Thế Giới thứ nhất: Hiện đại.
Nhâm Thạch bị một lực đạo vô hình nào đó, hút vào một thân thể, chân thật đến nỗi, vừa mới được sống lại, coi như là thế, Nhâm Thạch cảm nhận toàn thân ê ẩm, nhức nhối, cơn đau tập trung về phía cẳng chân hình như bị tê liệt, phế luôn rồi.
Nhâm Thạch hít vào ngụm khí lạnh, sắc mặt giảm còn âm độ, mắt nhìn xung quanh, cậu đang ngồi trên giường nhỏ còn là giường hai tầng, một phòng có rất nhiều giường hai tầng, phong cảnh rất giống trong quân đội, mà trong phòng duy chỉ có một mình cậu.
Nhâm Thạch nhìn xuống miếng cao dán trên tay, cái chân chi chít vết bầm, thế quái nào mà vừa đến đã thấy đau như vậy.
Nhâm Thạch vừa nhìn khung cảnh xa lạ vừa lâm vào trầm tư, âm thanh máy móc trong trí não lại vang lên
【 Xin mời kí chủ đọc nội dung của thế giới này 】
Âm thanh đó vừa dứt, một chuỗi số liệu dài hiện lên ngay trong đầu Nhâm Thạch.
Nguyên chủ tên là Lý Vương Lâm là con cả của tập đoàn XX, ăn chơi lêu lỏng, hút cần, nghiện ma túy,... Nói chung không gì là không có, mới được ra trại cai nghiện về, ba mẹ hắn không muốn Lý Vương Lâm bước vào con đường cũ nên đã tống hắn vào quân đội, với mong muốn cải thiện toàn diện con người Lý Vương Lâm trở công dân có ích cho xã hội, để trở về quản lý công ty nhà hắn.
Tuy nhiên tâm nguyện của ba mẹ hắn đã không thể không thành mà còn gián tiếp hại chết Lý Vương Lâm
Lý Vương Lâm trời sinh tính nết kiêu ngạo nhìn trời bằng vung,mới vào quân đội đã chọc điên không ít người.
Lích cũ ăn hiếp lính mới, trước kia Lý Vương Lâm chơi đua xe mạo hiểm không may bị tai nạn, phải phẫu thuật mới vớt được cái mạng, nhưng di chứng thì vẫn còn đó chính là cái não của hắn, bọn hắn hẹn Lý Vương Lâm ra ngoài vườn và cứ thế, hắn đã từ bỏ cõi trần chỉ vì lên cơn đau não, giật mấy dây thần kinh gì đó khiến Lý Vương Lâm chết tươi.
Mà đâu nghiệt ngã nhất là Tào Quang Thương cũng là nam chính của thế giới này, thấy Lý Vương Lâm bị đánh đến hấp hối mà vẫn ngoảnh mặt làm ngơ, nếu lúc đó hắn can ngăn hay gọi người tới thì có lẽ Lý Vương Lâm sẽ không chết.
Không ai nghĩ là Lý Vương Lâm sẽ chết nên...
Ba mẹ Lý Vương Lâm cứ nghĩ vào đó hắn sẽ tu tâm dưỡng tính mới làm giả giấy tờ bệnh tình của hắn.
Nữ chính của thế giới này chính là cô y tá trực ở quân đội vừa xinh đẹp vừa giỏi giang, tên là Lam Thần, khiến mọi đàn ông cứ đến giờ nghĩ giải lao, là giả bệnh để được cô chữa.
Tào Quang Thương thích thầm nữ chính đã được một năm, nữ chính cũng có ý với nam chính nên đã hẹn non thề biển rằng khi Tào Quang Thương ra quân nàng sẽ từ chức theo, cùng tình nhân răng long đầu bạc...
"..."
Thật sự Lý Vương Lâm là một nhân vật qua đường mờ nhạt không hơn không kém.
Khi đọc xong nội dung này Nhâm Thạch nghĩ.
Hừ! Muốn ông đây phải quỳ liếm chân nam chính, mà hắn chính là người mắt thấy mà coi như không thấy, gây ra cái chết cho Lý Vương Lâm.
Nằm mơ đi!
Được lắm! Hệ thống mày được lắm, Nhâm Thạch là người có thù tất báo mà thù này giống y sì kiếp trước của cậu, trả được mối thù này xem như trả luôn cho kiếp trước của cậu vậy.
Nhâm Thạch ánh mắt trở nên sắc bén, đưa tay dán miếng cao xuống, lết thân thể nhức nhối tới tolet tìm gương.
