E&B: Strangers Ex
Diêm Trí Viễn có thể di chuyển lập tức được đưa vào bệnh viện dưới tay Cố thị, bởi vì là Cố Quân Viêm tự mình lên tiếng, cho nên bác sĩ đối với Diêm Trí Viễm một thân đầy lỗ súng cũng lựa chọn một mắt nhắm một mắt mở.
Sau khi Diêm Trí Viễn thanh tỉnh thì kể lại chuyện mình gặp phải ở thành phố Đông Lâm. Lần này trước khi xuất phát anh ta đã chuẩn bị rất đầy đủ, đến Đông Lâm lập tức đi đến nhà xưởng Đào thị. Khi ẩn vào trong nhà xưởng thì anh ta phát hiện bên trong là nhà kho bình thường, ba phòng kho đều để một số lượng lớn hàng hoá bằng nhựa, đây là hàng hoá mà công ty thuê nhà xưởng để vào.
Nhưng anh ta biết sự thật khẳng định không phải như thế, Diêm Trí Viễn tra xét ba phòng kho đó cũng không phát hiện được cái gì khả nghi, điều này làm anh ta rất buồn bực. Bởi vì là buổi tối ẩn vào, sợ bị người phát hiện cho nên anh ta không thể sử dụng thiết bị chiếu sáng có công suất quá lớn, không phát hiện được gì đang định rời đi trước, rồi liên hệ với Diêm Thiếu Liệt để bàn bạc bước tiếp theo.
Nhưng thật vừa vặn, có thể là trúng ngày Đào gia xuất hàng nên khi Diêm Trí Viễn còn chưa có đi ra ngoài, bên ngoài nhà xưởng truyền tới âm thanh, anh ta phát hiện bên ngoài có mấy chiếc xe đến, dựa theo ngọn đèn nhìn xem người bên ngoài, dẫn đầu chính là lão Nhị Đào gia Đào Giang Xuyên, đằng sau theo thứ tự là con trai cả của Đào lão đại Đào Thanh Viễn, con trai của Đào lão nhị Đào Thanh Đông, con trai Đào lão tứ Đào Thanh Hách.
Lúc ấy Diêm Trí Viễn đã cảm thấy có vấn đề, thời điểm này chỉ mới hơi rạng sáng, nhà xưởng này Đào gia đã tuyên bố ra ngoài là cho thuê, nhưng lúc này đoàn người của Đào gia lại xuất hiện ở nơi này, tiếp đó những chiếc xe khác cũng lục tục bước xuống không ít người. Diêm Trí Viễn nheo mắt, nếu anh ta không nhìn lầm thì trên người bọn họ đều có mang theo súng, cái nhà xưởng như vậy yêu cầu phải võ trang đến thế sao? Anh ta đoán chừng lúc này mình không cần phải lao lực tìm bí mật Đào gia nữa.
Quả nhiên nhìn thấy người Đào gia mang người đi vào cái phòng kho ở giữa, Diêm Trí Viễn lập tức từ phòng kho bên cạnh đi ra lặng lẽ đi theo, chỉ thấy Đào Thanh Đông ra lệnh cho người dọn đồ vật qua một bên, sau đó Đào Thanh Viễn đứng ở giữa nhà kho, có người đưa cho hắn ta một cái máy tính bản. Không biết Đào Thanh Viễn thao tác cái gì, sàn nhà kho liền mở ra hai bên, Diêm Trí Viễn trừng lớn hai mắt, thì ra bí mật ở đây!
Sàn nhà mở ra nối liền với bậc thang kéo dài phía dưới, sau khi Diêm Trí Viễn xử lý một chút thiết bị theo dõi, thì theo đuôi bọn họ đi xuống. Càng đi sâu anh ta càng cảm thấy hoảng sợ, không gian tầm hầm vô cùng lớn, công nghệ công trình tuy rằng cũ kỹ nhưng cũng là hạng nhất, anh ta ngẫm nghĩ nếu không tốn thời gian vài năm sẽ không tạo được quy mô cỡ này. Hơn nữa chỗ này đã sử dụng được một thời gian rất lâu, quẹo qua mấy vòng lại đi qua vài hành lang thật dài, Diêm Trí Viễn phát hiện người phía trước dừng lại, anh ta trộm đi qua xem chỉ thấy trước mắt sáng ngời.
