Đường Vận muốn xuất ngoại, cô muốn đến Mỹ, tìm bác sĩ giỏi nhất thế giới, phẫu thuật lấy ngân châm ra cho mình!
Chỉ là, bây giờ không thể xuất ngoại, không biết Cảnh Dật Thần đã làm gì ở hải quan, hộ chiếu của cô mất đi hiệu lực, còn không thể mua vé máy bay, vé tàu!
Khủng hoảng trong lòng Đường Vận ngày càng tăng cao.
Phương thức tra tấn thong thả này, so với trực tiếp giết chết, còn đau khổ hơn gấp trăm lần!
Tưởng tượng đến sáu tháng sau sẽ chết, làm sao Đường Vận lại không sợ cho được! Sợ hãi cái chết, không lúc nào không tra tấn cô ta!
Chỉ là bây giờ, Đường Vận cũng không hơn gì sáu tháng sau, bởi vì trên người không có đồng bạc nào, nếu vẫn không có tiền, Đường Vận sẽ phải ngủ ngoài đường, còn chết đói!
Đương nhiên, cô còn muốn có đủ tiền, tìm sát thủ, giết Thượng Quan Ngưng!
Nếu sáu tháng sau phải chết, Đường Vận cũng muốn tìm một cái đệm lưng! Đường Vận chết, Thượng Quan Ngưng dựa vào cái gì mà còn sống!
“Mượn tiền? Tôi?”
Quý Bác kinh ngạc nhìn Đường Vận, trong lòng không ngừng cười lạnh.
Ngoại trừ Cảnh Dật Thần, còn có ai sẽ nuông chiều Đường Vận!
Đương nhiên, bây giờ ngay cả Cảnh Dật Thần cũng không quan tâm cô ta!
Đã không có Cảnh Dật Thần, Đường Vận không sống nổi một ngày, thứ cô mặc trên người, phòng trước kia cô ở, xe thể thao xa hoa mà cô dùng, đều không phải là Cảnh Dật Thần mua cho!
Cô không cần làm gì hết, Cảnh Dật Thần sẽ nuôi dưỡng cô như công chúa, ngay cả em họ Triệu An An của anh cũng không có đãi ngộ như vậy!
Chuyện giữa Đường Vận và Cảnh Dật Thần, Quý Bác biết được rất nhiều từ Cảnh Dật Nhiên, nhưng hắn không biết vì sao Cảnh Dật Thần lại đột nhiên lấy lại tất cả những gì hắn đã cho Đường Vận.
Mặc kệ vì sao, Cảnh Dật Thần không muốn coi tiền như rác, tại sao Quý Bác hắn phải làm!
Tiền của hắn không phải từ trên trời rơi xuống, tất cả đều do hắn khổ sở một ngày một đêm kiếm được!
Hắn buôn bán lời nhiều tiền như vậy, tự dưng lại đi nuôi Quý Lệ Lệ ngu đến nỗi làm hắn phát diên, hắn sẽ không nuôi Đường Vận nữa!
Đường Vận nói thật dễ nghe, nhưng mà ả không có năng lực kiếm tiền, số tiền đó, chắc chắn là một đi không về!
Quý Bác dứt khoát từ chối: “Ngại quá, Đường tiểu thư, tôi không có tiền.”
Đường Vận không ngờ Quý Bác lại từ chối rõ ràng như vậy, trong đôi mắt to tròn của cô đầy hơi nước, điềm đạm đáng yêu, cầu xin: “Quý đại ca, bây giờ em cùng đường rồi, mới có thể mượn tiền anh, không cần cho em nhiều đâu, một trăm vạn, một trăm vạn là được rồi. Gần đây thân thể em không tốt, muốn đến bệnh viện kiểm tra, chờ em hết bệnh rồi, nhất định sẽ trả tiền cho anh!”
Cô không thể nói chuyện chỉ sống được sáu tháng, nếu nói thì Quý Bác sẽ không cho cô mượn tiền nữa.
Quý Bác cười lạnh trong lòng, trên mặt vẫn duy trì biểu tình nho nhã ôn hoà: “Quý tiểu thư, không phải tôi không cho cô mượn tiền, mà là tôi thật sự không có tiền, bây giờ tự bản thân tôi cũng khó giữ nổi, bị Cảnh Dật Thần chèn ép đến nỗi muốn nhảy lầu, bây giờ tiền của tôi đều không sử dụng được, Quý gia cũng không phải do tôi làm chủ, còn có rất nhiều người, đều nhìn chằm chằm vào tôi!”
Một trăm vạn, đương nhiên là Quý Bác có, nhưng mà hắn tuyệt đối không cho Đường Vận một đồng!
Nghe giọng điệu của Đường Vận, chắc chắn không trả một vạn!
Ngoại trừ Cảnh Dật Thần không có mắt có thể cho Đường Vận mấy trăm hay là ngàn vạn, không ai bỏ ra nhiều tiền như vậy!
Người bình thường, cả đời cũng không kiếm được một trăm vạn, mặc dù Quý Bác có tiền, nhưng mà hắn chưa bao giờ sử dụng tuỳ tiện, tất cả đều dùng để làm ăn.
