Hào Môn Bĩ Thiếu

Chương 53




Edit: Liast

Beta: Strangers Ex

Mấy ngày gần đây, tình hình trên phim trường có chút không đúng lắm, mỗi ngày Tiếu Thải đều làm mặt lạnh, hơi không hài lòng liền mắng trợ lý của mình, thậm chí còn có người thấy cô ta động tay động chân, dù sao Thủy Ân Trạch không tận mắt thấy, cho nên cũng không tiện đánh giá cái gì. Nhưng tâm tình của y lại vừa lúc trái ngược với Tiếu Thải, bởi vì A Liệt nói muốn sắp xếp cho gia gia nãi nãi và ba mẹ gặp mặt. Hơn nữa là cái loại gặp mặt chính thức kia, mà còn muốn làm tiệc đính hôn, đây đối với Thủy Ân Trạch mà nói đúng là hạnh phúc muốn chết. Cho nên mỗi ngày y đều cười híp mắt, làm cho người ta cảm giác như tắm trong gió xuân.

Còn về Tiếu Thải vì sao trưng ra mặt lạnh, lí do rất đơn giản, cô ta xem tới phỏng vấn của Thủy Ân Trạch, nghe được lời nói của Thủy Ân Trạch không tức giận mới là lạ. Lúc cô ta nhận phỏng vấn cố ý nói những lời này, nhưng chuyện này nhiều nhất cũng có qua có lại mới toại lòng nhau thôi, ngày đó Diêm Thiếu Liệt ở trường quay làm mình khó khó xử, không cho phép cô trả thù một chút sao?

Nào biết Thủy Ân Trạch lại có thể nói như vậy, hại cô bị đồng nghiệp chê cười, thậm chí cả tạp vụ ở trường quay cũng dám cười cô, quả thực đem cô nghẹn muốn hỏng. Đi tìm của người tình của mình, kết quả người ta nói cho cô biết bà xã mới từ nước ngoài trở về, không thời gian với cô, Tiếu Thải càng nghĩ càng tức giận, kịch bản trong tay bị cô ta “Ba” một tiếng ném trên mặt đất.

Lúc này trợ lý không dám đi phía trước nhặt, đỡ cho cho mình tai bay vạ gió, nhưng hiển nhiên không nhặt cũng không được, “Cô mù sao, không nhìn thấy kịch bản rớt xuống đất hả? Còn không qua đây nhặt lên.” Trợ lý đành phải chấp nhận số phận đi tới mà nhặt nó để lên bàn.

Tiếu Thải liếc mắt nhìn trợ lý một cái, hung hăng đá một cước, chắc là ông trời có mắt, cô ta đá một cước vào chân bàn. Vừa rồi cô ta ẫm ĩ rất lớn, vừa đúng lúc Tiểu Đinh và người khác đang nói cái gì liền nhìn chằm chằm vào cô ta, kết quả liền thấy được cảnh này, sau đó nghe thấy một tiếng hét chói tai như quỷ kêu, “A a…” Lại nhìn Tiếu Thải có lẽ là muốn che đi chân của mình, có thể là bởi vì rất đau hoặc là mất trọng tâm, cả người ngã nhào về phía trước, còn là tư thế con cóc.

Tiểu Đinh mặc dù cách rất xa, nhưng vẫn là bản năng lia mắt nhấp nhá. Má ơi! Người đàn bà này đang lên cơn điên cái gì thế?

Bởi vì Tiếu Thải “ngoài ý muốn” bị thương, tiến độ công việc của đoàn phim bị ảnh hưởng không nhỏ, nhưng đối với Thủy Ân Trạch mà nói như vậy vừa đúng lúc, vì y không còn quá bận rộn nữa.

Sau khi Diêm Thiếu Liệt và gia gia nãi nãi nói xong, Thủy Ân Trạch cũng nói chuyện này với cha mẹ, người hai nhà ăn nhịp với nhau lập tức quyết định chính thức gặp mặt. Địa điểm gặp mặt là Diêm Thiếu Liệt thu xếp, anh chưa bao giờ nghĩ đến cho Nhị thúc và Diêm Thiếu Kiệt đến, nhưng lúc này hai cha con bọn họ đều rất tích cực, chủ động nói muốn tới, mà còn muốn dẫn theo Cố Quân Uyển, Diêm An Quân dĩ nhiên là xem Cố Quân Uyển như con dâu.

