Hào Môn Bĩ Thiếu

Chương 85




E&B: Strangers Ex

Diêm An Quân cho dù có không vui đến mấy cũng sẽ không ở sau lưng quở trách Diêm Thiếu Kiệt, huống chi chuyện đã xảy ra rồi, còn Hạ Khuynh Thành thì đã trở thành người thực vật. Dù cho Diêm An Quân có muôn ngàn tất cả không nguyện ý không cam lòng, cũng không ở phía sau nói gì, nói thế nào thì Hạ Khuynh Thành đã cứu con trai mình một mạng, nếu không bây giờ người nằm ở trên giường chính là Diêm Thiếu Kiệt.

Diêm An Quân chán ghét Hạ Khuynh Thành, càng chán ghét Hạ Khuynh Thành trộn lẫn một chỗ cùng Diêm Thiếu Kiệt, nếu ông ta có thể biết chuyện này sớm một chút nhất định sẽ ngăn cản hai người cùng một chỗ. Nhưng ông ta biết quá muộn, tình hình hiện tại đã không phải ông ta khống chế được nữa.

Diêm An Quân đến bệnh viện làm cho Diêm Thiếu Kiệt về nhà thu xếp một chút, lại tới trình diện trước mặt lão gia tử và lão thái thái, không quan tâm hai cụ là có thật lòng quan tâm nó hay không, nhưng lần này Diêm Thiếu Kiệt mất tích khiến hai cụ lo lắng là sự thật. Lúc này Diêm Thiếu Kiệt thực nghe lời, ngoan ngoãn trở về nhà tắm rửa một cái đem mình gọn gàng sạch sẽ đến gặp hai cụ.

Diêm Thiếu Liệt thương lượng với người trong nhà, việc này phải gạt hai cụ, dù sao hiện tại người không có việc gì, cần chi phải để cho hai cụ thêm một lần kinh hách nữa? Mọi người đều đồng ý, cho nên Diêm Thiếu Kiệt về nhà chỉ nói là đi vùng ngoại thành chơi vài ngày, lúc leo núi thì bị rớt mất di động và ví tiền, tối hôm qua mới dưới sự giúp đỡ của cảnh sát trở về được.

Tuy lý do thoái thác của anh ta có trăm ngàn chỗ hở, nhưng hai cụ sẽ không truy cứu nhiều như vậy, người bình an vô sự là được rồi. Giữa trưa Diêm Thiếu Kiệt ăn cơm ở nhà lão gia tử, tuy nói không thích đứa bé này nhưng dù sao cũng là con cháu Diêm gia, lại vừa mới trải qua một hồi kiếp nạn như vậy, hai vợ chồng Triệu Chi Lâm và Diêm An Lý cũng bày ra khuôn mặt tươi cười với Diêm Thiếu Kiệt, cho nên bữa cơm này mọi người ăn vô cùng hài hoà.

Sau khi ăn cơm trưa xong Diêm Thiếu Kiệt nói công ty có chuyện phải rời đi trước, người trong nhà cũng không cố gắng giữ lại, Triệu Chi Lâm biết anh ta là trở về bệnh viện. Diêm Thiếu Kiệt chân trước vừa đi không lâu, Diêm Thiếu Liệt và Thuỷ Ân Trạch cũng trở về. Vốn là hai người phải về bên chỗ Ninh Tử Mị, kết quả ba mẹ vợ đến nhà bạn chơi, hai người này một đêm không ngủ còn không có cơm ăn đành phải chạy đến bên này cọ cơm. May mắn cơm trưa làm nhiều, Triệu Chi Lâm nghe hai người còn chưa có ăn cơm, lập tức hâm nóng vài món ăn, lại nấu thêm hai món mới.

Sau khi ăn xong hai người trở về nhà ngủ bù thôi, nhưng Diêm Thiếu Liệt lại bị lão gia tử gọi lại, Triệu Chi Lâm vừa nghe liền thầm kêu hỏng rồi, lão gia tử đây là nhất định hỏi chuyện của Diêm Thiếu Kiệt. Diêm Thiếu Liệt cho mẹ mình một ánh mắt trấn an, liền đi theo lão gia tử rời khỏi phòng khách.

“Mẹ, mẹ đừng lo lắng, A Liệt sẽ xử lý tốt.”

Triệu Chi Lâm đưa mắt nhìn Thuỷ Ân Trạch nói: “Tối hôm qua con ở cùng A Liệt cả đêm, có phải là mệt lắm rồi không?”

Thuỷ Ân Trạch cười nói: “Mẹ, không có việc gì, tụi con còn trẻ, thức cả đêm không làm sao cả.”

