Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên

Chương 46: 46: Tình Thương Của Phụ Thân Như Núi 2





Rõ ràng địch nhân của hắn đã đạt tới Thất phẩm Ngưng Cương cảnh, còn có bán thần binh trong tay, vậy mà…Nếu rơi vào tay người khác, không , rất nhiều người khác, chắc chắn đã sớm không kiềm chế nổi, nhưng cố tình Đậu Trường Sinh kia trẻ tuổi như vậy lại che giấu sâu nhường này.Vị này gây cho Trịnh tổng bộ đầu một loại cảm giác cực kỳ mâu thuẫn, có khi nhìn qua sẽ thấy tràn ngập tinh thần trọng nghĩa, nhưng cũng có đôi khi rất cáo già, tính toán không bỏ sót chút gì.Trịnh tổng bộ đầu nhìn không thấu.


Rút cuộc thiện lương và chính nghĩa kia là thiên tính hay là ngụy trang?Thiệt tình mà nói, Trịnh tổng bộ đầu thật sự rất thưởng thức Đậu Trường Sinh, hắn cũng thật sự không muốn giết Đậu Trường Sinh.Tuy Trịnh tổng bộ đầu rất tiếc nuối về chuyện xảy ra trong đại hội tài thần, nhưng hắn không hề giận chó đánh mèo như những người khác, thậm chí bản thân hắn cũng không hề muốn ghi hận Đậu Trường Sinh vì nguyên nhân như vậy.Kể cả khi trong lòng hắn từng xuất hiện bất mãn với Đậu Trường Sinh, bất mãn Đậu Trường Sinh chiến đấu với Diệp Vô Diện quá muộn, không cứu được Thế Minh.Nhưng hắn cũng hiểu đó là lẽ bình thường của con người.

Nếu là con người mà không có thất tình lục dục, người đó đã trở thành Thánh Nhân từ lâu rồi.Cảm xúc là chuyện của cảm xúc, Trịnh tổng bộ đầu vẫn có thể phân chia thật rõ ràng.

Trong mắt hắn, Đậu Trường Sinh chỉ là một người vô tội.Nhưng đáng tiếc, chung quy lại Đậu Trường Sinh chỉ là một người ngoài.Trịnh Thế Minh mới là nhi tử của hắn.Hiện giờ chỉ cần giết Đậu Trường Sinh, hắn sẽ đạt được cơ hội báo thù cho Thế Minh và Trịnh tổng bộ đầu nhất quyết không buông tha cho cơ hội lần này.Bình thường lúc hắn tra án bắt gian, sẽ thường xuyên có người nhà hoặc là sư môn của hung thủ, không ngừng quấy nhiễu quá trình phá án của hắn, từ đó làm trong lòng hắn sinh ra bất mãn.Hắn cho rằng nếu đã dám làm thì nên dám chịu.Từ trước đến nay, loại người như vậy luôn bị hắn khinh thường.Vậy mà khi tình huống đó rơi xuống bản thân mình, Trịnh tổng bộ đầu mới cảm nhận được, chuyện này quá mức khó khăn .Suy cho cùng, con người đều là phàm phu tục tử.


