Hành Trình Của D

Chương 6: 6: Thế Giới Song Song





Tôi: ”tưởng cái gì ông cũng biết chứ, thế này thì còn kém quá“.

CR đáp: ”nhìn mặt ta trông quan tâm đến mấy vấn đề đó không ?“.

H hỏi: ”thế học võ vẽ ở đâu vậy ông rồng ơi ?“.

CR: ”Ta gộp hết các loại võ công từ xa xưa đến này kể từ khi hành tinh này tạo nên rồi, ta đã cho vào 4 quyển sách, bao giờ đến lúc ta sẽ đưa cho các cậu“.

L hỏi: ”thế mỗi thằng 1 quyển à hay như nào vậy ?“.

CR đáp: ”mỗi người 1 quyển thôi“.

Tôi: ”thế quyển thứ 4 kia cho ai“.

CR: ”cho thành viên thứ 4 chứ cho ai, sẽ sớm gặp nhau thôi“.

L: ”chắc học xong mấy quyển đấy là xưng bá thế giới được rồi ấy nhỉ “.

H: ”chuẩn không cần chỉnh, và chúng ta sẽ là những người có siêu năng lực đầu tiên của thế giới, nghe có vẻ truất đấy“.


CR bỗng lên tiếng: “thực ra trước đây có một kẻ cũng được những viên đá sức mạnh chọn, nhưng hắn bị sức mạnh của viên đá Bóng Tối tha hóa nên ta đã phong ấn hắn lại rồi, nên các cậu không phải những người đầu tiên đâu“.

(giọng nói của CR bỗng trở nên nghiêm túc và căng thẳng hơn bao giờ hết).

Tôi ngớ người ra hỏi: ”cái viên đá Bóng Tối ấy cũng đang ở trong người tôi phải không, chỉ tôi cách tháo nó ra với, pls“.

CR: ”Cậu còn viên đá Ánh Sáng nữa mà, nó sẽ giữ cho cậu không bị tha hóa đâu, yên tâm đi“.

Tôi thắc mắc: ”vậy tại sao cái kẻ mà ông phong ấn kia lại bị tha hóa vậy ?“.

CR đáp: ”tại vì lòng tham của hắn quá lớn, đầu tiên chỉ là ham muốn về tiền bạc sau này lớn dần lên, hắn muốn thôn tính cả cái thế giới của các cậu nên ta mới phải ra tay“.

H: ”ô mai gót, thế hắn đã chết chưa thế“.

L: ”thấy bảo bị phong ấn nên chắc chưa die đâu“.

CR: ”đúng, hắn chưa chết, nhưng ta đã phong ấn hắn ở một không gian mà hắn không thể nào tìm được đường ra rồi“.

Tôi: ”thôi kệ mịa hắn đi, ông đưa chúng tôi đi luyện tập luôn đi, nhì nhằng tốn thời gian quá, tập nhanh nhanh xong còn dậy đi học nữa đấy“.

CR: ”đi luôn hả, vậy đi tầm bao lâu“.

H: ”đi tầm 30’ thôi xong về là được“.

L: ”ok thống nhất thế nhé, bắt đầu bước đầu tiên trong hành trình xưng bá thiên hạ nào“.

CR đưa chúng tôi đánh một không gian tự tay đã tạo ra, không gian này giống hệt với nơi mà chúng tôi đang sinh sống chỉ có điều là không có một bóng người hay sinh vật gì hết.

H: ”này, chỗ này không có ai hết cả à, liệu có ma không thế“.

CR đáp: ”yên tâm đi, không có ma quỷ gì hết ở đây đâu, cũng không có ai nữa cho nên các cậu cứ luyện tập đi nhé, bao giờ đến giờ học các cậu sẽ tỉnh giấc“.

Thế là chúng tôi bắt đầu lao vào luyện tập 1 cách rất có bài bản, hăng say, chăm chỉ, nhưng một hai ngày trôi qua ở trong giấc mơ, chúng tôi vẫn chưa tỉnh giấc, chúng tôi bắt đầu lo lắng tại sao không thấy mình tỉnh dậy, không biết có muộn giờ học không, trong cái không gian này không cái gì là không có như ở thế giới thực cả nên chúng tôi không lo chuyện ăn uống hay sinh hoạt mà chỉ lo sợ không tỉnh lại được, nghĩ việc phải sống trong 1 thế giới không có ai nữa thì thật là đáng sợ.

Thấm thoát 1 tuần trôi qua ở trong giấc mơ đó mà vẫn chưa thấy tỉnh, tôi suy nghĩ thật lâu rồi lên tiếng:“thôi xong, tại sự ngu người của thằng H nên anh em mình mới mắc kẹt ở đây lâu đến thế“.