Triệu Chi Lâm vừa nghe lời này bật người mở hình thức mẹ chồng răn dạy, “Ân Trạch, con cũng không thể cho rằng mình tuổi trẻ liền không chú trọng, thức đêm là ảnh hưởng thân thể nhất, thức một đêm dù có bồi bổ cả tháng cũng không bù trở lại được, đợi lát nữa mẹ đi mua con gà, hầm canh bồi bổ cho hai đứa, buổi tối hai đứa phải về đây ăn cơm, có nghe không?”

“Biết, mẹ!” Thuỷ Ân Trạch bật người ngoan ngoãn đáp ứng một tiếng, Triệu Chi Lâm càng nhìn con dâu càng thấy thích, con trai thì làm sao nào? Trong mắt của cô thì không có ai so với con dâu của mình càng hiểu chuyện vừa nghe lời như vậy.

Mà bên kia Diêm lão gia tử đang cùng Diêm Thiếu Liệt nói chuyện Diêm Thiếu Kiệt, “Ông nghĩ thằng bé là có chuyện gạt chúng ta, A Liệt, con có biết chuyện gì xảy ra không?”

“Gia gia, người đừng lo lắng, Thiếu Kiệt là người lớn, có chuyện gì thì bản thân anh ta có thể xử lý được.”

“Hửm? Nghe lời này của con tức là cũng biết nó xảy ra chuyện gì?”

“Biết một chút, không nhiều lắm, hình như là có dính líu đến Đào Ngọc, nhưng mà hiện tại có lẽ đã không có việc gì rồi.”

Lão gia tử vừa nghe đến tên Đào Ngọc thì theo bản năng nhíu mày lại, có thể thấy được ông đối với người nhà bên đó có bao nhiêu không thích, “Không phải đã giải trừ hôn ước rồi sao? Làm sao còn cùng cô ta có dính líu, người nhà này rất chán ghét, quả thật là âm hồn không tiêu tán.”

“Điều này cũng thực bình thường, ông nghĩ xem, nhà chúng ta bắt được dự án cải tạo khu Đông, bao nhiêu người đỏ mắt chứ? Đào gia chính là một trong số đó thôi, vốn là nhà bọn họ muốn kết thông gia với chúng ta, nhà bọn họ cũng có thể từ trong chuyện này nhận được chỗ tốt, hiện tại thông gia không kết được còn ngược lại kết thù. Trong lòng Đào gia cũng là không cam, Đào Ngọc muốn hợp lại cũng là dễ hiểu.”

“Thiếu Kiệt sẽ không đối với Đào Ngọc…”

Diêm Thiếu Liệt vội vàng xua tay, “Sẽ không, gia gia, Thiếu Kiệt thấy cô ta là phiền muốn chết, làm sao hợp lại với cô ta được. Hình như lần này anh ta trốn đi ra ngoài chơi cũng là vì trốn Đào Ngọc, chút chuyện này anh ta vẫn rất thanh tỉnh.”

Lão gia tử nghe nói như thế vừa lòng gật đầu nói: “Thì ra là có chuyện như vậy, ông cứ luôn cảm thấy Thiếu Kiệt nói chuyện che che lấp lấp, hoá ra là vì vậy, được rồi, nó có thể nhìn rõ là tốt.”

Diêm Thiếu Liệt thở phào trong lòng một cái, lão gia tử không phải là muốn gạt là gạt đi qua, nếu thật sự ông cụ muốn đào ra sự thật rõ ràng, đến mười con trâu cũng không kéo lại nổi. Anh sớm đã biết Diêm Thiếu Kiệt cái dạng này sẽ không lấy được lý do thoái thác không tốt lắm, nhưng lúc ấy sốt ruột cũng không nghĩ ra cách gì hay. Đương nhiên bây giờ Diêm Thiếu Kiệt cũng không có tâm tư suy nghĩ chuyện này, cho nên Diêm Thiếu Liệt mới biên soạn kịch bản bù vào, ít nhất là nghe vào tai có thể tin được, anh nghĩ lão gia tử sẽ không truy cứu nữa.

Lúc Diêm Thiếu Liệt cùng Thuỷ Ân Trạch rời khỏi nhà lão gia tử, Triệu Chi Lâm còn nói với hai người buổi tối nhớ trở về ăn cơm, có hầm canh bổ cho hai người. Triệu Chi Lâm lôi kéo con trai nhà mình nói, “Về nhà ngủ một giấc cho ngon, đừng có gây sức ép cho Ân Trạch.”