Phía dưới là một kho vũ khí, Diêm Trí Viễn từng làm lính, cho nên anh ta gần như đều quen thuộc vũ khí nơi này, hơn nữa có vài món vũ khí lực sát thương vô cùng mạnh, nhìn đến mấy thứ này anh ta không khỏi hít sâu một hơi. Nhưng như vậy hình như vẫn còn là chưa hết, anh ta không có tiếp tục đi theo đám người, bởi vì anh ta nghe được Đào Thanh Viễn đang ra lệnh cho người dọn đồ vật.
Diêm Trí Viễn là đi theo Đào Thanh Hách, đi qua một hành lang dài rồi quẹo qua thì anh ta liền thấy được một phân xưởng sản xuất vũ khí khổng lồ. Anh ta vốn cho rằng Đào gia móc nối với chính phủ, nhưng bây giờ nhìn thấy không phải là vậy, Đào gia là tự cấp tự túc, nhà bọn họ sản xuất súng ống đạn dược!
Nhìn thấy điều này khiến Diêm Trí Viễn hít một ngụm khí lạnh, đây cũng quá đồ sồ đi, anh ta ngay lập tức quay về nơi cất vũ khí lúc nãy, Đào gia sản xuất súng ống đạn dược, bây giờ là tới khuân vác, vậy mục đích nơi đến là đâu? Khi đó anh ta quyết định đi theo xe nhìn xem số vũ khí này được vận chuyển đến nơi nào.
Diêm Trí Viễn thừa dịp không có ai chú ý tới thì giấu mình dưới gầm xe chở vũ khí, xe chạy khoảng nửa tiếng thì tới một nơi, Diêm Trí Viễn biết chỗ này, đây là công ty đã thuê nhà xưởng của Đào thị làm nhà kho. Quả nhiên ông chủ này và Đào gia có quan hệ không tầm thường, dự án nào của chính phủ cũng đi theo làm chung được.
Hôm nay có lẽ là Diêm Trí Viễn gặp vận may, người Đào gia và ông chủ kia đều có mặt, anh ta chợt nghe đến nội dung trò chuyện của bọn họ, tuy nghe không rõ lắm, nhưng Diêm Trí Viễn suy diễn rất nhanh. Thì ra nguyên quán của Đào gia không phải là ở Đông Lâm, tổ tiên Đào gia ngày xưa là ở nước ngoài buôn bán, vì chèn ép đối thủ cạnh tranh nên hợp tác với không ít thế lực ngoại quốc, đến đời cha của Đào lão gia tử thì bọn họ mới chuyển tới thành phố Đông Lâm.
Mà cái xưởng sản xuất vũ khí dưới lòng đất Diêm Trí Viễn nhìn thấy là được xây dựng xong lúc Đào lão gia tử còn trẻ, năm đó khu vực kia còn không được tính là đất nền, chính phủ cũng không có quan tâm nơi đó, sau lại theo thành thị phát triển nên mảnh đất này mới được đưa vào sử dụng. Nhưng Đào gia ra tay chậm một bước bị nhà người khác mua trước, lúc này Đào gia trợn tròn mắt, đến lúc đó lật đất khỏi công thì rắc rối lớn.
Tuy Đào gia muốn mua mảnh đất nền đó lại nhưng đối phương không chịu bán, rơi vào đường cùng Đào gia đành phải gả Đào Ngọc sang, đó cũng là nguyên nhân khi Đào Mỹ gây ra chuyện làm Đào lão gia tử giận dữ. Lão gia tử chỉ sợ đối phương không chịu nhả ra, nhưng may mắn là mảnh đất đó cuối cùng vẫn về tới tay Đào gia. Tiếp theo Đào gia xây một cái nhà xưởng, sau đó còn nói địa phương quá xa không thuận tiện nên đem nhà xưởng thành nhà kho cho bên ngoài thuê. Vùng lân cận xung quanh rất ít người, thỉnh thoảng người dân nhìn thấy xe cũng tưởng là đến kéo hàng, chuẩn xác mà nói là tới kéo hàng, chẳng qua hàng này là hàng cấm mà thôi.
