Hành Trình Của Nhân Vật Phụ

Chương 29: cuộc chiến.




-mana form!-gọi tên chiêu thức của mình,trên tay cậu hiện lên thanh song đao với hào quang rực rỡ,khác hẳn khi nãy.

-này này,linh kiếm của cậu ta thay đổi kìa.-

-thật hả? Không thể tin được.-

-thật đó. Hồi đầu năm tôi cũng thấy rồi. Khi cậu ta đấu với Youko-sensei,hào quang của linh kiếm thay đổi từ delta lên tận Beta đó. Hình như dạng kiếm cũng thay đổi.-

   Những tiếng rì rầm xung quanh trận đấu cứ thế tiếp diễn. Trong sân tập,không khí trở nên cực kỳ căng thẳng. Shiro và Masaru đều thủ thế nhưng không một ai làm gì cả.

   Nhưng với những con mắt kỳ cựu,họ thật ra đang trao đổi cả ngàn chiêu thức. Tất nhiên là trong tưởng tượng. Họ hình dung ra những chiêu thức tỷ mỉ. Thậm chí còn xác định chính xác đối phương sẽ làm gì tiếp theo.

   Và sau khi nó diễn ra một lúc, bọn họ đột ngột lao thẳng vào nhau,không ai bảo ai. Hai linh kiếm va vào nhau,tạo ra những tia lửa dọc thanh kiếm.

   Cậu chếch đầu kiếm sang trái,làm lệch tâm trụ của Shiro,làm cô đổ nhào về phía trước. Lợi dụng điều đó,cậu huých cô với khuỷ tay.

   Trước khi kịp làm điều đó,Shiro đã nhanh chóng đạp vào vai cậu với đôi chân cong ra trước. Sau đó,cô vỗ tay mạnh vào trước mặt Masaru,làm cậu chóng rồi bị đẩy lùi.

   Rút thanh kiếm cắm trên mặt đất,cô đâm thẳng nó về phía Masaru. Cậu đỡ cây kiếm bằng cách chập hai tay lại nhau. Ngẩng mặt lên,có thể thấy cậu đã cắn lưỡi mình để khỏi bị choáng.

   Nắm lấy cổ tay Shiro,cậu đạp chân cô rồi vật về đằng trước với tất cả sức lực. Shiro bị đập toàn thân xuống sân,tạo ra một cú sốc khá đau.

   Không cho phép bản thân gục ngã,cô lấy hai chân đạp vào mặt Masaru,khiến cậu phải bỏ cánh tay đang giữ lấy cô rồi đứng phắt dậy.

   Giơ tay lên trước mặt cậu,cô triệu hồi thanh kiếm đang ở ngay sau Masaru. Nó di chuyển rồi hướng thẳng đến cậu.

   Triệu hồi một thanh đao,cậu chém bay lưỡi kiếm sau lưng mình,khiến nó chỉnh lại quỹ đạo vào tránh xa cậu. Triệu hồi nốt thanh còn lại,cậu phóng lên không trung.

   Shiro cũng nhảy về phía Masaru để lấy thanh kiếm. Cầm chắc nó trong tay,cô đọ kiếm với Masaru trên không trung.

   Áp lực gió làm tấm khiên ma thuật phình to ra nhưng quả bóng bay rồi nhanh chóng liền lại.

   Nhìn có vẻ như hai người đang ngang bằng nhưng Masaru đang bị thất thế trước sức mạnh của Shiro. Cậu nhanh chóng bị hất trở lại mặt đất.

-còn 10 phút nữa!-trọng tài hét lên.

-tch...mở chốt.-cậu dùng đến con bài tẩy của mình.-

-tớ không thua đâu. Cat sence.-cô cũng dùng co át chủ bài.

Hào quang Shiro bỗng chuyển sang trắng hết. Trắng một cách tinh khiết. Masaru bao bọc mình trong sét,cả hai biến thành những vệt mờ.

Có thể thấy vệt sáng và xanh lướt qua một cách thần sầu trước mắt mọi người. Một số giáo viên còn bất ngờ trước tốc độ của hai người. Bọn họ cứ thế trao đổi kiếm.

Cứ mỗi lần va chạm,chiếc vòng ma thuật lại bị bóp méo theo nhiều hướng khác nhau. Các đợt va chạm ngày càng nhiều và ngày càng mạnh mẽ.

Đến nước này,ngay cả những học sinh năm 2 và năm 3 cũng thấy ấn tượng. Bọn họ không có vẻ gì là mệt mỏi. Thậm chí còn ngày càng sung sức hơn.

Trong đợt va chạm cuối,họ lao vào với tất cả sức mạnh,lướt qua nhau trong nháy mắt. Khoảnh khắc đó,tấm lưới vỡ vụn. Hai người họ đứng quay lưng với nhau,không ai cử động.

Linh kiếm của Shiro tan biến...cô gục xuống trước sự ngỡ ngàng của nhiều người đứng xem.

-người...người chiến thắng là....-

Ngay giây phút đó,lồng ngực Masaru bắn ra hàng đống máu,cậu gục xuống. Cây linh kiếm của cậu cũng tan biến vào hư vô.