Diêm Thiếu Liệt vốn là một người có da mặt rất dày, bình thường Tần Hiếu Luân và Đường Tống cùng anh nói đùa vài ba câu cũng chẳng thấy thế nào, nhưng hôm nay lời này từ miệng mẹ mình nói ra sao cảm giác quái quái? Diêm Thiếu Liệt gãi đầu cười ngây ngô hai tiếng, nói đã biết, vừa quay đầu liền thấy được Thuỷ Ân Trạch đang đứng ở ven đường chờ mình, lúc này mặt Thuỷ Ân Trạch đỏ bừng muốn nhỏ ra máu.

Dọc đường trở về Diêm Thiếu Liệt là bị vợ nhéo cho đến nhà, Thuỷ Ân Trạch lí nhí oán giận anh, “Sau này anh phải chú ý một chút, để cho mẹ biết không thấy xấu hổ sao.” Diêm Thiếu Liệt thầm nghĩ mẹ mình nhất định là tiên tri đi? Anh có bao nhiêu nhàm chán mới có thể cùng mẹ tâm sự chuyện sinh hoạt đêm của mình với vợ chứ.

Hai người về nhà thì đi tắm rồi lập tức ngủ, vừa cảm giác ngủ qua hơn sáu giờ tối thì bị điện thoại đánh thức, nếu không thì có lẽ là cảm giác ngủ đến bình minh ngày hôm sau. Diêm Thiếu Liệt mơ mơ màng màng nhận điện thoại, đầu bên kia là âm thanh của Triệu Chi Lâm, thúc giục hai người mau chóng trở về ăn cơm. Diêm Thiếu Liệt bị đánh thức cũng hồi lại tinh thần, hơn nữa anh quả thật có chút đói bụng, sau khi đem Thuỷ Ân Trạch đánh thức, hai người rửa mặt đi đến nhà lão gia tử.

Khi hai người đến nơi thì Diêm An Quân cũng có mặt, chào hỏi xong thì cả hai đi rửa tay rồi ngồi ở bàn cơm, Triệu Chi Lâm múc hai chén canh gà để tới trước mặt hai người, “Uống nhanh lên, mẹ hầm cả buổi chiều, bên trong có rất nhiều thứ chuyên bồi bổ cơ thể.”

“Chi Lâm, hai đứa nó là làm sao vậy?” Lão thái thái vừa nghe bồi bổ cơ thể cũng muốn hỏi một câu, chẳng lẽ thân thể chúng nó không thoải mái.

“Nãi nãi, hai chúng con không có việc gì, chỉ là gần đây công việc bận rộn nên thường xuyên thức đêm, mẹ nói hay thức đêm thì thân thể sẽ không tốt, nên muốn bồi bổ cho chúng con.” Diêm Thiếu Liệt nhanh chóng đón lấy, bị mẹ nhà mình nói hai câu là đủ rồi, nếu lại bị nãi nãi cũng nói một câu “Thiếu gây sức ép cho Ân Trạch” thì cái mặt này của anh xem như là vứt luôn.

Vừa rồi Thuỷ Ân Trạch nghe lão thái thái nói mà tim như treo trên cổ họng, chỉ sợ mẹ chồng lại phán cho một câu không đỡ được, may mà A Liệt phản ứng nhanh.

Diêm nãi nãi nghe Diêm Thiếu Liệt nói cũng nói: “Người trẻ tuổi cố gắng làm việc là chuyện tốt, nhưng phải biết nghỉ ngơi kết hợp, đừng nghĩ tuổi trẻ liền không xem trọng thân thể.”

“Biết, nãi nãi.”

Sau khi ăn cơm xong, Diêm An Quân cùng hai người Diêm Thiếu Liệt rời đi đồng thời, Triệu Chi Lâm còn cố ý đi ra dặn dò hai câu, “Hai đứa đừng có vội về nhà sớm, đi vài vòng trong tiểu khu cho tiêu thực rồi hãy về nhà nghỉ ngơi.” Hai người dạ một tiếng rồi mới rời đi.

Vừa đi đến ven đường Diêm An Quân gọi lại Diêm Thiếu Liệt, Diêm An Quân đưa mắt nhìn Thuỷ Ân Trạch nói: “Ân Trạch, thúc muốn nói mấy câu với A Liệt, con đi lên trước chờ nó một chút.”

Thuỷ Ân Trạch vừa muốn đi đã bị Diêm Thiếu Liệt kéo lại nói, “Nhị thúc, chuyện Thiếu Kiệt Ân Trạch cũng biết, bao gồm cả chuyện anh ta và Hạ Khuynh Thành bị bắt cóc.”