Việc này người thứ nhất không đồng ý là Triệu Chi Lâm, Cố Quân Uyển thì tính là cái gì? Không phải là còn chưa có gả vào Diêm gia đó sao, chuyện của con mình có liên quan gì đến cô ta, đến xem náo nhiệt chắc. Diêm lão gia tử và lão thái thái cũng hiểu như vậy không ổn, nếu nó và Thiếu Kiệt kết hôn còn dễ nói, chuyện hai người hiện tại vẫn chưa định xuống đâu, nó cùng đi theo gặp thông gia thế này không thích hợp lắm.

Diêm Thiếu Liệt hiểu rất rõ Nhị thúc và Diêm thiếu Kiệt, đây là muốn cho người Thuỷ gia bẽ mặt, muốn đem hai nhà so sánh, nếu bọn họ muốn “náo nhiệt” một chút vậy thì mình liền theo chơi đến cùng.

Diêm An Quân nói mình cũng tính toán chính thức gặp mặt Cố gia, ông ta khá là vừa ý Cố Quân Uyển, muốn cho Diêm Thiếu Kiệt và cô ta mau chóng định xuống, lần này xem như thực tập một chút. Triệu Chi Lâm cho ông ta một cái liếc mắt, thực tập? Thế mà nó không biết xấu hổ nói được vậy, loại chuyện này thực cái rắm chứ tập?

Cuối cùng Diêm Thiếu Liệt lại ngoài ý muốn nhả ra, “Nếu Nhị thúc nghĩ như vậy thì đến đi, thế nhưng con đã nói trước, ba Ân Trạch dù sao cũng là con trai cả của Thuỷ lão quốc hoạ đại sư, còn mẹ của em ấy tuy không phải là tiểu thư khuê các gì, nhưng cũng không phải xuất thân từ gia đình bình thường, nên cả hai là người rất chú trọng lễ tiết. Vì thế, bạn gái Thiếu Kiệt nếu như muốn tới, trước tiên phải học tốt lễ nghi bàn ăn, ở nhà chúng ta kém một chút thì không sao, ở trước mặt ngưởi Thủy gia làm mất mặt, thể diện của Nhị thúc thật có thể bị mất hết.”

Mặc dù Diêm An Quân thoáng có chút do dự, nhưng thực sự vẫn không đem vợ chồng Thuỷ gia vào mắt, Thủy ba chứng thật là con trai của Thủy lão gia là không giả, văn nhân như bọn họ đều có chút chú ý, nhưng dù sao ông ta không phải từ đại gia tộc ra tới, có chú trọng nhiều hơn nữa thì bọn họ có thể chú trọng qua Diêm gia sao? Còn về Ninh Tử Mị, Diêm An Quân chỉ nghe nói trước kia là diễn viên, không có bối cảnh đặc biệt gì, ông ta vẫn thật sự không đem cô vào mắt.

Thu Đình Nhã gần đây không quá bận, muốn gọi một nhà Diêm Thiếu Liệt đi ăn một bữa cơm, nàng nhận con nuôi dù sao phải bày tỏ một chút gì đó, nhưng gọi điện thoại hẹn thời gian mới biết hôm đó vừa đúng lúc Diêm gia và Thủy gia muốn gặp mặt, cho nên sẽ đem ngày đẩy về vài ngày sau.

Đợi đến lúc nàng và Ninh Tử Mị gặp mặt nhau cũng nghe nói về chuyện này, tự nhiên cũng nghe tới chuyện Cố Quân Uyển, nàng cảm thấy thật đáng tiếc. Nếu mình ở đó sẽ xử cái Cố Quân Uyển chết tiệt kia, nhưng thân phận hiện giờ của nàng cho dù là mẹ nuôi của A Liệt, cũng không thích hợp đi tham dự tiệc gia đình của hai nhà bọn họ. Nhưng mà nàng nghĩ ra rất nhiều chiêu cho Ninh Tử Mị, sau khi Ninh Tử Mị nghe xong bật thẳng ngón cái.

