Hào Môn Ẩn Hôn: Phúc Hắc Tổng Tài Nuông Chiều Bà Xã

Chương 299: Anh chỉ yêu em




Tình yêu này, vô tư nhưng lại ích kỷ, vô tư đến có thể mất mạng vì đối phương, ích kỷ đến chỉ có thể chiếm làm của riêng, không cho phép có người thứ ba xen vào!

Không ai có thể cảm nhận được, khi cô vừa nghe Đường Vận nói, cô ta mang thai đứa bé của Cảnh Dật Thần cô liền cảm thấy trời đất như sụp đổ.

Trong khoảnh khắc đó cảm giác đau đớn đến tan nát cõi lòng, làm cô một bước cũng đi không vững!

Cảnh Dật Nhiên khiến cho cô bước vào phòng khách, cô không phải không muốn đi vào, mà căn bản là không còn sức lực chỉ huy hai chân mình bước đi!

Bởi vì, cô dùng tất cả sức lực để khống chế đại não mình, khiến chính mình bình tĩnh một chút, làm chính mình lý trí một chút!

Cho đến khi cô tìm về lý trí của mình, nói cho chính mình biết Đường Vận không có khả năng mang thai đứa bé của Cảnh Dật Thần, cô mới có sức lực đi phía trước.

Cô không biết cô phải can đảm tới mức nào, mới có thể ngay lúc đó đứng ở phòng khách tức giận mắng —— cô rất sợ hãi, ngay sau đó sẽ cơ người nói cho cô biết đứa bé của Đường Vận đúng là con Cảnh Dật Thần.

Tin tưởng cùng nghi ngờ đan xen nhau làm lý trí của cô không ngừng sụp đổ, lại không ngừng một lần nữa tìm về, thế cho nên ngôn ngữ của cô đã không còn logic, tất cả những lời nói ra đều khó nghe nhất chọc cho lòng người tức giận.

Hiện tại, nhìn Cảnh Dật Thần ngồi ở trước mặt mình, nghe giọng nói trầm thấp chỉ thuộc về hắn, ngửi hơi thở tươi mát trên người hắn, Thượng Quan Ngưng có chút hoảng hốt.

Tất cả chuyện vừa rồi, giống như chỉ là một cơn ác mộng xa xôi không thể với tới, sau khi tỉnh lại tất cả giống như chưa từng phát sinh, hắn như cũ vẫn ở trước mặt mình.

Cảnh Dật Thần nhìn dáng vẻ có chút hồn bay phách lạc của cô, nhìn cô giống như con thú nhỏ lạc đường mờ mịt mê mang, trong lòng đau như là bị kim đâm.

Hắn kéo Thượng Quan Ngưng vào trong ngực mình, hai tay nâng khuôn mặt bé nhỏ của cô, dùng giọng áp lực nói: “A Ngưng, em đừng như vậy, em đừng làm anh sợ……”

“Anh cầu xin em, A Ngưng, không cần làm anh sợ……”

“Là anh không đúng, đều là anh sai, em đừng tức giận, được không? Về sau tuyệt đối sẽ không xảy ra việc này nữa……”

“A Ngưng, em nói với anh một câu đi, em không được không để ý tới anh……”

Một giọt nước mắt trong suốt từ đôi mắt Thượng Quan Ngưng chảy xuống, lạch cạch một chút, rơi lên mu bàn tay Cảnh Dật Thần làm lòng hắn đau đớn.

Sau đó nước mắt cô giống như sợi trân châu bị đứt rơi xuống không ngừng như là bị oan ức rất lớn.

Cảnh Dật Thần hốt hoảng lau nước mắt cho cô, thế nhưng lại có nhiều nước mắt hơn chảy xuống hắn lau thế nào cũng không xong.

Hốc mắt hắn ửng đỏ, thiếu chút nữa thì rơi lệ.

“A Ngưng, cục cưng, rất xin lỗi, rất xin lỗi, là anh làm em phải chịu oan ức……”

Hắn nói sau đó cúi đầu hôn nước mắt của cô, hôn chóp mũi, hôn đôi môi mềm mại mà tái nhợt.

Hắn ôm chặt cơ thể hơi hơi phát run của cô, cho cô an ủi cùng ấm áp lớn nhất, biểu đạt chính mình xin lỗi cùng tự trách.

“A Ngưng, anh yêu em, rất yêu em, không ai có thể thay thế được em, không ai có thể xen vào tình cảm của chúng ta, em là của một mình anh, em khó chịu, anh so với em khó chịu gấp trăm lần, em đau lòng, anh so với em càng đau lòng hơn, anh cưới em, chỉ nghĩ khiến cho em vui vẻ cùng hạnh phúc, em không vui vẻ, anh sống còn có ý nghĩa gì……”

Thượng Quan Ngưng trong lòng chua xót mà khó chịu, rốt cuộc kiềm chế không được khóc thành tiếng.

Cô bị Cảnh Dật Thần ôm vào trong ngực, nghe hắn đau lòng nói nhỏ, trong lòng cũng đau lợi hại.

Cô hung hăng cắn bả vai Cảnh Dật Thần, trong miệng nhanh chóng tràn ngập mùi máu tanh.

Cảnh Dật Thần không rên một tiếng, tùy ý để cô cắn.

