Triệu An An sợ tới mức lập tức hét lên: “Anh không được đi!”
Chắng may Mộc Thanh cũng bị Trịnh Kinh lừa thì làm sao bây giờ! Chẳng may Mộc Thanh cũng cảm thấy cô thích Trịnh Kinh, một hai phải kết hôn với Trịnh Kinh thì làm sao bây giờ!
Cô không muốn để Mộc Thanh hiểu lầm cô!
“Ừ, vậy được, nếu em không muốn anh đi thì anh không đi, tất cả đều nghe theo em! Hiện tại chúng ta đến Cục Dân Chính đăng kí thôi!”
“Anh nói cái gì?!”
Triệu An An thiếu chút nữa cắn phải lưỡi!
Đăng kí?!
Cô và Trịnh Kinh?!
Trán Triệu An An nổi đầy gân xanh, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, muốn đánh Trịnh Kinh một trận, nhưng hai tay của cô đều bị Trịnh Kinh gắt gao nắm chặt, căn bản không thể rút ra!
Cô dứt khoát nâng chân lên, sau đó liền đá lên người Trịnh Kinh.
Trịnh Kinh linh hoạt hơn cô nhiều, hai cái đùi trực tiếp kẹp lấy chân của Triệu An An.
Vì thế, hai người bọn họ lại có một tư thế cực kì ái muội.
Nhìn xem mười ngón tay của bọn họ đan nhau, hai chân dây dưa cùng một chỗ, quả thật rất thân mật!
Có người đi đường đi ngang qua xe cảnh sát hình sự của Trịnh Kình, vừa thấy tình hình của hai người trong xe tức khắc bắt đầu ồn ào.
“Đội trưởng, anh muốn yêu thương vợ thì về nhà a, cái xe này không chịu được động tác xóc nảy của hai người đâu!”
“Chị dâu, chúng tôi chưa thấy cái gì hết, hai người tiếp tục đi!”
“Chị dâu, khi nào chúng tôi có thể uống rượu mừng a? Bao lì xì này chúng tôi đã chuẩn bị rất nhiều năm rồi chỉ đợi ngày lành thôi!”
……
Triệu An An bị người ta gọi “Chị dâu”, tức giận đến mức muốn hộc máu!
Cô lập tức hướng ra phía ngoài hô to: “Ai là chị dâu, tôi không phải! Không được gọi nữa! Tôi cùng cai tên họ Trịnh này không liên quan gì đến nhau!”
Lúc này cô đang gắt gao dây dưa với Trịnh Kinh, nói những lời này ai tin nào!
Người khác chỉ cho là cô cãi nhau với Trịnh Kinh nên tức giận, không ai tin là thật, tất cả đều ầm ầm cười, sau đó khe khẽ nói nhỏ rời đi.
Triệu An An tức đến bốc khói, hận không thể một ngụm cắn chết Trịnh Kinh!
“Anh bắt nạt một cô gái thì có bản lĩnh lắm à, anh buông tôi ra! Có chuyện gì thì từ từ nói!”
Tiếp tục bảo trì loại tư thế ái muội này, ngày mai toàn bộ cảnh sát hình sự ở thành phố A đều sẽ biết cô và Trịnh Kinh có quan hệ không trong sáng! Về sau cô sẽ sống như thế nào a!
“Anh cũng muốn nói chuyện tự tế với em, nhưng em một hai muốn động tay động chân, anh cũng không thể chết trong tay anh, cho nên đành phải cũng động tay động chân.”
Vẻ mặt Trịnh Kinh rất thản nhiên, không có nửa điểm kiêng dè ý tứ của đám anh em.
Hiểu lầm càng tốt, hiểu lầm hắn có quan hệ với Triệu An An như vậy sẽ không khiến Trịnh Luân bị nghi ngời.
Hiện tại hắn còn chưa nghĩ ra phương pháp giải quyết tốt đẹp, hiện giờ cô chỉ có thể làm em gái hắn mà không thể trở thành người phụ nữ của hắn, nếu không sẽ bị đẩy lên đầu sóng ngọn gió.
Một công đôi việc Trịnh Kinh càng vui vẻ làm.
Triệu An An liều mạng giãy giụa, cuối cùng cũng cắn Trịnh Kinh mấy cái lúc này mới đạt được tự do.
Trịnh Kinh nhìn cánh tay mình toàn dấu răng, không khỏi cười: “Anh nghĩ lát nữa về đến nhà, mẹ và em gái nhìn thấy dấu răng trên cánh tay chắc sẽ biết quan hệ của chúng ta đã tiến thêm một bước!”
“Nếu anh đếm để cho hai người họ, dám nói ra những việc ngày hôm nay, tôi liền…… Tôi sẽ để Lý Phi Đao đến liều mạng với anh!”
Hiện tại Triệu An An không có cái gì để lấy ra uy hiếp Trịnh Kinh!
