Hào Môn Bĩ Thiếu

Chương 33




E&B: Strangers Ex

Rất nhanh sau đó Thuỷ Ân Trạch biết được chân tướng, ngày hôm sau khi quay phim chấm dứt trên internet xuất hiện clip *** của một cô gái nào đó cùng với hàng loạt ảnh chụp, cử chỉ ái muội, nội dung phóng túng khiến người ta phải chép lươi một tiếng. Nhưng dù là clip hay ảnh chụp đều trải qua xử lý, làm cho người ta không nhận ra được nữ nhân vật chính là ai, nhưng mà có vài người quen thuộc vẫn có thể nhìn ra, ví dụ như Thuỷ Ân Trạch.

Bởi vì quay phim quảng cáo cho nên Thuỷ Ân Trạch mấy ngày này luôn tiếp xúc gần gũi với Phùng Thiên Hâm, y vừa đảo mắt qua đã thấy ảnh chụp thật quen mắt, nhìn kỹ một chút thì y có thể kết luận đó là Phùng Thiên Hâm. Nhớ tới sự kiện phát sinh ngày quay phim cuối cùng, y đại khái hiểu được chuyện gì xảy ra.

Diêm Thiếu Liệt cũng không có giấu diếm Thuỷ Ân Trạch, nên khi y hỏi thì Diêm Thiếu Liệt lập tức thừa nhận, hơn nữa còn đem hết hình ảnh với clip khác cho Thuỷ Ân Trạch xem. Thuỷ Ân Trạch nhìn qua thật sự là bị khiếp sợ, Phùng Thiên Hâm này có phải là quá mức phóng túng không vậy?

“Dựa vào kết quả điều tra, Phùng Thiên Hâm sau khi kết hôn không có hạnh phúc giống như báo chí viết. Mà đức ông chồng đạo diễn nổi danh kia ngủ với không ít nữ diễn viên, nhưng ông ta lại cố tình không ngủ với Phùng Thiên Hâm, em cảm thấy người đàn bà này sẽ nghĩ thế nào?”

Thuỷ Ân Trạch liếc nhìn Diêm Thiếu Liệt một cái nói: “Đừng nói là cô ta trả thù chồng mình?”

Diêm Thiếu Liệt từ chối cho ý kiến, “Có lẽ, loại chuyện này ai mà biết được? Giữa hai người bọn họ rốt cuộc có chuyện gì thì không rõ ràng lắm, nhưng mà Phùng Thiên Hâm chẳng phải hạng tốt đẹp gì. Hầu như là mấy nghệ sĩ cô ta từng hợp tác đều ngủ với cô ta, không thể không nói cô ta đúng là phụ nữ vừa xinh đẹp vừa có thủ đoạn, sinh hoạt liên tục vài tháng ở đoàn phim, em nghĩ có bao nhiêu gã có thể chịu được cô ta câu dẫn?”

“Nhưng… Số nam nghệ sĩ với doanh nhân cô ta thông đồng cũng quá nhiều đi?” Thuỷ Ân Trạch luôn biết giới giải trí là cái dạng gì, nhưng khi nhìn vào phía sau vẫn thật sự cảm thấy dơ bẩn, có rất nhiều nam nghệ sĩ trong này cũng đã có gia đình có con.

Diêm Thiếu Liệt kéo vợ mình vào trong ***g ngực, “Đây thì tính cái gì? Thương hiệu quảng cáo lần này người phụ trách là Kate cũng là tình nhân của cô ta, chẳng qua là ông ta đã được một thời gian lâu, không giống những người khác.”

“Khó trách em có thể được chọn, hoá ra là dựa vào Phùng Thiên Hâm.”

“Xem là vậy đi, nhưng mà chủ yếu lần này là cô ta không ưa Hạ Khuynh Thành, lại thêm cô ta chuẩn bị muốn ra tay với em, chẳng qua là có anh ở đây nên cô ta đã định trước kết quả trộm gà không thành còn mất nắm gạo.”

