Hành Trình Khám Phá Thế Giới Mới Của Thực Thể Thần Bí

Chương 337




Cách đây một ngàn năm về trước rõ ràng ta cảm nhận được sự tồn tại của ngươi biến mất trên đại lục và đã cho rằng ngươi đã chết trong trận chiến tam tộc tại Băng Vực Yêu Đảo năm đó, thậm chí ta còn đi tìm kiếm ngươi trên chiến trường đổ nát nhưng không có tung tích gì cả vì thế ta càng chắc chắn rằng ngươi đã chết.

Cho đến thời gian gần đây ta cảm nhận được khí tức của ngươi xuất hiện lại trên đại lục còn đột phá đến yêu tổ cảnh.

Rốt cuộc mọi chuyện này là sao vậy?

Phần Thiên Viêm khuôn mặt tò mò hỏi.

Một ngàn năm trước ngươi tra xét sự sống của ta đích thực ta đã chết, ta chỉ mới được người ta hồi sinh lại cách đây không lâu, đột phá yêu tổ cảnh cũng chỉ là may mắn phá vỡ được bình cảnh của yêu đế cảnh giới.

Bạch Linh thành thật trả lời lại.

Nhục thân đã mất, linh thai tổn thương cho dù muốn hồi sinh cũng sẽ vô cùng khó khăn, không những vậy ngươi còn là nữ vương yêu đế cao ngạo dễ gì để cho người khác biến mình thành võ hồn.

Phần Thiên Viêm nói tiếp.

Quả thực có hai cách khiến cho ta có thể hồi sinh ta, cách thứ nhất trở thành võ hồn của con người, cùng kẻ đó tu luyện để một ngày có thể khôi phục cơ thể, các này ta cũng đã thử qua rồi, và cách còn lại có được bảo vật quý hiếm để hồi sinh cách này ta cũng đã thử qua, cuối cùng thành công khôi phục lại cơ thể của mình.

Bạch Linh nói tiếp.

Nói như vậy chuyện ngươi hồi sinh có liên quan đến vị đại nhân vật thần bí này, có thể cho ta biết kẻ này là ai không?

Phần Thiên Viêm hỏi.

Ngươi có hỏi vị Lam Hải tiền bối này, ngài ấy sẽ giải đáp thắc mắc của ngươi.

Bạch Linh mỉm cười nói.

Phần Thiên Viêm quay sang nhìn Lam Hải, liếc qua cơ thể nam nhân này tra xét, nhưng tu vi quá cao không cách nào tra xét ra được.

Đừng có nhìn chằm chằm ta như thế, thực lực của ta hiện tại cao hơn ngươi và Viên Tẫn rất nhiều, cho dù không ưa ta muốn đánh nhau với ta, tốt hơn ngươi nên tiến vào cấp bậc linh hỏa trước nếu không với cập bậc dị hỏa của ngươi hiện tại chỉ cần ta thích thì dễ dàng có thể bóp chết ngươi.

Lam Hải ánh mắt khinh thường nói.

Quả nhiên ngươi cũng giống Viên Tẫn đều là cường giả xuất thân ở thiên giới, so với một dị hỏa như ta ở vị diện thấp không tính là gì cả, ngươi yên tâm đi ta không ngu ngốc đến mức mà đi đối đầu với ngươi đâu, ta còn muốn sống lâu hơn nữa.

Phần Thiên Viêm cười đáp.

Hôm nay ta đến đây có chuyện muốn ngươi làm giúp ta, nếu ngươi không nhận lời giúp ta thì ta nghĩ ngươi không có giá trị gì để sống trên thế giới này.

Lam Hải nói tiếp.

Có chuyện gì mà một yêu tổ thượng cổ như ngươi cần ta giúp, chẳng lẽ trên thế giới này có thứ làm khó ngươi sao?

Phần Thiên Viêm cười trêu đùa nói.

Ta sắp phải rời khỏi đại lục này để đi tìm chủ nhân của ta, vì thế trước khi ta đi tìm ngài ấy phải chuẩn bị cho ngài ấy một món quà chúc mừng ngài ấy quay trở lại, và món quà đó chính là một võ thần cảnh.

Lam Hải nói.

Võ thần cảnh, ý ngươi là gì?

Phần Thiên Viêm nghe không hiểu hỏi lại.

Ngươi là kẻ hiểu rõ đại lục này hơn bất kì ai, ta muốn ngươi cho một kẻ may mắn nào đó trong tương lai có thể đạt đến võ đế cảnh muốn xung kích lên võ thần để đối đầu với đội quân ma tộc trong tương lai, vị võ thần nhân tộc này chính là món quà cho chủ nhân ta trở lại.

