Hào Môn Ẩn Hôn: Phúc Hắc Tổng Tài Nuông Chiều Bà Xã

Chương 292: Con của Cảnh Dật Thần? (1)




Thượng Quan Ngưng sợ Cảnh Dật Thần lại giống như lần trước vậy, cùng Cảnh Trung Tu xảy ra cãi nhau, hoặc là trực tiếp muốn đánh chết Cảnh Dật Nhiên, cho nên sau khi hắn ra ngoài, lập tức liền đi theo hắn.

Hắn không mang theo cô đi Cảnh gia, cô có thể chính mình đi, lại không phải không biết đường.

Thượng Quan Ngưng không cho xe chạy nhanh, cô sợ Cảnh Dật Thần phát hiện cô, lại đưa cô quay về nhà. Cô căn bản không biết, Cảnh Dật Thần hiện tại đang rất tức giận, chạy xe như bay, sớm đã không thấy bóng dáng.

Nhưng mà, sự tình hoàn toàn không giống như tưởng tượng của Thượng Quan Ngưng, nhưng kể cả cô có biết chuyện gì xảy ra cô cũng sẽ đi đến Cảnh gia.

……

Một tòa nhà tọa lạc ở giữa sườn núi phong cảnh cực kì đẹp đẽ được bảo vệ nghiêm ngặt là biệt thư xa hoa của Cảnh gia, một cô gái khuôn mặt xinh đẹp tóc dài ngang vai ngồi trên ghế.

Cô mặc một thân váy liền màu đỏ hiệu Chanel, giày cao gót Prada màu bạc, quanh người tỏa ra mùi nước hoa Dior, giọng nói dễ nghe, khí chất thanh lịch, mỗi một động tác đều cực kì xinh đẹp, nhìn từ sau lưng khí chất có năm phần giống với Thượng Quan Ngưng.

Nhưng mà Mạc Lan ngồi đồi diện cô gái tóc dài, lại không có nửa phần tán thưởng dáng vẻ của cô ta.

Bà cau mày, phong thái ung dung quý giá ngồi trên sô pha màu cà phê làm bằng da thật, trên khuôn mặt đầy nếp nhăn nhìn không ra biểu tình nào.

Trong không khí tràn ngập áp lực, Mạc Lan ánh mắt có chút lạnh băng nhìn chằm chằm cô gái trước mắt, một hồi lâu mới phá vỡ sự im lặng.

“Đường tiểu thư, cô nói cô đã mang thai con của cháu tôi?!”

Bà ánh mắt lạnh lùng nhìn cô gái bụng dưới bằng phẳng vẫn còn đi giày cao gót, trong lòng cười lạnh.

Bà đã sống bảy mươi mấy năm, một cô gái có mang thai hay không, bà vẫn có thể nhìn ra được! Lại một người phụ nữ vô liêm sỉ tìm tới cửa lừa gạt!

Chẳng lẽ, Cảnh gia trong mắt người bên ngoài là coi tiền như rác sao?!

Hay là vì có Chương Dung thành công một lần liền khiến phụ nữ khắp nơi noi gương bà ta, muốn tới Cảnh gia chiếm một vị trí nhỏ!

Trong nhận thức của Mạc Lan với cô gái trước mắt bà lại không có chút hảo cảm nào!

Bởi vì cô gái này tìm tới đây, không phải vì Cảnh Dật Nhiên bên ngoài nổi danh đào hoa, mà lại tới vì trưởng tử Cảnh Dật Thần bên ngoài không chút tai tiếng nào!

Mà Cảnh Dật Thần đã từng vì cô ta, mười năm không chịu về nhà, vẫn luôn ở bên ngoài tìm cô ta, nếu không phải bà cùng Triệu lão thái thái Triệu Phất liên hợp lại khắp nơi ngăn chặn hắn, lại nhét phụ nữ cho hắn chọc hắn tức giận, nói không chừng là sẽ không bao giờ trở về!

Tuy rằng cô ta đã cứu mạng cháu trai, nhưng Mạc Lan một chút cũng không cảm kích!

Nếu không phải cô ta trêu hoa ghẹo nguyệt, cháu trai sẽ không lâm vào nguy hiểm tứ cố vô thân, càng sẽ không kém chút nữ mất mạng! Cô ta cứu Cảnh Dật Thần, là hợp với lẽ thường!

Cảnh gia bọn họ, không nợ cô ta!

Đường Vận cũng không để ý thái độ lạnh lùng của lão thái thái, dù sao Cảnh Dật Thần rất nhanh sẽ tới, hắn nhất định sẽ trân trọng cô, bảo vệ cô, cho cô thứ tốt nhất!

Trên khuôn mặt đẹp đẽ của cô ta khéo léo tươi cười, thân mật nói: “Bà nội, con đúng là đã mang thai đứa bé của anh Dật Thận, đã hai tháng rồi, con cảm thấy hẳn là bé trai! Ngài không vui vẻ sao? Ngài có chắt trai nha!”

Mặt Mạc Lan không chút biểu tình liếc Đường Vận một cái, ánh mắt trào phúng của bà quá rõ ràng, làm tươi cười trên mặt Đường Vận suýt không giữ được.

