Hành Trình Khám Phá Thế Giới Mới Của Thực Thể Thần Bí

Chương 163: 163: Đến Trung Đô





Ken két.

.

Mở cửa ra, trước mắt họ là một lục địa rộng lớn thiên địa linh khí dày đặc so với lúc ở tông môn không khác là bao, quả nhiên là trung tâm của nhân tộc có khác đây mới chính là thánh địa tu luyện.

Đến trung đô rồi, nên đi đâu tiếp đây ?Quan sát bốn phương tám hướng Cổ Viêm mở miệng tự hỏi.

Phía trước có một thành trì chúng ta tạm nghỉ ngơi vài ngày sau đó mới tính tiếp, huynh thấy thế nào ?Ngọc Nhi chỉ tay về hướng nam nơi có một kinh thành nhỏ mở miệng hỏi.

Vậy được, chúng ta tạm thời ở nơi đó một thời gian trước đã.

Tại kinh thành trước mặt nơi đây là một vùng đất khô cằn linh khí gần như không có khác hẳn những nơi khác tại trung đô mà họ từng qua, ít cây cỏ so với sa mạc không khác là bao nhưng khí hậu thì tốt hơn chút, không quá nóng đối với những người sống ở đây, còn đối với Cổ Viêm từ lâu đã miễn nhiễm với nhiệt độ, dù nóng hay lạnh đều có thể chịu đựng được, đây chính là lợi ích của Hỏa Thiên Sinh Linh Tinh và Băng Thiên Sinh Linh Tinh đem lại.

Kinh thành này được gọi là Bạch Dương thành, phía bên trong dân số cũng không quá đông đúc như ở các kinh thành khác hắn từng ở , nhưng tòa kiến trúc ở đây mang phong hướng kiến trúc cổ xưa bám rất nhiều bụi.

Trong một quán ăn nhỏ cả ba người đang ngồi nghỉ ngơi dùng ít điểm tâm nhẹ, Cổ Viêm mua được bản đồ tại Trung Đô cũng ít nhiều biết được một số thế lực tại đây.

Theo như bản đồ ghi chép lại trung đô chia làm 6 thế lực lớn : Qủy cốc, Long Tinh Các, Vân Huyền Các, Dược Phong Các, Khí Hồn Các, Thú Hồn Các ngoài ra còn có một số tông môn nhỏ lẻ khác không được đề cập tới.


Ngoài những thế lực hùng mạnh kia không thể không kể đến nhưng vương triều đế quốc góp phần tạo nên một trung đô phồn hoa , đế quốc Lan Hạc, Hỏa Thần, Cầm Long, Chúc Du những đế quốc này so với Bắc Hoàng Thánh Triều, Ngụy Hoàng Vương Triều và Sở Hoàng Vương về binh lực nhân tài diện tích đều mạnh hơn rất nhiều cũng khó trách bởi vì đây là Trung Đô nơi phồn hoa nhất của nhân tộc trong Phục Long Đại Lục.

Quỷ cốc tại Trung Đô cực kỳ thần bí do người quỷ tộc gài vào, người bình thường căn bản rất khó gặp người Qủy cốc, nhưng lãnh thổ chúng chiếm giữ gần một nửa so với tổng diện tích của Trung Đô mặc dù không có nhiều động tĩnh nhưng không thể không đề phòng.

Nhìn kỹ chưa, quỷ tộc bọn chúng vẫn đang có ý định xâm chiếm lãnh thổ của nhân tộc vậy mà huynh vẫn còn bênh vực chúng.

Ngọc Nhi chỉ tay vào bản đồ lớn giọng nói.

Chiếm được có một mảnh đất nhỏ có là gì so với toàn bộ đại lục, các ngươi đừng có quá keo kiệt, với lại ta nghe nói thời gian gần đây, quỷ tộc không có động tĩnh gì rất có thể chúng đã cải tà quy chính không làm chuyện xấu mà sống ẩn dật không phải chuyện tốt sao ?— QUẢNG CÁO —Cổ Viêm thản nhiên đáp lại.

"Hết nói nổi với huynh, không biết bây giờ huynh lấy thân phận của ma tộc hay nhân tộc đây ?"Ngọc Nhi lắc đầu than thở.

Tiểu nhị ra đây một chút, ta có chuyện muốn hỏi ngươi ?Nghe thấy âm thanh từ phía hắn truyền đến, một tên tiểu nhị đang hầu bàn dáng người cao gầy, hớt ha hớt hải chạy tới.

