Hai má Thượng Quan ngưng đỏ ửng, đôi tay túm chặt lấy áo quần, không cho Cảnh Dật Thần chạm vào người cô.
“Anh điên rồi ư? Ở đây nhiều người như vậy, em không muốn, anh nhanh nhanh mặc áo quần vào! Lát nữa em còn muốn đến nhà cậu, anh không được làm bậy!”
Cảnh Dật Thần ôm cô trong vòng tay mình, có chút vô tội nói: “Không phải em bảo anh mặt dày một chút sao? Anh cũng chỉ mặt dày một chút thôi mà, em đã không chịu nổi?”
Thượng Quan Ngưng nằm nhoài trên ngực cắn anh một cái, sau đó trên khuôn ngực rắn chắc của anh xuất hiện một loạt dấu răng bé xíu có trật tự, thoạt nhìn muốn bao nhiêu mê hoặc có bấy nhiêu mê hoặc.
Cô gái nhỏ nằm trong ngực áo trên nửa cởi, khuôn mặt đang ngẩng lên đỏ ửng kiều nộn, trong đôi mắt trong veo à cái dáng đổ ngược của anh, đôi môi đầy đặn hơi hơi hé mở, lộ ra hàm răng sáng lấp lánh như ngọc, cũng chính hai hàng răng này, vừa mởi ở trước ngực anh để lại ấn kí, mang đến cho anh một trận xúc cảm tê dại.
Vốn dĩ Cảnh Dật Thần chỉ muốn trêu chọc cô, nhưng hiện tại bị cô cắn, nhìn thấy gương mặt nũng nịu khó gặp của cô, ngược lại thật sự có chút không thể khống chế.
Tuy nhiên, trên đường phố người qua lại đông đúc như thế này thì không được, mặc dù cửa xe được làm từ kính một chiều, người bên ngoài nhìn vào sẽ không thấy bất kì cảnh tượng gì ở bên trong, nhưng anh không nghĩ ở nơi như thế này muốn cô.
Cảnh Dật Thần vươn tay sửa sang lại quần áo cho cô, rồi mặc lại áo quần của mình, sau đó nâng chiếc cằm tinh xảo của cô, cúi đầu xuống hung hăng hôn lên môi cô, mới nhàn nhạt nói: “Trở về đêm nay kiểm tra, nhìn xem chồng em rốt cuộc có khỏe hay không, phải kiểm tra thật tốt!”
Thượng Quan Ngưng vừa xấu hổ vừa giận, cô chỉ hỏi một câu, quan tâm đến sức khỏe của anh, sao lại chọc đến anh rồi!
Trong cơn tức giận, lại nằm nhoài trên ngực anh cách lớp áo sơ mi cắn một phát, sau đó ngẩng đầu lên, dùng ánh mắt thắng lợi nhìn anh.
Cảnh Dật Thần lờ mờ nhìn cô một cái, một mặt tiếp tục lái xe, một mặt yếu ớt cười nói: “Em là chó con ư? Cắn đến nghiện rồi? Không sao cả, em cứ cắn tùy thích, cơ bắp anh rắn chắc, một chút cũng không đau, chỉ cần em không chê cộm răng là được.”
Anh nói xong, chỉ dùng một tay lái xe, một tay nhanh chóng bắt lấy cánh tay Thượng Quan Ngưng, mười ngón tay đan chặt vào nhau, con ngươi đen lánh có ánh sáng dị thường chớp động.
Anh thích Thượng Quan Ngưng cắn anh như vậy, anh đã sắp không khống chế được bản thân, anh rất tự hào về bẳn năng kiềm chế của chính mình, nhưng ở trước mặt cô, sẵn sàng sụp đổ.
Thượng Quan Ngưng muốn rút tay về, nhưng căn bản không thể, Cảnh Dật Thần nắm chặt tay cô, không chịu buông ra.
Cô vừa ngẩng đầu, liền chạm vào ánh mắt như sao trời sâu thẳm của anh.
Ánh mắt này, cô vô cùng quen thuộc, tất cả bên trong bao gồm tình yêu, còn có ***...
“Anh đổi ý, không cần chờ đến đêm nay, một lát nữa chúng ta về nhà kiểm tra...”
“Đừng! Chúng ta còn phải đến nhà cậu ăn cơm trưa, trì hoãn thêm sẽ muộn!”
“Đừng bận tâm, để cho bọn họ chờ một tí cũng được, nếu chúng ta dùng thời gian tương đối dài, vậy cứ để bọn họ ăn cơm trước.”
“Không được không được, thật mất mặt!" Sao Thượng Quan Ngưng có thể đồng ý cho được, sao cô có thể để cho người lớn trong nhà bởi vì loại chuyện này mà chờ bọn họ! Đến lúc đó sao cô có thể gặp mặt mọi người!
“Đây không có gì phải xấu hổ cả, hai ngày trước cha còn quanh co lòng vòng nhắc nhở anh, muốn chúng ta nhanh chóng sinh con, anh không cố gắng, ở đâu có được con.” Vẻ mặt Cảnh Dật Thần thản nhiên, nhưng trong lòng như đang có một đoàn lửa nhỏ đốt qua, thiêu cháy cả người anh mong muốn Thượng Quan Ngưng tiến vào trong thân thể mình!
Người phụ nữ này rốt cuộc có biết bản thân có bao nhiêu hấp dẫn không! Còn không biết tốt xấu cư nhiên trêu chọc anh, hiện tại anh ẩn nhẫn vô cùng vất vả, chỉ muốn lái xe nhanh một chút!
