“Nhưng mà nhị thiếu gia sẽ không có chuyện làm khó người khác, càng không có như tin tức nói gì mà giết hại. Chuyện này, chúng tôi đã làm việc với luật sư, chuẩn bị truy cứu trách nhiệm với các tòa soạn đã đưa tin, làm ảnh hưởng nghiêm trọng đến danh dự của nhị thiếu gia, chúng tôi hy vọng thông qua pháp luật bảo vệ quyền lợi của chính mình.”
Có phóng viên vẫn còn nghi ngờ, giơ tay hỏi: “Chính tôi nghe nói, nhị thiếu gia hiện tại bị nhốt tại trong nhà tránh né, người ra mặt xử lí chuyện Thẩm Lăng Băng là đại thiếu gia, cũng là tổng tài hiện tại của tập đoàn, hắn chịu tội thay cho em trai sao?”
Lương Phúc Sư đứng ở bên trên cười cười: “Tôi lúc nãy đã nói, quan hệ của tổng tài và em trai cực kì tốt, nhị thiếu gia bởi vì sự ra đi của Thẩm tiểu thư đau lòng quá độ, ở nhà tĩnh dưỡng, cho nên tổng tài mới phải tự mình đi Thẩm gia an ủi. Chuyện này kì thật rất đơn giản, là mấy vị phóng viên não bổ thái quá rồi.”
Lương Phúc Sư đã năm mươi tuổi, nói ra từ “Não bổ” là loại từ ngữ thời thượng, làm phóng viên phía dưới đều phát ra tiếng cười.
Sau khi trả lời các phóng viên, không khí trở nên nhẹ nhàng lên.
Nửa giờ sau, cuộc họp báo liền kết thúc.
Nhìn phóng viên nối đuôi nhau ra về, Thượng Quan Ngưng nhẹ nhàng thở ra.
Mễ Hiểu Hiểu thần sắc quái dị nhìn Thượng Quan Ngưng, vươn một ngón tay chọc chọc cô: “Phó tổng Thượng Quan, cậu sẽ không phải lần đầu tiên tiếp xúc những chuyện này đi?”
Thượng Quan Ngưng sửng sốt: “Chẳng lẽ không phải?”
“Cậu ở phòng quan hệ xã hội đã được vài tháng, đều công toi sao! Một chút thủ đoạn nhỏ cũng không biết, tớ còn không hiểu tại sao cậu lại khẩn trương như vậy, hóa ra là sự thật!” Mễ Hiểu Hiểu một dáng vẻ “Cậu thật đơn thuần” bất đắc dĩ.
“Này, lúc tớ ở phòng quan hệ xã hội học tập, là ai phụ trách dạy tớ tới? Là người nào một chút thủ đoạn nhỏ cũng không dạy tớ, làm tớ toi công học hành mấy tháng!”
Thượng Quan Ngưng lập tức phản bác, cô ở phòng quan hệ xã hội học tập, do chính Mễ Hiểu Hiểu dẫn dắt, cô cái gì cũng chưa học được, có thể do ai?
Do người dẫn dắt thôi!
Mễ Hiểu Hiểu lập tức liền tức giận.
Thôi được, cô thật sự không có dạy Thượng Quan Ngưng những cái này, cô khi đó mỗi ngày chỉ chú ý làm chơ Thượng Quan Ngưng bắt lấy tổng tài!
Cô “Hắc hắc” cười ôm cánh tay Thượng Quan Ngưng, kêu “ Phó tổng Thượng Quan” cho đến khi toàn thân Thượng Quan Ngưng nổi da gà, sau đó mới nhỏ giọng giải thích.
“Thượng Quan, những vấn đề mà phóng viên hỏi đều đã sớm được chuẩn bị tốt, phó tổng Lương đều trả lời theo văn bản! Nếu thật sự mời tất cả các phóng viên đến, còn mở cuộc họp báo làm gì, khẳng định thành cái chợ bán thức ăn, sức chiến đấu của bọn họ rất là dọa người.”
“Hiện tại ai mở cuộc họp báo cũng phải chuẩn bị trước, cậu không thấy mấy minh tinh khi xin lỗi sẽ khóc đầy nước mắt nước mũi, đều là đọc theo văn bản! Người khác hắt cho chúng ta một bát nước bẩn, chúng ta không thể trực tiếp hắt trở về, trình độ như vậy quá thấp, phải thông qua người khác hắt trở về, như vậy mức độ đáng tin mới cao.”
Thượng Quan Ngưng có chút suy nghĩ gật gật đầu.
Cảnh Dật Thần đã sớm cùng cô nói qua, sẽ nhằm vào Quý Bác khi công khai tin tức cuộc họp báo.
Cô chỉ là tới hiện trường lúc sau liền bị không khí khẩn trương ảnh hưởng, đã quên lời hắn nói.
Đúng vậy, nhìn chung các câu hỏi của toàn bộ cuộc họp báo, người cẩn thận sẽ phát hiện ra, Cảnh gia gần đây đều truyền ra tin tức xấu rõ ràng có người cố ý làm.
Mà người đứng sau màn là ai?