Thuỷ Ân Trạch tiếp tục nhìn tư liệu lập tức trừng lớn mắt, “Cô ta còn là nam nữ đều ăn?”

“Đúng thế, trợ lý bên cạnh cô ta giúp cô ta làm không ít chuyện bẩn thỉu, em cho là vì sao cô bé đó cam tâm tình nguyện giúp cô ta?”

“Chẳng lẽ thật sự là vì yêu?” Thuỷ Ân Trạch hiện tại không biết nên đánh giá những người này thế nào, có lẽ thật sự là bởi vì thích bởi vì yêu. Y là nam nhân có thể thích người nam nhân khác, trợ lý là nữ tất nhiên cũng có thể thích phụ nữ như Phùng Thiên Hâm. Nhưng mà thích một người như vậy là bất hạnh hay hạnh phúc đây?

Diêm Thiếu Liệt không trả lời vấn đề của Thuỷ Ân Trạch, bởi vì yêu cùng được, vì tiền cũng xong, bởi vì những thứ khác cũng thế, đều không có liên quan đến anh. Anh chỉ muốn bảo hộ tình yêu của mình, nếu có người chạm vào, đừng trách anh không khách khí!

Clip với ảnh chụp trên internet cũng bị mấy tờ báo lá cải đăng tin lại, có điều là ảnh chụp lại thêm một lần xử lý, tin tức này xuất hiện khiến không ít nữ nghệ sĩ trong giới giải trí cảm thấy bất an, mà mọi người cũng xôn xao suy đoán nữ nhân vật chính là ai.

Mà trừ bỏ nữ nhân vật chính thì không ai nói gì về thân phận những người đàn ông, bởi vì đa số tất cả đàn ông đều cho rằng đây là tình nguyện, hơn nữa trong đó có không ít đàn ông ngoại quốc cao to!

Không thể không nói chuyện này làm cho giới giải trí run lên, tuy không ai chỉ ra tên nữ nhân vật chính, nhưng vài người từng hợp tác với Phùng Thiên Hâm vẫn có thể nhận ra, mà một ít người cũng hiểu là do Phùng Thiên Hâm đắc tội với người, người ta đây là muốn dồn cô ta vào chỗ chết, dù nhìn ra là ai cũng đại khái đoán được là cố tình đắc tội, nhưng người thông minh vẫn nên lựa chọn im lặng.

Mà lúc này Diêm Thiếu Liệt đang chờ tin tức một người, thế nhưng anh lại thấy thất vọng bởi vì Hứa Lập Thành trốn đi.

“Bên kia không thông báo cho lão ta sao?”

“Thông báo, nhưng mà ông ta không nhận được. Chuyện Phùng Thiên Hâm vừa lộ ra thì ông ta cũng cảm giác không ổn, lập tức núp vào.” Diêm Trí Viễn không ngờ người này mũi nhạy như vậy.

“Lão ta nghĩ nhanh như vậy, trước kia ở Diêm thị sao không thấy lão nhạy bén đâu? Lúc này thì nhạy bén bất ngờ, lão có thể nhận ra Phùng Thiên Hâm, giữa bọn họ hẳn là có tiếp xúc?”

“Trợ lý của Phùng Thiên Hâm có liên hệ cho ông ta?”

Diêm Thiếu Liệt gật đầu, “Không cần quản lão nữa, sớm muộn gì cũng xuất hiện thôi. Lão chỉ có duy nhất một đứa con trai không thể nào không quan tâm được, đợi xẹp xuống lão lại mò ra thôi.”