Lam Hải mở miệng nói.

Tại sao ta phải cho kẻ đó truyền thừa của mình để trở thành võ thần, còn chủ nhân thần bí của ngươi muốn võ thần nhân tộc đó để làm gì?

Phần Thiên Viêm hỏi tiếp.

— QUẢNG CÁO —

Chủ nhân của ta lịch luyện ngoài vũ trụ hẳn là lúc về muốn tìm một đối thủ xứng tầm để quyết đầu thử sức mạnh của mình tiến triển đến đâu, mà võ thần cảnh nhân tộc chính là món quà ta dành cho ngài ấy.

Lam Hải nói.

Chủ nhân mà ngươi nhắc đến không lẽ tu vi còn thấp hơn ngươi, ta thật không hiểu nổi ngươi vì cái gì ở hắn mà nhận một kẻ thực lực thấp hơn ngươi làm chủ nhân.

Phần Thiên Viêm hiếu kì hỏi.

Đó không phải là chuyện ngươi có thể biết, tóm lại ngươi chỉ cần nhớ rằng làm việc cho chủ nhân ta lợi ích không ít đâu, chuyện Bạch Linh được hồi sinh là cho ngài ấy ban cho đó.

Lam Hải cười nói.

Ngươi nói cái gì, chủ nhân của ngươi có thể hồi sinh được người chết hay sao?

Viêm Tẫn bị kích động chen lời vào hỏi.

Chỉ cần các ngươi chịu khó làm việc cho chủ nhân ta, ta đảm bảo các ngươi sẽ có rất nhiều lợi ích cho mình.

Lam Hải mỉm cười nói.

Ta có thể hỏi ngươi một câu cuối cùng được không, nếu ta cho vị cường giả võ đế trong tương lai đó truyền thừa của mình để hắn trở thành võ thần thì khi đối đầu với chủ nhân của ngươi, kẻ đó mấy phần thắng?

Phần Thiên Viêm hỏi tiếp.

Cũng phải tùy thuộc vào tâm trạng của chủ nhân ta, nếu ngài muốn tha mạng cho võ thần đó cũng lắm đánh hắn trọng thương còn nếu không tốt đánh chết hắn là được, dù sao một võ thần chết cũng là chuyện đâu có gì to tát đâu.

Lam Hải bật cười nói.

Nghe Lam Hải nói mà Phần Thiên Viêm không khỏi rùng mình, tất cả những gì hắn muốn lão dị hỏa này làm chỉ là tạo một món đồ chơi mua vui cho chủ nhân hắn, trên thực tế kết quả của trận chiến trong tương lai này đã được định sẵn, thật không biết vị võ thần cảnh trong tương lai này là ai mà xui xẻo đến vậy.

Thế nào ngươi có đồng ý với đề nghị này của ta không, quyết định nhanh lên, nếu không đồng ý được thì để ta kết liễu mạng sống của ngươi.

Lam Hải lạnh lùng hỏi lại.

Tiền bối, Phần Thiên Viêm là bạn của ta, xin ngài hãy nương tay và tha cho hắn.

Bạch Linh vội vã cầu xin nói.

Xem ra ta không đồng ý với ngươi là không được rồi, nếu ta không nghe theo lời ngươi chẳng phải đang tự tìm đường chết hay sao.

Phần Thiên Viêm nói.

Ngươi biết vậy là tốt, về chuyện tìm ra một tân võ thần nhân tộc ngươi hãy tự lo đi, đừng khiến ta và chủ nhân thất vọng, nếu ngày hôm đó khi chủ nhân ta quay về đại lục không nhìn thấy võ thần nhân tộc đó xuất hiện thì ngươi sẽ rất thảm đấy.

Lam Hải lạnh lùng cảnh cáo nói.

Ta có thể biết danh tính chủ nhân mà ngươi nói đến không?

Phần Thiên Viêm mở miệng hỏi.

Chủ nhân ta là Cổ Viêm, nhớ kĩ tên của chủ nhân của ta, sớm muộn gì ngươi cũng sẽ được gặp ngài ấy mà thôi, ha ha.

Lam Hải cười lớn nói sau đó quay lưng biến thành một đạo quang lam sắc tăng tốc bay ra khỏi thông đạo không gian.

Ta sắp phải phi thăng lên thiên giới, lần này gặp lại ngươi ta rất vui, nếu còn có duyên chúng ta sẽ có thể gặp nhau tại thế giới rộng lớn đó.

Bạch Linh mỉm cười nói.