H thắc mắc: ”WTF sao lại là tao nữa thế, con lợn gợi tình gì thế, giải thích hộ cái“.

Tôi đáp: ”mày có nhớ là con rồng nó bảo thời gian trong thế giới ảo này là một ngày bằng một phút ngoài đời thực không, tao nhớ lần trước mày bảo đi tầm 30 phút xong về đấy, hiểu chưa thằng ngáo ?“.

L: ”thế là còn kẹt ở đây 23 ngày nữa à, tranh thủ luyện một số kỹ năng, chiêu thức mới thôi, xong còn đi vào khách sạn với nhà hàng 5 sao tận hưởng nữa chứ“.

H hí hửng: ”ờ nhờ thế mà không nghĩ ra sớm, 23 ngày nữa tha hộ mà tập tành, múa may quay cuồng, quẩy lên nóc nhà các thứ các thứ luôn ý chứ“.

Tôi cười: ”xem ra thỉnh thoảng độ ngu người của mày cũng hay phết đấy, quẩy lên anh em, say oh yeahhhhhhhhhhh“.

Thế là chúng tôi tận hưởng chuỗi này còn lại trong cái thế giới ảo đó, đi đến những nơi mà chúng tôi chưa rõ trong thành phố của mình, tập luyện kỹ năng, chiêu thức, thể lực ngày một sắc bén hơn, còn tập xong thì quẩy lưng tưng bừng, ăn chơi mà không phải mất tiền, về muộn cũng không làm sao, không bị ai nhắc nhở gì cả, không phải dậy sớm đi học, phá hoại của công cũng không phải đền gì cả, tóm tại đây như 1 cái thiên đường thực sự vậy.

‘Sáng ăn thịt chó, tối lẩu dêVác xác đi ăn mấy nhà hàngLaptop , ai phôn toàn hàng khủngCuộc đời ảo mộng thế là sang".

Đến hôm thứ 29 , tức là còn một hôm nữa để nghịch trong cái thế giới ảo này, tôi bắt đầu suy nghĩ đến các kỹ năng của các tướng trong game LMHT (lol) rồi bảo với L và H:“chúng mày có nhớ CR nó bảo là có thể tự sáng tạo kỹ năng hay chiêu thức cho mình tùy theo thể loại của từng sức mạnh không ??”.

L: ”có, tao nhớ nó có nói thế“.

H: ”thế thì sao hả mày, mày lại có sáng kiến gì hay hay à“.

Tôi cười đáp: ”tất nhiên, sao anh em mình không thử tạo ra những chiêu thức giống với các tướng trong LMHT ý, anh em mình có thể tự tạo ra những kỹ năng hoặc chiêu thức tùy theo thể loại sức mạnh mà“.

L gật đầu thán phục: ”không thể tin được là mày nghĩ được ra cả cái trò đấy nữa đấy, toẹt vời vờ lờ“.


H: ”quất thôi còn chờ gì nữa, chỉ việc xong paste, mà lại còn nhiều chiêu hay nữa chứ, nhanh và luôn“.

Chúng tôi ngay lập tức chạy ra quán net trong cái thế giới ảo đó, và may thay nó vẫn hoạt động được chỉ có điều là ai cũng offline, nhưng không sao chúng tôi tìm các kỹ năng của các tướng thì cũng không cần gì nhiều, chỉ cần mạng thôi là quá đủ rồi.

Chúng tôi xem xét và học hỏi được rất nhiều kỹ năng của các tướng và rồi biến nó thành của mình.

Đêm ngày thứ 30 tức ngày cuối cùng ở thế giới ảo này, tôi bảo:“chắc là hết đêm nay tỉnh đây này“.

L: ”uh, chắc sẽ được CR đưa đến tiếp thôi, một thế giới thật kỳ diệu“.

H: ”tao thích thế giới này lắm, chỉ tiếc là không có ai thôi“.

Tôi: ”thôi ngủ đi, lần này tỉnh là đi học luôn đấy“.

Từ bé đến giờ, tôi chưa bao giờ được ngủ với hai thằng bạn thân của mình cả, dù chỉ là ngủ cùng nhau trong mơ nhưng tôi cũng thấy vui rồi lại còn tận 30 hôm nữa chứ, 30 hôm ăn chơi tưng bừng không một ai nhắc nhở hay trách mắng, thích làm gì thì làm, nhưng tôi nghĩ cũng nên về thế giới thực để gặp người thân và bạn bè, thầy cô rồi.

Và còn rất nhiều thứ khác rất đáng để mong chờ.

.