Tan tầm, Diêm Thiếu Liệt đến đón Thuỷ Ân Trạch đi quán bar, hôm nay anh chỉ hẹn Tần Hiếu Luân. Cố thị đầu tư muốn thông qua Tần thị, một ít chi tiết cụ thể còn cần phải xác định. Bọn họ ở quán bar đến tận khuya mới rời đi, Tần Hiếu Luân đi rồi, Thuỷ Ân Trạch với Diêm Thiếu Liệt mới lên xe, xe còn chưa đóng cửa đã có một người ngăn lại.

Đáng tiếc người còn chưa mở miệng đã bị Diêm Trí Viễn ở phía sau túm lại, Diêm Thiếu Liệt xuống xe nhìn thấy người, cười nói: “Phùng tiểu thư có chuyện tìm tôi sao?”

Người tới là Phùng Thiên Hâm, nhưng mà lúc này cô ta đã không còn bộ dáng cao ngạo như trước, dù đã là đêm khuya nhưng vẫn mang kính râm, trên đầu dùng khăn choàng bao lại. Diêm Thiếu Liệt nghĩ chắc là dùng để nguỵ trang che mặt?

Phùng Thiên Hâm nhìn thấy Diêm Thiếu Liệt, hoảng sợ áp lực mấy ngày qua đều bạo phát ra, cô ta gào lên: “Anh muốn thế nào? Anh rốt cuộc muốn thế nào?”

Diêm Thiếu Liệt cười cười, ngón trỏ đặt ở trên môi nhẹ giọng nói: “Hư, nhỏ tiếng chút, để người khác nhìn thấy bộ dạng này của cô thì bị doạ chết.”

Vốn đang tức giận lập tức bị nghẹn lại, nhìn đông nhìn tây, Diêm Thiếu Liệt liếc cô ta, cười nhạo: “Thôi đi, giờ nào rồi còn có ai rảnh rỗi để ý cô, Phùng tiểu thư tìm tôi có chuyện?”

Phùng Thiên Hâm cảm thấy mình bị người ta đùa giỡn, không khỏi chán nản, “Tôi đã để cho quảng cáo quay phim đúng hạn, anh còn muốn gì nữa?”

“Cô nói gì sao tôi nghe không hiểu?”

Nhìn bộ dáng khinh miệt của Diêm Thiếu Liệt, Phùng Thiên Hâm hận không thể cào rách mặt anh. Nhưng mà cô ta cố bình tĩnh, trách khỏi cánh tay Diêm Trí Viễn, lạnh lùng nói: “Diêm nhị thiếu còn muốn giả vờ sao? Chúng ta quang minh chính đạo không nói chuyện mờ ám, clip với ảnh chụp là anh làm phải không? Anh muốn xả giận cho Thuỷ Ân Trạch đúng không? Nhưng tôi đã…”

“Phùng tiểu thư, đồ vật có thể ăn bậy nhưng nói không thể nói bậy được.” Diêm Thiếu Liệt ngắt lời cô ta, “Cô nói cái gì mà ảnh chụp với clip thì tôi không biết là xảy ra chuyện gì, nhưng mà scandal trước đó của Ân Trạch nhà tôi thì hẳn là cô biết chuyện gì, phải không?”

“Anh…” Nhìn thái độ của anh, Phùng Thiên Hâm khẳng định là Diêm Thiếu Liệt đã biết cái gì, thời điểm này nói dối đối với cô ta không có điểm lợi nào, tỉnh táo lại một chút Phùng Thiên Hâm hít sâu một hơi, “Diêm nhị thiếu, có một số việc đã xảy ra, dù cho bây giờ tôi có xin lỗi cũng không cứu vãn được, nhưng chúng ta coi như huề nhau, anh không thể không thu tay lại.”

Mấy ngày này cô ta ở nhà luôn cân nhắc chuyện này, nghĩ tới nghĩ lui thì kẻ nghi vấn nhất chính là Diêm Thiếu Liệt, bởi vì hôm đó ở trường quay anh ta đã nói rất rõ ràng, cứ ngỡ là mình thành thành thực thực hoàn thành quay phim sẽ không có chuyện gì. Ngờ đâu ngày hôm sau đã có chuyện xảy ra, may mà Diêm Thiếu Liệt không dồn ép đến bước cuối cùng, clip và ảnh chụp đều được xử lý.