Đi đến đây Diêm Trí Viễn liền tính toán rút lui, chuyện nên điều tra thì anh ta cũng đã điều tra xong, căn bản không cần thiết phải lưu lại, hơn nữa lúc này anh ta vẫn vô cùng an toàn, không có người phát hiện. Nhưng ngay tại thời điểm anh ta định rút lui thì lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Thủ hạ Đào gia mang theo một thiếu niên tới, hai tay thiếu niên bị trói, miệng bị nhét đồ vật, một đôi ánh mắt hoảng sợ, vẻ mặt biểu tình tuyệt vọng. Lúc ấy Diêm Trí Viễn đã hiểu được là xảy ra chuyện gì, dù không biết được vì sao thiếu niên này đắc tội người Đào gia, nhưng anh ta biết người Đào gia muốn thiếu niên này chết!
Diêm Trí Viễn có thể quản chuyện này cũng đồng thời có thể không quản, nhưng anh ta dù sao cũng là quân nhân, trong thân thể chảy dòng máu chính nghĩa, bảo anh ta trừng mắt nhìn thiếu niên này chết trước mặt mình, anh ta thực sự là làm không được. Thời gian do dự chẳng qua chỉ có hai ba giây, ngay khi bọn họ chuẩn bị buộc đá lên trên người thiếu niên, Diêm Trí Viễn hành động…
Lấy năng lực của Diêm Trí Viễn muốn đánh ngã những người này là không khó, nhưng khó ở chỗ là trong tay đối phương có súng, anh ta không biết là ai nổ súng đầu tiên, nhưng dù sao nơi này cũng không phải là nơi hoang dã vắng vẻ, người Đào gia vẫn là rất thận trọng. Trong lúc Đào Thanh Viễn yêu cầu lắp ống hãm thanh, Diêm Trí Viễn lôi kéo thiếu niên kia bỏ chạy.
Tuy không phải là nơi hoang dã vắng vẻ nhưng cũng không phải là khu náo nhiệt đông đúc, Diêm Trí Viễn còn phải mang theo một thiếu niên bị doạ cho ngốc chạy trốn, xác thực có chút khó khăn. Anh ta biết mình bị trúng đạn, chẳng qua là còn nằm trong phạm vi chịu đựng được, anh ta đưa thiếu niên chạy đến đường lớn, nói cho cậu ta phải đi như thế nào để báo án, sau đó bản thân mình chạy hướng ngược lại.
Diêm Trí Viễn tìm được một cái xưởng lao động phổ thông bị bỏ hoang, anh ta trốn trong đó xử lý vết thương trên người mình, khui ra mấy viên đạn, lại dùng một chút thuốc hạ nhiệt, chờ đến khi anh ta muốn liên lạc với Diêm Thiếu Liệt thì không biết di động đã ném mấy lúc nào, anh ta ẩn núp một ngày mới khôi phục một ít thể lực rồi đi ra ngoài.
Sau đó anh ta thấy một chiếc xe chở heo, liền đáp lên chiếc xe này. Lúc ấy anh ta không quan tâm là đi đâu chỉ cần rời khỏi thành phố Đông Lâm là được. Kết quả không ngờ là chiếc xe này chạy tới thành phố Thiên Hải, anh ta không chỉ một lần đi tới khu Đông, nhìn thấy phương hướng xe chạy liền biết xe này đi tới xưởng mổ heo gần đó. Xem chuẩn thời điểm liền từ trên xe nhảy xuống, vốn nghĩ là nhảy lọt vào trong đống rác, cuối cùng không biết vì sao lại trật ra, hơn nữa miệng vết thương đau đớn khiến anh ta hôn mê bất tỉnh.
Diêm Trí Viễn nói xong làm cho biểu tình trên mặt Diêm Thiếu Liệt khiếp sợ, anh em Thuỷ gia cũng thế, chỉ có Cố Quân Viêm là bình tĩnh. Tuy rằng Diêm Trí Viễn khiếp sợ nhưng nhanh chóng khôi phục lại bình thường, anh an ủi: “Trí Viễn, bây giờ anh không cần nghĩ gì nữa, trước cứ dưỡng thương đã, chuyện sau đó để tôi lo.”
