“North, ông bạn của tôi, ông bây giờ đừng tức giận nữa, chuyện này chúng ta từ từ bàn bạc đã.”
Người nắm quyền cao nhất sát thủ doanh Andrew (An Đức Lỗ) từ từ nói với đối phương.
Khí chất của ông ta rất tao nhã, thân hình hơi mập, gương mặt hòa khí, hoàn toàn không thể nhìn ra được ông ta là một tên sát thủ tàn nhẫn.
Mà, An Đức Lỗ là người châu Á.
Với những gì đã qua, ông ta được mệnh danh là sát thủ số 1 toàn cầu khiến người ta nghe danh đã sợ hãi.
Bây giờ, ông ta đã có một tài sản kếch xù, không phải đi làm những chuyện nguy hiểm nữa, ông ta rât khát sống, muốn sống thật lâu, nếu không thì khi nghe đến tin cơ thể của Cảnh Trí có độc tố có thể giảm tuổi thọ, ông ta đã không lập tức liên hệ với viện nghiên cứu độc tố, bắt Cảnh Trí vào đó.
Bây giờ ông ta đã 60 tuổi rồi, nếu không có gì thay đổi, thì cũng chỉ có thể sống đến 70 tuổi mà thôi.
Bình quần tuổi thọ của một sát thủ là rất ngắn, sát thủ càng giỏi thì tuổi thọ càng ngắn, bởi vì khi còn trẻ, ở sát thủ doanh đã tập luyện quá nhiều, tiêu hao rất nhiều sức lực, cơ thể bị tổn hại nghiêm trọng.
Rất nhiều sát thủ chỉ có thể ống đến khoảng 50 tuổi, đến được 70 tuổi thì đúng là 1 kì tích.
Đến bây giờ, An Đức Lỗ đang rất cố gắng chăm sóc cơ thể, ông ta rất muốn sống.
Thế nhưng, tính khí nóng nảy của ông ta không thề thể hiện trong cuộc nói chuyện điện thoại với North.
“bàn bạc cái gì? Ông mau rút lại mệnh lệnh, để Sean ở lại, cho người khác đi, cậu ta tuyệt đối sẽ không chạy đến bắc mỹ.”
“ông bạn, ông yên tâm, tôi đã gắn thiết bị theo dõi trên người cậu ta, cậu ta không thể chạy đi đâu.”
“chẳng lẽ thiết bị theo dõi không thể lấy ra được sao? Nhỡ bị lấy ra, ông đi đâu để tìm lại cậu ta cho tôi! ông đừng quên, bí mật trên người cậu ta có liên quan đến sự sống lâu dài của chúng ta! Để cậu ta đến chỗ ông làm sát thủ đã quá là nguy hiểm rồi, ông không được mạo hiểm nữa! tôi muốn bảo đảm cậu ta không chạy thoát! Mà còn muốn bảo đảm cậu ta còn sống!”
“ông bạn, ông không tin tôi sao?”
An Đức Lỗ nghe xong rất kiên nhẫn và bình tĩnh như những người bạn, nhưng khi anh nói, nó cho thấy bản chất kẻ giết người và những ý định độc ác của anh ta.
“thiết bị theo dõi của chúng tôi, một khi đã gắn vào cơ thể, sẽ không thể lấy ra được, khi mà bị lấy ra, cuhngs tôi lập tức biết ngay, sau đó sẽ cho phát nổ, chỉ cần một tiếng kêu thôi, đừng nói người, mà cả một tòa nhà cũng sẽ bị san bằng, có phải bên trong có quá nhiều chất phá hủy hay không, cơ thể con người không thể chịu nổi con chip thứ 2, chúng tôi đã sớm cấy ghép vào thêm mấy con nữa rồi.”
“vậy thì được, nhỡ khi Sean không cần đến mạng sống nữa thì con chip phải lấy lại như thế nào? Tôi nói rồi, tôi muốn cậu ta phải sống! còn sống thì mới có giá trị, cậu ta chết rồi thì chúng ta không thể nào tìm được vật thí nghiệm nào tốt như vậy nữa.”
“hahaha, không thể nào, nhà tâm lý học chuyên nghiệp của chúng tôi đã kiểm tra khuynh hướng tự tử của Sean, và cơ hội của ông về tự sát cũng tương tự như tỉ lệ muốn lấy sao hỏa vậy. cậu ta rất thiết sống, nhất định sẽ không dễ dàng cướp đi mạng sống của chính mình đâu.”
“không được, tôi không đồng ý! Sean về thành phố A rồi rất có khả năng sẽ nhớ lại được chuyện trước đây, tôi tốn bao nhiêu công sức mới khiến cậu ta quên được, ông muốn nó nhớ lại được sao…”
North vẫn chưa nói xong, thì đã bị An Đức Lỗ chặn họng:” nếu cậu ta nhớ lại được, thì ông lại làm cậu ta mất trí 1 lần nữa!”
