Hào Môn Ẩn Hôn: Phúc Hắc Tổng Tài Nuông Chiều Bà Xã

Chương 941: Tiểu nha đầu




Thành phố A, sau khi lột bỏ mặt nạ của Cảnh Trí, đã lộ ra được diện mạo của cậu ta.

Giống với Cảnh Duệ, diện mạo của Cảnh Trí cũng phải qua phẫu thuật, ngũ ưuan của hai bọn họ đều giống với người âu mỹ, mà không giống người châu á.

Cảnh Trí đã nửa năm nay không hề chạm vào những vết dao kéo trên mặt, nên bây giờ trên mặt đã dần hồi phụ lại rồi.

Nhìn kĩ một chút, có thể nhìn thấy diện mạo của Cảnh Trí và Cảnh Duệ có 3 phần giống nhau.

Do vậy, Cảnh Hi sau khi gặp Cảnh Trí một lần, liề thích người anh này.

Tiểu nha đầu tinh quái, biêt Cảnh Trí rất thích ănc nên mỗi khi đến tìm anh ra đều phải dựa vào một cái cặp, trong cặp có các loại đồ ăn của cô ta.

"Anh 2, anh thích ăn gì? Anh muốn ăn kẹo cao su không? Còn cả kẹo đường mang hương vị dứa nữa!"

"Anh 2, em mang hết đồ ăn ngon của em đến đây, sau này anh nhớ phải thích em đấy!"

"Anh 2, anh đưnfg vội, đợi anh trai em đánh bại hết những ngừoi xấu, là anh có thể về nhà rồi, em thể đến nhà chơi với anh không?"

"Anh 2, em đã gặp anh của em một lần, anh có thể kể chuyện về anh của em cho em nghe không? Mẹ nói, anh là một thiên tài, là thật sao? Anh ấy thông minh hơn em sao?"

........

Cảnh Trí từ trước đến giờ không hề có kinh nghiệm chơi với trẻ con, đối diện với một tiểu nha đầu có " 10 vạn câu hỏi vì sao", anh t cũng không kịp trở tay.

Anh ta rõ ràng đã gặp Cảnh Hi 1 lần, sao mà tiểu nha đầu này nhìn rất quen?

Bây giờ các cô gái trẻ đều thông minh như vậy sao?

Mặc dù đều đưa hết đồ ăn ngon cho cậu ta rồi!

Nhưng anh ta không thích vị cà rốt, anh ta thích vị cam.

Cảnh Trí đứng ởđây, từ khi gặp Cảnh Hi, anh ta liền không dịu dàng nữa.

Anh ta sống oẻ khách sạn, có lẽ không an toàn, Cảnh Hi đến đây thật sự là có việc gì sao! Nhỡ đâu bị những người kia làm bị thương, anh ta nhất định sẽ chiến đấu với anh trai!

Cảnh Hi thấy cô ta nói một hồi, anh hai vẫn không đáp lại cô ta, tạm thời giữ im lặng.

" anh 2, anh khôg thích em sao?"

Trong mắt tiểu nha đầu long lanh ngấn lệ, cả gương mặt hiện lên một vẻ đẹp hoàn mỹ, răng nghiến chặt lại, chẳng may chỉ cần Cảnh Trí nói" không thích", cô ta sẽ khóc ngay.

Cảnh Trí doạ một hồi, sau đó lắc đầu:" không có đâu, anh rất thích em."

" vậy thì ôm em đi!"

Cảnh Trí đành nghiêng người, ôm lấy cô em gái ót hơn 6 tuổi.

Trên mặt của Cảnh Hi liền trở nên vui vẻ, trên mặt còn như muốn khóc, rõ ràng là cố ý lừa anh ta!

Cảnh Trí cười phá lên, tiểu nha đầu này diễn giỏi thật!

Cả người tiểu nha đầu này dựa vào người anh ta, có lẽ mới ăn xong kẹo đường, nên cả người cô ta toàn mùi kẹo ngọt, vừa đáng yếu vừa thơm.

Cảnh Trí nhìn gương mặt bé nhỏ của cô ta, không chịu được liên giơ tay ra chỉ chỉ:" con quỷ này, sao em lại đến đây? Anh ở đây không an toàn, em nên ngoan ngoãn ở nhà thì tốt hơn!"

Cảnh Hi nhìn thấy 2 bàn tay nhỏ của em ấy nắm lấy một bàn tay to, nên phải cận thận quan sát.

Cô ta có chút kinh ngạc:" anh 2, anh thích anh của em vậy sao?"

Nhắc đến Cảnh Trí, Cảnh Trí như rất kiêu hãnh, anh ta cười đùa với Cảnh Hi:" đương nhiên rồi, em không thích anh ấy sao? Vậy thì đưa anh ta cho em là được rồi!"