Yên tâm đi, chúng ta sớm sẽ gặp lại nhau thôi, ngươi ở trên đó phải sống thật tốt đó, xin lỗi ta không thể nhìn thấy ngươi phi thăng được.

Phần Thiên Viêm khẽ cười đáp.

— QUẢNG CÁO —

Ta sẽ đợi ngươi, bằng hữu của ta.

Bạch Linh nói xong liền biến thành đạo bạch quang sắc bay ra khỏi thông đạo không gian đuổi theo Lam Hải.

Để ta đi tiễn họ.

Viên Tẫn ngay sau đó cũng đuổi theo đám người Lam Hải, Bạch Linh, còn Phần Thiên Viêm ở lại đứng từ xa nhìn bóng dáng của Bạch Linh xa dần, lần này chia tay không biết khi nào có thể gặp lại nàng ta, có lẽ là một ngàn năm thậm chí một vạn năm, nhưng vì lời hứa với nàng hắn tự nhủ với lòng mình rằng một ngày nào đó trên thiên giới hắn sẽ gặp lại nàng.

Bên ngoài địa phận đảo trời, Lam Hải đứng đợi sẵn chờ Bạch Linh bước ra.

Còn một chuyện nữa ta muốn nói với ngươi, Thôn Thiên Giao Long đã tỉnh lại rồi, cô ta mượn cơ thể một tên tiểu tử nhân tộc để cộng sinh, nếu tương lai ngươi có thể gặp cô ta cho ta gửi lời chào hỏi nhé.

Lam Hải cười nói.

Vậy chỉ còn Quang Minh Chiến Thần Hổ là chưa có dấu hiệu tỉnh lại, ta thật rất muốn nhìn thấy cả bốn chúng ta đoàn tụ như lúc trước.

Viên Tẫn mở miệng nói.

Sẽ có ngày đó thôi, nhưng không phải tại đại lục này, ngày chúng ta gặp lại sẽ là thiên giới rộng lớn kia.

Lam Hải đáp lại.

Sau khi tạm biệt Viên Tẫn, Lam Hải cùng Bạch Linh quay trở lại Hắc Ám Ma Vực tạm biệt tất cả mọi người trước khi rời khỏi đại lục.

Nhờ có Bạch Linh và Lam Hải mà liên minh yêu ma đã được thành lập, tộc nhân Thiên Hồ Băng Yêu Tộc của nàng ở cổ tộc sẽ được cả tộc giúp đỡ nhiệt tình, sẽ không bị diệt vong.

Tiểu Tuyết thánh nữ của Thiên Hồ Băng Yêu Tộc chính thức trở thành nữ vương được Bạch Linh sắc phong, sau này nàng ta sẽ cùng A Ly làm tỷ muội tốt cùng nhau nỗ lực tu luyện.

Đình Thiên được Bạch Linh tặng cho linh thai của lão tặc Long Tại Thiên, có linh thai của yêu đế cửu giai trợ giúp nàng tin chắc tương lai hắn sẽ là kẻ đầu tiên trong bốn thuộc hạ của nàng đột phá đến yêu tổ cảnh, chỉ cần hắn đủ mạnh thì nàng sẽ không cần phải lo cho sự an nguy của tộc sau này, cũng yên tâm lên đường hơn.

Lân Thiên và Vương Hổ sau khi hồi sinh nhờ sự giúp đỡ của Bạch Linh đã đột phá đến yêu vương còn cách yêu hoàng không còn xa, để chúng ở cổ tộc tu luyện thêm vài năm nữa chắc chắn sẽ bước chân vào yêu hoàng mà hóa hình thành người.

Sau khi tạm biệt tất cả mọi người, Bạch Linh đi theo Lam Hải rời khỏi đại lục, tìm một địa phương khác bắt đầu phi thăng, đây là chủ ý của Lam Hải, hắn có lý do không muốn nàng phi thăng tại đại lục này.

Thiên Phong Tinh, các Phục Long Tinh không quá xa.

Tại tinh hệ này ngoài biển với rừng ra không có sự tồn tại của con người, đây là hành tinh mà con người chưa khai hoang, là nơi thích hợp cho yêu tộc sinh sống phát triển.

Bầu trời của tinh hệ này hôm nay cũng rất trong xanh, Bạch Linh đứng trên ngọn đồi đầy hoa thơm cỏ mát hướng tầm mắt về tinh không xa xôi, nàng cảm nhận sự bài xích đối với thế giới vị diện ngày càng lớn, thời gian phi thăng càng lúc càng ngắn.