Giọng của ông ta đầy sát khí, dường như muốn đập điện thoại, muốn đến giết North ngay lập tức.
Thực ra North cugnx rất sợ An Đức Lỗ, 2 người cùng một thời với nhau, nên ông ta biết An Đức Lỗ đã làm những gì.
Chỉ có điều, gần đây tính khí An Đức Lỗ đã dần dần dịu nhẹ, nên ông ta mới dám lớn giọng với An Đức Lỗ như vậy.
Bây giờ khi nghe thấy giọng nói sắc lạnh của An Đức Lỗ, ông ta lại cảm thấy gai người.
Nhưng, ông ta nghĩ lại, An Đức Lỗ đáng sợ là của mười mấy năm trước, bây giờ ông ta béo như vậy, rất khó để có thể giết người.”
North rất nhanh chấn tĩnh lại, việc của Cảnh Trí, ông ta không hề suy nghĩ lại.
Ông ta vốn là người giữ đúng lời nói, chuyện đã đưa ra quyết định sẽ không rút lại, nhưng chuyện an nguy của Cảnh Trí liên quan rất lớn đến viện nghiên cứu độc tố, ông ta càng không lùi bước.
“khiến Sean mất trí một lần nữa, não của cậu ta nhất định sẽ bị ảnh hưởng mạnh, ông mọi ngày chỉ biết đánh giết, không hề hiểu gì về y học, khoa học! ông có nhiều sát thủ như vậy, tại sao cứ nhất định phải là Sean đi! Đổi người đi!”
“chuyện này không được!”
North là một người kiên định, An Đức Lỗ cũng không thể đến đó.
Ông ta ghét nhất việc người khác chất vấn quyết định của ông ta, càng ghét hơn việc North chỉ chỉ đạo mà không làm, bây giờ còn nói không ta không hiểu gì về khoa học!
Ông ta cho rằng, hệ thống quản lí khống chế sát thủ của đội sát thủ được quan lí rất nghiêm ngặt, vốn dĩ không thể có sai sót!
Nhieuf năm như vậy, đã có hàng mấy chục vạn mấy tram vạn sát thủ được đào tạo, truyền từ đời này sang đời khác, làm gì có chuyện xảy ra vẫn đề?
Sát thủ nào chạ trốn, nhất định sẽ không có mồ chôn.
Ngay cả Angel cũng bị bắt lại!
“mấy người bọn họ đã xuất phát rồi, tôi cũng đã nói với người cai quản về số người lần này, bây giờ thu lại mệnh lệnh, thì tôi còn mặt mũi nào nữa!”
“ông vì thể diện của mình, mà không màng đến sống chết của Sean, sớm biết thế nàu tôi đã không để Sean đến chỗ ông, nói cái gì mà giáo dục một thiên tài số 1, nói láo! Cậu ta bây giờ còn không bằng tên tia chớp gì đó! Còn đứa Tử Sam với Hồng Sam gì đó, ngay cả một đưuá con gái cugnx vượt qua cậu ta, thì không hiểu ông dạy dỗ cái khỉ gió gì?”
“hơ, hay là vì ông quá vội rồi, làm sean chảy quá nhiều máu và tủy xương, thì bây giờ cậu ta có yếu ớt như vậy không? Các ông mỗi ngày chỉ tiêm thuốc, chỉ khiến cho teo cơ và ngăn não phát triển, ông cho rằng tôi không biết sao? Cậu ta mới 17 tuổi, nhiều lúc làm việc chỉ giống như một đứa trẻ, ông dám nói là không có liên quan gì với ông không?
Bị một lão niên về độc tố nói, An Đức Lỗ cũng phải thấy giật mình.
“ông đưa cho tôi một bộ não không hoàn hảo, thịt bắp đều bị chảy máu, tôi có là một thiên tài, thì cũng không thể nuôi dưỡng được 1 người độc nhất như vậy trên thế giới!”
“cậu ta làm sao mà não không hoàn hảo, cơ bắp khỏe như vậy, trí tuệ cugnx vượt xa người cùng trang lứa, gần đây cậu ta thieus máu như vậy là vì ông gắn con chip đó vào, nên cậu ta mới bị mất máu!”
“cậu ta có cơ bắp cuồn cuộn, hoàn toàn là do tôi nuôi dưỡng! nếu không bây giờ cậu ta chỉ có nằm liệt giường, mất hết trí lực! ông đã phạm sai lầm, mà lại đổ hết cho tôi! Sean là người của tôi, không phải của ông, sai cậu ta làm gì, là quyền của tôi!”
Hai lão đại nói chuyện càng ngày càng đầy mùi bom nổ chậm.