Ăn xong cơm chiều, Mộc Thanh dẫn Triệu An An ra ngoài đi dạo.
Nơi đây là khu biệt thự sa hoa nhất A thị, thiết kết xanh hoá, không khí tươi mát, cũng có ít người ở hơn, cho nên khi đứng dưới bầu trời đêm được chiếu sáng bởi những ngôi sao rực rỡ, có vẻ bình lặng khác thường.
Hai người đi trên mặt cỏ mềm mại, Mộc Thanh nhẹ giọng giới thiệu tình huống nơi này cho Triệu An An nghe, sau đó hỏi cô: “An An, sau này em muốn ở đâu?”
Triệu An An hơi sửng sốt, sau đó liền cười nói: “Ha ha, thì ra em đã lập gia đình rồi, vừa rồi quên mất! Em còn nghĩ sau này vẫn ở Triệu gia!”
“Đương nhiên là không được, em phải ở với anh, sau này chúng ta cùng nhau chìm vào giấc ngủ, cùng nhau rời giường, cùng nhau ăn cơm, cùng nhau đi làm.”
Cuộc sống này, chỉ tưởng tượng thôi cũng cảm thấy rất đẹp rồi.
Triệu An An cảm thấy trái tim mình sắp hoà tan.
Cô dựa vào người Mộc Thanh, bàn tay hai người đan chặt vào nhau, cười nói: “Sau này chỉ có một mình bà ngoại ở trong biệt thự, cháu gái của bà ngoại đã có chồng rồi, sau này không thể ở bên bà nữa!”
Mộc Thanh bật cười: “Ai nói, sau này em muốn về thăm bà ngoại lúc nào thì cũng được, anh đi cùng em, bà ngoại sẽ có thêm một người để chơi cùng!”
Cũng đúng!
Triệu An An càng thêm vui vẻ.
Nếu bà ngoại và mẹ biết cô đã kết hôn, có phải rất ngạc nhiên hay không?
Không được, ngày mai cô nhất định phải tự mình về nhà công bố tin tức này, sau đó nhìn xem biểu tình giật mình của hai người đó.
“Chúng ta ở nhà trọ của anh cũng được, cuối tuần thì tới đây, ở xa nội thành quá thì đi làm cũng không tiện, sáng còn phải thức sớm.”
Triệu An An ra chủ ý.
Mộc Thanh thì không sao cả, chỉ cần Triệu An An thích, ở đâu cũng được.
Ở bên ngoài đi dạo một vòng, sau khi về nhà tắm rửa xong thì Triệu An An liền lên giường nghỉ ngơi.
Mộc Thanh cũng tắm rửa rất nhanh, chui vào trong chăn, sau đó ôm Triệu An An vào lòng.
Lúc đầu Triệu An An nghĩ, chắc chắn bây giờ Mộc Thanh sẽ không tha cho cô, nhưng mà cô không ngờ, Mộc Thanh không có làm điều gì bậy bạ, anh chỉ ôm cô như vậy, còn nhắm mắt chuẩn bị ngủ, không hề có ý tứ muốn làm chuyện xấu!
Không bình thường!
Mộc Thanh là động vật ăn thịt, anh biến thành người ăn chay bao giờ!
Khi chưa kết hôn, mỗi lần anh nhìn thấy cô thì đều hận không thể lập tức ăn cô, nhanh nhẹn cởi sạch quần áo của cô, sau đó chèn ép cô đến chết đi sống lại.
Tại sao sau khi kết hôn anh lại thành thật quy củ như thế?
Triệu An An không phải là người thích chờ đợi, cô thuộc phái hành động!
Mộc Thanh quy củ, nhưng cô lại không như thế!
Dù sao thì cũng là chồng cô rồi, cô phải có phúc lợi mới được!
Không chỉ đàn ông có nhu cầu ở phương diện kia, mà ngay cả phụ nữ cũng thế!
Chưa từng nghe nói phụ nữ càng được tưới tinh dịch thì sẽ càng thêm xinh đẹp hay sao? Nếu cuộc sống vợ chồng không đủ ân ái, sắc mặt của phụ nữ sẽ rất tệ.
Chỉ là âm dương điều hoà mà thôi!
Cô thích nụ hôn của Mộc Thanh, càng thích việc tiếp xúc thân mật với anh, thích sự nhiệt tình và cuồng nhiệt của anh!
Mộc Thanh mặc áo ngủ bằng bông, là áo sơ mi rộng thùng thình và quần đùi.
