Hành Trình Của Nhân Vật Phụ

Chương 10: 16 tuổi.




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Thời gian cứ thế trôi qua. Mới vậy mà đã 11 mùa xuân nữa trôi qua kể từ ngày cậu gặp mặt hai cô gái miêu tộc. Từ đó đến giờ,trình độ của cậu đã tăng vượt bậc.
______________________________________

Status:

-tên:Masaru Masamune

-chủng tộc:highelf

-trạng thái:bình thường

-tuổi:16

-level:18

-HP:2450/2450

-MP:15000/15000

-STR:1250

-DEF:1520

-AGI:960

-MAT:3000

-MAD:3470

-INT:210

-SPD:1357

-LUK:30

#########

Skills:

-thông thạo võ thuật(6/10)

-phân tích ma pháp(10/10)

-suy nghĩ thần tốc(10/10)

-reborn(-/-)

-kiên cố(-/-)

-auto(10/10)

-hoả cao cấp(3/10)

-thủy trung cấp(4/10)

-lôi trung cấp(6/10)

-mộc trung cấp(5/10)

-thổ trung cấp(5/10)

-kim trung cấp(2/10)

-quang trung cấp(3/10)

-hắc trung cấp(5/10)

-hồi MP cao cấp(2/10)

-hồi HP huyền thoại(1/10)

-kiểm soát ma pháp(2/10)

Danh hiệu:

<nhân vật phụ><lưu manh đội lốt thư sinh><người được chuyển sinh><cá thể đặc biệt><người đùa với tử thần><thiên tài>
______________________________________

Như thế,ta thấy được sự cố gắng của cậu đã được đền đáp. Sau khi {học tập thần tốc} mất đi vào sinh nhật cậu,cậu đã phải cố gắng gấp 3-4 lần lúc trước để đạt được tiến độ như hiện giờ.

Tuy rằng {học tập thần tốc} đã mất nhưng với {suy nghĩ thần tốc} cậu vẫn có thể luyện tập ngày và đêm mà không cần phải...luyện tập ngày và đêm. Câu cứ để nó đó,để nó tự cày cấp cho cậu. Với việc đó,cậu đã cải thiện các chiêu của mình mạnh hơn nữa.

-reborn(-/-):là chiêu nâng cấp của {hồi sinh} khi đạt được hành động nhất định (chết hơn 50 lần) có tác dụng y nguyên. Tuy nhiên,khi hồi sinh sẽ học được chiêu đã giết mình.

-kiên cố(-/-):là bản update của cận chiến mode. Có tính năng như cũ. Sức mạnh tăng tỷ lệ nghịch với số mana trữ trong cơ thể. 1% mana mất=20% chỉ số vật lý tăng. Có thể điều chỉnh lượng mana của cơ thể.

-kiểm soát ma pháp(2/10):cho phép người dùng điều khiến ma pháp của đối thủ trong phạm vi 5m xung quanh cơ thể với điều kiện là chiêu phép,người sử dụng phải có mana nhiều hơn số mana được sử dụng để tạo ra phép đó. Không áp dụng với ma pháp chủ nhân không biết.

Ngoài ra,cậu có thể hồi 2000 HP/s và 20% MP/s và cậu đều đã ghi nhớ và sử dụng các ma pháp trung cấp của tất cả các nguyên tố. Cậu cũng đã biết dùng {storage}-một túi không gian đa chiều và có thể dịch chuyển một khoảng nhỏ. Tất cả đều do ma pháp phi nguyên tố.

Thân hình cậu vì đã trải qua những bài tập khắc nghiệt của cậu,trở nên nở nang và cứng rắn hơn chứ không béo bở như trong game. Khuôn mặt của cậu cũng đã vuông vắn,gan góc hơn xưa. Thật thì nhìn cậu khá điển trai. Y hệt như bản thân cậu kiếp trước.

Hơn nữa,vì không có gương hay không để ý đến ngoại hình của mình,cậu không bao giờ dành thời gian cho việc chăm chút tóc tai của mình....khiến cậu trở thành một tên ikemen tóc bạch kim vô cùng soái ca và ngầu lòi,khiến cả làng mê mẩn.

(Từa tựa như vậy mà là elf nha.)

Biết bao cô gái đã sa vào lưới tình của cậu. Kuro và Shiro cũng không ngoại lệ. Cô em gái thì khỏi nói,luôn luôn hướng về cậu. Còn cô chị bướng bỉnh hồi nhỏ,người từng chê cậu béo và từ chối cậu nay đã rơi vào lưới tình củ cậu,ngoan ngoãn đi theo,ăn nói nhỏ nhẹ với cậu.

