Hào Môn Ẩn Hôn: Phúc Hắc Tổng Tài Nuông Chiều Bà Xã

Chương 227: Tôi chỉ cần đầu của từng người Cảnh gia




Quý Bác và Cảnh Dật Thần đều nhằm vào vấn đề hợp tác, bắt đầu tranh luận kịch liệt, thỉnh thoảng Quý Già Mộng và Quý Lĩnh sẽ nói vào vài câu, trước mặt ba người bọn họ, Cảnh Dật Thần không chút nào yếu thế, ngược lại phía đối phương cả ba người nhà Quý gia bởi vì có những ý kiến trái chiều, xuất hiện những cuộc tranh chấp nhỏ, sau khi Quý Bác nói “Chuyện của chúng ta về nhà giải quyết”, cả ba mới miễn cưỡng đồng ý rồi tìm chiến thuật đối phó với Cảnh Dật Thần.

Thượng Quan Ngưng chưa từng nhìn thấy dáng vẻ lạnh lùng, chậm rãi nói của anh, Cảnh Dật Thần có tài ăn nói lưu loát, suy nghĩ nhanh, tư duy rõ ràng, đối với công việc kinh doanh vô cùng quen thuộc, đối với lòng người thấu đáo nhìn sâu, cho nên vốn dĩ trận chiến này căn bản anh không chiếm thế thượng phong, nhưng bẻ cong chiều gió bình ổn giành lấy ưu thế!

Người đàn ông này là của cô ah!

Tràn đầy quyến rũ, khiến cô không ngừng ngạc nhiên, hiểu anh càng nhiều, sẽ yêu anh càng sâu.

Thượng Quan Ngưng nhìn thoáng qua gương mặt không chút cảm xúc của Cảnh Dật Thần, chỉ với giọng nói nhàn nhạt, chỉ với dăm ba câu đã bẻ gãy mắc xích liên kết ở đối phương, cảm thấy bộ dạng hiện giờ của anh, đúng là vừa tàn khốc lại vừa khéo léo!

Cô thu hồi ánh mắt, trong lúc lơ đãng vô tình phát hiện, người phụ nữ tên Lam Vũ phía đối diện, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào cô.

Không biết vì sao sắc mặt Lam Vũ vẫn luôn nhợt nhạt lãnh đạm, mà ánh mắt cô ta, khiến Thượng Quan Ngưng không thoải mái.

Vốn dĩ Thượng Quan Ngưng không để ý đến cô ta, nhưng giờ phút này không khỏi cẩn thận bắt đầu đánh giá đối phương.

Trông qua người phụ nữ này dường như đến đây không phải để đàm phán, kiểu như, cô ta chỉ đến đây xem người mà thôi!

Cuộc đàm phán trải qua hơn một tiếng đồng hồ, số lần Lam Vũ nhìn bọn họ cũng hơn mười lần, mỗi lần bắt gặp ánh mắt Thượng Quan Ngưng nhìn lại, cô ta giống như không có việc gì dời đi chỗ khác.

Nhưng cô ta càng như vậy, trong lòng Thượng Quan Ngưng càng nghi ngờ.

Cảnh Dật Thần đang chuyên tâm đàm phán nên không phát hiện ra điểm sai khác, anh nhàn nhạt nhìn lướt qua Lam Vũ, trong đáy mắt hiện lên một tia sắc bén, rồi sau đó không hề nhìn đến cô ta.

Cuộc đàm phán hôm nay, mặc dù không đạt được sự tiến bộ mang tính đột phá, nhưng cục diện bế tắc đã hoàn toàn được mở ra.

