Hạnh Phúc Thời Mạt Thế

Chương 29-30: 29: Mẹ Con Cô Hai Vương Cực Phẩm - 30: Khuê Mật Tụ Hội




29: Mẹ Con Cô Hai Vương Cực Phẩm


Rốt cuộc xong rồi một bữa cơm.Khúc Nghệ ở phòng bếp vừa rửa chén vừa nghe chị hai Khúc oán giận, trong phòng liền truyền đến thanh âm Hàm Hàm khóc lớn.

Cô vội lau tay, chạy qua đi.

Liền thấy con trai cô đang ngồi ở trong phòng hai vợ chồng cô khóc lớn, anh trai chị gái hắn cũng ở đó, chị gái hắn đang dỗ hắn, anh trai hắn thì vẫn đứng ở phía trước Hàm Hàm, lấy tư thái bảo hộ cùng Lý Ngọc Kiểu giằng co.Cô vào phòng, bế Hàm Hàm lên, hỏi:- Làm sao vậy?Con trai cô chỉ lo khóc, vẫn là Vương thiến ở bên cạnh giải thích cho Khúc Nghệ biết là chuyện gì.- Dì nhỏ, là chị họ đến phòng của dì, lục ngăn ngăn tủ, Hàm Hàm thấy được, liền không cho chị ta lục, chị ta không nghe còn lấy ra quần áo của dì ra, muốn mặc, Hàm Hàm muốn đoạt lấy quần áo tới, chị ta liền đẩy Hàm Hàm một cái, Hàm Hàm không đứng vững liền ngã xuống mặt đất, có thể là bị ngã đau.

Là anh trai ở bảo hộ chúng cháu.Cô nghe Vương thiến nói xong, phổi đều tức đến đau.

Đôi mẹ con này cũng quá cực phẩm, đến nhà người khác làm khách, chưa được cho phép liền tự mình tiến vào phòng chủ nhân, lục đồ lấy đồ vật không tính, bị người khác phát hiện liền một chút đều không sợ hãi, còn ra tay đả thương người.

Hai mẹ con bà ta có phải thật sự coi mình là chủ nhà hay không.

Thật không tự coi mình là người ngoài a.Lý Ngọc Kiểu nhìn thấy cô tiến vào, thần sắc có một chút mất tự nhiên, nhưng một lát sau liền khôi phục bình thường.


Cô ta nghe được Vương thiến nói, đầu tiên là hung ác trừng mắt nhìn Vương thiến một cái, thấy Vương thiến bởi vì sợ hãi mà trốn đến phía sau Khúc Nghệ, liền thay đổi một chút sắc mặt, vẻ mặt đầy ý cười nhìn cô nói.- Chị Tiểu nghệ, chị đừng nghe Thiến Thiến nói bừa, em là đi ngang qua phòng của chị, nhìn đến bên trong quá loạn, liền nghĩ muốn giúp chị dọn dẹp một chút, ai biết vừa muốn đem quần áo cho vào trong ngăn tủ, Hàm Hàm liền vào, hiểu lầm em lục đồ, em liền giải thích cùng bọn họ, kết quả chúng không nghe em, liền muốn kéo em đi, trong quá trình lôi kéo, cũng không biết như thế nào, Hàm Hàm liền ngồi trên mặt đất khóc.

Chị Tiểu nghệ, em thật sự không phải cố ý, chị đừng hiểu lầm.Này đều là người nào a, cô tận lực giữ bình tĩnh đối nói với cô ta:- Cô Lý, cô cho rằng tôi mời khách ở nhà mình còn có thể làm cho trong nhà giống chuồng heo sao? Còn cần khách tới thu thập dùm sao? Tôi thật đúng là không biết tôi lại lười như vậy! Còn có, chiếu theo lời cô nói, là con trai tôi oan uổng cho cô, cố ý ngồi trên mặt đất khóc, hai đứa nhỏ khác cũng là vì giúp Hàm Hàm mới nói dối những lời oan uổng này đó cho cô? Cô Lý, cô cho rằng cô là ai a, đáng giá để con trai tôi vì oan uổng cô mà ngồi đến trên mặt đất khóc? Cô Lý, tôi không quen biết cô, nhưng tôi hiểu con trai tôi.Cô rất tức giận, cho nên nói chuyện cũng không lưu lại mặt mũi, loại người này, về sau cô cũng không có khả năng lui tới cùng cô ta.Lý Ngọc Kiểu bị cô nói đến sắc mặt một trận xanh một trận trắng, cơ bắp trên mặt có chút vặn vẹo, phá hủy vẻ mặt điềm tĩnh của cô ta.Lúc này Khương Trí đi vào trong phòng.