Thượng Quan Ngưng tức giận giọng nói khàn khàn khóc lóc: “Em ghét bên cạnh anh có người phụ nữ khác, em ghét anh che chở cho cô ta, em ghét người cứu mạng anh là cô ta chứ không phải em!”

Cảnh Dật Thần nghe được cô chịu mở miệng nói chuyện, hoảng sợ trong lòng rốt cuộc tan đi, hắn dịu dàng vỗ về lưng mảnh mai của cô, nhẹ giọng dỗ cô: “Được, ghét cô ta, bên người anh chỉ có một mình em, sẽ không có những người khác, anh về sau chỉ che chở em, được không?”

Thượng Quan Ngưng ở trong ngực hắn khóc thật lâu, Cảnh Dật Thần kiên nhẫn dỗ dành cô thật lâu.

Hắn nhìn đôi mắt sưng đỏ của cô loang lổ nước mắt, trong lòng cực kì khó chịu.

Hắn nhẹ nhàng hôn gương mặt cô, một tay nắm bàn tay nhỏ bé lạnh lẽo của cô, một tay cầm tay lái, nhanh chóng trở về tiểu khu Lệ Cảnh.

Về đến nhà, hắn ôm Thượng Quan Ngưng vào phòng tắm, vén những sợi tóc lộn xộn của cô ra sau tai, dùng khăn lông thấm nước ấm, nhẹ nhàng lau mặt cho cô.

Thượng Quan Ngưng nhìn dáng vẻ hắn cẩn thận chăm sóc, nhìn trong ánh mắt hắn có sự đau lòng không thể che dấu, nước mắt lại ngăn không được chảy xuống.

Ngoại trừ hắn sẽ chiếu cố cô, dỗ dành cô, còn sẽ đối tốt với như vậy? Hắn chỉ là của một mình cô, vẫn luôn như vậy!

Rất kỳ quái, cô ở trước mặt người khác sẽ không bao giờ khóc, chỉ ở trước mặt hắn như thế nào cũng khống chế không được nước mắt của mình.

Cảnh Dật Thần nhìn cô lại khóc, đau lòng lau đi, nhẹ giọng nói: “Nha đầu ngốc, đừng khóc, em khóc lòng anh cũng tan nát rồi.”

Hắn tùy ý vứt khăn lông ở một bên, đem Thượng Quan Ngưng chặn ngang bế lên, đi vào phòng ngủ, đặt cô ở trên giường, sau đó nghiêng người nằm ở bên người cô, đem cả người cô đều ôm vào trong ngực mình.

Hắn nhẹ nhàng nâng chiếc cằm xinh xắn của Thượng Quan Ngưng lên, ở bên tai cô thấp giọng nói: “Cục cưng, em phải tin tưởng anh, trừ em ra, trong mắt trong lòng anh đều sẽ không có những người khác. Em chẳng lẽ không biết, anh trừ em ra, căn bản là không thể đụng vào những người khác sao? Trừ em ra, những người khác chạm vào anh, anh đều cực kì bài xích, thậm chí sẽ nôn ra, em là người duy nhất chạm vào anh làm anh cảm thấy thoải mái.”

Thượng Quan Ngưng nằm ở trong ngực hắn, nghe giọng nói của hắn, cảm thụ được ấm áp cùng tình yêu của hắn, trong lòng dần dần bình tĩnh vững vàng.

Cô muốn hỏi hắn một chút, vì cái gì hắn không thể đụng vào những người khác, vì cái gì có thể chạm vào cô, lại nghe hắn thấp giọng nói:“Em phải tin tưởng anh, anh không có khả năng cùng người phụ nữ khác làm bậy, tuy rằng Đường Vận cứu mạng anh, nhưng anh thật sự không có tính toán dùng cả đời mình để báo đáp. Việc ngày hôm nay, là có người ở giúp cô ta, anh đã đưa cô ta đi Mỹ, nơi đó có rất nhiều người ngày đêm bảo vệ cô ta tương tự cũng sẽ trông coi cô ta.”

“Hôm nay cô ta không chút do dự liền xuất hiện ở Cảnh gia, chỉ dựa vào cô ta căn bản làm không được. Hơn nữa, bà nội cũng đã nhìn ra, cô ta có vấn đề rất lớn, lần này tới, là muốn tính toán sinh non ở Cảnh gia.”

Hóa ra Đường Vận có âm mưu như vậy sao?

Hóa ra cô ta cố ý tới phá hư tình cảm của cô cùng Cảnh Dật Thần?

Cô ta sao có thể ác độc như vậy, không thèm để ý đến đứa bé của mình, dùng đứa bé làm lợi thế!

Cảnh Dật Thần cảm nhận được Thượng Quan Ngưng cảm xúc lên xuống, hắn nhẹ nhàng hôn cái trán trơn bóng của cô, nhàn nhạt nói: “Không cần để ý, cô ta vẫn luôn là một người phụ nữ tàn nhẫn ác độc, điểm này, anh rõ ràng nhất. Cô ta hẳn là cùng Cảnh Dật Nhiên hợp tác, chẳng qua, Cảnh Dật Nhiên về sau lại không ra tay giúp cô ta, bởi vì hắn biết rõ, sự việc cũng không có phát triển theo hướng mà bọn họ muốn.”

“Bọn họ đoán chắc rất nhiều thứ, nhưng duy nhất không thể tính toán được trong lòng chúng ta!”