Hành Trình Của Nhân Vật Phụ

Chương 63: kẻ thù truyền kiếp.




Đỡ lấy đòn đánh của Ren,Masaru từ từ đứng thẳng dậy,trên tay cậu là cây song đao dạng omega.

Đối diện với cậu là Ren. Cậu ta có vẻ mặt hơi khác. Tóc cậu ta chuyển thành màu đen. Hào quang xung quanh cậu ta là một màu đen nghịt và cũng như Masaru,trên tay cậu ta là một cây kiếm dạng omega.

-chà chà...ta lại gặp nhau một lần nữa nhỉ? Masaru?-

Cất tiếng nói,giọng Ren như có gì đó ở thanh quản cậu,khiến cho giọng cậu trở nên trầm hơn. Gần như là có 2 giọng nói cùng một lúc.

-huh? Cậu bị sao vậy Ren?-

-ta không nói với ngươi,sinh vật hạ đẳng kia.-

Mana của hắn bỗng dâng cao,giọng hắn lại trầm xuống,đẩy lùi mọi người ra xa,khiến Masaru không thể cử động.

-cái....cái gì thế này???-

[cậu không lí lẽ được với hắn ta đâu.]

  Một giọng nói vang lên trong đầu cậu. Tiếp theo.người cậu đượ bao phủ trong một lớp mana với hào quang chói loá,ngang bằng với cái mà Ren đang phát ra.

-cái gì thế này?-

[phải làm vậy thôi. Cậu và ta sẽ đấu với hắn ngay tại đây. Ai thắng sẽ có mảnh ghép cuối cùng. Ai thua sẽ làm mana form mãi mãi]

-uhm...uhm!-

Nắm chắc hai thanh đao,cậu thủ thế và cẩn trọng quan sát đối thủ. Ekat Em(tên cái kiếm) lại chọn cách tấn công dồn dập làm đối phương bối rối.

   Vừa lùi về sau,Masaru nhanh chóng đỡ hết tất cả những đường mà hắn đưa ra. Giáng một đòn mạnh dọc xuống,Mẩu dùng cả hai thanh mới đỡ được nó.

-uh...Ren!!!! Ren!!! Cậu còn trong đó không???-

Không để cậu nói hết câu,hắn cúi xuống, xoay người tung ra một cú xoạc chân,đồng thời khi Masaru ở trên không,hắn tung cước bằng chân còn lại,gửi cậu bay ra tít xa cánh rừng.

-uh...khốn khiếp...-

Đứng dậy từ từ với vết thương ở bụng gây ra bởi cú đá như trời giáng của Ren.

[cậu không thể lý lẽ được với hắn đâu. Cậu phải đánh bại hắn.]

-nhưng....hắn là bạn tô...-

-nhìn đi đâu đấy?!?-

Khi Masaru đang mải nói chuyện với Natsumi,tên kia nhanh chóng bắt lấy cơ hội,tiến lên đấm thẳng vào mặt cậu.

Vầng hào quang tụ lại ở cú đấm,tạo thành lá chắn giúp cậu không bị gãy cổ. Nhưng nó không giúp cậu bám trụ lấy mặt đất.

Do đó,cậu bay lại chôc ban đầu. Ren tận dụng cơ hội,hắn biến mất rồi xuất hiện trước mặt Masaru,giơ thanh kiếm lên trước người,đợi Masaru đâm vào nó.

Thấy thanh kiếm trước mặt lao về phía mình,cậu nhanh chóng lấy hai thanh song đao cắm thẳng xuống mặt đất,lấy chân quoặp lấy thanh kiếm.

Rút thanh kiếm ra,hắn đâm thẳng nó xuống đất. Masaru nhanh chóng lăn sang bên,đạp bay cây kiếm,cho một cước vào mặt Ren.

-dừng lại đi...Ren!-

-đừng có mà Ren này Ren nọ ở đây! Ta là Ekat Em. Nỗi khiếp sợ của biết bao sinh vật trên thế giới này. Khi ta lấy lại được sức mạnh vốn có thì các ngươi chỉ là hạt bụi thôi.-

Hắn nói thế rồi giơ tay lên không trung.