Diêm Thiếu Liệt đặt chỗ chính là một khách sạn thuộc Diêm thị, đây là khách sạn năm sao chuyên phục vụ nghỉ ngơi giải trí hưu nhàn, anh đã bảo giám đốc để lại một phòng riêng.

Người hai nhà mới vừa gặp mặt không thể thiếu chào hỏi trò chuyện trước vài câu, đương nhiên Diêm lão gia tử thấy Thủy Thiên Lệ đến có vài phần kích động, nói thẳng ra là Thủy Thiên Lệ và Thủy lão năm đó thật sự là quá giống nhau, hai người này nói đến tranh cổ phong thì khá hợp ý. Ninh Tử Mị và vợ chồng Triệu Chi Lâm, Diêm An Lý đã sớm gặp qua, tự nhiên cũng thân quen nói chuyện. Ninh Tử Mị rất biết dỗ dành người già, Diêm lão thái thái được cô dỗ dành cười toe toét.

Cha con Diêm An Quân tới hơi trễ, ý định ban đầu của ông ta là muốn làm nhân vật chính lên sân khấu, kết quả chờ bọn họ đến nơi mới phát hiện, đồ ăn đã được dọn mà mọi ngưởi cũng đã động đũa, căn bản không có ý chờ bọn họ. Lúc này sắc mặt ông ta có chút không dễ xem, nhưng mà không đợi Diêm An Quân mở miệng Triệu Chi Lâm đã nói, “Hôm nay là ngày hai bên gia đình gặp mặt, đã trễ thế này chị còn nghĩ rằng chú Hai không thể tới rồi chứ?”

Nghe được lời của cô, Diêm An Quân chỉ có vẻ mặt xấu hổ.

Lão gia tử và lão thái thái cũng không vui lắm, biết thằng hai và nhà thằng cả quan hệ không tốt, ban đầu không muốn cho chúng nó tới, mà là chúng nó muốn tới, đi thì đi, hiện tại lại cố ý đến trễ như vậy, là muốn cái gì đây? Hai cụ không cần suy nghĩ cũng biết Diêm An Quân nhất định là cố ý.

Nhưng nếu đã đến đây cũng không thể để tình huống càng thêm xấu hổ, Diêm An Quân mở miệng tỏ vẻ xin lỗi, nói là trên đường có chút chuyện ngoài ý muốn, mặc dù là rõ ràng mượn cớ, nhưng ai cũng không dây dưa mãi chuyện này, cứ thế việc xem như cho qua.

Diêm An Lý giới thiệu mọi người cho nhau, lúc giới thiệu đến Cố Quân Uyển chỉ nói là bạn gái của Diêm Thiếu Kiệt, không nói nhiều lời, đến lúc tới Diêm Thiếu Kiệt giới thiệu thì thêm một chút, “Bạn gái của con họ Cố, gọi là Cố Quân Uyển.”

Ninh Tử Mị ra vẻ kinh ngạc nói: “Cố Quân Uyển? Là thân thích của Cố tổng sao?” Mọi người có lẽ không nghĩ tới Ninh Tử Mị lại có thể biết Cố thị, đương nhiên ngưởi Thủy gia và Diêm Thiếu Liệt biết chuyện gì.

“Bà thông gia biết Cố thị?” Đây là Triệu Chi Lâm hỏi, Ninh Tử Mị gật gật đầu.

Diêm An Quân nghe nói như thế lông mày nhíu lại, “Không nghĩ tới thông gia biết Cố thị đó, Quân Uyển đúng là em gái của Cố tổng.”

Chỉ thấy Ninh Tử Mị nhướng mày nói: “Vậy sao? Tôi cho tới bây giờ sao lại chưa nghe nói qua chuyện này vậy? Ân Trạch, con từng nghe em trai con nói qua chưa? Mẹ nhớ được Cố tổng hình như chỉ có một em trai gọi là Cố Quân Suất đúng không? Anh ta có em gái sao?”