Khách quan không biết ta có thể giúp gì cho ngài ?Tiểu nhị thân thiện cười nói.

Mau nói cho ta biết ở trung đô phía nhân tộc thế lực nào mạnh nhất.

Cổ Viêm tay đặt mười viên trung phẩm linh thạch xuống bàn nhìn về phía tiểu nhị nghiêm túc nói.


Trông thấy phần thưởng trước mặt hai mắt gã tiểu nhị lóe sáng lên vui sướng, không do dự mở miệng nói.

Đại nhân ngài từ nơi khác đến có thể không biết, ngoại trừ quỷ tộc đang ẩn nấp chiếm giữ một vùng ở Trung Đô, thì thế lực mạnh nhất Vân Huyền Các đứng đầu cùng với bốn các còn lại hợp thành liên minh, đối phó với người của quỷ tộc, chỉ trong vòng 50 năm ngắn ngủi mà đã có thể chiếm một phần lãnh thổ mà quỷ tộc chiếm đóng, ta tin chắc không lâu sẽ có thể đuổi bọn chúng ra khỏi Trung Đô chúng ta.

Nhưng trên bản đồ rõ ràng ta thấy quỷ tộc chiếm một nửa của nhân tộc, không lẽ bản đồ này vẽ sai.

Nghe tiểu nhị nói, Cổ Viêm tò mò hỏi.

Đích thực bản đồ này đã cũ rồi, ngài mua ở đây chỉ toàn đồ cũ thông tin sẽ không chính xác, quỷ tộc bây giờ vị trí chiếm đóng chỉ còn một phần năm tổng diện tích của Trung Đô, 200 năm trước khi Huyết Ma Đế tấn cấp lên võ thần cảnh cùng Vân Dương võ thần quyết chiến một trận , cuối cùng tử trận cũng kể từ lúc đó thế lực ma giới ngày càng yếu đi, quỷ tộc cũng vậy mặc dù cố giữ trấn thủ lãnh địa mình chiếm giữ nhưng bị liên minh nhân tộc vây giết cuối cùng sau hàng trăm năm chống trả không chịu đựng được thêm không còn cách nào khác phải nhường lãnh thổ lại cho nhân tộc.

Tiểu nhị mỉm cười giải thích.

— QUẢNG CÁO —Tại sao nhân tộc đã chiếm lãnh địa sao không chiếm hết đuổi bọn quỷ tộc ra khỏi Trung Đô mà còn để lại cho chúng một phần lãnh địa nhỏ.

Cổ Viêm nghe không hiểu tò mò hỏi.

Chuyện này ta cũng không rõ chỉ biết vì muốn chiếm giữ một địa phương nhỏ ở Trung Đô không chỉ quỷ tộc ngay cả u minh tộc và vu tộc ở ma giới đồng sức hỗ trợ chúng, nếu chỉ đối phó với một mình quỷ tộc không khó nhưng nếu có thêm hai thế lực khác của ma giới xen vào sẽ khó hơn, Vân Dương võ thần đã rời đi vì thế nhân tộc cũng không tự tin khi đối đầu với toàn bộ thế lực ma giới.


Tiểu nhị thở dài đáp lại.

Nghe tiểu tử này nói Cổ Viêm dần hiểu ra mọi chuyện, nếu ngay cả u minh tộc và vu tộc tham gia chắc chắn tại Trung Đô có bí mật rất lớn nên họ mới chung sức cầm cự tại khu vực nhân tộc, chuyện này xem chỉ có thể đợi đến khi hỏi đám người cổ tộc mới biết rõ được.

Ta hỏi thêm một chuyện nữa, có phải Vân Gia cũng ở Trung Đô phải không ?Đúng vậy, mà thế lực Vân Gia chính là Vân Huyền Các, vì là hậu nhân của Vân Dương võ thần mà huyết mạch của họ là của võ thần nên tốc độ tu luyện nhanh kinh khủng, họ là trụ cột không thể thiếu của nhân tộc.

Cả một Vân Huyền Các đều là của Vân Gia sao, ngươi không đùa ta đấy chứ ?Cổ Viêm hai mắt mở to kinh ngạc hỏi lại.