Triệu An An nhìn thấy nó rất chướng mắt, không nói hai lời liền cởi áo của Mộc Thanh, bất mãn: “Đồ khốn, ý của anh là gì, ngày đầu tiên kết hôn đã lạnh nhạt với em rồi sao? Chẳng phải trước kia thích ngủ trần hay sao? Bây giờ bày đặt giả vờ đứng đắn cái gì! Còn mặc áo ngủ nữa! Hừ, anh không thích em nữa sao?”
Mộc Thanh nhìn vợ mới cưới của mình, dở khóc dở cười ôm cô vào lòng: “Đừng quậy nữa, ngủ đi!”
“Em không ngủ! Em không cần cuộc hôn nhân không có tình dục! Anh phải yêu em! Nếu anh không yêu em, em sẽ kiện anh!”
Được rồi, từ sau khi cô làm hiệu trưởng, cô đã hiểu pháp luật hơn rồi!
Mộc Thanh bất đắc dĩ lắc đầu: “Ai nói anh không yêu em?”
“Vậy vì sao anh không chạm vào em?”
“Sao anh lại không chạm vào em được chứ, chẳng phải anh đang nằm sát bên em sao?”
Triệu An An tức giận: “Anh biết ý của em không phải như vậy mà! Ý của em là, anh chạm vào em giống như trước kia đó!”
Ý tứ của cô rất rõ ràng, không thể nào mà Mộc Thanh lại không hiểu, chỉ là anh giả bộ không hiểu mà thôi, thật ra, bây giờ phần dưới của anh đã có phản ứng.
Triệu An An không mặc đồ lót, chỉ mặc một cái váy ngủ bằng tơ tằm rất mỏng, là anh mua cho cô, vẫn luôn để ở đây, chờ cô đến mặc.
Cô nằm trong lòng anh, cọ tới cọ lui, phần đẫy đà trước ngực hoàn toàn dựa sát vào ngực anh, anh cũng không phải đầu gỗ, sao lại không có phản ứng cho được chứ!
Triệu An An còn chủ động cởi quần áo của anh, đúng là đổ thêm dầu vào lửa mà!
Giọng nói của Mộc Thanh đã khàn khàn, anh cắn vào xương quai xanh của Triệu An An cho hả giận, thấp giọng nói: “Ngoan, đừng quậy nữa, vài ngày nữa anh sẽ làm, hôm nay không được, em còn phải làm kiểm tra, kích thích trong cơ thể của em đã thay đổi, cần phải quan sát thêm.”
Thật ra, bởi vì có thể làm tháng sau thuận lợi lấy được mẫu trứng của Triệu An An mà Mộc Thanh không dám mây mưa với cô, nếu không sẽ ảnh hưởng đến sự trưởng thành trứng của cô.
Nếu tế bào trứng trong cơ thể cô không trưởng thành thì anh không thể nào lấy mẫu ra được.
Triệu An An không biết nguyên nhân sâu xa trong đó, cô chỉ biết mình không thể chấp nhận nguyên nhân này!
“Em mặc kệ, em muốn! Kích thích cái gì đó, thích thay đổi thì thay đổi đi, đợi thêm một thời gian nữa thì sẽ bình thường trở lại, đến lúc đó làm kiểm tra cũng được! Em không muốn cứ như vậy mà ngủ trong đêm tân hôn!”
“Nếu hôm nay anh làm em, tối mai phải làm nữa, tối kia cũng làm, ngày nào cũng làm! Vậy thì khi nào mới kiểm tra được?”
Mộc Thanh nói xong, đã không khống chế được mà luồn tay vào trong quần áo của Triệu An An.
Làm cho cả người Triệu An An run rẩy từng đợt tê dại.
Triệu An An ôm cổ Mộc Thanh, không ngừng hôn anh: “Em mặc kệ, dù sao thì cũng phải làm! Nếu anh không chủ động, vậy em sẽ không khách khí!”
Bàn tay nhỏ bé mềm mại của cô, trực tiếp chui vào quần lót Mộc Thanh, cầm lấy cậu nhỏ cứng rắn của anh.
Nơi nhạy cảm nhất của Mộc Thanh bị cô cầm lấy, anh không nhịn được mà cúi đầu hừ một tiếng.
“An An, đừng nhúc nhích!”
Hai má Triệu An An đỏ bừng, cả người mềm mại, cô cắn môi Mộc Thanh, dùng sức mút lấy.
Mộc Thanh cảm thấy máu toàn thân đều chạy xuống dưới thân, làm anh rất khó chịu.
Hơi thở của anh lập tức rối loạn.
Anh nhẹ giọng nỉ non bên tai Triệu An An: “An An, em muốn ép anh điên sao?”