Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên

Chương 28: 28: Phú Khí Bức Người 2





Trong lúc Tiền Tiểu Cửu nói chuyện, hắn đã lấy ra một cái hộp gỗ từ trong ống tay áo rộng thùng thình của mình.Hộp gỗ rất kín kẽ, nhìn không có bất kỳ khe hở nào, bên trên được mài bóng loáng, chất liệu gỗ lại không phải vật phàm, tràn ngập một loại hương khí nhàn nhạt.

Sau khi ngửi mùi hương này, Đậu Trường Sinh không khỏi chấn động một chút, dường như mệt nhọc trên người đều tan biến hết rồi.Có lẽ đây là Tỉnh Thần Mộc, một loại gỗ có thể xóa tan mệt nhọc, làm phấn chấn tinh thần.

Bởi vậy từ trước đến nay, nó thường được sử dụng để luyện thầnHộp gỗ chậm rãi mở ra, bên trong xuất hiện một mảnh vải đỏ, được chế từ tơ tằm, dường như có thể thấy ánh sáng không ngừng lưu chuyển bên trên.HítGiờ phút này, Đậu Trường Sinh cảm giác mình giống như một Muggle(*).(*) Người bình thường.Mà tiểu mập mạp này thật sự đã khiến hắn mở mang tầm mắt.Bất kỳ đồ vật gì đối phương lấy ra, đều có giá trị xa xỉ, thậm chí có thể nói là đủ để bán được với giá ngàn vàng.Vậy mà đống đồ xa xỉ ấy lại chỉ dùng để đóng gói?Lúc này không cần biết bên trong có phải một bộ tuyệt học dị thuật hay không, kể cả khi đối phương bỏ vào bên trong một hạt táo vứt đi, hắn cũng sẽ cho rằng thứ đó là tiên quả phản phác quy chân.Vốn dĩ hắn cũng không có hảo cảm với tiểu mập mạp này.Nhưng hiện tại không biết vì sao, địa vị của tiểu mập mạp ở trong lòng Đậu Trường Sinh đã bắt đầu dần dần tăng lên.Dùng loại thuật ngữ trong các loại trò chơi, sẽ là độ hảo cảm +1+1+1+1+1…Tiền Tiểu Cửu nhìn Đậu Trường Sinh Muggle, không khỏi rụt rè cười.

Sau đó hắn tự mình cầm lấy cái bao tay trắng như tuyết được bện từ Thiên Tàm Ti, từ từ đeo nó vào, sau đó thật cẩn thận xốc vải đỏ lên.Chỉ thấy bên dưới lộ ra một đoạn da rắn bị cắt khúc, chiều dài chỉ cỡ ngón tay út, màu sắc bên trên thật xinh đẹp lại tràn ngập một cỗ sinh mệnh lực, không hề giống một tấm da rắn lột, ngược lại giống hệt một con rắn còn sống."Đây là da lột của Thiên Xà.


Người xưa đã quan sát thứ này mà sáng chế ra Thiên Xà Liễm Tức Thuật.

Huyền Xà Thượng Nhân cũng bởi vậy mà cảm ngộ được Võ Đạo Chân Ý, từ đó tu thành Thiên Xà Liễm Tức Thuật.""Võ Đạo Chân Ý." Rốt cục Đậu Trường Sinh cũng tỉnh táo lại từ trạng thái Muggle, nhưng tỉnh táo xong, hắn lại rơi vào trong rung động.Võ đạo truyền thừa bình thường, không cần biết là viết thành văn tự hay là trực tiếp truyền miệng, đều cho ra một hiệu quả tương đồng, phải đi từ không tới có, cần cẩn thận tìm hiểu mỗi một văn tự mới ngộ ra.Thế nhưng Võ Đạo Chân Ý lại khác.

Người ta có thể đi tìm hiểu ý cảnh trong đó.

Tuy nhập môn càng thêm khó khăn nhưng những vướng mắc trong quá trình tu hành đều có minh họa để dễ dàng tìm ra.Miêu tả cụ thể hơn một chút, tu luyện theo loại trước chỉ có thể căn cứ vào văn tự, còn Võ Đạo Chân Ý lại vừa có hình vẽ vừa có văn tự, cộng thêm hình chiếu tương quan có thể lặp đi lặp lại để quan sát.Loại này đơn giản hơn loại trước rất nhiều, chỉ cần sau khi nhập môn, tu hành sẽ trở nên đơn giản.