Lời này vừa ra mọi người đã biết Ninh Tử Mị thật sự biết chuyện, Thủy Ân Trạch lắc lắc đầu nói: “Hình như không nghe nói qua.”

Lời này nghe vào trong tai Diêm Thiếu Kiệt cảm thấy đặc biệt chói tai, “Dì và Cố tổng rất quen thuộc sao?”

Ninh Tử Mị nhìn Diêm Thiếu Kiệt cười cười, “Tàm tạm, con trai út của tôi làm ở Cố thị, nghe nó nói qua một ít mà thôi.” Trong lòng Ninh Tử Mị lại cười lạnh, đó là con rể của bà đây không quen mới là lạ?

Mọi người ra vẻ thì ra là thế, cha con Diêm An Quân và Cố Quân Uyển lại càng bĩu môi, nghĩ thầm con trai bà ở đi làm ở Cố thị có thể nghe được những gì, biết Cố Nhị thiếu kêu Cố Quân Suất là hay rồi, thật đúng là cho là mình và Cố tổng quen thuộc lắm!

“Sao hôm nay không nhìn thấy Ân Hi thế?” Triệu Chi Lâm đến bây giờ vẫn còn chưa gặp Thủy Ân Hi đâu, Ninh Tử Mị cười cười nói:

“Ôi chao, đừng nói nữa, lại đi công tác, nó mấy ngày này bận muốn chết.” Lúc này người bận muốn chết đang ở nhà bận rộn tán tỉnh với chồng mình kìa, trận này ngày hôm nay cậu chưa thích hợp lên sân khấu, đợi đến hôm tiệc đính hôn cậu mới có thể ra diễn.

“Người trẻ tuổi bận rộn mới tốt, bận mới chứng tỏ nó chuyên tâm đến sự nghiệp, nếu mà cả ngày chơi bời lêu lổng hai người các con lúc đó là tức chết.”

Thủy Thiên Lệ lập tức tiếp lời: “Lão gia nói lời này rất đúng, người trẻ tuổi nên có bộ dáng năng động.”

Cố Quân Uyển nhìn thấy Thủy Ân Trạch nghĩ thầm đúng thật là một minh tinh, lớn lên thật là đẹp trai, đáng tiếc không có bối cảnh, nhưng khi nghĩ tới y và Diêm Thiếu Liệt cùng một chỗ cô ta lại cảm thấy ghê tởm, cô ta đại khái đã quên lúc trước Diêm Thiếu Kiệt và Hạ Khuynh Thành cũng là cùng một chỗ, cho nên nói trước mặt ích người có ghê tởm đến đâu cô ta cũng muốn nắm chắc.

“Ân Trạch gần đây có bộ phim mới sao”

Thủy Ân Trạch liếc mắt nhìn Cố Quân Uyển một cái, nghĩ thầm tôi với cô là quen thuộc lắm sao lại có thể gọi thân đến vậy, “Ừ, đang quay một bộ phim mới.”

“Với ai thế?”

Lúc này ngay cả Diêm Thiếu Liệt phải liếc mắt nhìn cô ta một cái, cô gái này quả nhiên kiếm chuyện.

“Đường Cảnh và Tiếu Thải, còn có vài nghệ sĩ mới của công ty chúng tôi.”

Quả nhiên chợt nghe Cố Quân Uyển nói: “Tiếu Thải, đây không phải là nữ diễn viên truyền scandal với cậu vào năm vừa mới debut sao?” Diêm Thiếu Kiệt mấy ngày trước đã nói chuyện này với cô ta.

Không đợi những người khác nói chuyện chợt nghe Diêm Thiếu Kiệt nói: “Quân Uyển, đừng nói bậy.”

Cố Quân Uyển lập tức thay vẻ mặt không hiểu rõ lắm, “Em chỉ là thuận miệng nói thôi, mọi người đừng để ý nhé, giới giải trí vốn là nơi như thế, rất loạn, nhưng mà con tin tưởng chắc chắc Ân Trạch sẽ giữ mình vô cùng trong sạch.”