Thuỷ Ân Trạch nhìn thoáng qua Diêm Thiếu Liệt, việc này hai người ở nhà cũng đã nói qua, Diêm Trí Viễn ra hiệu cho Diêm Thiếu Liệt, Diêm Thiếu Liệt mới bĩu môi nói: “Nếu tôi định tiếp tục thì sẽ xử lý những thứ đó sao?” Chẳng qua là muốn doạ Phùng Thiên Hâm một trận, cho nên mới làm như thế, nếu thật sự muốn xé rách da mặt thì cô ta đã sớm thân bại danh liệt.

Phùng Thiên Hâm có chút không dám tin hỏi: “Anh, anh nói anh sẽ không tiếp tục?”

Diêm Thiếu Liệt gật gật đầu, “Vốn là muốn cảnh cáo cô mà thôi, nếu cô đã biết điều thì được rồi.”

Đây là kết quả anh cùng Thuỷ Ân Trạch thương lượng, nếu thật sự phơi bày ra thì không có chuyện gì tốt, nghệ sĩ với doanh nhân dính dáng rất nhiều. Không nói phá hư rất nhiều gia đình, mà đối với toàn bộ giới giải trí cũng không phải sự kiện tốt, hơn nữa sau này Thuỷ Ân Trạch phát triển trong giới giải trí cũng bất lợi. Tóm lại cân nhắc kỹ thì kết quả nên dừng ở đây, nhưng điều kiện là Phùng Thiên Hâm phải biết điều một chút mới được. Nếu cô ta không thành thật thì Diêm Thiếu Liệt không ngại kéo hết tất cả vào chôn cùng với cô ta!

“Anh nói thật?” Đừng trách Phùng Thiên Hâm hoài nghi lời nói của Diêm Thiếu Liệt, trước khi đến đây cô ta đã nghĩ ra hết mọi tình huống, chỉ duy nhất là không ngờ tới Diêm Thiếu Liệt dễ nói chuyện như thế.

“Cô cho là tôi cần thiết phải lừa cô sao?” Thật là, người đàn bà này nghĩ anh là ai kia chứ? [ Ex: anh là trung khuyển thê nô chân chó:v]

“Thiên Hâm tỷ, A Liệt là giận chị lấy tôi để tạo scandal, hơn nữa chuyện cô câu dẫn tôi khiến anh ấy rất tức giận. Anh ấy chỉ muốn cho chị một cái trừng phạt nho nhỏ mà thôi.” Nghe Thuỷ Ân Trạch nói, Phùng Thiên Hâm lại bị nghẹn nói không nên lời, cô ta đúng là câu dẫn Thuỷ Ân Trạch, nhưng… Cái này mà gọi là trừng phạt nho nhỏ sao? Nhưng khi nghĩ đến chuyện mình gây ra trước đây, cô ta cũng đành im lặng thành thật.

“Có thể trước đưa lại cho tôi không?”

Diêm Thiếu Liệt tự nhiên biết cô ta muốn cái gì, tức giận nói: “Cô cảm thấy cần thiết sao? Những thứ này tôi muốn thì có thể đào ra được, tôi sẽ tiêu huỷ, không có gì nữa thì chúng tôi đi trước.” Nói xong anh cũng không để ý tới Phùng Thiên Hâm, kéo vợ lên xe rời đi.

Phùng Thiên Hâm ngây ngốc đứng ở đó, đợi cho đến khi gió đêm khiến cô ta lạnh run, mới biết bản thân không có lựa chọn khác. Diêm Thiếu Liệt với Thuỷ Ân Trạch nói sẽ không tiếp tục, nhưng cô ta cũng hiểu đây cũng có điều kiện, xem ra về sau muốn an toàn phải cách xa Thuỷ Ân Trạch một chút.