Cuối cùng, sau khi lĩnh hội thành công, có thể trực tiếp lướt qua giai đoạn nhập môn, đạt tới giai đoạn tiểu thành.Mà võ học được xếp vào Võ Đạo Chân Ý, chắc chắn phẩm cấp không thấp.Đây còn là một môn tuyệt học Tông Sư.Thứ này không khỏi khiến Đậu Trường Sinh chần chờ.Bởi vì tiểu mập mạp đã cho hắn nhiều lắm, nhiều tới nỗi, Đậu Trường Sinh cũng không có chỗ để lùi bước.Vốn dĩ lúc này đối phương muốn gặp mặt hắn, mục đích chính là chữa trị quan hệ, dù sao Đậu Trường Sinh cũng vì Tài Thần các mới bị cuốn vào nghi thức thiên mệnh.Nếu là người thường Tài Thần các sẽ không thèm để ý, thế nhưng từ khi hắn phục sinh đã bước vào Nhân bảng anh kiệt, còn nhận sư phụ là Tông Sư.

Tài Thần các kia rất biết cách làm người, dĩ nhiên phải bù lại quan hệ song phương.Đậu Trường Sinh cũng nên mượn gió bẻ măng, đạt được một bộ công pháp ẩn nấp tu vi, chuyện nghi thức thiên mệnh coi như kết thúc.Nhưng thật sự có thể làm như vậy ư?Dường như Tiền Tiểu Cửu cũng nhìn ra Đậu Trường Sinh đang chần chờ, hắn trực tiếp đưa tay đẩy một cái rồi nói: "Trường Sinh ca đừng để ý.

Cái này gọi là đã đưa lễ vật tất có điều cần nhờ vả, đệ đệ đã trả giá nặng như vậy hiển nhiên cũng có chuyện muốn nhờ Trường Sinh ca.


Gần đây Thần Đô đang rung chuyển, xảy ra không ít chuyện.

Tài Thần các chúng ta cũng xảy ra chuyện, bị Vạn Tam giết chết một tiểu nhị.

Việc này đã được báo lên Lục Phiến môn.

Chuyện đã qua lâu rồi, Vạn Tam kia phải nhận án tử, chúng ta cũng coi như chuyện này đã chấm dứt, đã đòi lại công bằng cho tiểu nhị kia.”Việc này quá đơn giản.Hung thủ đã có sẵn rồi.Bởi vậy có thể nói căn bản đây chẳng phải chuyện cần nhờ.

Người ta nói ra chỉ nhằm một mục đích đó chính là xóa tan áp lực tâm lý khiến Đậu Trường Sinh chấp nhận phần lễ vật quý giá kia thôi.Tiểu mập mạp này tuổi nhỏ nhưng cách làm việc lại tương đối lão luyện.Đưa đẩy một hồi như vậy, Đậu Trường Sinh cũng không còn tâm tư muốn kháng cự nữa, dĩ nhiên hắn sẽ nhận lễ vật.Đậu Trường Sinh trực tiếp đưa tay đóng hộp lại, gật đầu nói: "Việc này cứ giao cho ta.


Qua đây nào.

Hôm nay huynh đệ ta không say không về."Ánh mắt Đậu Trường Sinh nhìn thoáng qua bàn tay vàng.Hắn vừa phát hiện một chuyện thật kỳ quái.Rõ ràng hắn đã có một đệ đệ tốt như vậy, tại sao vẫn một mực không nghe thấy tiếng nhắc nhở hảo hữu +1?Ban đêm trong nhã gian của Thiên Hương lâu.Ngọn đèn và ánh nến tràn ngập hào quang, chiếu rọi nhã gian sáng như ban ngày.Tiền Tiểu Cửu kéo trường bào màu đỏ thẫm, ngồi ngay ngắn bên cạnh cửa sổ, vươn cánh tay ngắn ngủn của mình, chống khung cửa sổ giấy dầu lên rồi từ trên cao nhìn chăm chú vào con đường bên dưới.Tiền Tiểu Cửu một mực nhìn theo bóng dáng Trường Sinh ca, thấy đối phương không ngừng di chuyển rồi biến mất trong bóng đêm, lúc này hắn mới chậm rãi thu hồi ánh mắt.Và nhìn về phía một vị lão giả lưng còng đang ngồi ngay ngắn trên bàn, ăn cơm thừa rượu cặn.Trên mặt lão giả đầy nếp nhăn, những nếp nhăn thật sâu giống hệt vỏ cây, sắc mặt lão vàng như nến, hiện lên vẻ sầu não.

Trên bàn có đặt một cái tẩu hút thuốc đang lượn lờ khói xám..