" không cần! Em không thích anh của em!anh hai, anh có thể khắc 2 chữ này lên bàn tay em không?"

Cảnh Hi nhìn thấy 2 chữ trên ray của Cảnh Hi, không thể rời mắt, cô ta từ trước đến giờ mới nghĩ được giải pháp tốt.

" được thôi, giải pháp hay!"

Cảnh Trí cười haha, lấy 1 cái bút, sau đó đưa Cảnh Hi viết.

Mặc dù Cảnh Hi còn nhỏ, nhưng rất thông minh, cô ta lập tức rút tay lại:" em không cần như vậy, em cần giống như của anh! Chữ này chỉ cần rửa là trôi ngay, của anh thì lau thế nào cũng không hết, không giống nhau."

Mặc dù không nói lại được tiêu nha đầu!

Cảnh Trí ngồi trên ghế sôfa ôm lấy cô ta, vừa cười vừa xoa đầu cô ta, nói:" anh là người dùng kim nhúng mực, một chút lệch cungc rất đau, em không cần dùng cách này, thì em cũng sẽ không mất trí như anh hai, quên hết mọi việc trước kia. Em không cần viết trên tay, giữ trong lòng là được rồi!"

Cảnh Hi giật mình:" anh dùng kim đâm sao!"

Trời ơi! May mà không đau đến chết rồi! Cô ta trước khi tinh nghịch như vậy, cũng bị tiêm đến nỗi tay toé loe máu!

"Anh" 2 chữ này khá nhiều nét nhue vậy! Anh hai bị chảy nhiều máu không!

Cô ta đột nhiên thấy hơi thương anh hai. 

"Anh 2, em giúp anh thổi nha, thổi xong không đau nữa đâu."

Cảnh Hi nói, cúi thấp đầu xuống, có chút tức giạna nhẹ với Cảnh Trí.

Mẹ nói, anh 2 đều quên hết chuyện trước đây rồi, mà anh ta còn phải chịu bao nhiêu cực khổ, Anh chỉ là vì anh hai đã rời đi khá lâu rồi thôi.

Vốn dĩ cô ta có chút hận anh hai, nhưng bây giờ lại thấy thương anh ta rồi.

Muốn trách thì chỉ có thể trách tên khốn nạn kia!

Cảnh Hi đột nhiên nghĩ đến, ôm lấy cánh tay của Cảnh Trí hỏi:" anh, anh có nhớ chị Lạc Lạc không?"

"Trịnh Vũ Lạc?"

Cảnh Trí không biết tại sao em Tiểu Đường lại hỏi như vậy, thần sắc của anh ta trở nên lạnh nhạt, nhưng vẫn nhẹ nhàng nói với Cảnh Hi:" có nhớ!"

Anh ta mới chỉ hồi phục được một phần, phần trước 10 tuổi anh ta nhớ được rất nhiều.

Anh ta nhớ, đôi bào thai đó còn có cả Mộc Đoá và Mộc Sâm, bọn họ đều sợ bị nhiễm bệnh, nên không dám chơi với anh ta.

Anh ta còn nhớ, ngoài anh Cảnh Duệ những người còn lại đều coi anh ta là quái vật, lực rất magj, ăn nhiều, có thể nghe được những gì người khác không nghe thấy, thấy được những gì người khác không nhìn thấy.

Anh ta hồi nhỏ hầu như không hề tiếp xúc với người khác, đi học cũng không có bạn, không có ai chơi cùng cậu ta, cậu ta luôn luôn phải cô độc một mình.

Có điều, việc bị Trịnh Vũ Lạc hạ độc, anh ta không hề nhớ.

Có lẽ khi đó anh ta đã hoàn toàn hôn mê, không biewts chuyện gì đã xảy ra, chỉ biết sau khi tỉnh lại thì đã ở trong bệnh viện, và sống cuộc sống địa ngục đó.

Anh ta cũng biết, chuyện này không thể hoàn toàn trách chị em Trịnh Vũ Lạc, nếu không bị cô ta hạ độc, thì sớm muộn gì người của viện nghiên cứu cũng đến bắt anh ta!

Thế nhưng anh ta vẫn hận!

Hận sự điên rồ của cô ta vì đã hạ độc anh ta, khiến anh ta trở nên như vậy, sống cuộc sống địa ngục.

Sau khi trở về thành phố A, Cảnh Duệ đã nói hết toàn bộ sự việc năm ấy cho anh ta nghe.

Thực ra anh ta rất muố giết Trịnh Vũ Lạc, nhưng anh ta nghĩ rằng, cách tốt nhất để dày vò một người, không phải để người đó chết, mà phải để họ muốn chết cungz không được!