(Shiro có hai màu mắt nha.)

(Kuro có 2 đuôi)

Hôm nay là ngày đặc biệt với cậu. Sinh nhật thứ 16 của cậu. Ngày này đánh dấu sự trưởng thành của cậu bằng cách đi săn. Và cũng là lúc cậu được vào học viện. Vì đã đi săn từ lâu,hôm nay cậu quyết định đi săn một loài khác. Loài kobold. Đó là một loài vật có mặt chó nhưng lại đi bằng 2 chân. Chúng rất nhanh nhẹn,khỏe mạnh và là đối thủ xứng tầm của những mạo hiểm giả rank B. Hơn nữa,điều cậu nhắm đến là con thủ lĩnh vì nó có rất nhiều chiêu độc và lạ. Cậu đang chuẩn bị cho cuộc đi săn của mình với vài người cùng làng,trạc tuổi cậu cũng đang chuẩn bị làm lễ trưởng thành.

-Masa-san! Cậu sẽ ổn chứ?-giọng một đứa con gái cất lên,đưa mắt cậu về phía giọng nói.

-Shiro...khỏe không?-nhìn thấy Shiro,cậu khẽ cười rồi chào lại cô.

-cậu sắp làm bài thi trưởng thành đúng không?-

-đúng rồi. Mà cậu cũng có phần thi trưởng thành đúng không?-

-ừm. Đúng rồi. Muốn biết không?-

-à thôi. Tớ chỉ quan tâm thôi. Cậu không muốn thì không phải nói đâu.-

-ơ....không chịu đâu. Nói có điiiiii-cô ấy nhõng nhẽo.

-haizz được rồi. Vậy phần thi đó là gì vậy?-

-bí mật. Không cho cậu biết đâu~~-cổ nói rồi lấy tay che miệng,chạy đi.

"Haizz hết nói nổi." cậu cười khổ. Dù đã chơi với nhau 11 năm nhưng cậu vẫn không thể hiểu tâm trạng của cô nàng.

-khổ nhỉ. Chúng tôi còn chưa có bồ mà cậu đã thân mật với một trong hai thánh nữ của miêu tộc rồi.-Jin,một cậu bạn mà cậu quen.

Thánh nữ của miêu tộc là cái tên họ gọi cho chị em nhà Kuro vì sự xinh đẹp và thần thánh của họ.

-có đâu. Chỉ vì hồi nhỏ chúng tôi hay chơi với nhau thôi. Làm gì có chuyện chúng tôi là một cặp. Vả lại,cô ấy cũng có người thích rồi. Đi quen tôi làm gì.-

Cậu luôn mường tượng ra khuôn mặt của mình trong lốt Masaru là một tên mập. Khi gầy đi,cậu cũng luôn giữ trong đầu cái khuôn mặt xấu xí đó và bảo nó là của mình. Thậm chí nếu ai đó lấy một tấm hình của lão già béo nào đó và đưa cho cậu,cậu cũng chả thèm nghi ngờ và nghĩ đó là cậu thật.

Về vấn đề chính,cậu sắp đi thực hiện nhiệm vụ trưởng thành của mình. Có vẻ cậu khá thích thú với điều này,dựa trên nụ cười nhẹ trên mặt cậu. Với người chỉ huy là Gin,cấp dưới của bố cậu,anh ta sẽ cho họ chỉ thị và cách săn mồi.

-được rồi. Xuất phát thôi.-anh ta nói.

-vâng!!-cả lũ hò reo.

Rồi họ khởi hành. Mỗi người đều mang áo giáp mỏng với những dây xích làm nối,một cây kiếm nhẹ,nhọn ở phần thân và một cây trượng để sử dụng phéo thuật. Bộ đồ của Masaru thì lạ nhất trong cả bọn. Nó không phát ra những tiếng leng keng của xích và cũng không chói lóa dưới ánh mặt trời. Đây là bộ đồ cậu chết dựa trên áo chống đạn của cảnh sát Nhật.

Cây kiếm của cậu không nhọn ở phần đầu mà thay vào đó là cả thân kiếm. Nó còn cong sang một bên theo hướng chuôi kiếm không ai biết cách sử dụng nó ngoài cậu vì nó là một thanh katana do chính cậu làm ra. Và vì thế,cậu đặt tên cho nó là Masamune theo cậu.