Diêm An Quân nhìn Thuỷ Ân Trạch cũng không tiếp tục bảo người rời đi, ông ta hỏi Diêm Thiếu Liệt, “A Liệt, con biết chuyện Thiếu Kiệt là từ khi nào?”

“Được một đoạn thời gian rồi đi.”

“Tại sao con không nói sớm cho thúc biết?” Diêm Thiếu Liệt cau mày lại, giọng điệu này của Nhị thúc rõ ràng là mang theo ý tứ trách hỏi.

“Nhị thúc, ai biết thúc và Thiếu Kiệt là xảy ra chuyện gì, hai nhà chúng ta trước giờ là nước sông không phạm nước giếng, con là biết Thiếu Kiệt và Hạ Khuynh Thành hợp lại, nhưng việc này thì có liên quan gì tới con. Nếu thúc dành thêm một chút tâm tư trên người anh ta, tự nhiên không cần người khác nói cho thúc biết việc này.”

Nhìn sắc mặt không cam của Diêm An Quân, anh nói tiếp: “Mà dù cho Nhị thúc có biết thì có năng lực thay đổi cái gì? Thúc có năng lực cứu Thiếu Kiệt sao? Thiếu Kiệt được cứu ra như thế nào, trong lòng thúc hẳn là rõ ràng, con cũng không trông mong thúc nói tiếng cám ơn với con, nhưng thúc cũng không có tư cách đến trách hỏi con, con không nợ hai cha con thúc cái gì cả.”

Diêm Thiếu Liệt nói lời này là rất trần trụi, trên mặt Diêm An Quân quẫn, ông ta vừa rồi là có ý trách móc cháu trai, Diêm Thiếu Liệt cái gì cũng biết nhưng không có nói với mình, làm cho mình bây giờ bị động như vậy. Nhưng ông ta đã nghe con trai nói chuyện được cứu, cũng biết Diêm Thiếu Liệt ở giữa ra không ít lực, giờ bị cháu trai nói làm cho ông ta vẻ mặt già nua.

“Nhị thúc, chúng con đi trước.” Diêm Thiếu Liệt nói xong thì lôi kéo vợ nhà mình bước đi, cũng không nhìn vẻ mặt xấu hổ của Diêm An Quân ở phía sau.



Hai ngày sau Thu Đình Nhã lần thứ hai gặp Hướng Tâm Dĩnh, mục đích của nàng chỉ có một, khuyên nhủ Hướng Tâm Dĩnh tự thú. Gần đây Hướng Tâm Dĩnh thường xuyên thấy Thu Đình Nhã, tâm tình quả thật xảy ra không ít biến đổi, hơn nữa hôm nay Thu Đình Nhã mang đến cho bà ta một cái tin tức bùng nổ, sau này bà ta không cần trốn đông trốn tây ở thành phố Thiên Hải nữa, bởi vì Đào Ngọc đã bị bắt.

Sau khi Hướng Tâm Dĩnh nghe được tin tức này thì ngốc lăng hồi lâu, Đào Ngọc, người được Đào lão gia tử bồi dưỡng thành người nối nghiệp bị bắt? Không có ai tiếp tục truy đuổi mình? Nhưng một vấn đề hiện thực cũng đặt tại trước mắt bà ta, Đào Ngọc bị bắt, mình còn có thể chạy trốn được sao? Hơn nữa nghe được tin tức này thì bà ta lập tức hiểu được Thu Đình Nhã và Tống Vệ Lý sẽ không giúp mình.

“Tin tức này là con nuôi nói cho tôi biết, tuyệt đối đáng tin, sở dĩ tôi nói cho cô biết là muốn cô mau chóng đi tự thú, bây giờ cô tự thú có thể xem như là lấy công chuộc tội, nếu chờ Đào Ngọc chủ động khai báo, khi đó một chút cơ hội cô cũng không có. Dù sao Đào Ngọc biết nhiều hơn, tin tức của cô ta có tác dụng hơn.”

“Bây giờ tôi đi còn có thể giảm hình phạt sao?”

“Tôi đã hỏi A Liệt, nó nói vẫn là có thể, chỉ cần cô đem hết chuyện mình biết khai báo, cơ hội giảm hình phạt của cô sẽ lớn hơn nhiều, mà nếu cô bỏ lỡ cơ hội này, sẽ không tìm thấy cơ hội lần thứ hai.”

