Hào Môn Ẩn Hôn: Phúc Hắc Tổng Tài Nuông Chiều Bà Xã

Chương 506: Cũng không dám nữa




Đương nhiên, Lý Phi Đao và Tiêu Ân Tuấn đều là một người đàn ông anh tuấn không khác gì minh tinh.

Lý nhiều và những thủ hạ đó đều đang cười, Mộc Thanh cũng bất đắc dĩ lắc đầu, Lý nhiều lại có chút xấu hổ, chỉ duy Lý Phi Đao là như đã nhìn quen sự trào phóng, trên mặt không có bất luận biểu tình gì, thật giống như người Triệu An An nói căn bản là không phải hắn.

Những người khác mới Lý Phi Đao không đến mấy ngày, mọi người đều không giểu hắn cho lắm, thấy hắn mang một bộ dáng trầm ổn, trong lòng nhiều ít đều có chút kinh ngạc.

Triệu An An thật ra một chút cũng không kinh ngạc, nếu Lý Phi Đao có tí phản ứng nào thì cô mới có thể kinh ngạc.

Cô và Lý Phi Đao ở chung nửa năm, biết hắn không khác gì một tên đầu gỗ, ngày thường mặc kệ cô có trêu đùa hoặc là chọc giận Lý Phi Đao như thế nào, thì hắn căn bản cũng không có bất luận cái phản ứng gì, bị cô bức cho nóng nảy, hắn cũng chỉ lạnh lùng liếc nhìn cô một cái, một chữ cũng sẽ không nói.

Hắn là một người chân chính trầm mặc ít lời.

Chỉ là Triệu An An thật sự cảm thấy cái,tên “Lý Phi Đao” này quá buồn cười, vừa cười thở hổn hển lại vừa dùng sức nắm tai và véo cánh tay của hắn.

Nhưng Lý Phi Đao toàn thân đều rắn chắc cơ bắp, Triệu An An vép trong chốc lát ngón tay đều đau, hắn lại không có việc gì, chỉ nhàn nhạt nhìn Triệu An An!

Mộc Thanh thật sự là nhìn không được, một phen túm cô trở về, ấn lại trên chỗ ngồi: “Đừng làm bậy, Phi Đao lúc trước tuu rằng chọc phải em, nhưng hắn quả thật cũng không có làm cái gì quá phận sự, hơn nữa Lý nhiều đã sớm thay em báo thù, hắn bị đánh không nhẹ. Hắn hiện tại đã là người của Cảnh thiếu, em vẫn nên thành thành thật thật nghỉ ngơi đi!”

Người phụ nữ này thật là, hắn còn ngồi bên cạnh đâu, đã chạy đến chỗ Lý Phi Đao rồi, vừa sờ lại vừa véo, Lý Phi Đao chính là đàn ông! May mà Mộc Thanh cậu không phải là một người đàn ông lòng dạ hẹp hòi, này nếu là đổi thành Cảnh Dật Thần, Thượng Quan Ngưng đối xử với người đàn ông khác như vậy, thì anh ấy đã sớm đem người đàn ông kia ném xuống khỏi phi cơ!

Triệu An An tức giận bất bình ngồi ở trên ghế ngồi của chính mình: “Sao có thể dễ dàng buông tha cho hắn, em bị hắn nhốt nửa năm, người này mềm cứng không ăn, trước kia không có biện pháp xuống tay, hiện tại rốt cuộc cũng có thể xuống tay, em phải báo thù mới được!”

Mộc Thanh nhìn thoáng Lý Phi Đao trầm mặc ngồi ở chỗ kia, cậu lại cảm thấy người này quả thực không đơn giản.

Hắn thấp giọng hỏi Lý nhiều, biết được xu hướng giới tính của Lý Phi Đao hoàn toàn bình thường, hắn cũng không phải không thích nữ nhân, hắn chỉ là có sự tự chủ cao, hơn nữa bản thân hắn có sự đạo đức mấu chốt, cho nên Triệu An An mới có thể an toàn ở cùng hắn một chỗ nửa năm.

Nửa năm này, không chỉ có Triệu An An bị nhốt, mà Lý Phi Đao vì trông cô mà nơi não cũng không được đi.

Đổi lại là người đàn ông khác, nửa năm vẫn luôn đối mặt với một cái người phụ nữ xinh đẹp, xớm chiều ở chung, sẽ không có khả năng mà một chút niệm tưởng đều không có, Lý Phi Đao lại tuân thủ nghiêm ngặt bổn phận, hắn nhìn Triệu An An với ánh mắt thật đạm nhiên, hoàn toàn không có một tia - dục - niệm.

Mộc Thanh rất may mắn, may ra là Lý Phi Đao đến trông giữ Triệu An An, nếu đổi làm người khác, Triệu An An chưa chắc có thể toàn thân như cũ trở ra.

Cũng không biết Cảnh Dật Nhiên từ đâu tìm được Lý Phi Đao, nhưng theo Lý nhiều nói, Lý Phi Đao cũng không phải là người của Cảnh Dật Nhiên, chỉ là người mà đi thuê mà thôi, cầm tiền của Cảnh Dật Nhiên mà làm việc, mà hắn có thể tùy ya không chế thủ hạ.

Hiện tại, Lý Phi Đao bị người của Cảnh Dật Thần thu phục, Cảnh Dật Thần không thể nghi ngờ là giừo lại có nhiều thêm một người không tồi trợ giúp.

