Cảnh Duệ biết cô gái này.
Cô là một trong những nữ sát thủ thực lực mạnh mẽ nhất.
Tỉ lệ nam nữ trong doanh trại sát thủ không đồng điều, sát thủ nam chiếm tám phần, nữ sát thủ chỉ có hai phần.
Đàn ông và phụ nữ có cấu tạo sinh lý không giống nhau, trừ khi có điều lạ sảy ra, nếu không thì phụ nữ vốn nhu nhược mềm yếu hơn đàn ông, phụ nữ dễ dàng xúc động. Dễ dàng xử lý theo cảm tình, cho nên người phụ nữ mà thích hợp làm sát thủ rất ít.
Cô gái trước mắt này tên hiệu là “Tử Sam”.
Tên này nghe tới rất êm tai, tựa như không có lực sát thương gì, nhưng mà, danh hiệu của sát thủ tất cả đều có thâm ý.
Tử Sam là loại cây thường thấy ở rừng rậm Châu Âu, cũng là một trong những cây có độc tính trí mạng, kịch độc.
Có được một cái danh hiệu như vậy, đủ để chứng minh cái thiếu nữ dáng người gầy này có thực lực cường đại tới mức nào.
Trước kia khi chưa đi vào tổ chức sát thủ, Cảnh Duệ là người cực kỳ kiêu ngạo, nhưng sau khi vào tổ chức sát thủ tổ thì cậu mới phát hiện, bên trong tất cả đều là người có chút quái thai! Tổ chức sát thủ mỗi năm sẽ vơ vét nhân tài ở khắp nơi trên thế giới, có rất nhiều người có,được năng lực đặc biệt của bản thân.
Nửa năm nay cậu đứng hạng nhất, có một phương diện đó chính là vì cậu cố ý tiếp cận với người cầm quyền. Về phương diện khác đó chính là đại đa,số,người khác đều che dấu thực lực của chính mình, bao gồm cả Cảnh Trí.
Tử Sam lần này xếp hạng thứ ba, chỉ ở sau Cảnh Duệ cùng Cảnh Trí, cho nên Cảnh Duệ có ấn tượng rất sâu với cô.
Nhưng, cũng không có gì hơn.
Nhận thấy được ánh mắt Cảnh Duệ, Tử Sam liền nhìn lại
Thực hiển nhiên, cô cũng nhận ra Cảnh Duệ chính là người đứng nhất “Tia chớp” trong bảng xếp hạng.
Cô nhàn nhạt nhìn thoáng qua mặt nạ da người của Cảnh Duệ, rồi sau đó thu hồi ánh mắt, thong dong rời đi.
Cảnh Duệ cũng lên máy bay trực thăng, về căn cứ sát thủ.
Ban đêm, hắn đăng nhập vào hệ thống tổ chức sát thủ, hệ thống thông cáo lan, có một hàng hữ viết: Tia chớp, Ma mị, Tử Sam, trở thành quản lý, ba người có được tiếng nói trong giới sát thủ, ngay trong ngày thì hạn chế hoạt động đã bị giảumi trừ.
Cuối cùng ý chính là cho ba người bọn họ tự do họat động, sau không cần phải ở im chỗ này nữa.
Nhưng mà Cảnh Duệ nhìn đến những lời này lại không vui vẻ, cậu tới nơi này không phải vì muốn rời đi, mà là vì muốn đánh vào bên trong rồi mang Cảnh Trí đi.
Vài ngày sau, Cảnh Duệ liền phát hiện, không chỉ có cậu không có rời khỏi căn cứ, mà ngay cả Cảnh Trí và Tử Sam cũng không có rời đi.
Cậu không quan tâm Tử Sam có rời đi hay không, cậu chỉ quan tâm Cảnh Trí.
Lấy năng lực trước mắt của cậu, thì không thể giúp Cảnh Trí thuận lợi thoát thân, mặc dù có thể thoát thân, nhưng rất nhanh thì sẽ bị tổ chức sát thủ bắt về, cho dù lực lượng cá nhân có mạnh mẽ và to lớn đến đâu đi chăn nữa thì cũng không có khả nặng chống lại cơ sở giết chóc trăm năm.
……
Ở chỗ bóng dân trước cổng trường cao đẳng ở Bắc Mĩ, một chiếc xe Bugatti này trắng dừng lại.
Một thiếu niên mặc tây trang màu trắng từ trên xe đi,xuống, không nhanh không chậm bước xuống khỏi xe.
Hoàn cảnh Trường học không tồi, tên cũng rất sang, gọi là "học viện nghiên cứu khoa học sinh mệnh.
Đương nhiên, học việc giống như vậy ở Bắc Mỹ không ít.
Học sinh trong trường học không nhiều lắm, giáo viên cũng không nhiều lắm, có thể duy trì tồn tại nhiều năm như vậy, đều là chịu sự quyên tặng của xã hội.
Nhưng mà, không có người biết, nơi này đã từng nghiên cứu ra các loại virus trí mạng, cũng đã nghiên cứu ra cho tới nay mới thôi,một loại virus toàn cầu không thể tưởng tượng được virus, cải tạo gen của nhân loại, kéo dài tuổi thọ, đề cao các phương diện năng lực, có thể sánh với người máy.