Hướng Tâm Dĩnh dưới sự khuyên nhủ nhiều lần của Thu Đình Nhã rốt cuộc quyết định muốn đi tự thú, đương nhiên đó cũng là Đổng Chính cho bà ta một cơ hội, bắt được Đào Ngọc và Đào Giang Hải thì Hướng Tâm Dĩnh đi tự thú đã không còn quan trọng, bởi vì dù sao bà ta biết cũng có hạn, con cá lớn thật sự là Đào Ngọc với Đào Giang Hải.

Nhưng Đổng Chính bắt được người xong cũng không vội vã lộ ra, bởi vì nhà bọn họ có quyết định của mình, Đổng gia không chỉ muốn công lao này, còn muốn phải thật xinh đẹp, để cho đám người khác không thể bới móc được gì. Cho nên Hướng Tâm Dĩnh phải đi tự thú trước, sau đó Đổng gia mới có thể ra mặt xử lý, cuối cùng là căn cứ theo manh mối bà ta cung cấp nên Đào Ngọc và Đào Giang Hải bị bắt, trình tự như vậy rất cần thiết.

Từ khi Hướng Tâm Dính tự thú, chuyện Đào gia cũng dần dần nổi lên mặt nước, chẳng qua là vì không đả thảo kinh xà nên không có công bố ra bên ngoài, sở chuyên án ở Thiên Hải tiến hành toàn bộ hành động đều là lặng yên không một tiếng gió. Diêm Thiếu Liệt xem như là người ngoài cuộc duy nhất biết chuyện, anh biết chuyện này có bao nhiêu nghiêm trọng, cho nên mặc kệ người khác hỏi thế nào anh cũng không hé một chữ, kể cả người nhà.

Diêm Thiếu Liệt biết Đổng Chính đã tìm được vị trí nhà xưởng của Đào gia và phương pháp đột nhập vào trong, hơn nữa bọn họ đã khống chế được vài người ở thành phố Đông Lâm, đương nhiên việc này là bí mật tiến hành. Mà tất cả những chuyện này Đào gia hoàn toàn không biết, thậm chí ngay cả Đào Ngọc và Đào Giang Hải bị bắt cũng không biết. Chờ cho mọi thứ chuẩn bị xong xuôi, Đổng Chính cũng muốn hành động.

Diêm Thiếu Liệt không biết tình huống bên Đông Lâm như thế nào, nhưng căn cứ vào tin tức Diêm Trí Viễn điều tra trở về, Đào gia không thiếu vũ khí không thiếu người, chẳng qua là so với quân chính quy được đặc huấn thì kém rất nhiều, huống chi loại tình hình này ra quân phải là đội đặc công Phi Hổ linh tinh gì đó nhỉ? Thuỷ Ân Trạch nghe nói như thế liền bảo là không phải TV chiếu nhiều lắm sao, lại nói, có Cố Quân Viêm hàng thật giá thật đây này.

Mấy ngày nay Diêm Thiếu Liệt đã không có tâm tình làm việc, chuyện Đào gia xem như là một tay anh bày ra, đến thời khắc cuối cùng nói anh không khẩn trương là giả. Cố Quân Viêm đại khái đoán được tình trạng của anh, cho nên trên công việc có thể xử lý được thì xử lý, không xử lý được thì anh phải tự mình ra mặt giải quyết, lấy trạng thái hiện tại của Diêm Thiếu Liệt là không có biện pháp toàn tâm vùi đầu vào công việc, cũng may việc này là giải quyết trong vài ba ngày.

Ba ngày sau Diêm Thiếu Liệt nhận được điện thoại của Đổng Chính, hai người nói chừng ba bốn phút, Đổng Chính nói mang theo giai điệu bình thản, giống như là chuyện này không đáng kể chút nào. Diêm Thiếu Liệt nghe xong lại cảm thấy là vạn phần hung hiểm, một ít chi tiết thì Đổng Chính căn bản không nói với anh, nhưng anh có thể từ giữa những hàng chữ của Đổng Chính nghe ra tình hình khi đó có bao nhiêu nghiêm trọng.

Sau khi cúp điện thoại, trong lòng Diêm Thiếu Liệt hiện lên bốn chữ, trần ai lạc định [1]

Người Đào gia lần lượt đền tội, chuyện này cũng chậm rãi bị dân chúng biết, nhưng bởi vì quan hệ giữa Đào gia và chính phủ bên thành phố Đông Lâm rắc rối khó gỡ, cho nên có một số việc không thể hoàn toàn công khai, chỉ có rất ít người đoán được nguyên nhân đại khái trong đó, mà Diêm Thiếu Liệt là một trong số đó.