Cô biết hắn đã sớm tới, vẫn luôn ở cửa nghe lén mà không tiến vào.Lý Ngọc Kiểu có thể là thấy được Khương Trí, thấy những người khác đều chú ý đến nơi này, lập tức thu hồi tàn nhẫn trên mặt, hai mắt đẫm lệ, mông lung nhìn Khương Trí, thanh âm mảnh mai ủy khuất nói:- Khương ca, em không phải cố ý.

Em chính là thấy anh làm việc vất vả như vậy, kiếm tiền đều cho chị tiểu nghệ mua quần áo xinh đẹp, em thật sự thực hâm mộ, liền nghĩ muốn nhìn xem.

Không nghĩ tới chị tiểu nghệ cùng Hàm Hàm đều hiểu lầm em.Này cũng quá không biết xấu hổ.

Loại này lời nói cũng có thể nói ra, còn muốn câu dẫn Khương Trí, Khương ca Khương ca, gọi cũng thật ngọt.


Cô phi, đừng tưởng rằng tuổi trẻ liền khỏe hơn cô, muốn đào góc tường nhà cô, cũng không soi lại nước tiểu của mình thử xem, bản thân là cái thứ gì.

Thật là tức chết cô.Khương Trí không có trả lời cô ta, đi tới trước mặt hai mẹ con Khúc Nghệ, bế con trai lên, nói với cô:- Đừng tức giận cùng loại đồ vật này, không đáng.Lại nói với con trai.- Con trai không khóc, nam tử hán cũng không thể động chút liền khóc nhè, người khác khi dễ con, con liền phải tìm cơ hội trả trở về, con đã quên đây là nhà con sao.

Hôm nay trước xem ba ba, ba ba báo thù cho con.Nói xong liền đem con trai đặt vào tay vợ, đi tới trước mặt Lý Ngọc Kiểu, mặt không biểu cảm nói:- Lý Ngọc Kiểu đúng không.

Đầu tiên mời cô không cần gọi tôi là Khương ca, chúng ta không thân, cho nên tôi có phải đem tôi vất vả làm ra, đều cho người tôi yêu mua quần áo hay không, không cần cũng không tới phiên cô quản.

Tiền của tôi, tôi nguyện ý xài như thế nào, cũng không liên quan tới cô.

Cũng không phải loại người như cô có thể mơ ước.Nói xong, Khương Trí còn bày ra bộ dáng phi thường khinh bỉ, ánh mắt ghét bỏ nhìn trên dưới cô ta một lần.Tiếp theo Khương Trí lại nói:- Tiếp theo mời cô nhận rõ thân phận của mình, nơi này là nhà của tôi, là nhà của người tôi yêu cùng con trai, một người xa lạ như cô, tốt nhất không cần đi loạn, nếu nhà chúng tôi mất đồ, chúng ta sẽ báo án, đến lúc đó một cô gái liền mang tội danh ăn trộm trên lưng, cũng không cần sống.

Cuối cùng, tôi làm một người cha, trịnh trọng cảnh cáo cô, con trai tôi, tôi còn chưa nỡ làm nó đau một cái, cô lại không phải khách tôi mời đến, không có bất luận quyền lợi cùng lý do gì động thủ làm con trai tôi bị thương.

Hôm nay nể mặt chị hai cùng anh tể hai, tôi không động thủ, nhưng mời cô lập tức rời khỏi nhà tôi, nhà tôi không chào đón cô.Khương Trí nói xong liền nhìn về phía anh rể hai, nói với hắn:- Anh rể hai, người là anh mang đến, hy vọng cũng là anh đưa trở về.Sắc mặt anh rể hai phi thường không tốt, không biết là bởi vì đôi mẹ con cô hai Vương này làm hắn mất mặt, hay là cảm thấy Khương Trí không chừa cho hắn mặt mũi.

Tóm lại sắc mặt hắn âm trầm.Cô hai Vương ở bên cạnh không vui:- Cậu nói ai là ăn trộm, con gái tôi đến nhà cậu tìm đồ, làm sao vậy, nhà các người còn có đồ quý sao.

Tôi nói cho các người biết, đừng quên tiền các người vay, đều là từ nhà của chúng tôi mượn tới, sao con gái tôi không thể lục, cho dù đều lấy đi cũng là có lý, các người không còn tiền, chúng ta liền lấy đồ vật gán nợ.Cô hai Vương bày ra một bộ tư thái chủ nợ.Cô hai Vương vừa nói, người ở bên cạnh đều nghe ra hương vị.