Đi theo mọi người,cậu nhìn ai cũng thấy rõ sự căng thẳng trong mắt họ. Ngoài Masaru,họ chưa bao giờ giết sinh vật nào mà chỉ mới được học lí thuyết. Trong đó,họ chỉ mới biết dùng ma pháp sơ cấp và vài ma pháp trung cấp. Là một cá thể đặc biệt,cậu đã được bố cho phép vào trong kho chứa,đọc hết những quyển grimory cổ nên cậu đã học được kha khá ma pháp trung cấp và có thể sử dụng vài ma pháp cao cấp.

   Vào được một đoạn,họ bắt gặp một con troll đi với hai con nhỏ đằng sau cùng một đàn gonlin. Số lượng chúng khá lớn và maya con troll. Có vẻ được trang bị vũ khí là một cái gậy gỗ,phình ra to ở phần đầu. Nó giống cái gậy bóng chày mà một vài tên cầm nó để đập cậu hồi ở trái đất.

-được rồi. Đây là mục tiêu của các cậu. Hãy cẩn thận niệm trú nhanh và giết chúng đi. Nên nhớ,loài elf có thể trạng rất yếu nên nếu có thể thì hãy tránh giao tiếp cận chiến nhá.-anh hướng dẫn.

-vâng!!-cả lũ đồng thanh rồi bắt đầu niệm các phép khác nhau.

   Sau khi niệm trú,họ bắt đầu hướng nó về phía đàn troll và goblin xấu số. *uỳnh*đoàng*bùm* một liên hoàn các tiếng kêu inh tai vang lên. Kèm theo đó là tiếng thét thê thảm của bọn quái vật.

   Sau một hồi,khói bụi tan đi,phô ra cảnh tượng máu me,ghê tởm của những giọt máu xanh lè văng ra khắp mọi nơi. Hai con troll nhỏ đã chết. Chỉ còn con troll đầu đần còn thoi thóp chưa chết được.

-được rồi. Đến lúc này,đừng lãng phí mana nữa và hãy lôi kiếm ra để kết thúc trận đấu. Đó là cách loài elf chúng ta đánh bại kẻ thù.-

-rõ!!-

   Họ lôi kiếm ra,để trước mặt và đi đên chỗ con troll một cách từ từ. Đến khi họ chuẩn bị đâm,con troll thét lên một tiếng,làm họ đâm trượt rồi ngã xuống. Nó đứng dậy,cầm cây gậy với tay trái của mình vì tay phải đã nát. Đôi mắt đục ngầu của nó hướng về phía những thanh niên rồi vung gậy.

   *bộp*uỳnh* một tiếng động lớn vang lên. Bọn họ chưa chết. Nhìn lên,họ thấy con troll đang quoằn quại trong đau đớn khi bị mất một tay. Cái tay cầm gậy của nó đã theo lực hút,rơi xuống đất,tạo ra một cái hố nhỏ ngay trước mặt những cậu lính mới.

   Đứng sau con troll,một cậu thanh niên cầm cây kiếm bằng một tay,vẩy vết máu xanh lục dính trên cây kiếm cong của mình. Đó chính là máu của con troll. Và cậu thanh niên chính là Masaru.

-cái gì?? Cận chiến ư?- anh hướng dẫn ngạc nhiên.

   Người elf được biết đến như những thiên tài về phép thuật. Hầu hết các loại phép có bây giờ đều là do elf tìm và phát triển ra. Đổi lại với điều đó,họ lại được coi là những cọng giá yếu ớt với cơ thể gầy guộc,không phù hợp để đánh cận chiến. Cơ thể họ chi có sức mạnh bằng một thiếu niên 16 tuổi. Một elf cận chiến chả khác nào đưa bazooka cho một thằng nhóc 3 tuổi.

-đến lượt tao.-không để ý đến mọi người đang trầm trồ,cậu ta chỉ lẳng lặng bước đến chỗ con troll đã phế hai tay,cầm chắc trên tay cây katana.

   Con troll không thèm đợi,xông lên với toàn lực,định cắn chết cậu. Masaru đồng thời xông lên,thực hiện {quick draw} cậu đọc được trong một cuốn sách hướng dẫn. Cây kiếm phát sáng,tiến lên với tốc độ thần tốc,để lại đằng sau là tia sáng mập mờ của cây kiếm.

   Một nốt nhạc,cả hai đã quay lưng về phía nhau. Vai Masaru bục ra,ứa máu ra ngoài. Con troll đã xoay sở để cắn cậu một phát. Phía con troll,đầu nó bắt đầu di chuyển về phía trước,rời khỏi cổ rồi rơi xuống đất theo quán tính. Theo sau là toàn bộ cơ thể nó. Trận đầu tiên ngon ơ.