Hành Trình Tán Đổ Crush

Chương 57: #171114




01 

Trong lúc tôi đang đứng nhìn mấy cô bạn thực hành sinh học, tôi bỗng nhìn thấy cậu ấy tiến tới. Cậu ấy đứng nhìn chúng tôi thực hành. Tôi đứng bên cạnh cậu ấy, đưa hai tay vòng qua eo, nhìn có vẻ giống như đang ôm cậu ấy. Cậu ấy cúi xuống nhìn tôi, không làm gì cả. 

Sau đấy, tôi bị cô gọi vào phòng nên đành phải buông cậu ấy ra. 

02 

Tiết thể dục tôi ngồi cạnh cậu bạn thân H của cậu ấy. Cô bạn thân ngồi bên cạnh tôi.

Khi nhìn thấy cậu ấy tiến tới chỗ này, cô bạn thân huých vào tay tôi, chỉ tay về phía cậu ấy.

"Crush mày kìa!" 

Tôi quay sang lườm cô bạn. 

"Đâu? Ai cơ?" Cậu bạn H nghiêng người dò hỏi cô bạn.

"Là tao chứ ai" Cô bạn thân vỗ vỗ ngực, đính chính lại.

Cậu bạn H không nói nữa, cầm điện thoại lên chơi tiếp. 

Ở trên lớp, cậu bạn H lơ là chống cằm nhìn về phía tôi. Tôi không trốn tránh mà nhìn lại H. 

Tôi giơ kí hiệu trái tim về phía cậu bạn H. Cậu bạn cũng phối hợp, giơ tay lên, giả vờ như cầm trúng thứ gì. Sau đó, cậu bạn H mở áo khoác, cho cái tay vào trong ngực trái, miệng cười đầy câu dẫn.

Tôi khá thích thú, tặng cho cậu bạn một nụ hôn gió. Nhưng lần này cậu bạn H không làm như cũ. H đưa tay về phía trước như hất nụ hôn của tôi về phía cậu ấy. 

Không phải cậu bạn H đã đoán ra ai là crush của tôi đấy chứ?

03 

Buổi chiều, chúng tôi có một lớp học chung. Khi đi trên tầng 3 thì tôi bỗng nhìn thấy cậu ấy đang đi ở sân trường. Cứ thế, tôi đi song song với cậu ấy. Ánh mắt tôi vẫn luôn dõi theo từng bước chân của cậu ấy. Nhưng cậu ấy lại không hề biết. 

04 

Tôi vừa vào lớp chưa được bao lâu thì cậu ấy bước vào. Tôi đặt balo xuống bàn, lấy hộp sữa chua ra ăn. Lúc đi qua tôi, cậu ấy liếc mắt qua hộp sữa chua một lúc rồi rời đi. 

Tôi ngồi bàn 5, cậu ấy ngồi bàn 7. 

05 

Sau khi giặt khăn lau bảng xong, tôi cùng cô bạn đi vào trong lớp học. Cô bạn ở lại lau bảng còn tôi đi về chỗ. 

Tôi vô cùng ngạc nhiên khi cậu ấy đã chuyển chỗ lên bàn 4, tức là bàn trên tôi. 

Má tôi bỗng nhiên nóng bừng. 

06 

Cô giáo đọc chép đề lên bảng để chúng tôi làm. Trong khi tôi đang làm bài, cậu ấy bỗng nhiên quay xuống.

"Tao mượn hộp bút nhé!" 

Tôi chưa kịp gật đầu thì cậu ấy đã cầm lấy hộp bút của tôi. 

Hoá ra là cậu ấy cho điện thoại vào hộp bút của tôi để chơi. 

07 

Cô giáo rà soát sự ghi chép bài của học sinh, cậu ấy vội vã quay xuống, cầm vở tôi lên chép. Vẻ mặt của cậu ấy vô cùng cuốn hút.

Lúc cậu ấy trả vở cho tôi, bàn tay chúng tôi vô tình chạm vào nhau. Tay cậu ấy vẫn vậy, vô cùng ấm áp. 

08 

Có một bài tập là tìm từ ghép Hán Việt có chữ "môn". Sau khi lấy mấy từ dễ nhận biết, tôi và cô bạn thân muốn tìm một từ gì đó thú vị hơn. 

"Hào môn!" Tôi chợt nhớ ra Hào Môn Kinh Mộng của Ân Tầm nên buột miệng nói ngay. 

"Ừ, đúng rồi. Nhưng mà nghĩa là gì nhở?" Cô bạn thân gật đầu, vẻ mặt đầy suy tư. 

Cậu ấy quay xuống.

"Hình như là nói về những cô gái được gả vào gia đình giàu có" Tôi chỉ nhớ mang máng từng đọc nghĩa ở đâu rồi.

"Hậu môn cho nhanh" Cậu ấy phát ngôn. 

Crush à, có thể nói từ gì hoa mĩ hơn không? 

09 

"Ê, ê!" Cậu ấy bỗng nhiên quay xuống nhìn tôi, cười đấy khó hiệu. 

Tôi ngẩng đầu lên nhìn cậu ấy.

Cậu ấy giơ chiếc hộp bút của tôi lên, bên trong có một chiếc điện thoại. Trong màn hình điện thoại hiện lên hình ảnh hơi quen thuộc. 

Phải mất khoảng 3 giây, não bộ tôi mới phân tích thứ trên điện thoại là cái gì. 