Đây là biết chúng ta mở cửa hàng rau dưa mượn chị hai Khúc 20 vạn, cửa hàng của cô mở chưa tới 2 tháng, này liền tới đòi nợ.Chị hai Khúc Nghệ cô hai Vương nói cái này liền nóng nảy.- Cô hai, cô đừng nói bừa, Ngọc Kiểu ở nhà người khác lục đồ, như thế nào lại nói đến vay tiền.- Như thế nào không thể nói đến vay tiền, cô đừng quên cô hiện tại là người nhà họ Vương chúng ta, tiền của cô chính là tiền của Vương gia chúng ta.

Cô cho em gái nhà mẹ mượn nhiều tiền như vậy, cô thương lượng cùng ai.

Anh trai, chị dâu tôi đồng ý sao? Cánh tay lại trỏ ra ngoài, em họ ruột bị khi dễ thì cô không giúp đỡ, còn giúp người khác khi dễ con bé.

Ta trở về phải để anh cả cùng chị dâu phân xử.Cô hai Vương vừa nói vừa dùng đôi mắt xảo quyệt nhìn chị hai Khúc, giống như bắt chẹt được điểm yếu của chị ấy.Chị hai Khúc Nghệ bà nói như vậy cũng sinh khí, liền nói:- Khuỷu tay tôi như thế nào lại hướng ra bên ngoài, con gái cô cùng em gái tôi, tôi còn không phân ra ai thân ai gần sao? Lại nói, tôi đem tiền của tôi cho em gái ruột tôi mượn thì như thế nào, tôi là gả cho Vương húc, chứ tôi không gả cho lão họ Vương nhà bà, nếu gả chồng liền không phải người nhà mẹ đẻ, vậy cô hai cũng không phải người nhà họ Vương đi.


Không phải bởi vì bà ôm hận, chúng tôi có tiền cho nhà mẹ đẻ vay tiền chứ không cho các người mượn tiền sao, hiện tại tôi liền nói cho các người, nhà tôi chính là không có tiền, đều cho em gái tôi mượn.Chị hai Khúc đem toàn bộ oán khí đã tích nhiều ngày đều toàn bộ ph át tiết ra tới.

Làm tốt lắm, Khúc Nghệ ở phía sau trộm hướng chị ấy giơ ngón tay cái, chị hai Khúc hướng cô, nhếch mi.- Hừ, cô đem tiền cho em gái cô mượn, cô nhìn nhà em gái cô xem, giống dạng không có tiền sao, xuyên lưu quang thủy hoạt, mời khách cũng là gà vịt thịt cá.

Khẳng định là cửa hàng rau dưa lời không ít, nếu không bọn họ lấy cái gì phô trương, không đói chết là còn tốt.

Bọn họ có tiền liền ăn ăn uống uống, như thế nào không đề cập tới chuyện còn tiền a.

Đây là muốn nuốt tiền của nhà họ Vương, có ta ở đây liền không có cửa đâu.

Các người không phải nói đem tiền đều cho bọn họ mượn sao, lại không có tiền cho chúng ta mượn, vậy để cho bọn họ trả 20 vạn, nếu không được, thì để cho bọn họ lấy cửa hàng rau dưa gán nợ.Bà ta đây là coi trọng cửa hàng rau dưa của hai người sao?Chị hai Khúc vừa muốn nháo cùng cô hai Vương, mẹ Khúc liền đi tới túm chị hai Khúc đi.Mẹ Khúc đây là sợ chị hai Khúc cùng cô hai Vương ở trước mặt bọn họ nháo lên, làm thông gia nhìn thấy đã không tốt lắm, muốn đánh cũng phải trở về nhà bọn họ mà đánh.Lúc cô hai Vương nói những lời này, trừ bỏ chị hai Khúc cùng bà ta nháo vài câu ở ngoài, những người khác trong nhà đều không có lên tiếng.Ba mẹ Khương cùng ba mẹ Khúc nói như thế nào cũng là thông gia của em gái, nếu lúc này nói chuyện gúp người nhà thì không tốt.Chị cả cùng anh rể cả là người nói chuyện không có lập trường.Chỉ có anh rể hai, lúc này hẳn là lúc hắn nên nói chuyện nhất, nhưng hắn lại trầm mặc không lên tiếng.Đây là có ý gì.