Tất cả mọi người trong lòng sẽ có nghi ngờ.
Sau đó liền sẽ tự động tìm kiếm đáp án, Cảnh Thịnh cũng sẽ “Không cẩn thận” cung cấp một ít manh mối, cuối cùng tất cả các đầu mối đều sẽ hướng về tập đoàn Quý thị —— đây là xí nghiệp gia tộc duy nhất ở thành phố A có thể chống lại Cảnh Thịnh.
Sau đó mọi người cuối cùng sẽ phát hiện, người vẫn luôn đưa tin xấu của Cảnh gia đều do Quý thị hạ độc thủ, dùng những thủ đoạn ác độc để cạnh tranh mà thôi.
……
Cảnh Dật Nhiên ngồi ở sô pha xem xong tin tức cuộc họp báo, trên khuôn mặt đẹp trai nở nụ cười tà mị.
Hắn cầm lấy điện thoại đi ra ngoài.
Điện thoại vừa được thông bên trong lại không có thanh âm.
Cảnh Dật Nhiên biết hắn đang nghe, ngả ngớn cười nói: “Anh trai tốt, anh thật là lo lắng cho tôi! Thế nào, phải thay tôi lấy lại danh dự có thoải mái hay không? Hay là anh có cảm thấy ghê tởm không? Ha ha ha……”
Cảnh Dật Thần ở phía bên kia điện thoại trên khuôn mặt góc cạnh rõ ràng lại không có biểu tình gì, chỉ dùng giọng lạnh lẽo nói: “Cậu gần đây tốt nhất nên biết thân biết phận, nếu không tôi không ngại để cậu vào tù ở vài ngày. Chết ở trong tù, thần không biết quỷ không hay, sạch sẽ lưu loát!”
Ý cười trên mặt Cảnh Dật Nhiên dần dần biến mất.
Hắn biết, Cảnh Dật Thần nói được làm được, nếu như hắn phải vào tù, Cảnh Dật Thần sẽ không quản. Cũng không tạo tổn thất gì đến Cảnh Thịnh, hắn nhất định sẽ tự tay bắt hắn đưa vào!
Cảnh Dật Nhiên vẻ mặt lập tức trở nên âm trầm vô cùng, nghiến răng nghiến lợi gầm nhẹ: “Cảnh Dật Thần, xem ra anh vẫn luôn lừa gạt ba mà thôi, anh giết mẹ tôi, hiện tại còn muốn giết tôi, ha ha ha, cứ việc tới giết, chúng ta nhìn xem rốt cuộc ai chết trước!”
Giọng nói Cảnh Dật Thần vẫn không chút dao động, trước sau như một lạnh băng như máy móc, nhàn nhạt nói: “Khẳng định là cậui chết trước, cậu vốn dĩ không nên sinh ra, cho nên chết đi cũng là đứng thôi.”
Cảnh Dật Nhiên lập tức bị hắn chọc đến chỗ đau, “Bang” một tiếng liền đem điện thoại ném tới trên mặt đất.
Chiếc di động cao cấp đặc biệt rắn chắc bị ném xuống sàn nhà, phát ra tiếng vang thật lớn, lại một chút không có hư hao, lẳng lặng nằm trên mặt đất.
Cảnh Thịnh không có khả năng bị chia hai?
Hừ, đương nhiên không thể chia hai, Cảnh Thịnh sẽ là của một mình Cảnh Dật Nhiên hắn!
Nhưng mà tạm thời vẫn phải chia ra!
Hắn muốn Cảnh Thịnh xuất hiện hai người thừa kế!
Cảnh Dật Nhiên trên mặt dần dần hiện ra tươi cười tà mị, rồi sau đó từ trên sô pha đứng lên, bước ra ngoài đi đến tiểu biệt thự mà Mạc Lan đang ở.
Nửa tháng gần đây, hắn đều chăm chỉ chạy đến chỗ bà, mỗi ngày đều đi theo lão thái thái nói chuyện phiếm, cùng bà đi tản bộ, cùng bà ăn cơm, thậm chí còn đi dạo phố với bà.
Mạc Lan gần đây rất vui vẻ, cảm thấy hắn lại nghe lời hiểu chuyện, là một cháu trai cực kì hiếu thuận, không giống người nào đó, lạnh nhạt tàn khốc, xem bà giống như kẻ thù.
Theo lão thái thái lâu như vậy rồi, hôm nay hắn cũng nên thu hoạch chút gì đó.
Không sai, hắn muốn 10% cổ phần thuộc về Cảnh Thiên Viễn!
Mạc Lan lúc trước đã từng nói lộ ra, 10% cổ phần kia, kỳ thật không phải của Cảnh Thiên Viễn, mà là thuộc về bà, trong tay Cảnh Thiên Viễn hiện tại không có chút cổ phần nào!
Đây là ông trời giúp hắn, cổ phần của Mạc Lan không phải của hắn hay sao?
Cảnh Dật Thần lần trước trở về còn cãi nhau với Mạc Lan một lần, một dáng vẻ muốn giết người, 10% cổ phần này chắc chắn không thuộc về hắn ta!
Cổ phần hắn lấy chắc rồi!