Trước kia mỗi lần đàm phán, trên cơ bản đều sẽ có Lư Cần đi theo, đối với thành quả hôm nay lấy được thật sự vui vẻ, trên gương mặt luôn nghiêm túc lộ ra ý cười. Bởi vì lĩnh vực kinh doanh tài chính của Cảnh Thịnh, khi Cảnh Trung Tu còn nhậm chức chính là một cái ngõ cụt, dường như không có ai tìm ra hướng đi, thế nhưng hiện tại Cảnh Dật Thần đã phá vỡ những quy tắc, đem cái ngõ cụt này mở ra một lỗ hổng! Chỉ bằng thực lực của Cảnh Thịnh, rõ ràng sẽ không sợ một lỗ hỏng bé tí xiu kia, đã có thể khai phá toàn bộ cục diện!

Sau khi đàm phán kết thúc, Cảnh Dật Thần đưa Thượng Quan Ngưng cùng đám người bọn họ rời đi, trà quán trở nên yên tĩnh, chỉ còn lại một nhóm bốn người Quý Bác.

Mặc dù ngày thường Quý Già Mộng và Quý Lĩnh chẳng hòa hợp gì nhau, nhưng tốt xấu gì hai người bọn cũng cùng một người cha, cũng có vài phần hiểu nhau, đối với lĩnh vực kinh doanh tài chính bọn họ đều không có quyền lên tiếng, vì vậy hai người bọn họ nhất trí, đó chính là đầu tiên sẽ hợp tác với Cảnh Thịnh, chống lại Quý Bác!

Quý Bác nhìn vẻ mặt khó nén nổi hưng phấn của bọn họ đang vội càng rời đi, trên gương mặt anh tuấn ngập tràn tức giận, nhưng rất nhanh đã bình tĩnh lại. Nếu Quý gia không thể độc chiếm toàn bộ thị trường, nếu cần phải hợp tác với Cảnh Thịnh, thì cũng là chính Quý Bác anh ta cùng Cảnh Dật Thần hợp tác, Quý Già Mộng và Quý Lĩnh, anh ta tuyệt đối sẽ không để bọn họ nhúng tay!

Chỉ trong thời gian ngắn ngủi bên trong trà quán chỉ còn lại Quý Bác và vị hôn thê của anh ta Lam Vũ.

Anh ta đứng lên, thân hình cao lớn đĩnh bạt, tạ ra một cái bóng bao phủ trên đầu Lam Vũ: “Em quá vội vàng, hôm nay không nên đến, bọn họ sẽ phát hiện ra em.”

Từ sau khi vào quán trà và ngồi đến bây giờ, lần đầu tiên Lam Vũ mở miệng, giọng nói cô ta khàn đặc, khó nghe y như tiếng quạ kêu, phát ra càng khiến người ta không rét mà run: “Tôi sẽ không để bọn họ phát hiện, hôm nay mới chỉ là bắt đầu, người nhà Cảnh gia, lần lượt từng người phải chết, không một ai có thể ngăn cản tôi. Tôi không cần gì cả, chỉ cần đầu của từng người bọn họ, tài sản khổng lồ của bọn họ và gia nghiệp của tôi, tất cả đều thuộc về anh, chỉ cần tạm thời anh có thể che chở cho tôi.”

Quý Bác trầm mặc một lát, nét mặt trở nên đen tối mơ hồ.

Bỗng nhiên Lam Vũ nói: “Anh, thích cô Thượng Quan Ngưng kia?”

Quý Bác nghe vậy, đột nhiên quay đầu lại, trên gương mặt anh tuấn hiếm thấy hiện ra chút dữ dằn, lạnh lùng nói: “Không nên hỏi, cũng đừng tự cho mình thông minh! Cô ấy không phải họ Cảnh, không thuộc về phạm vi đầu người cô muốn!”

“Ồ, ha ha, xem qua cô ấy toàn tâm toàn ý yêu chồng mình đấy, đến một ánh mắt cũng không cấp cho anh!” Lam Vũ nham hiểm hung ác nở nụ cười, gương mặt nhợt nhạt bởi vì cười nhiều mà nổi lên một tầng đỏ ửng, nhưng không cho cô ta tăng thêm thần thái, ngược lại càng khiến người khác cảm thấy đáng sợ.