Bộ phân sinh dục của đàn ông được chụp lại khi đang xảy ra quá trình quan hệ tình dục. 

Doummmaa! 

Crush nghĩ rằng tôi có hứng thú với thứ này ư? Không hề. Ngoài của cậu ấy ra, tất cả các thứ khác chỉ là phù du mà thôi. 

10 

Giờ ra chơi, tôi đang chùm áo lên ngủ, cô bạn thân bỗng vạch áo ra. Tôi khó khăn lắm mới thích nghi được ánh sáng bên ngoài. 

"Crush mày về rồi" 

"Nói dối. Cược không? Tao chắc chắn nó chưa về đâu" Với vốn hiểu biết của tôi, tuy có đôi lúc thác loạn, sa đoạ nhưng cậu ấy vẫn là một đứa con ngoan, biết nghe lời bố mẹ. Thế nên, không có chuyện cậu ấy về giữa buổi. 

"Nhìn xem, còn balo của nó nữa đâu" Cô bạn thân chỉ về mặt bàn phía trước. 

Đúng lúc không có chiếc balo nào cả.

Hay là cậu ấy trùng buổi học rồi?

Nhưng tôi cũng không suy nghĩ nữa, tiếp tục đi ngủ. 

Giờ vào lớp đến, tôi ngồi dậy, vươn vai mấy cái thì thấy cậu ấy đi vào lớp.

Hoá ra chiếc balo kia bị rơi xuống đất. 

11

Tôi ngẩng đầu lên nhìn về phía cậu ấy đúng lúc cậu ấy đưa hộp bút của tôi cho cậu bạn dãy bên kia. Sau đó, cậu ấy quay xuống nhìn tôi.

"Tao đưa nó hộp bút vì bên trong có điện thoại" 

Đâu cần phải báo cáo cho tao.

"Tao biết" Tôi gật đầu, lấy miếng bimbim snack siêu cay đưa lên miệng. 

Trong lúc tôi đang cho vào miệng, cậu ấy bỗng giơ tay lên, giật lấy miếng bimbim rồi cho vào miệng ăn ngon lành. 

Ừ thì, tôi muốn nói cho cậu ấy biết là miếng bimbim đó chạm vào đầu lưỡi của tôi rồi. Nhưng mà lời nói ở cổ họng nghẹn lại. Tôi không nói nữa. 

12 

Tôi vừa lấy miếng bimbim trong ngăn bàn ra, cầm trên tay bỗng nghe thấy tiếng gọi. Tôi dừng động tác ăn lại, quay về hướng phát ra giọng nói. 

Cậu ấy nhân lúc tôi không để ý, quay xuống giật lấy miếng bimbim từ tay tôi cho vào miệng. 

13 

Chuẩn bị vào tiết Toán, mấy cậu bạn nam đều chuyển xuống bàn bên dưới tôi để chơi game trên điện thoại. Mấy cậu bạn ngồi dưới tôi cũng coi như là thân thiết với tôi. Nhiều lần tôi còn đùa mấy cậu bạn là họ đều thích tôi nữa. Tiêu biểu là hai cậu bạn H và Q. 

Tôi mới quay ra giới thiệu cho cô bạn thân.

"Crush, crush" Tôi chỉ vào hai cậu bạn. 

Đúng lúc ấy, cậu ấy đang quay xuống nên chắc cũng nghe thấy nhưng không nói gì cả. 

Thầy giáo đi vào trong lớp. Sau khi đảo mắt một vòng quanh lớp học, thầy thấy bàn bên dưới tôi ngồi 5 người nên hỏi xem ai đang đổi chỗ. 

Cậu ấy quay xuống.

"Q, crush của Phương.." Cậu ấy nói rất nhỏ nhưng nhìn vào khẩu hình miệng của cậu ấy tôi có thể đoán ra được. 

"Q chuyển chỗ" Cậu ấy lên án lần này nói rõ to. 

Nhưng thầy giáo không đổi chỗ cậu bạn Q mà đổi chỗ cậu bạn khác. 

Ngồi học được một lúc, cậu ấy bỗng nhiên quay xuống, vẻ mặt vô cùng vênh váo. 

"Vênh à? Muốn ăn đòn không?" Cô bạn thân thấy vẻ mặt cậu ấy như vậy, giơ tay lên nhìn muốn đánh. 

"Đm mày!" Cậu ấy vẫn giữ nguyên nét mặt đấy. 

"Mày nói cái gì cơ?" Cô bạn thân kéo tay áo, dướn người như chuẩn bị giáng xuống một cái đánh đầy đau đớn. 

"Đm Q! Đm H!" Cậu ấy không để ý cô bạn nữa, giữ khuôn mặt vênh váo đó nhìn hai cậu bạn bên dưới tôi. 

Hai cậu bạn không hiểu gì tự nhiên bị chửi, vẻ mặt đầy ngơ ngác. 

14 

Tôi để tay ở cạnh bàn. Đúng lúc ấy, cậu ấy tựa người vào cạnh bàn. Phần lưng của cậu ấy đè vào tay tôi. 

"A! Đm" Tôi kêu lên đầy đau đớn, rút tay khỏi cạnh bàn. 

Cậu ấy ngồi dậy, quay xuống, nắm lấy tay tôi, vuốt vuốt. 

"Xin lỗi nhé!" 

Tôi phải rút tay mình ra khỏi tay cậu ấy vì thầy giáo đang từ bục giảng đi xuống.