Một loại dự cảm không tốt nháy mắt ập vào trong lòng, Cảnh Dật Nhiên theo bản năng liền cảm thấy có chuyện xấu!
“Tôi…… Đưa cậu cái gì sao?”
La Hạo sắc mặt từ hồng chuyển sang trắnh bạch: “Cái này không phải anh đưa cho tôi sao?”
Cậu móc từ túi tiền ra một phong thư, đưa cho Cảnh Dật Nhiên.
Nhìn thấy phong thư quen thuộc, còn có nét chữ trên giấy rất quen thuộc, vâu nói quen thuộc, Cảnh Dật Nhiên liền cảm thấy, từ khi hắn có đứa cháu trai như Cảnh Duệ về sau ngày càng thêm bi thương!
Có đứa cháu nào toàn lừa chú của mình như vậy không!
Để Tiểu Lộc hiểu lầm hắn viết thư tình cho đàn ông còn chưa tính, thế nhưng còn đem bức thư tình y hệt đưa cho La Hạo, lại còn viết trên phong thư mấy chữ to: Dật Nhiên vĩnh viễn hướng về!
Lúc này xong đời!
La Hạo vốn dĩ có ý tứ với hắn, hiện tại lại nhận được thư tình của hắn, khẳng định sẽ đối với hắn càng thêm khăng khăng một mực!
Nên giải thích thế nào đây?
Nói bức thư này căn bản không phải do hắn viết, La Hạo không vui mừng một hồi, khẳng định sẽ mất mát khổ sở đến chết, tiểu tử này rất si tình, hơn nữa có chút khỏe mạnh, nhỡ đây cậu ta tức giận, rời xa hắn thì hắn sẽ mất nhiều hơn được!
Hắn rất thích người bạn như La Hạo, lúc tâm tình tốt thì có thể cùng cậu ta chia sẻ, tâm tình không tốt thì cũng có thể nói hết với cậu ta, cậu ta là một người bạn rất thích hợp để lắng nghe bạn.
Nhưng Cảnh Dật Nhiên cũng tuyệt đối không thể thừa nhận phong thư là do hắn viết!
Bằng không việc này sẽ thành hiểu lầm lớn!
Cảnh Dật Nhiên rơi vào thế khó xử, chính mình cũng không biết nên làm cái gì bây giờ, liền nghe La Hạo hỏi: “Nhị thiếu, hôm nay là anh cố ý trở về sao?”
“Không không không, không phải! Mộc gia hiện tại hết chỗ, căn bản là không có chỗ cho tôi ở!”
Cảnh Dật Nhiên nhanh chóng phủ nhận, bằng không La Hạo sẽ cho rằng hắn là vì cậu ta nên mới trở về thì làm sao bây giờ!
Ánh sáng trong mắt La Hạo dần dần tối sầm xuống, cậu vốn dĩ hoài nghi tính chân thực của lá thư kia, hiện tại xem ra, tám phần là trò đùa dai của ai, Cảnh Dật Nhiên không có khả năng viết cái loại thư như thế.
Trong lòng cậu có chút khổ sở, lui về phía sau một bước, muốn rời đi.
Nhưng là, khi hắn lui liền bị một viên đá vướng một chút, sau đó thân thể liền mất đi cân bằng, lảo đảo.
Cảnh Dật Nhiên theo bản năng liền hắt lấy cậu ta, kết quả hai người cùng nhau ngã xuống mặt đất.
Trên người Cảnh Dật Nhiên mang theo mùi hương lúc mới tắm gội song, tóc ngắn vẫn mang theo hơi ẩm, khuôn mặt tuấn mỹ không tì vết, môi hồng răng trắng, thoạt nhìn chính là một bộ dáng yêu mị.
La Hạo xoay người một cái, trực tiếp đem Cảnh Dật Nhiên áp tới dưới thân.
Cảnh Dật Nhiên kinh ngạc sợ hãi!
Chẳng lẽ hôm nay hắn phải bị thất thân với La Hạo sao?!
La Hạo có tố chất thân thể rất tốt, cơ bắp rắn chắc, tốc độ và lực đều rất khủng bố, là di Cảnh Dật Thần bồi dưỡng ra, cậu ta nếu muốn làm gì hắn thì hắn có thể phản kháng sao?
“La Hạo, mẹ nó...cậu mau buông tôi ra, nếu không dậy tôi sẽ khoing khác khí!"
Khuôn mặt tuấn tú của Cảnh Dật Nhiên đỏ lên, nhưng hai cánh tay đều bị La Hạo đè lại, muốn đánh người cũng làm không được!
La Hạo nghẹn một hồi lâu, sau đó liền cắn lên môi Cảnh Dật Nhiên.
Cảnh Dật Nhiên sắc mặt ngay tức khắc liền đen như đáy nồi!
Có thể không hôn môi được không a!
Đem hắn môi hắn giảo phá, muốn hạ miệng tàn nhẫn như vậy!
Cảnh Dật Nhiên đau không thể nhịn được nữa, sau đó liền trả thù, định cắn lại La Hạo một miếng.
Tiểu Lộc vừa về đến nhà, liền nhìn thấy hai người đàn ông anh tuấn cao lớn ôm nhau trên mặt đất, nhiệt liệt hôn môi!