“Thiếu gia, việc này liên luỵ quá lớn, cậu không thích hợp ra tay.” Nhớ tới những gì mình thấy, Diêm Trí Viễn đã nhận ra nếu người bình thường dính dáng vào sẽ rất phiền phức.
Cố Quân Viêm nhìn về phía Diêm Thiếu Liệt nói: “Anh ta nói đúng, loại chuyện này cậu không thích hợp liên luỵ vào, cho dù mục đích ban đầu cậu điều tra Đào gia là gì, cậu cũng không nên biết chuyện này.”
Diêm Thiếu Liệt cau mày nói: “Các người yên tâm, điểm đó tôi hiểu, tôi không ra mặt tự nhiên sẽ có người ra mặt, hơn nữa còn là người hết sức thích hợp.”
“Anh nói là Đổng Chính?” Ngay lập tức Thuỷ Ân Trạch liền nghĩ đến người này.
Diêm Thiếu Liệt gật đầu, “Chuyện này không có ai ra mặt thích hợp hơn anh ta, chẳng qua là làm thế nào để nói chuyện này với Đổng Chính thì anh còn chưa nghĩ ra, làm sai một bước thì sẽ đem chính mình dính vào, cho nên anh phải nghĩ ra sách lược toàn vẹn mới được.”
“Cậu không phải nói là Đào Ngọc tới tìm cậu để thăm dò sao?”
Diêm Thiếu Liệt nhìn về phía Cố Quân Viêm ý bảo hắn tiếp tục, Cố Quân Viêm nói: “Nếu Đào Ngọc là tới thăm dò cậu, vậy chứng minh Đào gia đã nghi ngờ đến cậu. Cho dù có xác định được là cậu phái người hay không, nhưng ít ra bọn họ có lý do để nghi ngờ, nếu là vậy, tôi đoán chừng dù cậu không động thì Đào gia cũng sẽ có hành động.”
Diêm Thiếu Liệt nhướn mày, “Anh nói Đào gia sẽ phái người lại đây?”
“Không biết được, dù sao thành phố Thiên Hải không phải làm phạm vi thế lực của Đào gia, bọn họ sẽ không ngu ngốc đến mức làm mấy chuyện ám sát linh tinh, nhưng nếu bọn họ còn chưa xác nhận có phải là cậu phái người hay không thì sẽ không chịu an phận.”
Diêm Thiếu Liệt nhìn về phía Diêm Trí Viễn, người sau liền lập tức hiểu được: “Thiếu gia, tìm cơ hội để Đào Ngọc nhìn thấy tôi ở cạnh cậu, ít nhất tạm thời không để cho họ nghi ngờ, tôi sợ nhà bọn họ sẽ tiêu huỷ chứng cớ trước.”
“Được rồi, làm khó cho anh.”
Buổi sáng ngày hôm sau Diêm Thiếu Liệt sắp xếp một vở kịch, trong buổi sáng đó anh muốn tiếp nhận phỏng vấn, nội dung là về dự án cải tạo khu Đông, buổi phỏng vấn này vốn cũng là nằm trong kế hoạch, chẳng qua là sớm trước một tuần mà thôi. Sau khi phỏng vấn kết thúc, Diêm Thiếu Liệt từ đài truyền hình đi ra đã bị vài người bao vây lấy. Bọn họ nói mình là công nhân nhà máy thuộc dưới tay Diêm thị nhưng bị cho thôi việc, hiện tại không tìm được công việc khác ở Thiên Hải, bởi vì chuyện tay chân bọn họ không sạch sẽ bị nhà máy Diêm thị nói ra ngoài, bọn họ muốn có câu giải thích.
Dĩ nhiên là Diêm Thiếu Liệt không có khả năng đáp ứng bọn họ, vài câu không thuận liền ầm ĩ lên, đối phương vừa muốn nhào tới đánh, vừa vặn có một tổ phóng viên từ bên ngoài trở về thấy được chuyện này, mấy người lại đây can ngăn. Lúc này Diêm Trí Viễn cũng từ phía sau chạy tới, vài cái lập tức khống chế được đám người gây sự, mà một màn này đúng lúc được tổ phóng viên đó chụp lại, tuy rằng hình ảnh có chút loạn nhưng như vậy càng có sức thuyết phục.