Trong khi Bạch Linh còn đang bận ngắm tinh không thì từ phía sau một mỹ nhân tóc hồng bước tới cùng với Lam Hải, Bát Chu, Kình Ngạc.

Tiểu cô nương đã để cô đợi lâu.

Mỹ nhân tóc hồng mỉm cười nhỏ giọng thân thiện chào hỏi.

Vị tiền bối này, bà là ai vậy?

Bạch Linh ngạc nhiên hỏi.

Nàng ấy là Linh Ngân, là lão tổ tông của Hải Nhân Ngư Tộc ở Phục Long Đại Lục, hiện tại đã là người của thiên giới, sở dĩ ta đưa ngươi đến đây gặp nàng ta chính là vị chuyện ngươi sắp phi thăng.

Lam Hải mở miệng nói.

Chuyện phi thăng của ta thì sao, lẽ nào lần này ta phi thăng sẽ có chuyện chẳng lành sao?

Bạch Linh sắc mặt có chút lo lắng hỏi.

Vì thân phận của ngươi là Cửu Thiên U Minh Hồ là yêu tộc quý hiếm đã biến mất trên thiên giới nên khi lên thiên giới sẽ gây được sự chú ý rất lớn cho các tộc khác, là phúc là họa còn chưa rõ.

Ta đưa ngươi đến gặp Linh Ngân chính là vì đảm bảo sự an toàn cho ngươi trên thiên giới.

Lam Hải mở miệng giải thích.— QUẢNG CÁO —

Cầm miếng nửa miếng ngọc bội này trước đi.

Linh Ngân đưa ngọc bội màu trắng điêu khắc tinh xảo cho nàng ta nói.

Bạch Linh vội nhận nó, và chú ý nghe những lời Linh Ngân sắp nói.

Sau khi ngươi phi thăng, nửa ngọc bội này chính là cách thức duy nhất để ta có thể gặp lại ngươi trên thiên giới.

Ngoài ra ta sẽ tặng cho ngươi một viên Hóa Hình Đan, có nó ngươi có thể thay đổi một thân phận yêu tộc khác để tránh sự dò xét của đám yêu tộc trên thiên giới, ngươi nên biết có thể ở hạ vị diện thú vương cảnh là sự tồn tại cao cấp nhất nhưng trên thiên giới thú vương cảnh rất nhiều, nhiều đến nỗi đếm không hết, vì thế trước khi ngươi đủ mạnh để bảo vệ được bản thân thì an toàn là trên hết.

Linh Ngân mở miệng nhắc nhở.

Tiểu nữ xin nghe lời căn dặn của tiền bối, sẽ chú ý bảo vệ bản thân trên thiên giới.

Bạch Linh cúi đầu hành lễ nói.

Được rồi thời gian của ngươi cũng đến, nhớ kĩ khi phi thăng lên thiên giới, tìm một quán trọ nào đó ở địa phận yêu tộc mà nghỉ ngơi, miếng ngọc ta cho ngươi phải luôn mang theo bên mình, đợi ta đến gặp ngươi ta sẽ sắp xếp nơi ở tốt nhất cho ngươi.

Linh Ngân nói tiếp.

Đúng lúc này trên bầu trời xuất hiện đạo ánh sáng vàng nhạt thần bí phủ xuống lan tỏa bao trùm lấy Bạch Linh, trong ánh sáng kim quang thân thể Bạch Linh chầm chậm bay lên bầu trời.

Lam Hải tiền bối, cho ta gửi lời hỏi thăm đến Cổ Viêm, xin ngày hãy truyền lời đến hắn ta, ta sẽ đợi hắn ở thiên giới.

Bạch Linh mở miệng nói.

Ngươi cứ yên tâm sống tốt trên thiên giới đi, lời của ngươi ta sẽ truyền đến tai ngài ấy, sẽ không lâu đâu, ngài ấy sẽ lên thiên giới tìm ngươi.

Lam Hải bật cười nói.

Bạch Linh gật đầu cười đáp lại, sau đó quay đầu ngước nhìn lên không trung nhưng khuôn mặt lại ướt đẫm nước mắt, lần này chia tay huynh đệ tỷ muội mình đi đến địa phương xa lạ không biết bao giờ mới gặp lại họ, nhưng vì không muốn họ lo lắng, nàng liền trở lại mặt lạnh lùng lau nước mắt trên khuôn mặt xinh đẹp, nàng tự nhủ với bản thân phải không ngừng mạnh mẽ hơn nữa, để ngày sau gặp lại họ sẽ trở thành sự trợ giúp lớn nhất đối với họ.