Nhưng mà tin tức công khai mấy ngày nay cũng đủ khiến người khiếp sợ, Diêm lão gia tử nhìn nội dung trên báo về chuyện Đào gia cũng không khỏi chau mày lại, nếu mà lúc trước kết thông gia với Đào gia thì hậu quả đúng là không tốt lắm, đến lúc đó Diêm gia có một trăm cái miệng cũng không nói rõ việc này được, ông nói Diêm gia các ông không có tham dự, chứng cớ đâu? Mà cho dù cuối cùng có thể chứng minh Diêm gia trong sạch, nhưng cũng sẽ bị người ta nói ba nói bốn một phen.

Nghĩ vậy Đào lão gia tử đã cảm thấy lúc trước Diêm Thiếu Liệt giằng co với Đào Ngọc, trở mặt với Đào gia thật sự là làm quá đẹp. Chính bởi vì ngay từ đầu Diêm Thiếu Liệt đem mình và Đào gia đặt ở hai phía đối nghịch, cho nên hai nhà mới thuận lợi giải trừ hôn ước. Về phần hôn sự của Diêm Thiếu Kiệt thì ông không muốn tham dự quá nhiều, con cháu đều có phúc của con cháu, sau này ông cũng nên ít quản bọn nhỏ thôi.

Diêm An Quân biết chuyện Đào gia thì trực giác là có thể Diêm Thiếu Liệt đã sớm biết chuyện này, cho nên ngay từ đầu nó mới vạch rõ với Đào Ngọc và Đào gia, nghĩ đến khả năng này thì ông ta lại cảm thấy cháu trai làm việc này mà không nói, nếu đã sớm biết chi tiết về Đào gia tại sao không nói với mình một chút? Nhưng lần này ông ta không dám trách hỏi Diêm Thiếu Liệt, chỉ phải nhét một bụng đầy nghi vấn đợi cho tiêu hoá hết.

Sau lại Diêm lão gia tử nhìn thấy ý nghĩ của ông ta, liền nói: “Con nghĩ A Liệt là thần sao, có năng lực biết trước, ban đầu A Liệt chính là chướng mắt Đào Ngọc, sau đó hành động của Đào gia khiến nó thấy khả nghi, nó mới cho người đi Đông Lâm điều tra Đào gia, nhưng là phát hiện được chuyện làm ăn thật sự của Đào gia, chuyện súng ống đạn dược thì sao nó có thể biết được chứ, con cũng không nghĩ việc này có bao nhiêu lớn sao, A Liệt nếu đã sớm biết, còn có thể không báo án?”

Diêm An Quân cảm thấy lão gia tử nói có đạo lý, buôn lậu vũ khí không phải là chuyện nhỏ, nếu cháu trai biết chắc chắn sẽ không giấu diếm, đây là tội lớn mất đầu đó! Điều này làm cho ông ta nhớ đến suy nghĩ trước kia của mình cảm thấy áy náy, tự mình lòng dạ hẹp hòi.

Những người khác sau khi nhìn thấy tin tức trên báo đều cảm thấy Diêm gia rất là may mắn, bởi vì bọn họ cùng Đào gia không có quá thân thiết, tuy rằng con cháu hai nhà đính hôn, nhưng thực tế thì hai nhà tiếp xúc vô cùng ít. Hơn nữa Diêm Thiếu Liệt còn cùng Đào Ngọc náo loạn không đội trời chung, cuối cùng hai nhà công khai giải trừ hôn ước, không thể không nói bước này Diêm gia đi cực kỳ xinh đẹp.

Tuy rằng rất nhiều người cảm thấy Diêm gia hẳn là không có bất cứ quan hệ nào với Đào gia, nhưng dù sao hai nhà cũng từng đính hôn, vì thế luôn có chút tiểu nhân muốn gây ra sóng gió, huống chi Diêm Thiếu Liệt bắt được dự án cải tạo khu đông, bao nhiêu người đỏ mắt đâu, có cơ hội bỏ đá xuống giếng như vậy, tiểu nhân đều sẽ ngáng một chân.

Dĩ nhiên Diêm gia cảm giác được bầu không khí không thích hợp, Diêm Thiếu Liệt quyết định thật nhanh tổ tức họp báo tuyên bố, anh tỏ vẻ Diêm gia và Đào gia không hề có bất cứ quan hệ nào, vì chứng minh trong sạch của Diêm gia và Diêm thị, bọn họ sẽ phối hợp với ban ngành điều tra, trong lúc nhất thời báo chí tung bay đầy trời.