“Dật Thần, thật sự không được, giờ đã chín rưỡi rồi, chúng ta đến nhà cậu mất hết một tiếng, không kịp nữa.” Thượng Quan Ngưng không có cách gì, đành phải ôm chặt cánh tay anh làm nũng. “Cái kia... buổi tối được không? Tối đến... anh muốn gì cũng được, còn bây giờ đến nhà cậu trước, được không?”
Trước ngực cô mềm mại, cọ xát qua lại trên cánh tay anh, khiến anh bị sao nhãng, thậm chí xe cũng không lái!
“Ồ, cảm ơn em đã nhắc nhở, hóa ra bây giờ mới chín rưỡi! Lái xe đến nhà cậu, chỉ cần hai mươi phút là đủ, mười hai giờ ăn cơm, chúng ta còn đến hai tiếng! Đi, lập tức về nhà!”
Cuối cùng Thượng Quan Ngưng vẫn không thoát khỏi “móng vuốt” của Cảnh Dật Thần, cô vội vàng tắm rửa rồi thay áo quần đứng trước gương nhìn vào đôi má hồng hào của mình, xoay người hướng ngực Cảnh Dật Thần đấm một cái.
“Đều tại anh! Bây giờ sao em còn có thể nhìn mặt ai chứ!”
Cảnh Dật Thần cảm thấy mĩ mãn, cười cười hôn lên mặt cô: “Không sao, như vậy mới thấy sắc mặt tốt, đi, đi đến nhà cậu ăn cơm.”
Thượng Quan Ngưng dùng nước lạnh tạt lên mặt mình vào lượt, không quan tâm lau sạch lớp phấn trang điểm luôn, sau đó mới đi theo Cảnh Dật Thần đi ra khỏi cửa.
Dọc đường đi Cảnh Dật Thần lái xe rất nhanh, thời điểm đến nhà Hoàng Lập Hàm, thức ăn vẫn chưa làm xong, Cảnh Trung còn ở trên đường, vẫn chưa đến.
Cảnh Dật Thần nhẹ nhàng nhéo nhéo lòng bàn tay Thượng Quan Ngưng, thì thầm vào tai cô: “Anh đã bảo đến kịp.”
Môi của anh, cũng sắp dán luôn lên mặt cô, làm Thượng Quan Ngưng sợ đến mức rút tay ra, dùng sức bấm anh một cái, sau đó nhanh chóng kéo ra khoảng cách với anh, tránh bị cậu chê cười.
Hoàng Lập Hàm sớm đã đem hành động mờ ám của hai vợ chồng kia thu vào đáy mắt, trên khuôn mặt lấp ló nếp nhăn của ông, chậm rãi hiện lên ý mừng: Cháu gái được hạnh phúc, là điều quan trọng hơn bất cứ thứ gì.
Ông có thể nhìn ra, Cảnh Dật Thần vô cùng yêu thương Thượng Quan Ngưng, quả nhiên anh kế thừa truyền thống của người nhà Cảnh gia, đối với người ngoài thì lạnh như băng, đối với vợ mình thì dịu dàng chăm sóc, một lòng dốc tâm.
Thượng Quan Ngưng tách ra khỏi Cảnh Dật Thần, vui vẻ chạy đến bên cạnh Hoàng Lập Hàm, cùng ông đông một câu tây một câu nói chuyện phiếm.
“Cậu, hiện tại em họ thế nào? Khi nào chuẩn bị về nước?”
Chuyện Hoàng Tâm Di bị Cảnh Dật Thần chỉnh đốn một trận, Hoàng Lập Hàm không hề biết, và hiển nhiên, ông cũng không hề biết chuyện Hoàng Tâm Di và Quý Lệ Lệ cùng nhau lừa Thượng Quan Ngưng. Là Thượng Quan Ngưng cố ý không nói cho ông biết, tránh ông lại tức giận đau lòng.
Sau khi Hoàng Tâm Di nhận một trận chỉnh đốn, các vết thương còn chưa khỏi đã bị Cảnh Dật Thần đưa cô ta ra nước ngoài, buộc cô ta phải quay lại trường học.
Cô ta là đứa con gái duy nhất của cậu, Thương Quan Ngưng không muốn trắng mặt ăn thua chuyện này, cô chỉ hi vọng Hoàng Tâm Di không gây thêm rắc rối nữa.
“Ờ, em họ con còn ở nước ngoài đi học, đoán chừng hết năm mới có thể trở về. Hiện tại con bé thích sống ở nước ngoài, còn có cả bạn trai là người Mỹ, cậu nghe giọng điệu của nó, gần như muốn kết hôn với thằng nhóc người Mỹ kia, con bé nói là đã gặp được chân ái của đời mình, cũng không biết rốt cuộc là thật hay giả.”
Tốc độ có bạn trai của Hoàng Tâm Di luôn rất nhanh, nếu như cô ta không ngóc ngếch không tức giận, cũng là một cô gái có khí chất trong sáng gương mặt xinh đẹp, có không ít đàn ông thích cô ta.
Đối với chuyện cô ta muốn kết hôn, Thượng Quan Ngưng cũng không muốn quan tâm, cô ta muốn lấy ai thì lấy, tốt nhất là nên kết hôn sớm một chút, sau khi đã có gia đình, cô ta sẽ không ra ngoài gây sự, cậu cũng có thể yên tâm.