Mùi hương cà phê Lam Sơn cao cấp phiêu đãng trong không khí, Mạc Lan ưu nhã bưng lên nhẹ nhàng uống một ngụm, sau đó đem cà phê ly không nhẹ không nặng đặt lên trên bàn trà cẩm thạch màu đen, dùng khăn trắng nhẹ nhàng lau khóe môi, đem dáng vẻ Cảnh gia lão phu nhân bày ra, lúc này mới không nhanh không chậm mở miệng nói: “Đường tiểu thư, cơm có thể ăn bậy, lời nói không thể nói bậy. Cháu dâu trưởng Thượng Quan Ngưng của tôi còn chưa mang thai, cháu trai thứ chưa kết hôn, tôi sao lại có chắt trai? Còn có, cô cùng chúng tôi không thân cũng chẳng quen, không cần tùy tiện gọi bà nội, miễn cho người khác hiểu lầm làm loạn thân thích, mất mặt xấu hổ!”

Tươi cười trên mặt Đường Vận có chút cứng đờ, cô ta vừa muốn mở miệng, Mạc Lan lại lạnh lùng khoát tay, ý bảo cô ta không cần phải nói: “Cô có mang thai hay không, mang thai con của ai, đều không quan trọng, quan trọng là Cảnh gia không chào đón cô, nếu cô muốn vì giúp đỡ một lần mà đòi báo đáp, tôi khuyên cô không nên uổng phí sức lực, cháu tôi không nợ cô, nếu muốn tính toán, đó là cô thiếu Cảnh gia chúng tôi, thời gian cùng mạng của cháu tôi là vô giá, cô nếu muốn bồi thường tiền, tôi liền thay cháu trai làm chủ, thu trước một ít, cô đưa mười tỷ là được, nhiều hơn nữa sợ cô không có!”

Đường Vận tức giận tới mặt mũi trắng bệch, tươi cười trên mặt đã sớm biến mất không thấy, mười ngón gắt gao nắm chặt nhau, tức giận trong lòng từ từ nhiều hơn.

Cô ta bề ngoài thanh nhã dịu dàng, hào phóng khéo léo, tất cả đều là giả vờ, tính tình cô ta vốn không tốt, táo bạo dễ giận, lại cực kì tùy hứng, nếu không phải vì muốn lão thái thái lưu lại một ấn tượng tốt, cô ta đã sớm nhịn không được!

Cô ta ở trong lòng nghiến răng nghiến lợi tức giận mắng: Bà già kia, chờ tôi gả vào Cảnh gia, trước tiên tôi liền đuổi bà ra ngoài đường, cho bà đi xin cơm, bị người người khinh thường, bị người người dẫm đạp!

Cô ta hao hết tâm sức từ Mỹ trốn về, cũng không phải để cho một bà già mắng!

Cô ta muốn Cảnh Dật Thần, muốn gia tài hàng tỷ của Cảnh gia, trở thành Thiếu phu nhân Cảnh gia!

Lúc này cô ta không giống như trước, đột nhiên tìm đến Cảnh Dật Thần để bị mang đi mà đã có chuẩn bị trước!

Người giúp đỡ cô rất nhiều!

Thật là quái lạ, mười năm trước bà gìa này đối chính mình còn rất thân thiết, khi đó cô ta mặt dày mày dạn đã tới Cảnh gia hai lần, bà ta mỗi lần đều đối với cô ta rất tốt, ăn ngon uống tốt, như thế nào mười năm sau liền trở mặt?!

Hơn nữa, bà ta không phải coi trọng nhất là con nối dõi sao? Năm đó nếu không phải vì bà ta, Cảnh Dật Nhiên sao có thể sinh ra! Tại sao hiện tại nghe tin cô ta mang thai, trên mặt một chút tươi cười đều không có!

Cô vốn dĩ tưởng rằng, tới thuyết phục bà ta rất dễ dàng, không nghĩ tới lại khó giải quyết như vậy! Nói chuyện khó nghe, sắc mặt khó coi, giọng nói không tốt, vậy mà còn đòi tiền cô ta!

Đường Vận nhịn một hơi, tức đến gan cũng đau!

Cô ta không biết, Mạc Lan hiện tại là một lần bị rắn cắn mười năm sợ dây thừng.

Bà đã từng phạm một sai lầm như vậy, suýt nữa làm cho mọi người hoàn toàn xa lánh, hiện giờ, đã sớm nhận đủ giáo huấn, không dám lại thu nhận những cô gái nói có đứa bé của Cảnh gia, nếu không còn không biết sẽ gặp phải loại náo loạn nào!

Bà không thể đã hại chết một cô con dâu xuất thân danh giá, lại hại chết cháu dâu hiền huệ dịu dàng!

Bà rất sợ hãi! Cũng rất tức giận!

Bởi vì cảnh tượng trước mắt cùng ba mươi năm trước cực kì giống nhau, bà sợ chính mình không cẩn thận, vì giữ lại một sinh mệnh mà hại chết một người vô tội khác! Bà tức giận chính mình lúc trước ma quỷ ám, làm cho mấy người phụ nữ này nói gương Chương Dung!