Nhưng chuyện này rất nhanh đã có kết quả, cảnh sát cùng chính phủ đồng thời phát biểu giải thích, Diêm gia và Diêm thị không có bất cứ liên quan nào với Đào thị, hơn nữa lúc trước Đào gia là muốn lợi dụng Diêm gia để phát triển hoạt động không hợp pháp ở Thiên Hải, nhưng Diêm gia không chỉ không có bị Đào gia lợi dụng, mà còn là tận tâm tận lực đối với dự án cải tạo khu đông, người Diêm gia là thương nhân có trách nhiệm có tâm huyết, Diêm thị là tập đoàn có lương tri, đối với tập đoàn có lương tâm như vậy đương nhiên chính phủ nhiệt liệt biểu dương.

Lúc này đám tiểu nhân muốn nhân cơ hội ngáng Diêm gia và Diêm thị một chân trợn tròn mắt, đã không ngáng được ngược lại còn giúp bọn họ một phen.

Vài ngày sau Diêm Thiếu Liệt lại đưa một người đến cho Đổng Chính, chính là A Quý bên người Đào lão gia tử. Hai ngày trước khi Đổng Chính hành động thì A Quý đã rời khỏi Đông Lâm, được Đào lão gia tử phái đi ra nước ngoài, bởi vì cảm thấy thành phố Đông Lâm ngày càng không an toàn cho nên Đào lão gia tử chuẩn bị nhúc nhích, nhưng không đợi A Quý quay về báo tin, Đào gia đã bị Đổng Chính bứng gốc.

Vài ngày sau A Quý về nước, hắn còn chưa về Đông Lâm thì chợt nghe nói chuyện này, hắn biết không thể về Đông Lâm được, lập tức chạy đến Thiên Hải tìm Đào Ngọc và Đào Giang Hải thương lượng đối sách. Nhưng hắn vừa đến Thiên Hải đã cảm thấy không bình thường, bởi vì hắn không liên lạc được với Đào Ngọc và Đào Giang Hải, người bên dưới cũng không liên hệ được. Bởi vì lúc trước bắt Đào Ngọc cực kỳ im lặng, cho nên tin tức Đào Ngọc bị bắt không có lan truyền ra, A Quý phải tốn công hỏi thăm một chút mới biết được chuyện này.

Đào Ngọc và Đào Giang Hải bị bắt ở thành phố Đông Lâm, trực giác của A Quý là chuyện này có dính líu với Diêm gia, bởi vì hắn biết chuyện Đào Ngọc bắt cóc Hạ Khuynh Thành và Diêm Thiếu Kiệt. Rất nhanh sau đó hắn điều tra được Hạ Khuynh Thành trở thành người thực vật, tuy hắn không biết nguyên nhân vì sao Hạ Khuynh Thành biến thành người thực vật, nhưng hắn dám xác định là có quan hệ với Đào Ngọc.

A Quý là từ nhỏ đi theo lớn lên bên cạnh Đào lão gia tử, tình cảm hắn đối với Đào lão gia tử so với người Đào gia còn thân thiết hơn, nghĩ tất cả mọi chuyện có liên quan đến Diêm gia, A Quý nghĩ muốn vì Đào lão gia tử báo thù. Lúc này xuống tay dễ nhất chính là Diêm Thiếu Kiệt, nhưng hắn cảm thấy giết chết Diêm Thiếu Kiệt cũng chẳng có gì dùng, còn không bằng để anh ta mỗi ngày thống khổ ở bên cạnh Hạ Khuynh Thành cả đời.

Lập tức hắn đã nghĩ đến Đào Ngọc và Đào gia vẫn luôn không đối phó được Diêm Thiếu Liệt, hắn theo dõi Diêm Thiếu Liệt hai ngày chuẩn bị ra tay, nhưng sự thật là từ lần đầu tiên hắn bắt đầu theo dõi Diêm Thiếu Liệt thì đã bị Diêm Trí Viễn phát hiện.

Thân thể tố chất của Diêm Trí Viễn vô cùng tốt, cho nên bình phục rất nhanh, phát hiện có người theo dõi anh ta liền báo cho Diêm Thiếu Liệt. Diêm Thiếu Liệt vừa nghe liền sửng sốt, lúc này còn có người theo dõi mình, anh còn cố ý gọi điện thoại cho Đổng Chính hỏi hắn có con cá nào không lọt lưới, Đổng Chính vừa nghe chỉ biết có việc, hỏi Diêm Thiếu Liệt xảy ra chuyện gì. Diêm Thiếu Liệt chỉ nói vệ sĩ của anh phát hiện có người theo dõi mình, nhưng cụ thể là ai thì không rõ, cho nên muốn hỏi hắn một chút.