Phải việc đầu tiên Nhâm Thạch muốn làm là nhìn rõ gương mặt mới của mình, không hiểu sao Nhâm Thạch vừa đi vừa cảm thấy rạo rực.
Cậu thiếu gia trẻ tuổi này chắc chắn gương mặt... Nhâm Thạch chưa nói hết lời đã tìm được gương nhìn vào...
"..."
Cậu muốn chửi chề nữa rồi, thế lý nào lại như đúc khuôn mặt kiếp trước của cậu, mắt một mí được cái là to, chứ bé tin hin là đủ để cậu hận cuộc đời này.
Thế quái nào cậu phải mang khuôn mặt này suốt hai kiếp, Nhâm Thạch còn mơ gương mặt mới của cậu sẽ đẹp trai lai láng, rạng ngời khí sắc, khuôn mặt xấu đau đớn kiếp trước của cậu đã đủ lắm rồi.
Nói vậy thôi chứ nhìn cũng vẫn đẹp trai, Nhâm Thạch tiếc nuối chấp nhận sự thật, nở ra nụ cười hoàn mỹ nhiều góc chết...
Chưa định hình được thì từ phía sau vang lên tiếng nói lớn không kiêng dè gì, ý tứ châm biếm đến rõ ràng.
"Ai đây? Trốn buổi trồng rau thì ra là ở đây? Mày tưởng mày giả bệnh là có thể được nghĩ ngơi à, trong khi bọn tao phải đội nắng trồng rau, con mẹ nó mày thì mát mẻ ở đây?"
Thằng còn lại vừa rửa tay vừa cười nhạo.
Nhâm Thạch cũng chẳng muốn phí lời với bọn hắn, lập tức cà nhắc bước đi, vai cậu đột nhiên đụng phải một người, theo thói quen Nhâm Thạch mở miệng xin lỗi trước, lại không thấy người nọ đáp lễ, Nhâm Thạch mới thấy lạ, nhìn lên thì toàn thân lập tức chấn động mạnh.
"..."
Liền nhìn thấy người đàn ông cao gần mét chín, hơn cậu nữa cái đầu, quân phục lính rằn ri màu xanh, quần hơi bó sát vào người hiện ra đôi chân thẳng tắp ấy, tóc đầu đinh nhỏ xíu cũng không làm lu mờ nỗi ngũ quan tinh xảo của hắn, sườn mặt góc cạnh, ánh mắt hắn khép hờ, hai tay thong thả bỏ vào quần cần bao nhiêu phong độ có phong độ, và quan trọng là đang nhìn Nhâm Thạch bằng cặp mắt người lạ, bên trong chỉ toàn là lãnh ý.
Nhưng...
Hệ thống lừa tình, gương mặt này có chết cậu cũng không quên, thật sự tâm trạng chùm xuống như dẫm phải cứt, thối vô cùng, con mẹ nó! thằng nhãi ranh Khâu Duẫn não bị úng nước, gương mặt anh tuấn rạng ngời khiến ai cũng ganh tỵ lại đường đường chính chính xuất hiện ở đây?
Chết tiệt, hình như hắn ta còn là nam chính của thế giới này, bây giờ cậu chắc chắn hệ thống đang đùa giỡn với cậu, làm vậy có vui không?
Chỉ là gương mặt giống nhau thôi đúng không?
Nhâm Thạch đang có ý định xông lên giết người nhưng cậu phải kiềm chế lại, cả người run lên bần bật, để lại ánh mắt đen thui u ám rét lạnh xoay người bỏ đi.
Tào Quang Thương sửng sốt một chút, người nọ cũng có lúc cuối đầu xuống xin lỗi sao? Sau đó lại nhìn hắn như muốn ăn tươi nuốt sống, ánh mắt này của cậu thật sự rất khủng bố?
Hiện tại hắn cũng không nghĩ nhiều, chắc cậu ta sợ bọn đồng bạn của hắn ăn hiếp nên mới hạ mình như vậy, trong mắt hắn chỉ còn lại không quan tâm.
"Hey! Cái thằng kiêu ngạo đó não bị úng à?"
Tào Quang Thương lấy tay kéo dây kéo móc chim chích bông trong quần ra vừa xả vừa nói: "Tao không biết"
Nhâm Thạch đã xin nghỉ hai buổi rồi nên hôm nay không thể xin nghỉ được nữa, sáng nay có buổi luyện tập thân thể, cậu có hai năm làm lính, nên mấy cái chạy nhảy này không là gì với cậu nhưng bây giờ lại có thêm một gánh nặng, chính là cái chân bầm tím, lết còn không nổi huống chi là chạy 10km, cái này chính là muốn lấy mạng cậu.
_________