Diêm Thiếu Liệt vừa muốn mở miệng đã bị Thủy Ân Trạch kéo lại, đương nhiên giữ chặt tay của Diêm Thiếu Liệt ở dưới bàn, “Cố tiểu thư đúng là hiểu biết thật nhiều, giới giải trí đúng là rất loạn, dù sao khó trách Cố tiểu thư hiểu biết nhiều như vậy, chuyện Diêm Đại thiếu và Hạ Khuynh Thành đương nhiên không ai không biết.”

Vừa nãy trừ bỏ cha con Diêm An Quân, sắc mặt những người khác đều không đẹp lắm, giờ thì tốt rồi, không có một người nào đẹp mặt. Diêm Thiếu Liệt cười hùa theo phụ hoạ vợ nhà mình nói, “Đó là đương nhiên, nhắc tới chuyện loạn nhất giới giải trí thì nam minh tinh Hạ Khuynh Thành dám xưng sổ hai, thì không người dám đứng thứ nhất, lúc trước mắt của anh trai anh không tốt nên nhìn sai người, nhưng mà không sao, giờ tìm được người ưu tú như Cố tiểu thư, anh tin tưởng ánh mắt của anh trai nhất định đã đánh bóng.”

Lão gia tử và lão thái thái chỉ biết nhà thằng hai này sẽ không an phận, nhưng nghĩ này dù sao là ngày người nhà hai bên chính thức gặp mặt, chúng nó chung quy nên thu liễm một chút đi. Nó đúng thật là thu liễm, nhưng Thiếu Kiệt và Cố Quân Uyển này không có việc gì lại tìm việc. Bản thân Cố Quân Uyển còn chưa cảm thấy gì, nhưng Triệu Chi Lâm nhìn ra được, Diêm lão thái thái không thích cô bé này lắm.

Ninh Tử Mị nhìn về phía Cố Quân Uyển nhíu mắt lại, lập tức cười quay sang hỏi lão thái thái: “Lão thái thái, người xem cháu dâu cả hiểu biết thật nhiều, Cố tiểu thư là tốt nghiệp trường nào thế?” Cố Quân Uyển giật mình, chợt nghe Ninh Tử Mị tiếp tục nói: “Cố tiểu thư là tốt nghiệp Đông đại sao?”

Lời này hoàn toàn không liên quan nhau, như thế nào lập tức nhắc tới mình tốt nghiệp trường nào, chuyển biến này là sao vậy?

“Không phải.”

Ninh Tử Mị không có bỏ lỡ xấu hổ thoáng qua trên mặt Cố Quân Uyển, tiếp tục hỏi: “Vậy là trường đại học danh giá nào thế? Ai nha, xem tôi hồ đồ rồi, em gái Cố tổng sao có thể học trường ở trong nước, chắc chắn là du học sinh từ nước ngoài trở về đúng không?”

Triệu Chi Lâm ra vẻ kinh ngạc nói: “Nước ngoài, thật sao? Không có nghe Thiếu Kiệt nói tới, bác cả đây tốt nghiệp Harvard, còn con?”

“Con…” Cô phải nói thế nào, cô ngay cả đại học cũng không có thì tốt cái gì nghiệp? Đông đại là trường đại học cực kỳ nổi tiếng ở thành phố Thiên Hải, cô biết nhưng cô chưa từng bước vào, nhìn thấy Triệu Chi Lâm và Ninh Tử Mị còn có những người khác đều nhìn mình chằm chằm, hiện tại cô hối hận muốn chết, nếu lúc trước học tập tốt thi lên đại học thì tốt rồi.

Mọi người đều nói ‘đánh rắn đánh giập đầu’, hạ thấp người ta tự nhiên phải bắt lấy khuyết điểm, lý lịch của Cố Quân Uyển Ninh Tử Mị biết rất rõ, đương nhiên biết nói cái gì mới có thể để cho cô ta thành thật yên tĩnh.