Đổng Chính nói quả thật có một người không thấy, nói là quản gia Đào gia, bọn họ đã ra lệnh truy nã, cũng không có tin tức hắn ta xuất nhập cảnh. Diêm Thiếu Liệt lập tức nghĩ đến A Quý, về phần không có tin tức xuất nhập cảnh, anh cảm thấy đây là bởi vì nhập cư trái phép.

Đổng Chính bảo sẽ an bài người cho Diêm Thiếu Liệt, nhưng mà bị anh từ chối, có Diêm Trí Viễn anh cảm thấy an toàn không là vấn đề, hơn nữa nếu an bài người bảo vệ mình, có lẽ sẽ doạ chạy A Quý, nếu hắn ta ẩn giấu đâu đó mới là hậu hoạn vô cùng. Diêm Thiếu Liệt biết mình có nhiều người quan tâm để ý như vậy, cho dù là ai xảy ra chuyện gì cũng đủ khiến anh đau khổ một đời, cho nên dùng bản thân làm mồi nhử mới là cách tốt nhất.

Nếu biết A Quý là tới vì mình, Diêm Thiếu Liệt cũng liền an tâm. Nhưng mà anh vẫn là hy vọng Đổng Chính an bài những người này bảo hộ người nhà anh, ít nhất là trước khi A Quý bị bắt thì anh không yên tâm về người nhà. Đổng Chính đồng ý rất sảng khoái, đương nhiên đây là bí mật tiến hành, người Diêm gia và Thuỷ gia không có phát hiện chuyện này, Cố Quân Viêm là nhận ra, Diêm Thiếu Liệt giải thích xong thì hắn không nói gì.

Không bao lâu sau thì A Quý lập tức hành động, bởi vì hắn đã bị truy nã, cho nên hắn không dám thuê người giúp đỡ, hơn nữa thời gian này cũng không ai dám giúp hắn, huống chi A Quý không bỏ ra được nhiều tiền để thuê người giúp đỡ.

Bởi vì biết mình là mục tiêu của A Quý, cho nên Diêm Thiếu Liệt cố ý chế tạo cơ hội cho hắn, buổi tối Diêm Thiếu Liệt đi xuống bãi đỗ xe dưới tầng hầm, lúc này trong tai nghe điện thoại đã truyền đến âm thanh của Diêm Trí Viễn, thiết bị theo dõi đã bị phá huỷ, bảo vệ bị người đánh ngất xỉu.

Diêm Thiếu Liệt chậm rì rì đi về hướng xe của mình, vừa muốn mở cửa xe cũng cảm giác được gió mạnh phía sau ụp tới, anh theo bản năng né sang bên phải, vừa lật người còn chưa thấy rõ ràng đã nghênh đón một đấm vung tới. Từ khi Diêm Thiếu Liệt bái Diêm Trí Viễn làm sư phụ, động tác rõ ràng nhanh hơn rất nhiều, bằng chứng là nếu trước kia anh nhất định sẽ đáp trả bằng bàn tay, hiện tại có thể dùng nắm đấm, hơn nữa cú đấm này không hề ít lực.

Nhưng anh so với A Quý vẫn là kém một chút, nhưng mà chờ A Quý lần thứ hai lao tới, Diêm Trí Viễn cũng từ phía sau Diêm Thiếu Liệt vọt ra, Diêm Trí Viễn bay lên tung một cước đá A Quý rớt xa hơn năm mét. A Quý phun ra một bụm máu, Diêm Trí Viễn không có cho hắn cơ hội thở dốc, lần thứ hai nhào tới. Hai người bắt đầu lao vào giao chiến, nhưng hiển nhiên A Quý là bại lui liên tiếp, hắn căn bản không phải là đối thủ của Diêm Trí Viễn.

Diêm Thiếu Liệt đứng một bên nhìn hứng trí bừng bừng, giống như là Diêm Trí Viễn nói qua vậy, A Quý đối với người thường mà nói có thể là cao thủ, nhưng bảy tám người như hắn cũng không phải là đối thủ của Diêm Trí Viễn, Diêm Trí Viễn vài cái liền khống chế được hắn.

Đem A Quý giao cho Đổng Chính xong thì tảng đá đè trong tim Diêm Trí Viễn cũng buông xuống, lúc này mới là chân chính trần ai lạc định!

____________

[1] Trần ai lạc định (尘埃落定): Bụi trần đã rơi xuống, ý nói đã đến hồi kết thúc.