-cẩn thận!-

Quay lại,cậu thấy thanh kiếm vừa nãy lao thẳng đến cậu. Nhưng...nó dừng lại khi nó chạm đến ngực cậu....

-Suya...ma.....-

-uh....M...Mas..a...r...-

Suyama....người bạn của cậu...vừa mới đỡ thanh kiếm hộ cậu...thanh kiếm cắp xuyên qua người cô,máu của cô dần bị bốc hơi cấp tốc do thanh kiếm.

Rồi nó bay dần ra,khiến Suyama đau đớn tột độ,không nói lên lời. Giây phút thanh kiếm rời ra rồi bay đến chỗ Ren,cô đổ gục ngay lập tức.

-Suy...suyama!! Đừng mà!! Tớ xin cậu!! Cố lên!!

-....Ma....sa....-

Nở một nụ cười khốn khổ,cô ngất đi.

"Giết em đi....onii-chan..." câu nói đó một lần nữa hiện hữu trong đầu cậu,khiến cậu bị dằn vặt không dứt. Rồi từ từ,nỗi đau khổ chuyển thành căm thù...

Mana cậu tăng cao...cao hơn tất cả những gì bất kì ai từng thấy. Bên cạnh cái hào quang sáng chói đó,trong cùng lại là một màu đen đục khó coi.

Bao bọc mình trong bộ giáp. Biểu tượng trước ngực cậu biến thành hình đầu lâu với hai chiếc xương bắt chéo.

-phải thế này chứ!!!-

Vui vẻ cười khi Masaru tiến về phía hắn,hai người đọ sức với nhau. Masaru cùng sự căm thù tột độ với tên kia đang nở nộ cười phấn khích.

-chỉ có thế thôi sao?-

Hắn cười khi mình đang dần dần đẩy lùi được Masaru.

-guh!!-

Bị chọc tức,bộ giáp trên người cậu mọc ra những chiếc trụ,cắm sâu xuống mặt đất. Rồi nó dần giãn nở ra,thành một bộ giáp đầy cơ bắp và gân guốc.

-huh! Đúng là một sinh vật ngu ngốc hạ đẳng.-

Cười vào mặt Masaru,hắn ta dồn lực vào thêm,khiến cây kiếm gim sâu vào trong thanh đao,cuốc cùng là sẻ nó làm đôi,cắt vào bộ giáp.

-huh?!?-

Mỉm cười toại nguyện khi thắng được Masaru,hắn rút cây kiếm ra...nhưng nó không chịu ra. Nó găm chặt vào những thớ cơ bắp của bộ giáp,khiến hắn không tài nào rút kiếm ra được.

-cái...cái gì thế này?!?-

Bỗng dưng hào quang của cậu còn tăng lên gấp nhiều lần nữa. Triệu hồi trên tay một thanh đao,cậu bổ xuống người hắn. May hắn né được vì nếu không,hắn sẽ bị chẻ làm đôi giống ngọn núi ở xa kia.

-....cái...cái sức mạnh quỷ quái gì thế này?!?-

Bị choáng ngợp bởi sức mạnh của Masaru,hắn không để ý và ăn trọn cú đấm với toàn bộ sức mạnh của Masaru. Cú đấm tạo một chiếc hố sâu 10m và bán kính 15m trên mặt đất.

Cây cối xung quanh cũng bay đi hết cùng bóng dáng tên kia. Dù ở gần,mọi người trứng kiến vẫn phần nào đó ổn do bộ giáp của cậu đã che trở. Cả Suyama cũng đang được sơ cứu bởi những người lính và mạo hiểm giả.

Biến nhỏ lại,Masaru chạy đến bên cạnh Suyama. Nhưng thanh kiếm bỗng lao ra trước mặt Masaru. Chỉ cần thêm một chút là mặt cậu đã bị cắt làm đôi.

-ta chưa xong với mi đâu,tên khốn!!!-

-tch...-