Người này không hề có khuyết điểm, muốn công kích hắn cũng không biết xuống tay từ chỗ nào!
May mắn còn có Lý Phi Đao có thể để Triệu An An tạm thời dùng được.
Nhưng Trịnh Kinh lại không hề lo lắng, hắn nhìn chằm chằm đôi mắt của Triệu An An, chậm rì rì nói: “Tại sao Lý Phi Đao lại phải tới giúp em? Chỉ vì hắn thích em? Chẳng lẽ em không biết xấu hổ lợi dụng hắn như vậy, không cho hắn một chỗ tốt nào? Hay là nói, em chuẩn bị lấy thân báo đáp, để hắn hỗ trợ đến đối phó anh?”
Triệu An An chán nản cầm lất một bình nước ở trong xe, vặn nắp bình hắt hết lên người Trịnh Kinh: “Anh nhanh về nhà giải thích rõ ràng với mẹ anh và Luân Luân, nói giữa hai chúng ta không có quan hệ gì cả!”
Trịnh Kinh không hề trốn tránh, trực tiếp bị Triệu An An hắt ước người, cười như không cười nhìn cô nói: “Chỉ cần xem thái độ của em, tại sao anh lại phải về nhà giải thích với bọn họ? Hơn nữa chuyện này có giải thích cũng vô dụng, mẹ anh đã chấp nhận em, em gái anh…… Cũng đã chấp nhận em rồi, đương nhiên, anh cũng thích em. Ngồi vững, anh đưa em đến Cục Dân Chính để đăng kí kết hôn!”
Triệu An An giận dữ hét: “Nhân viên ở Cục Dân Chính đều đã tan làm! Anh đi đăng kí cái rắm a!”
Trịnh Kinh nâng cổ tay lên nhìn đồng hồ, lúc này mới gật đầu: “Cũng đúng, vậy thì để mai! Ngày mai em ở nhà chờ anh đến đón đi Cục Dân Chính.”
Triệu An An hoàn toàn sụp đổ!
“Trịnh Kinh, đến khi nào anh mới dừng lại! Tôi đã nói, không thích anh, không gả cho anh, anh tại sao còn tự quyết định như vậy!”
Trịnh Kinh không hé răng, khởi động động cơ, trực tiếp chạy về phía Trịnh gia.
Đi được một lát Triệu An An liền cảm Thấy không thích hợp, cô vội vàng hô to: “Anh muốn đi đâu, tôi phải về nhà!”
“Đi về nhà anh cũng là về nhà! Dù sao chờ ngày mai đi đăng kí thì em cũng trở thành người nhà họ Trịnh, đêm nay về nhà anh ở thì tốt hơn!”
Trời ạ, chuyện này rốt cuộc là thế nào a!
Mới có một ngày một đêm mà thôi, tại sao lại đột nhiên biến thành như vậy! Người Trịnh gia không có một người nào bình thường a!
“Tôi không đi, tôi phải về nhà của mình! Họ Trịnh, mặc kệ hiện tại anh muốn đùa chơi cái gì, anh cũng không được dọa tôi, mau dừng xe, tôi muốn xuống xe! Tôi không muốn ở cùng kẻ điên như anh!”
Trịnh Kinh không phản ứng tiếp tục lái xe.
Triệu An An kêu gào đến khàn cả giọng, kết quả cuối cùng vẫn đi theo Trịnh Kinh về Trịnh gia!
Cô ngồi lì trong xe, sống chết cũng không chịu xuống xe, Trịnh Kinh mặc kệ cô liều mạng giãy giụa nhất quyết khiêng cô vào trong nhà.
Lúc này ở trong nhà đã chuẩn bị xong cơm chiều, trừ bỏ Trịnh Kinh, một nhà ba người Trịnh gia đều ngồi ở trước bàn!
Triệu An An vừa đi vào, liền có một loại xúc động muốn chết!
Một nhà bốn người ăn cơm chiều, một người ngoài như cô đến đây để làm gì a!
Huống chi Trịnh Kinh còn khiêng cô đi vào!
Biết sớm như vậy cô sẽ tự đi vào! Ít nhất ba Trịnh và mẹ Trịnh sẽ không dùng ánh mắt hài hước như vậy để nhìn cô, mà Trịnh Luân cũng sẽ không lập tức đỏ mắt, nước mắt trực tiếp rơi xuống!
Hôm nay là ngày xui xẻo nhất của Triệu An An, làm chuyện gì cũng không được!
Làm cái gì sai cái đó, không làm thì sẽ không sai!
Cô nhanh chóng thấp giọng nói với Trịnh Kinh: “Anh mau thả tôi xuống! Quá mất mặt!”
Trịnh Kinh lại không buông tay, hỏi cô: “Anh thả em xuống thì em không được chạy ra bên ngoài, bằng không anh sẽ cứ khiêng em như thế này.”