Bản thân hắn là phụ thân của một nhi tử lại rơi vào tình trạng người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh, đau đớn trong đó, chỉ tự mình trải qua mới hiểu.Giờ phút này, vì đổi lấy một cơ hội giết chết Diệp Vô Diện, đừng nói mục tiêu là Đậu Trường Sinh, dù bảo hắn giết Vương, sát Giá (xa giá của Hoàng thượng), hắn cũng dám làm.Nhìn thấy thế tới ồn ào của Băng Phách đao, sắc mặt Trịnh tổng bộ đầu nổi lên hồng quang, trong nháy mắt đã trở nên ửng hồng, da thịt toàn thân hắn cũng vậy.Máu tươi từ khóe miệng bắt đầu không ngừng tràn ra, không ngừng lan tràn đến sương lạnh, khiến băng giá kia bị hòa tan trong nháy mắt.Lực lượng của ‘Pháp Mạch không đủ để chiến thắng Đậu Trường Sinh cầm bán thần binh trong tay, nhưng muốn thắng lợi, Trịnh tổng bộ đầu lại không thèm áp chế thương tích, ngược lại còn bắt đầu vận dụng lực lượng Phong Hỏa cảnh.Năm đó Trịnh tổng bộ đầu cũng đầy hăng hái, đáng tiếc hắn không thành công vượt qua một lần hỏa kiếp cuối cùng trong Phong Hỏa Đại Kiếp cũng từ đó trong thân thể còn lại vết thương cũ, chỉ có thể phát huy ra thực lực của lục phẩm Pháp Mạch.Vì thế, hắn rời khỏi tổng bộ, đi vào Chu Tước phường làm một tổng bộ đầu.Nhưng hiện giờ hắn lại không thèm áp chế thương tích, ngược lại còn thúc giục lực lượng khiến cho hỏa kiếp phản phệ lập tức bùng lên.Lúc này ống tay áo khẽ vung, một cây cờ nhỏ đã văng ra từ bên trong ống tay áo.Dấu hiệu rõ rệt nhất của Phong Hỏa cảnh chính là Phong Hỏa chi lực, thứ này không phải phong cũng không phải hỏa, nó là một loại lực lượng ẩn chứa ý chí thiên địa.Trịnh tổng bộ đầu chỉ nghĩ đơn giản nếu một cảnh giới không đủ để nghiền áp như vậy dùng hai cái.Một cây cờ nhỏ lớn bằng bàn tay, toàn thân hiện lên màu xanh run rẩy giữa hư không, bên trên có thêu hoa văn bằng sợi tơ màu vàng, hiện ra rõ ràng trong thiên địa.Thần - Phong – Nộ - Hào!Bốn mặt cờ run rẩy không ngừng, hàng chữ bên trên lập tức tỏa hào quang, liên kết cùng một chỗ, sau đó bắt đầu xoay tròn.Trong hư không vốn bình tĩnh lại nổi cuồng phong.Cuồng phong gào thét lao qua, lấy tốc độ mắt thường cũng có thể thấy được bắt đầu hình thành cơn lốc.

Dường như bốn mặt của cây cờ nọ sắc bén tựa lưỡi dao, dễ dàng có thể cắt nát những tảng đá xanh trên mặt đất.Nơi thần phong đi qua, vô cùng hỗn độn.Không cần biết là đá xanh hay là bùn đất, toàn bộ đều cuồn cuộn nổi lên, bắt đầu tan thành từng hạt nhỏ bé trong cơn thần phong.Ô ô ô!Chư thần phẫn nộ thét gào, thiên địa cùng chung đau xót.Thần phong thịnh nộ mãnh liệt lại giống như thần linh trong gió.Mơ hồ có thể thấy trong tiếng rít gào đầy phẫn nộ, một ảo ảnh pho tượng khổng lồ có tướng mạo mơ hồ đang đứng thẳng phía trên cuồng phong, nửa người bên dưới đã hóa thành gió mạnh còn nửa người bên trên có ba đầu sáu tay.Sau khi đánh một kích này, trong miệng Trịnh tổng bộ đầu phụt ra máu tươi, máu tươi màu đỏ thẫm như không cần tiền, liên tục chảy ra như suối, nhuộm hồng vạt áo trước ngực.Sau một kích ban đầu không có hiệu quả, Trịnh tổng bộ đầu với kinh nghiệm chiến đấu phong phú đã quyết đoán vận dụng chiêu thức mạnh nhất.Một trận chiến này, phải sạch sẽ lưu loát, phải tốc chiến tốc thắng.Đối mặt với một kích kinh thiên, Băng Phách đao vẫn một mực thẳng tiến không lùi, nó nhanh chóng xẹt qua tạo thành một đường cong duyên dáng giữa không trung, để lại một hình trứng xinh đẹp.Cương khí cuồn cuộn trút từ trên Băng Phách đao xuống, biến thành vách tường cương khí cao ba mét.Đây là Phong Kiếp chi lực trong Phong Hỏa Đại Kiếp.Trong đó ẩn chứa một cỗ ý chí, vô tình, lạnh lùng.


Dường như chỉ một khắc sau, cả thế giới sẽ bị lực lượng này thổi qua làm tan thành mảnh nhỏ!Dưới thần phong, Huyền U cương khí cấu thành vách tường cương khí cao ba mét lại giống như một khối đá ngầm, tùy ý mặc sóng biển cọ rửa, ta vẫn lù lù bất động.Huyền U chi khí, xứng đáng là loại khí xếp thứ mười sáu.Nếu là Cửu U chi khí hoặc Huyền m chi khí, cấu thành cương khí cao ba mét đã sớm bị thần phong thổi tan..