“Có điều, như vậy, lúc tối cầm đầu người kia, vừa hay giúp anh diệt đi một tình địch lớn nhất, hẳn là anh nên cảm ơn tôi đi!”

...

Sau khi Cảnh Dật Thần và Thượng Quan Ngưng ra khỏi trà quán, năm người cùng nhau lên xe.

Tất cả những người trên xe đều đáng tin tưởng, Cảnh Dật Thần không hề dấu diếm, nhàn nhạt nói: “A Hổ, lập tức đi điều tra vi hôn thê của Quý Bác, tôi nghĩ, tên thật của cô ta không phải là Lam Vũ.”

A Hổ quanh năm đi theo Cảnh Dật Thần, đối với những nguy hiểm luôn cực kì nhạy bén, thời điểm hai người bọn họ đàm phán, A Hổ vẫn luôn đứng phía sau, cậu ta đã sớm nhìn ra Lam Vũ có khác lạ.

“Vâng, thiếu gia, hiện tại tôi sẽ cho bọn họ điều tra!”

Tiểu Lộc nghe hai người bọn họ đối thoại, nhanh chóng nói lớn: “Cảnh đại ca, em cũng không ưa người phụ nữ kia, cô ta còn bỏ thuốc vào trong trà, tất cả dều bị cô ta tính kế!”

Thượng Quan Ngưng ngạc nhiên nhìn về phái Tiểu Lộc: “Bỏ thuốc? Tại sao đến giờ chị vẫn không có phản ứng? Nguy hiểm không?”

Tiểu Lộc ngoẹo cổ nói: “Chị Thượng Quan, thuốc này không có tác dụng phụ, nhưng uống vào sau này cơ thể sẽ rất thơm, trước đây em đã từng uống, uống rất được, mùi hương thơm như trà hoa lài!”

Cảnh Dật Thần liếc mắt nhìn Thượng Quan Ngưng một cái, nhàn nhạt nói: “Loại thuốc này chuyên biệt chỉ dành cho theo dõi, nửa tháng sau khi uống mùi thơm cũng sẽ không phân tán, ong mật rất yêu thích mùi thơm được tỏa ra từ người chúng ta, kiểu như đã cài đặt sẵn định vị theo dõi, là có thể rõ ràng biết, phương hướng hay tất cả tuyến đường chúng ta đi. Cô ta muốn theo dõi chúng ta.”

Thượng Quan Ngưng ngạc nhiên, hèn gì cô cảm thất ánh mắt Lam Vũ nhìn bọn họ rất không đúng, hóa ra là cất giấu một âm mưu lớn như vậy! Nhưng, người phụ nữ này đến cuối cùng là ai? Hận thù gì với họ?

“Bất kể sau này em đi đâu, đều phải mang theo Tiểu Lộc, con bé có tính cảnh giác đặc biệt cao, hơn nữa bình thường thuốc đối với con bé không có tác dụng, có con bé, em sẽ an toàn hơn.”

Âm thanh Cảnh Dật Thần có chút trầm thấp, tuy rằng trên mặt anh không có biểu tình, nhưng trong lòng lại lạnh băng một mảnh – có kẻ điếc không sợ súng dám theo dõi bọn họ! Hơn nữa, có lẽ không phải chỉ bắt đầu theo dõi từ hôm nay, nếu không Thượng Quan Ngưng chỉ vừa bắt đầu đi làm, Cảnh Trung Tu đã sắp xếp Tiểu Lộc đến bên cạnh bảo vệ cô!

Thượng Quan Ngưng cẩn thận gật đầu, cô không biết người phụ nữ tên Lam Vũ kia rốt cuộc có thân phận gì, nhưng cô chắc chắn là nguy hiểm.

Bị người khác theo dõi, khiến Thượng Quan Ngưng cảm thấy sợ hãi, cô chau mày hỏi: “Hương thơm này không có giải pháp ư?”