừng mắt.

“Được rồi, cứ quyết định như vậy. Cố Tử Tuấn vì chúc cho mọi người nhận được thành tích tốt trong cuộc thi này, sáu giờ rưỡi tối nay ăn cơm ở đỉnh Hạo Hãn, mọi người, người nghe cũng có phần.” Kiều Tịch Hoàn nói thẳng.

Cả người Cố Tử Tuấn vẫn còn ngây ngốc.

Có phải anh bị Kiều Tịch Hoàn bố trí một đường không?!

Suy nghĩ của mình vẫn còn không rõ ràng, bên tai đã nghe được tiếng hoan hô.

Anh một lần nữa đưa mắt nhìn chằm chằm vào Kiều Tịch Hoàn.

Khóe miệng Kiều Tịch Hoàn nhếch lên cười, để lại cho anh một bóng lưng tao nhã.

Mẹ nó.

Bây giờ tiền tiêu vặt của anh vốn không nhiều, ý của mẹ anh là, bây giờ đi làm, tự kiếm được tiền!

Mẹ  nó.

Một bữa cơm  như vậy, anh nào còn thừa tiền đi hộp đêm!

Nhân viên mới đều dùng ánh mắt cảm kích nhìn anh, giọng điệu nhất trí, “Buổi tối chúng ta không gặp không về nha.”

Sau đó lần lượt rời đi.

Dụ Lạc Vi ngồi bên cạnh Cố Tử Tuấn, nhìn dáng vẻ rõ ràng kích động quá mức của Cố Tử Tuấn, dịu dàng hỏi, “Tử Tuấn, anh còn tốt chứ.”

Cố Tử Tuấn liếc nhìn Dụ Lạc Vi, “Không tốt chút nào.”

Nói xong, đứng lên rời đi.

Dụ Lạc Vi cắn môi.