Sau đó chuyện này được đăng tin, nói công nhân cố tình gây sự đồng thời cũng chỉ trích Diêm thị không nên đem chuyện này làm tuyệt tình như vậy, sau đó công nhân gây chuyện nói mình bị thương muốn kiện cáo Diêm Trí Viễn, mà hình ảnh Diêm Trí Viễn khống chế đám người này cũng bị đăng báo. Cảnh sát chứng thực Diêm Trí Viễn tuy rằng khống chế đám người kia, nhưng không có làm họ bị thương, ra tay đúng mực có lý do.
Chuyện lớn như vậy dĩ nhiên Đào Ngọc đọc được, bởi vì là có nguyên nhân, lại có tiền căn hậu quả, cho nên cô ta đối với sự kiện này là tin mà không nghi ngờ. Cô ta lập tức gọi điện thoại cho Đào lão gia tử, nói cho ông ta biết không phải là Diêm Thiếu Liệt phái người, để cho bọn họ tiếp tục tra xét ở Đông Lâm.
Thì ra lúc Diêm Trí Viễn cứu người đã che kín mặt, lại là ban đêm, anh ta đoán chừng cho dù là Diêm Thiếu Liệt ở đây cũng không nhất định là liếc mắt một cái là nhận ra mình. Nhưng Đào Thanh Đông lại cảm thấy anh ta rất quen mắt, hắn ta nhìn quen là bởi vì vóc dáng Diêm Trí Viễn, bọn họ làm chuyện này nên trời sinh rất mẫn cảm, hoặc là nói chỉ cần nhìn qua là có ấn tượng sâu sắc, nhất là một ít người đặc biệt.
Đào Thanh Đông chú ý tới Diêm Trí Viễn chủ yếu bởi vì anh ta là bảo tiêu của Diêm Thiếu Liệt, hơn nữa vừa thấy là biết người này thực lực đặc biệt mạnh, cho nên hắn ấn tượng rất sâu. Sau đó hắn nhắc với Đào lão gia tử một câu, Đào lão gia tử càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng là người do Diêm Thiếu Liệt phái tới, cho nên mới để Đào Ngọc tới thử Diêm Thiếu Liệt.
Lúc ấy Đào Ngọc sốt ruột, cũng không có lý do hợp lý nào đi tìm Diêm Thiếu Liệt, tuy rằng cô ta có nghe Tô Nguyên nói là gọi điện thoại cho Diêm Trí Viễn, nhưng dù sao là không nhìn thấy người, cô ta vẫn rất là lo lắng. Hai ngày sau cô ta còn đang suy nghĩ biện pháp, Đào lão gia tử cũng chuẩn bị phái người đến Thiên Hải giúp cô ta, vừa lúc đó xảy ra sự kiện này, Đào Ngọc cũng nhẹ nhàng thở ra.
Người theo dõi Đào Ngọc do Diêm Thiếu Liệt thu xếp đã rút về, người tiếp nhận chính là do Cố Quân Viêm phái đi, Cố Quân Viêm có không ít người tài giỏi dưới tay, người như Diêm Trí Viễn cũng có. Cố Quân Viêm cảm thấy chuyện này rất lớn, người do Diêm Thiếu Liệt sắp xếp đi theo dõi Đào Ngọc hơi kém một chút, dễ dàng đả thảo kinh xà, cho nên hắn mới an bài người của mình.
Căn cứ tin tức người quay về truyền tin, bên phía Đào Ngọc không có động tĩnh gì, Diêm Thiếu Liệt biết là đã thành công, tuy Diêm Trí Viễn đã ổn nhưng vì hiệu quả cho nên lúc anh ta ra tay một chút giả cũng không có, cho nên vết thương đã được xử lý trước đó lại bị nứt ra.
Bây giờ Diêm Trí Viễn có thể tập trung lo dưỡng thương, Diêm Thiếu Liệt cũng có thể yên tâm bắt đầu cân nhắc chuyện đối phó Đào gia!