Ít nhiều Tiểu Lộc đối với tình cảm cũng không phải người đặc biệt so đo, cô cũng ít nhiều tiếp thu được phong cách giáo dục Âu Mĩ, cô đã gặp qua quá nhiều tình yêu đồng tính, cho nên hôm nay mới có thể bình tĩnh đứng ở một bên nhắc nhở bọn họ: “Trên mặt đất rất lạnh, hay là vào trong phòng đi?”
La Hạo dùng tốc độ nhanh nhất cuộc đời bò dậy, cũng không dám nhìn Tiểu Lộc, chạy trối chết!
Cảnh Dật Nhiên trong lòng nghẹn khuất đã chết!
Bị La Hạo hôn còn chưa tính, dù sao tiểu tử này lớn lên đẹp trai như vậy, bị cậu ta hôn một cái cũng không có hại.
Nhưng bị Tiểu Lộc nhìn thấy hai người bọn họ như vậy, thật sự là quá mất mặt! Mất hết cả khí độ của người chồng như hắn!
Hắn nằm trên mặt đất kêu rên: “Anh không muốn sống nữa! Tiểu La tử hôm nay điên rồi, cậu ta định cường bạo anh! Anh đánh không lại anh ta, vợ à, em mau thay anh lột da cậu ta!”
Tiểu Lộc nhìn bờ môi hắn hơi hơi đổ máu, vừa tức giận lại vừa buồn cười: “Em vừa rồi nhìn anh không giống như là bị người khác cường bạo, hai người rất thân thiết!”
“Oan uổng! Sức lực cậu ta mạnh như vậy, anh căn bản không phải là đối thủ! May mắn là em đã trở lại, bằng không trong sạch của anh hôm nay đã bị cậu ta làm hỏng!”
“Nga, là chê em trở về quấy rầy hai ngươi? Không có việc gì không có việc gì, anh chỉ là trở về lấy vài món rồi em với con tắm rửa, chờ em đi rồi, anh có thể kêu La Hạo trở về tiếp tục, yên tâm, cậu ta là nam, em sẽ không ăn giấm.”
Tiểu Lộc nói xong, cố nén cười vào phòng.
Cảnh Dật Nhiên bò từ trên mặt đất dậy, xoa xoa khóe môi chảy máu, nhanh như chớp liền chạy theo.
Hắn hôm nay bị Cảnh Duệ hại thảm! Lần tới lại đụng vào tiểu quỷ này, hắn nhất định sẽ đi đường vòng, cũng không dám trêu chọc hắn nữa! Vật nhỏ này, còn hư hơn Cảnh Dật Thần nhiều!
Cảnh Dật Thần căn bản là sẽ không loanh quanh lòng vòng nhiều, anh ta đều là trực tiếp sử dụng bạo lực, Cảnh Duệ đây mới là chân chân chính chính phúc hắc!
Cảnh Dật Nhiên hiện tại rất lo lắng cho con trai mình, sau này trưởng thành, Cảnh Trí nếu chỉ số thông minh không đủ dùng, có thể bị Cảnh Duệ lăn lộn chết không!
……
Bên kia, Cảnh Duệ đã khuya mới về đến nhà, bé cơm chiều thì ăn nhiều bánh bao, lại đem Cảnh Dật Nhiên lừa một lần, tâm tình bé rất không tồi.
Cơm nước xong, bé có chút trịnh trọng hướng về phía trước Quan Ngưng nói: “Mẹ, mẹ sinh cbo em một đứa em gái đi!"
Thượng Quan Ngưng có chút ngạc nhiên: “Không phải con không thích em trai và em gái sao? Sao hôm nay lại đổi ý?”
“Em cảm thấy, ít nhất mẹ và cha sinh em gái sẽ thông minh rất nhiều, cũng không ngại những đứa nhỏ ngốc đó, thêm một người em gái cũng được, cha có thể bảo vệ nhiều người như vậy, con khẳng dịnh không thành vấn đề.”
Thượng Quan Ngưng bỗng nhiên liền có chút đau lòng.
Nàng sờ sờ đầu con trai, cảm thấy con còn nhỏ như vậy, vó phải là đã tiếp nhận áp lực quá nặng?
Những đứa trẻ khác lớn lên điều hi hi ha ha đi chơi, sẽ rất ỷ lại vào cha mẹ, sẽ vô ưu vô tư, căn bản không thể tưởng được gian khổ tương lai.
Nhưng là Cảnh Duệ đã sớm đa trí, bé ngỏ như vậy đã nghĩ đến việc bảo vệ người nhà, phương thức giáo dục này tốt không?
Cô thà tình nguyện Cảnh Duệ là một người thường, có được thời thơ ấu vui vẻ hạnh phúc như những đứa trẻ bình thường.
Thượng Quan Ngưng ôm con trai trên đùi, quay đầu nhìn về phía thần sắc đạm nhiên của Cảnh Dật Thần.
Cảnh Dật Thần cho rằng cô đang trưng cầu ý hắn muốn sinh con gái, anh nhàn nhạt nói: “Không nóng nảy, tối nay sẽ sinh.”
Sinh con không chỉ là một việc khổ sai, hơn nữa anh mỗi ngày đều không được động vào Quan Ngưng, mỗi ngày chỉ có thể nhìn không thể ăn, rất khó chịu!