Sự kiện lần này sau đó không có phát triển nữa khiến rất nhiều người bất mãn, một số người chờ xem kịch vui cảm thấy thất vọng, mà Hứa Lập Thành thấy sự việc không có gì thì không tiếp tục trốn nữa, nhưng khi ông ta đến thăm con trai lại sau đó đi tìm Diêm Thiếu Liệt.

Hiển nhiên vận may của ông ta hơi bị kém, bởi vì ông ta không gặp được Diêm Thiếu Liệt, người tiếp đãi ông ta là Tô Nguyên. Ông ta với Tô Nguyên coi như là quen biết đã lâu, nhưng khi đối mặt với người thanh niên này khiến ông ta hết sức lo lắng bồn chồn.

“Thư ký Tô, tôi có thể gặp Diêm tổng không?”

Tô Nguyên cười cười: “Thật ngại, Hứa tiên sinh, lúc này Diêm tổng rất bận, sợ là không có thời gian tiếp đãi ông. Có chuyện gì có thể nói cho tôi cũng được.”

“Tôi, chuyện con tôi…”

Không đợi ông ta nói xong, Tô Nguyên cắt ngang: “Hứa tiên sinh, con trai ông phạm pháp dĩ nhiên là phải bị luật pháp trừng phạt, đạo lý đơn giản như vậy chẳng lẽ Hứa tiên sinh không rõ ràng sao? Tương tự như thế, Hứa tiên sinh làm chuyện sai trái cũng phải bị trừng phạt, thế nhưng, ông đã không muốn nhận lấy trừng phạt thì phải có người thay ông nhận đúng không? Ông nói thử xem?”

Ông ta nói? Ông ta có thể nói cái gì? Bên phía nhà tù đã thông báo cho ông ta, nhưng sau khi biết chuyện của Phùng Thiên Hâm lập tức biết mình đã bại lộ. Kế tiếp Phùng Thiên Hâm rất có thể là mình, cho nên ông ta phải núp vào, tránh vài ngày thấy không có gì ông ta mới đi thăm con trai. Kết quả biết được con trai đang phải nằm viện, tuy không nặng, nhưng thấy người bị đánh thành đầu heo thì ông ta đau lòng muốn chết.

Bên nhà tù nói là con ông ta gây sự, còn là ra tay trước, người ta là đánh trả. Nhưng con trai nói là bọn họ là cố tình gây sự, hắn bị bức nóng nảy mới ra tay, lúc người ta đánh hắn mới hiểu được, nói: ông già nhà mày đắc tội với người khác thì mày thay lão ta nhận tội đi.

Hứa Lập Thành còn có cái gì không rõ, ông ta đắc tội ai trong lòng hắn rất rõ. Bởi vì nghe xong Diêm Thiếu Kiệt gợi ý nên bày ra chuyện scancal kia mới khiến con trai chịu khổ, cho nên đi ra khỏi nhà tù thì ông ta lập tức đi đến Diêm thị.

“Thư ký Tô, phiền cậu chuyển lời cho Diêm tổng, tôi biết sai rồi, về sau tuyệt đối sẽ không tái phạm.”

Tô Nguyên cười nhạt nói: “Được, tôi nhất định sẽ chuyển lời của Hứa tiên sinh cho Diêm tổng, cũng hy vọng Hứa tiên sinh ghi nhớ lời nói ngày hôm nay của mình.”

Hứa Lập Thành vốn đang nghĩ ông ta nói chuyện Diêm Thiếu Kiệt sai khiến ông ta làm như vậy, nhưng ngẫm lại người ta có thể tra ra được mình và Phùng Thiên Hâm, sao có thể không biết bên trong còn có Diêm Thiếu Kiệt? Sau khi Hứa Lập Thành rời đi, Tô Nguyên trở lại văn phòng báo cáo. Diêm Thiếu Liệt nghe cũng không nói cái gì, bất kể là Hứa Lập Thành hay Phùng Thiên Hâm, anh không chủ động trêu chọc bọn họ, nhưng chính bọn họ lại chủ động gây sự với mình và Ân Trạch.