Và sau trận đấu này,họ thật sự có thể thấy sức mạnh của những người năm nhất. Thật tiếc là cả hai đã bị loại do trận đấu hoà.

~~~~~

Sau trận đấu,Masaru tỉnh dậy với tấm lưng trần,được quấn băng quanh vùng ngực. Nó không che đi được những thớ cơ rắn chắc của cậu. Và dựa vào số lượng máu cô y tá đang lau khỏi mũi mình thì việc này khá là khó.

Nhìn xung quanh,cậu thấy Shiro cũng vừa mới tỉnh dậy và nhận thấy cậu. Coi vẫy tay với cậu. Shiro đã trở lại với bản thân thường ngày.

Đứng dậy khỏi giường của mình,cô nhanh nhảu chạy đến chỗ Masaru,hỏi thăm cậu. Cô cố gắng để không nói về trận đấu trước đó. Tuy vậy,Masaru cần phải biết.

-vậy...trận đấu này...ai thắng?-

-...việc này....-

-là một trận hoà.-Youko-sensei nói với họ khi vừa bước vào cửa.

-hử? Vậy có nghĩa là...-

-là cả hai cô cậu đều bị loại. Cô cậu có thể ở lại vài ngày để thu xếp hành lí và chuyển sang trường khác.-

-quả nhiên là vậy à...-

Masaru đã lường trước được điều này còn trước cả khi trận đấu diễn ra. Shiro tuy nhõng nhẽo nhưng không hề yếu chút nào và cậu biết điều đó. So với bản thân cậu,Shiro như là ánh sáng giúp cậu tránh xa những cám dỗ.

Cậu nghi ngờ khả năng mình có thể thắng được cô nàng. Vì lẽ đó,cậu không bất ngờ khi biết mình bị đuổi. Mà có khi cậu còn chuẩn bị sẵn tinh thần rồi.

-Masaru-san...tớ xin lỗi.-

-cậu không phải xin lỗi. Dù gì thì tớ cũng đã được cậu thức tỉnh trong trận đấu. Vì lẽ đó,tớ nên cảm ơn cậu vì đã cho tớ một trận đấu để đời.-

-vậy thì ta sẽ để cô cậu tâm sự ít lâu. Ta còn cả đống trận đấu cần giải quyết nữa.-

Sau khi Youko-sensei đi ra khỏi,họ quyết định sẽ đi qua bên năm 2 để xem Yukichika thi đấu. Trên đường,họ nhận được rất nhiều sự chú ý.

Cả trai lẫn gái đều chầm chồ khen ngợi,ngưỡng mộ họ. Họ là những gương mặt tiêu biểu nhất trong số những học sinh.

Họ không để ý đến điều đó mấy vì với họ,chuyện này khá là bình thường và không có gì đáng để chú ý.

Ngay cả khi sang năm hai,họ cũng đượ để ý bởi rất nhiều người. Họ được biết đến như miêu nữ mạnh mẽ và highelf bất tử.

Họ cũng không quá khó khăn để tìm được Yukichika vì cô thường được rất nhiều người để ý. Chỉ cần tìm chỗ nào tụ đông người nhất thôi.

-Yuki-nee,chào buổi chiều.-

-ah,Ma-kun,Shiro-san chào buổi chiều. Trận đấu đó hay lắm. Chị chia buồn với hai đứa nhá.-

-à...vâng. Cảm ơn chị. Vậy chị đã đấu chưa?-

-chị chưa. Xong màn này mới đến lượt chị. Có gì sao?-

-à không. Chủ là em muốn chúc chị chiến thắng đối thủ thôi.-

-vậy à? Cảm ơn nha. Chị sẽ không thua bất kỳ ai cả.-cô vui sướng khi được Masaru chúc.

Sau một hồi tán gẫu,cuối cùng cũng đến lượt cô. Cô đấu với một học sinh cùng lớp. Nhưng hôm nay cô ấy trông hơi khác.

Sau tiếng chuông bắt đầu,Yukichika đã thủ thế sẵn. Còn cô ta thì...không hề cử động. Cứ cúi gằm mặt xuống với hai tay thõng như gãy.

Mái tóc che đi toàn bộ khuôn mặt,nhìn thấy là sợ. Thường ngày,cô nàng này vô cùng hoạt bát,hoà đồng. Vì thế nên cách hành xử của cô hôm nay không ngừng làm Yukichika tò mò.

Tiến lại gần,cô lay người cô nàng...không phản ứng.

-này...cậu sao vậy? Có khoẻ không?-

-...-

-thưa trọng tài,có vẻ như cô ấy thấy không khoẻ ạ.-

-mục tiêu là hạ đối thủ. Không nói gì hơn.-

-...này...này?!?-cô hỏi.

-...-

-...tch...tôi không biết bạn đang làm gì nhưng...xin lỗi.-

Cô giơ nắm đấm,vung thẳng về phía cô nàng đang không phản ứng. Nhưng mọi chuyện không dễ như thế. Cô ta nắm chặt lấy tay Yukichika.

-cái?-bị bất ngờ bởi sức nắm lực sĩ của cô,Yukichika bỏ hết phòng thủ của mình.

Vả Yukichika một phát,cô bay ra tận bên kia vòng lưới rồi ngã xuống đất. Nhìn lên,cô bị sốc bởi ánh mắt đỏ choét đang nhìn mình.

-...quỷ tộc...-