Từ Anh quốc đến thành phố A mười mấy giờ, Triệu An An vẫn luôn không ngừng khiêu khích Lý Phi Đao, vẫn luôn không ngừng bới lông tìm vết, Lý Phi Đao thế mà cũng có thể ngồi được, đã không có tức giận phẫn nộ, cũng không có xin lỗi lấy lòng, trầm mặc làm cho Triệu An An mất hứng thú dần.

Tới thành phố A rồi, Triệu An An vui vẻ cao hứng, đảo mắt là quên Lý Phi Đao sau đầu.

Cô nghe nói Triệu Chiêu ở chỗ Thượng Quan Ngưng để chắc sóc Thượng Quan Ngưng và bé Cảnh Duệ, cô liền hưng phấn đi thẳng đến lệ cảnh tiểu khu.

Cảnh Dật Thần biết Mộc Thanh đã mang theo Triệu An An đã trở lại, nhưng là lại cố ý không nói cho Thượng Quan Ngưng, tanh muốn cho cô một sự kinh hỉ.

Quả nhiên, Triệu An An vừa vào cửa, Thượng Quan Ngưng liền sợ ngây người, cao hứng đi lên ôm Triệu An An, vừa khóc lại vừa cười: “An An, cậu rốt cuộc cũng đã trở lại, tới rất nhớ cậu!”

Triệu Chiêu ở một bên nhìn con gái không tổn thương gì trở về, cũng lặng lẽ lau nước mắt, nhưng bà cũng không biết Triệu An An đã trải qua việc gì, Cảnh Dật Thần nói cho bà là Triệu An An vẫn luôn ở bên ngoài trốn tránh Mộc Thanh, cho nên mới tìm không thấy, Triệu Chiêu cũng cảm thấycon gái không có việc gì, cho nên không kích động giống Thượng Quan Ngưng như vậy.

Hơn nữa Triệu An An rời nhà trốn đi vài lần, Triệu Chiêu đều đã thành thói quen.

Triệu An An cũng không rảnh lo chó mẹ mình, nhìn đến Thượng Quan Ngưng lại khóc lại cười, sợ tới mức nhanh chóng lau nước mắt cho cô: “Chị dâu của tôi, đừng có khóc nữa, lúc này vẫn còn ở cữ mà, đôi mắt mà khóc hỏng rồi thì tớ bồi thường không nổi! Không thể nào móc mắt tớ ra cho cậu được, cho dùng tới vó nguyện ý thì kích cỡ cũng không giống, mắt của cậu vẫn lớn hơn tớ!”

Thượng Quan Ngưng mặt đầy ngập thương cảm và cảm xúc mà ngay tức khắc bị lời nói của Triệu An An đập tan thành mây khói!

Nào có nói như vậy!

Thượng Quan Ngưng cười đi véo mặt Triệu An An, trên mặt còn động lại nước mắt, vừa khóc lại vueaf cười, thoạt nhìn có chút buồn cười.

“Cậu là một người phụ nữ lòng lang dạ sói, nói đi là đi, không thèm chào một tiếng, thật là dọa chết người cậu biết không?”

Triệu An An tự biết mình đuối lý, đành phải tùy ý véo mặt Thượng Quan Ngưng.

“Được được được, tớ sai rồi tớ sai rồi, tới sai mười phần, chọc cho cậu thương tâm, về sau tớ cũng không dám nữa, được không?”

Thượng Quan Ngưng lập tức bức cô cam đoan: “Đây chính là cậu nói, về sau không bao giờ được rời nhà trốn đi, đi chỗ nào cũng phải nói cho tớ! Nhanh lên mau hứa đi!”

Triệu An An bất đắc dĩ nói: “Được được được, tớ hừa, lần tới mặc kệ đi đến chỗ nào, tới đều sẽ báo, về sau không bao giờ rời nhà đi ra ngoài, được chưa? Bà quản gia!”

Thượng Quan Ngưng lúc này mới cảm thấy vừa lòng, cười rồi ôm lấy cô: “Lúc này mới nói sao!”

Triệu An An dễ dàng đáp ứng về sau sẽ không làm bậy, Mộc Thanh quả thực vừa mừng vừa sợ, cậu đã làm tốt việc chuẩn bị nhốt Triệu An An lại, không cho chạy đi, không nghĩ tới Triệu An An thế nhưng có có thể tự mình an ổn!

Đây quả là tin tức tốt nhất trong ngày!

Triệu Chiêu cũng rất cao hứng, cô vẫn luôn cảm thấy, con gái có một người bạn tót như Thượng Quan Ngưng nên tính tình cũng đã tốt lên rất nhiều, hiện tại đã càng ngày càng hiểu chuyện, trước kia Triệu An An sao có thể bận tâm đến ý người khác, cũng chỉ có Thượng Quan Ngưng mới khuyên được cô, ngay cả người làm mẹ như bà nói mà Triệu An An cũng nghe không ra, Mỗi lần đều nói nhiều, Triệu An An còn ghét bỏ cô quá phiền, quá dong dài.

Chỉ có Cảnh Dật Thần là không có cảm giác gì quá lớn. chỉ cần không phải Thượng Quan Ngưng náo loạn đòi rời nhà trốn đi, anh đều có thể làm được.

Với tính cách không sợ trời không sợ đất như này, làm nàng cô chịu nhiều đau khổ một chút.

Nhóm dịch: Mèo Xinh