Trên người Cảnh Trí mang theo loại virus này, cậu đẩy cửa của một gian phòng thí nghiệm, đi vào.
Hai nữ học sinh phụ trách rút máu cho cậu, vừa thấy cậu tiến vào, tất cả đều sợ tới mức chân mềm ra, ứa mồ hôi, căn bản là không dám nhìn cậu.
Nhưng dù sợ hãi cũng phải rút máu cho cậu ta. Đây là nhiệm vụ được chỉ đạo, chần phải hoàn thành.
Nhưng mà các cô ấy đều rất tuyệt vọng, hậu quả của việc đắc tội với thầy giáo chính là đến nơi này rút máu cho cái tên biến thái này, các cô như đóa hoa có sinh mệnh sáng lạng, muốn ở chỗ này đến cùng!
Cái tên này là Sean, là một con ác ma!
Mỗi người rút máu của hắn, ngày hôm sau đều chết thảm trong nhà! Cho tới nay mới thôi, hiện giờ học sinh chết trong tay cậu đã hơn một ngàn, giáo sư chết trong tay hắn ít nhất cũng phải mấy chục người!
Người trong trường học vốn dĩ không nhiều lắm, mỗi năm đều bị cậu giết một đám, cho nên ngày càng thiếu, hơn nữa nghe được danh tiếng của trường cũng không dám đem con đến trường học này.
Cảnh Trí tựa như căn bản không biết hai nữ học sinh này sợ hãi mình, cậu liền cười thân thiện, tươi cười, thân thiện chào hỏi: “Chào, khỏe không! Tôi tên là Sean, có nghĩa là thượng đế là nhân từ, tôi là ông tấy phái tới cứu vớt các người!”
Giọng nói của anh rất êm tai, rấy sáng lạn, giống như một thiếu niên hiểu chuyện đơn thuần mà tốt đẹp.
Nhưng hai nữ sinh lại bị hàm răng trắng của cậu ta làm cho sợ hãi đến mức run run, các cô chỉ cảm thấy giọng nói của cậu ta như đến từ địa ngục
Hàm nghĩa của tên Sean chính là, thượng đế là nhân từ.
Thật là buồn cười đến cực điểm! Thượng đế một chút cũng không nhân từ, ong ta tàn nhẫn như thế, đem các cô tới bên người con ác ma này, có khác nào kêu cách cô đi tìm cái chết!
Cảnh Trí nhìn hai nữ học sinh này run bần bật, cười càng thêm ôn nhu, cậu ta chủ động cởi áo khoác tây trang ra, sắn ống tay áo lên, đem cánh tay đưa tới trước mặt hai người: “Rút đi, không thể làm đau tôi nga, bằng không mười ngón tay toàn bộ sẽ bị băm!”
Hai nữ học sinh sau khi nghe xong lời này, trên mặt đã không có chút huyết sắc, sợ tới mức ôm đầu ngồi xổm trên mặt đất, làm gì còn muốn lấy máu cậu!
Cảnh Trí đợi một hồi lâu, hai người lại không đứng dậy, ngồi xổm trên mặt đất khóc thê thảm.
Sự kiên nhẫn của cậu đã bị hao hết, mỗi người đạp một chân, đem hai nữ học sinh đá văng ra ngoài qua cửa sổ.
Tiếng kính pha lê ầm ầm nứt toạc, sau đó là hai tiếng kêu thảm thiết, ngoài cửa sổ liền không còn tiếng động.
May là phòng thí,nghiệm ở tầng một, nếu cao một chút, Trịnh Vũ Lạc cảm thấy mình khẳng định sẽ mất mạng.
Bất quá, hiện tại tình huống thân thể của cô cũng không tốt lâm, nếu bị đưa,đến bệnh viện muộn, cô sẽ không giữ được tính mạng.
Sương cốt cả người tựa như bị Sean đá nát, sự đau đớn làm cô muốn ngất đi.
Nhưng cô vẫn cưỡng bách chính mình thanh tỉnh, cô phải đợi Sean rời đi, sau đó sẽ tìm người đưa cô đến bệnh viện.
Cô không thể chết được!
Chết như vậy quá không đáng giá!
Cô còn chưa tìm được Cảnh Trí, còn chưa chuộc tội, cô muốn sống!
Trịnh Vũ Lạc từng ngụm từng ngụm phun ra máu tươi, máu tươi lẫn với nội tạng, cô dần dần tuyệt vọng, nội tạng vỡ vụn xuất huyết rẩ nhiều, cái dạng này căn bản là kiên trì không được lâu lắm.
Chẳng lẽ mình sẽ chết tại đây sao?
Cô năm nay mới mười lăm tuổi, còn mấy ngày nữa thì là thanh niên, cô vốn dĩ muốn khi mười sáu tuổi thì sẽ về nước ở vài ngày, hiện tại xem ra, cô trở về không được.
Sean một chân cũng thật tàn nhẫn!
Đá đứt xương sườn của cô, đá nát nội tạng của cô!
Bạn học bên cạnh cô không xa đã dần dần không còn hô hấp.
Người khác đều nói, rút máy cho ác ma thì đêm sẽ chết, nhưng mà các cô còn chưa rút máu, mà ngay buổi tối hôm nay cũng không sống nổi.