Còn nữa, tình hình bây giờ của hắn, thật sự không thể sử dụng như ý muốn!
Quý Bác ngẩng đầu, nhìn thoáng qua cánh tay mình, lại nhìn thoáng qua Đường Vận, đột nhiên cảm thấy, bọn họ, những người đối phó với Cảnh Dật Thần, tất cả đều thảm như vậy!
Không biết sau này có thảm hơn nữa không.
Cảnh Dật Thần giống như ngọn núi không thể vượt qua, mặc kệ là âm mưu thế nào, tất cả đều bị hắn nghiền nát!
Cảnh Dật Thần đẩy đám người Quý Bác vào đường chết, bây giờ lại đang dẫn Thượng Quan Ngưng lên phi cơ trực thăng, tiến về nước Anh.
Cách hôn lễ của anh và Thượng Quan Ngưng, chỉ còn một tuần.
Tất cả mọi thứ cho hôn lễ đã được chuẩn bị sẵn sàng, thiệp mời cũng đã được Cảnh Trung Tu phát đi, người tham gia hôn lễ, đều do ông quyết định.
Bởi vì người cầm quyền trước mắt tại Cảnh gia vẫn là Cảnh Trung Tu, không phải Cảnh Dật Thần.
Hôn lễ này, không chỉ là hôn lễ, mà còn là tượng trưng cho việc Cảnh Dật Thần tiếp nhận toàn bộ Cảnh gia.
Đối với việc tiếp nhận Cảnh gia, Cảnh Dật Thần đã chuẩn bị sẵn sàng, từ nhỏ anh đã chuẩn bị cho giờ phút này, thời gian luyện tập rất lâu, anh cũng không còn áp lực khi tiếp nhận Cảnh gia nữa.
Thứ làm anh cảm thấy áp lực chính là hôn lễ của mình.
Anh cảm thấy, hình như tổ chức hôn lễ mới là chân chính cưới Thượng Quan Ngưng.
“Bọn mình qua sớm như vậy có sao không?” Thượng Quan Ngưng không ngờ lại đi Anh nhanh như thế, chẳng lẽ phải diễn tập trước?
Giống như người khác mỗi khi kết hôn đều phải làm vài lần cho quen, không biết bọn họ có làm vậy không nữa.
Cảnh Dật Thần ngồi bên cạnh Thượng Quan Ngưng, nhìn thấy gương mặt vui vẻ và hai má hồng hồng của cô, cười nói: “Chúng ta qua đó chơi vài này, đảm bảo cho em ở trong trạng thái tốt nhất khi tổ chức hôn lễ.”
Kết hôn là đại sự cả đời, hôn lễ là điều quan trọng nhất.
Thật ra là Cảnh Dật Thần muốn tự mình xem xét, để tránh có gì sai sót xảy ra.
Nhưng anh lại lo lắng khi để một mình Thượng Quan Ngưng ở lại A thị, cho nên dẫn cô đến, đúng lúc có thể dẫn cô đi xem xét, miễn cho đến lúc đó lại khẩn trương.
Quả nhiên, ngay sau đó liền nghe Thượng Quan Ngưng nói: “Dật Thần, em có chút khẩn trương, làm sao bây giờ? Còn chưa bắt đầu mà tim em đã đập rộn ràng rồi, đến lúc đó có phải có rất nhiều người đến không? Lỡ như em làm sai điều gì thì sao?”
Cảnh Dật Thần bật cười, không ngờ Thượng Quan Ngưng còn khẩn trương hơn anh, trong lòng anh liền thoải mái không ít.
“Không sao, em không nhìn mọi người là được, trong mắt em chỉ cần có anh thôi, những người khác, đều là không khí.”
Vẫn bá đạo như vậy!
Trên mặt Thượng Quan Ngưng đầy ý cười.
Trong lòng cô rất mong chờ hôn lễ của mình, có thể cùng người cô yêu tổ chức hôn lễ trước sự chứng kiến của mọi người, nói ra lời hứa hẹn cả đời dành cho nhau, trên đời này, chắc là sẽ không có chuyện gì lại tốt đẹp và lãng mạn hơn thế.
Tới nước Anh rồi, vợ chồng hai người nghỉ ngơi một chút, sau đó Cảnh Dật Thần dẫn Thượng Quan Ngưng đi thử váy cưới.
Còn nữa, giày cao gót lúc đầu đặt làm riêng cho cô cũng không dùng được, Cảnh Dật Thần đã đổi thành hài, cũng cần cô mang thử.
Thượng Quan Ngưng ở trong thử váy cưới và hài, Cảnh Dật Thần ngồi trên sô pha bên cạnh, kiên nhẫn chờ đợi.
Bộ dáng cô mặc váy cưới cực kỳ cực kỳ xinh đẹp, ánh mắt Cảnh Dật Thần không hề chớp lấy một cái, chỉ chăm chú nhìn vào cô, sau đó trực tiếp đi qua, giúp cô mặc quần áo, kéo khoá váy.
Nhà thế kế cười nói với Thượng Quan Ngưng: “Your husband is so considerate!” (Chồng bạn thật tri kỷ.)
Thượng Quan Ngưng cười cười: “Yes, heis.”