Sắc mặt Diêm An Quân và Diêm Thiếu Kiệt khá khó coi, Triệu Chi Lâm là thạc sĩ tốt nghiệp Harvard mọi người đều biết, đây không phải người ta bịa đặt, nhưng Cố Quân Uyển đúng là chưa nói qua chuyện bằng cấp với bọn họ, nhưng vừa nhìn cô ta xấu hổ như vậy chỉ biết khẳng định bằng cấp không cao, có khi ngay cả đại học cũng chưa lên nổi.

Không khí xấu hổ rất nhanh bị đánh vỡ, quản lí đem menu món tráng miệng đi vào, Diêm Thiếu Liệt bảo quản lí đưa tới trước mặt Ninh Tử Mị. Ninh Tử Mị thuần thục đọc thuộc tiếng Anh, gọi vài món ngọt, sau đó cong môi nở nụ cười, “Cố tiểu thư muốn món nào?”

Cố Quân Uyển làm sao biết tiếng Anh gì chứ, hiện tại hỏi cô ta quả thực là làm khó cho cô ta.

“Oh, không biết tiếng Anh sao? Không sao, nhờ Đại thiếu giúp con gọi.” Nói xong đưa menu tới trước mặt Diêm Thiếu Kiệt, Diêm Thiếu Kiệt gọi vài món rồi đem quản lí đuổi đi.

“Khách sạn thuộc sở hữu của Diêm thị đúng là quốc tế hoá, ngay cả món ngọt cũng chụp hình từng món, nhưng mà cũng phải có tiếng Trung, lỡ như gặp người không biết tiếng Anh giống như Cố tiểu thư thì phiền toái!”

Diêm Thiếu Liệt cười cười nói: “Dì người vừa rồi có thể không nhìn kỹ đó, mặt trái chính là tiếng Trung văn.”

Ninh Tử Mị kinh ngạc nói: “Thật sao? Con xem dì nói gì này, con biết sao không lật qua cho Cố tiểu thư nhìn.” Bản lĩnh đạp người của Ninh Tử Mị quả thực làm cho người ta nhìn đủ.

Triệu Chi Lâm đứng dậy nói muốn đi toilet sau đó bước nhanh đi ra ngoài, Diêm Thiếu Liệt muốn kêu lại nói cho mẹ biết ở trong phòng có toilet, đáng tiếc người đã đi ra ngoài, anh không biết mẹ của anh đã muốn nghẹn đến nội thương rồi đây, trốn ra khỏi phòng nhanh như vậy là vì cười cho đã một trận.

Thật ra Thủy Ân Trạch cũng không có học đại học, tiếng Anh lại càng gà mờ, bởi vì y không thích đến trường, nhưng việc này y cũng chưa từng có che giấu, hơn nữa y chưa bao giờ cảm thấy không học đại học thì lùn hơn người ta một bậc. Cha mẹ Diêm Thiếu Liệt đều biết chuyện này, trên thực tế mọi người tại đây đều có cách nhìn chuyện này giống nhau, học đại học là không có nghĩa biết cách cư xử hiểu lễ, không học đại học không có nghĩa là kém cỏi. Nhưng ngày hôm nay dùng việc này để xem xét Cố Quân Uyển rõ ràng là rất thích hợp, người càng lo lắng sợ hệt càng lộ nhiều sơ hở, hiển nhiên Cố Quân Uyển chính là loại người này.

Việc này đều do Diêm Thiếu Liệt sắp xếp, nếu cha con Nhị thúc và Cố Quân Uyển đều yên tĩnh thành thật, tự nhiên không có ai làm bọn họ khó, nếu bọn họ kiếm chuyện, vậy thì đừng trách anh không khách khí, có qua có lại vốn là đạo lý tử xưa đến nay.