Cho dù là bị Diêm Thiếu Kiệt lợi dụng, cũng là bọn họ cam tâm tình nguyện bị lợi dụng, người ta đã đánh tới cửa anh sao lại không biết đạo lý đánh trả? Chỉ cần sau này bọn họ thành thật một chút, không chủ động trêu chọc anh và Ân Trạch thì anh cũng lười để ý tới. Hy vọng những người này có thể học ngoan, bản thân anh cũng bớt đi phiền phức.

Kiếp trước hay kiếp này anh đều không đóng vai là người tốt, nhưng khác với vô dụng của kiếp trước, kiếp này anh có đủ thực lực bảo vệ mình và người mình yêu. Nếu không phải chuyện này không tính là nghiêm trọng, anh đã không dễ dàng buông tha hai người kia, có thù phải báo mới là bản chất của anh!

Diêm Thiếu Liệt ở công ty đụng phải Diêm Thiếu Kiệt, phát hiện hắn ta bộ dáng không yên, Diêm Trí Viễn nói cho anh biết, Diêm Thiếu Kiệt đã biết chuyện Phùng Thiên Hâm và Hứa Lập Thành tìm anh. Những chuyện anh ta làm người khác không biết nhưng trong lòng anh ta lại rất rõ, cho dù Diêm Thiếu Liệt không có chứng cớ thì anh ta vẫn lo lắng, ít nhất trong nhà có gia gia và nãi nãi luôn tin Diêm Thiếu Liệt nói.

Nhưng mà Diêm Thiếu Liệt không có tâm tình phản ứng anh ta, bởi vì anh muốn dẫn ba mẹ vợ đại nhân đi xem phòng. Thuỷ Ân Trạch kết thúc quay quảng cáo cũng nghỉ vài ngày, vừa vặn gần đây Diêm Thiếu Liệt cũng có thời gian rảnh liền mang bọn họ đến khu cao ốc Bắc Sơn. Thuỷ Ân Hi cũng lôi kéo Cố Quân Viêm tới góp vui.

Phòng ở rất được, vị trí đẹp, lấy ánh sáng tốt, hướng cũng tốt, hoàn cảnh khu vực xung quanh cũng là tốt không có ý kiến. Tuy không giống chung cư ngày trước bọn họ ở nhưng diện tích đầy đủ dùng, nhưng mà Ninh Tử Mị và Thuỷ Thiên Lệ nghe giá phòng thì có chút do dự. Tuy các con kiếm được không ít tiền, nhưng phòng quả thật quá đắt đỏ.

Diêm Thiếu Liệt với Cố Quân Viêm cảm thấy đây là lúc cần biểu hiện, nhưng Ninh Tử Mị và Thuỷ Thiên Lệ không nguyện ý. Cho dù là ‘gả’ con trai cũng không thể chiếm tiện nghi nhà người ta, đúng không?

Hai vợ chồng không quá muốn dọn đến đây, Diêm Thiếu Liệt do dự một chút trộm kéo Thuỷ Ân Trạch qua một bên, lén nói cho y biết chuyện anh bị Thuỷ Linh Lung chặn đường ở dưới nhà Thuỷ gia. Thuỷ Ân Trạch nghe xong cũng thực giật mình, y thực sư không hiểu nổi suy nghĩ của Thuỷ Linh Lung, đây đúng là loại truyền thống không biết xấu hổ của mẹ cô ta đem phát dương quang đại.

“Sao bây giờ anh mới nói cho em biết?”

Diêm Thiếu Liệt cười cười nói: “Anh cảm thấy không quan trọng mà, anh không thích cô ta nhưng cũng thực chán ghét, nói để em tức giận thì anh sao có thể nói ra?”