Trước đây Vân Huyền Các, lấy tên là Lôi Huyền Các là một trong thế lực rất mạnh phò trợ Vân Dương võ thần tiêu diệt sự xâm lăng của ma giới, trong trận đại chiến năm đó tổn thất của họ nặng nhất , Vân Dương võ thần vì muốn trả ơn trước khi rời đi đã xác nhập gia tộc của mình với Lôi Huyền Các trở thành Vân Huyền Các nên đại đa số hậu nhân đều cư trú tại đây, ngoài ra vẫn có những đệ tử khác dựa vào thông qua tuyển chọn mà bước vào.

Tiểu nhị mở miệng giải thích.

" Nếu như lời tên tiểu nhị này nói là sự thật, vậy ta nên đến thăm hỏi Vân Huyền Các để xem hỏi thăm hậu nhân tên tiểu tử này mới được.

"Đại nhân ta đã trả lời xong những câu hỏi của ngài có phải ….

Trông bộ dạng hài lòng của Cổ Viêm, tên tiểu nhi trong lòng thâm vui sướng, hắn biết đã đến lúc được trả thưởng hậu hĩnh, nhỏ giọng cười nói.

Nhìn bộ mặt hám tiền của hắn, Cổ Viêm nhận ra ngay tên tiểu tử này muốn gì, đúng là có tiền mới làm phiền thiên hạ, nhưng lấy được của hắn đâu có dễ dàng như vậy.

— QUẢNG CÁO —Mười viên trung phẩm linh thạch này ta cho ngươi hết tất cả món ăn ngon ra đây cho ta, phòng trọ chuẩn bị sẵn cho ta một phòng lớn còn thừa đó là phần thưởng tặng cho ngươi.

Nghe thấy Cổ Viêm nói vậy, bộ mặt tên tiểu nhị trở lên méo mó lại lúc này hắn không thể cười được bởi lẽ chỉ riêng bữa ăn thịnh soạn cũng đã đến năm viên trung phẩm linh thạch, thuê phòng cũng gần 6 viên tính ra đây là lỗ chứ không được lời.


Sao vậy, còn chê ít sao, lão tử đến đây mở quán cho ngươi, ngươi nên cảm thấy may mắn, nếu không thích ta đi tìm quán ăn khác.

Cổ Viêm trừng mắt lớn tiếng quát.

Không có, không có, chỗ này đủ dư rồi xin ngài đợi ở đây một chút, chúng ta sẽ đem hết món ngon ra cho ngài.

Tiểu nhị gượng cười nói, sau đó cúng kính cảm tạ mà rời đi , trên miệng không quên lẩm bẩm " khốn khiếp, cả đời ta chưa từng gặp loại keo kiệt đến vậy, hôm nay thật quá xui".

Huynh thật muốn đến Vân Huyền Các thật sao ?Ngọc Nhi mở miệng khẽ hỏi.

Tại sao không, nghe nói bọn chúng sở hữu huyết mạch của tên tiểu tử thối đó , ta muốn xem thử thực lực bọn chúng đến đâu.

Cổ Viêm cười phấn khích nói.

Vài phút sau tiểu nhị mang ra rất nhiều đồ ăn ngon và lạ mà Cổ Viêm chưa tửng thấy, có lẽ đây là đặc sản chỉ khu vực này với có, trông thấy Cổ Viêm ăn ngon vậy hai nàng chỉ biết cười khổ, đối với hắn mà nói làm gì thì làm nhưng trước hết phải lấp đầy cái bụng trước, hắn là một kẻ phàm ăn.

Hầu hết thức ăn tại đây nguyên liệu đều được mang từ các thành khác mà vào nếu chỉ dựa vào vùng đất khô cằn như Thiên Dương thành đây chắc sẽ không thể mang được món nào ngon ra tiếp đãi hắn, vậy mà hôm nay tên tiểu nhị này gặp phải một tên keo kiệt như Cổ Viêm, chỉ mười trung phẩm linh thạch gọi hết tất cả món ngon trong quán đã là quá lỗ rồi nay còn tính thêm cả tiền phòng vào làm một, làm ăn với tiểu tử này thật lỗ vốn.

Nhưng cũng chẳng còn cách nào khác Cổ Viêm là cường giả có sức mạnh thì ắt có quyền làm phiền thiên hạ, còn tên tiểu nhị kia chỉ là một tên dân đen thấp cổ bé họng, kể cả Cổ Viêm có ăn quỵt không trả một đồng nào cho hắn, hắn cũng chỉ biết cười mà gật đầu làm theo, nếu không sẽ làm vị cường giả kia nổi điên, phá quán là chuyện nhỏ mất mạng mới là chuyện lớn.

.