Cho là Thủy Ân Trạch dễ bắt nạt, thật xin lỗi đó là ngươi nhìn lầm người, huống chi y còn có lão công cưng vợ hơn mạng, cùng với người mẹ bách chiến bách thắng kia, hơn nữa người mẹ này hiện tại đã cùng Thu Đình Nhã thăng cấp thành chị em tốt, được chân chính tiểu thư khuê truyền dạy, muốn thu thập một Cố Quân Uyển nho nhỏ chỉ là chuyện đơn giản.

Hai cụ Diêm gia đem tất cả đều xem ở trong mắt nhưng không có nói cái gì, Ninh Tử Mị khiến Cố Quân Uyển không xuống đài cũng gián tiếp cho cha con Diêm An Quân mất mặt, nhưng nói không hay ho là chúng nó tự chuốc lấy. Trong lòng hai cụ tựa như gương sáng, nếu không có cha con Diêm An Quân ngầm đồng ý, Cố Quân Uyển này còn không chưa gả vào cửa làm người của Diêm gia đã dám nói như vậy? Mặt khác cũng chứng minh suy đoán của lão gia tử, nếu là chân chính tiểu thư khuê các tuyệt đối sẽ không như vậy, ít nhất Thu Đình Nhã chắc chắn không làm như thế, trong lòng dù chán ghét thế nào thì trên mặt cũng không thể hiện ra, nhất là vậy trường hợp như ngày hôm nay.

Lúc này lão thái thái đánh giá cao Ninh Tử Mị, nhìn thấp Cố Quân Uyển, không nói công phu mồm mép như thế nào, nhưng xem phong thái không giống nhau, từ đầu dến cuối Ninh Tử Mị đều là bộ dáng cười híp mắt, nhưng Cố Quân Uyển còn kém nhiều lắm, không nói sắc mặt đã sớm khó coi còn tức giận, lão thái thái mí mắt hạ xuống, trường hợp như vậy cho dù nghẹn khuất cũng phải chịu đựng!

“Tử Mị này, bà và gia gia A Liệt có chọn mấy ngày, các con nhìn xem ngày nào thích hợp.” Ninh Tử Mị tủm tỉm nhận tờ giấy trong tay lão thái thái, còn nghiêm túc cùng Thủy Thiên Lệ nghiên cứu.

Cố Quân Uyển trong lòng rất tức giận, ngày hôm nay bị Ninh Tử Mị ức hiếp thành ra như vậy cô ta sao có thể từ bỏ ý đồ được, hơn nữa Ninh Tử Mị này thực khiến cô chán ghét, rõ ràng đã sắp năm mươi tuổi, bộ dạng còn xinh đẹp như vậy, không biết chăm sóc kiểu gì, làn da tốt như thế, xem bộ dáng hiện tại là có thể tưởng tượng được lúc tuổi còn trẻ bà ta chính là cái dạng gì.

Lúc cô ta chuẩn bị mở miệng chợt nghe lão thái thái nói: “Quân Uyển, ăn không nói, uống không nói, đây là điều mà con gái đại gia tộc đều học qua, trong nhà không dạy cho con sao?” Lão thái thái lời này nói không hờn không giận, không có cảm xúc gì ở bên trong. Sau khi Cố Quân Uyển nghe lập tức liền giật mình, sau đó liếc mắt nhìn Diêm Thiếu Kiệt một cái, lại ủy khuất nhìn lão thái thái, nhưng lão thái thái lại không để ý cô ta. Ninh Tử Mị nhìn lão thái lại liếc mắt nhìn Cố Quân Uyển một cái, xem ra Diêm gia người thông minh không ít nha!

Bữa cơm này Cố Quân Uyển không thêm một lời nào nữa, ngay cả Diêm Thiếu Kiệt đều yên tĩnh, lão thái thái là người không dễ không tức giận, nhưng nếu bà thật sự tức giận thì rất phiền toái. Diêm An Quân biết cho nên cho hai người bọn họ một cái ánh mắt, mà đến sau đó ông ta nói chuyện thỉnh thoảng cũng có vài câu nói móc, nhưng không dám quá mức. Ninh Tử Mị có thể không chút khách khí châm chọc Cố Quân Uyển, nhưng đối mặt Diêm An Quân, cô còn phải giữ chút mặt mũi, này dù sao là người nhà chân chính của Diêm gia, đương nhiên điều kiện tiên quyết phải là khi ông ta không quá phận.