“Vậy anh…?

“Anh nghĩ thế này, em có thể lén nói cho ba mẹ vợ chuyện này, tiểu khu ở đây không phải ai cũng có thể đi vào, bảo an vô cùng nghiêm cẩn, ít nhất là Thuỷ Linh Lung ngăn đón người là khẳng định không được. Hơn nữa em bây giờ ngày càng hồng, về sau khó tránh được đội chó săn bám đuôi chụp ảnh, ở đây thì không cần lo lắng nữa. Với lại ở khu Bắc Sơn này có rất nhiều minh tinh cư trú.”

“Phải, biện pháp này không tệ.”

“Đúng không?”

Quả nhiên buổi tối Thuỷ Ân Trạch về nhà nói cho cha mẹ nghe, Ninh Tử Mị phát hoả, lập tức muốn đến nhà Thuỷ Linh Lung. Con của cô khó khăn lắm mới có thể cùng một chỗ với người yêu, mới đó đã xuất hiện kẻ muốn đào góc tường, hơn nữa còn là Thuỷ Linh Lung, xem ra tay cô tát vẫn ít quá.

Nhưng nghe con trai nói thì hai vợ chồng cũng hiểu được nhà này cần phải dọn, không cần thêm suy xét cả hai liền đồng ý chuyển nhà. Diêm Thiếu Liệt nghe tin lập tức bảo Tô Nguyên đi làm thủ tục sang tên, phòng ở khu Bắc Sơn thật sự nóng bỏng tay, cho dù giá cả rất cao nhưng vẫn có rất nhiều người không ngại vung tiền.

Hai tầng bốn phòng đều bị Diêm Thiếu Liệt mua, tầng mười chín để Thuỷ gia ở, tầng hai mươi thì anh và Thuỷ Ân Trạch một căn, căn kia thì cho Thuỷ Ân Hi và Cố Quân Viêm. Cố Quân Viêm nhận được điện thoại thì ngay sau đó kêu thư ký chuyển tiền cho Diêm Thiếu Liệt. Mà phòng ở Thuỷ gia, hai anh em Thuỷ Ân Trạch kiên quyết muốn tự mình tiêu tiền mua, Diêm Thiếu Liệt chỉ có thể đồng ý với cả hai.

Phòng ở còn phải sửa chữa một chút, cho nên tạm thời bọn họ không có chuyển nhà. Ninh Tử Mị còn muốn đi trông coi lại bị hai đứa con trai kéo lại, cô đã nhìn qua bản thiết kế nội thất, cũng hết sức hài lòng, nhưng luôn cảm thấy mình không đi giám sát liền cảm thấy bất an. Nhưng mà Diêm Thiếu Liệt đã cam đoan công ty thiết kế nội thất anh tìm tuyệt đối không thành vấn đề, nghe anh nói như vậy Ninh Tử Mị mới không kiên trì nữa.

Diêm Thiếu Liệt nói riêng chuyện này với gia gia, lão gia tử không nói thêm gì, tôn tử có ý tưởng của chính mình thì ông không nên ngăn cản, hơn nữa hai người tách ra sống đối với tình cảm sẽ không tốt.

Thu Đình Nhã biết chuyện này lập tức muốn căn chưa có người ở kia, Diêm Thiếu Liệt mua cả bốn căn là không muốn có người xa lạ ở cạnh bọn họ, cho nên nhị thẩm vừa mở miệng anh không hề nghĩ ngợi liền đồng ý.

Phòng ở trang trí xong, hạng mục Á Mỹ quốc tế cũng đã chuẩn bị xong công tác khởi công. Mà Thu Đình Nhã lúc này cũng nói cho Diêm An Quân, Thu Đại Đồng đã có chút lay chuyển, chuyện đầu tư là nắm chắc tám chín phần.