Ngày đính hôn của Diêm Thiếu Liệt và Thủy Ân Trạch rất nhanh liền xác định được, Ninh Tử Mị nói cô xem ngày nào cũng tốt, hay cứ để cho hai cụ làm chủ, lão thái thái và lão gia rất vui vẻ, lúc ấy liền đặt một ngày gần nhất, mùng tám tháng sau, Thủy Ân Trạch và Diêm Thiếu Liệt ngạc nhiên, cừ thật, còn có không đến một tháng.



Thu Đình Nhã nghe nói thì rất vui mừng, còn cố ý một mình mời một nhà ba người Diêm Thiếu Liệt ăn bữa cơm. Đối với chuyện Thu Đình Nhã nhận A Liệt làm con nuôi, hai vợ chồng Triệu Chi Lâm rất vui vẻ, có người thương con trai bọn họ đây là chuyện tốt. Diêm Thiếu Liệt lại càng vỗ bộ ngực đảm bảo, sau này sẽ hiếu thuận với Thu Đình Nhã.

Đương nhiên bọn họ quan tâm không ít đến chuyện Thu Đình Nhã và Tống Vệ Lý, Thu Đình Nhã không có nhiều lời, nhưng Diêm Thiếu Liệt đã nhìn ra, lúc nhắc tới Tống Vệ Lý thì Thu Đình Nhã hiển nhiên không giống như trước. Trước đó anh nhắc chuyện Tống Vệ Lý với Thu Đình Nhã, Thu Đình Nhã luôn nói xem trước một chút đi, tuy hiện giờ mặc dù nàng không phải thiếu nữ thẹn thùng tươi cười, nhưng xác thực cũng đồng dạng cười dịu dàng tao nhã, trong nụ cười thản nhiên lộ ra cảm giác hạnh phúc.

Diêm Thiếu Liệt cảm thấy được đây giống như đoá hoa rực rỡ tao nhã sau cơn bão táp.

Nhìn ra Thu Đình Nhã không muốn nói nhiều bọn họ cũng không có hỏi thêm, lúc sau đều là bàn đến chuyện đính hôn của Diêm Thiếu Liệt, nói hơn một giờ bọn họ không có ý muốn dừng lại, cuối cùng trực tiếp trở về chỗ ở của Diêm Thiếu Liệt, tìm Ninh Tử Mị tới cùng nhau nói tiếp. Ba người này mà họp lại đúng là có chuyện nói không hết, Triệu Chi Lâm nói cho Diêm An Lý là trước khi Diêm Thiếu Liệt đính hôn cô không đến sở nghiên cứu, chuyện của con hiển nhiên quan trọng hơn so với nghiên cứu.

Diêm An Lý cũng không nói cái gì, nhưng chuyện của con đúng là quan trọng hơn so với công tác, ông phát hiện từ lúc bà xã mình tiếp xúc với hai vị trước mắt này, lòng dạ dành cho công việc cũng giảm đi một ít. Nhưng mà ông ngược lại cảm thấy như vậy rất tốt, dù sao con trai cũng không keo kiệt tiền bạc với hai người, có chút cuộc sống riêng cũng rất tốt.

Thủy Ân Trạch liếc mắt nhìn đồ vật trong tay Diêm Thiếu Liệt, Diêm Thiếu Liệt đưa cho y, sau khi xem xong y kinh ngạc nói: “Đây là…?”

Diêm Thiếu Liệt cười cười, “Lễ vật mẹ nuôi cho anh, nói là nhặt không được một đứa con trai lớn như vậy, mẹ nói dù sao phải tỏ vẻ một chút, còn có lễ phục của hai chúng ta mẹ đã đặt ở Pháp, xem như lễ vật đính hôn của hai chúng ta.”

Thủy Ân Trạch thấy Thu Đình Nhã đây là thật xem Diêm Thiếu Liệt là con trai, hơn nữa tuyệt đối là làm rất bổn phận!