Muốn nói là ghen ghét cửa hàng rau dưa của Khúc Nghệ kiếm ra tiền sao, không quá khả năng a, bọn họ cũng không biết mỗi ngày cụ thể có thể thu vào được bao nhiêu tiền, liền tính đã biết, cũng phải giảm phí tổn, vậy mỗi ngày liền không nhiều như vậy, vậy thì vì nguyên nhân gì đâu, cô nghĩ trăm lần cũng không ra.Cuối cùng vẫn là anh rể hai tiễn đi con mẹ hai người này đi, thì trận khôi hài này mới kết thúc..


30: Khuê Mật Tụ Hội



Sau khi tiễn người nhà đi, hai người cũng phân tích hành vi hôm nay của mẹ con cô hai Vương một chút.

Bọn họ hẳn là coi trọng cửa hàng rau dưa của vợ chồng cô.

Nhưng cách làm của bọn họ, chắc chắn là không thể a, đừng nhìn mặt ngoài của cửa hàng chính là nơi bán đồ ăn thu tiền mà sống, kỳ thật mở cửa hàng rau dưa cũng không thoải mái.

Bình thường mở cửa hàng rau dưa là buôn bán nhỏ, là không thuê người, cho nên mỗi buổi sáng phải tự mình dậy sớm chuẩn bị đồ, tính tiền, còn phải tự mình động thủ dọn đồ.

Lúc lấy tiền thì thấy công việc khá tốt, nhưng thời gian dài sẽ phát hiện phi thường mệt, nơi nào cũng không đi được.Cho nên hai người cho rằng bọn họ sẽ không muốn làm chuyện vất vả như vậy.Nếu không đoán được ý tưởng của bà ta đó, hai người cũng không tự tìm phiền não.Tiếp theo, cô gọi điện thoại hẹn mấy khuê mật ra, lại tiến hành tụ hội một lần.

Lần này tiến hành thực thuận lợi.Cô, Lý Vi, Từ Nhiễm, Hàn Xuân Hoa là bạn tốt nhiều năm.

Từ lúc đi học liền quen biết, gười khác nhìn thấy bốn người bọn họ, đều nói, bốn người có thể trở thành bạn bè, hơn nữa hiểu nhau, làm bạn với nhau thời gian dài như vậy thực không thể tưởng tượng, bởi vì bốn thuộc về bốn loại hình phụ nữ bất đồng.Cô, là thuộc về cái loại không phải phụ nữ thật xinh đẹp, nhưng trên người có một loại khí chất đặc thù.

Cô đã 34 tuổi, một chút cũng không có dấu vết của thời gian, cô cùng Khương Trí kết hôn 8 năm, lúc cùng anh đi ra ngoài, có người mới quen còn nói bạn gái thật cậu thật trẻ.Lý Vi nhũ danh Vi Vi, chính là một người phụ nữ ngoan ngoãn, có tóc dài, làn da trắng noãn, lúc cười rộ lên thì đôi mắt cong cong.

Tốt nghiệp xong liền tự mình mở một tiệm cà phê nho nhỏ làm bà chủ, cô ấy nói chuyện với ai cũng nhẹ nhàng, cũng sẽ không cãi nhau với ai.

Chính là bởi vì loại tính cách nhu nhược này, sau khi sinh con gái xong, bị mẹ chồng chỉ vào cái mũi mà mắng.

Đổi lại là Từ Nhiễm xem, mẹ chồng cô ấy dám sao.Từ Nhiễm nhũ danh là Tiểu Từ Từ, là một người phụ nữ thành thục vũ mị điển hình, trong nhà điều kiện phi thường tốt, ba làm chức nhỏ trong chính phủ, cho nên sau khi cô ấy tốt nghiệp cũng tiến vào cơ quan, làm một nhân viên công vụ nhỏ, cả ngày ở đơn vị nhìn báo chí, uống trà, phi thường nhàn nhã.

Bọn họ cũng chưa nghĩ đến lấy điều kiện của cô ấy, chắc chắn sẽ tìm một nhà điều kiện không tồi mà không phải là Vương Tiểu Bằng, nhưng cuối cùng chỉ có thể nói là Vương bát nhìn vừa mắt đậu xanh.

Sau đó ba người có hỏi qua cô ấy, có hối hận hay không, cô ấy nói gả đều đã gả, có cái gì hối hận a, không phải còn có tay sao?Cuối cùng là Hàn Xuân Hoa, nhũ danh Hàn Hàn, đừng nhìn tên của cô ấy quê, cô ấy lại có một gương mặt hại nước hại dân, ân có chút khoa trương, nhưng xác thật là cô gái xinh đẹp nhất trong bốn người.

Bọn họ thường nói, Hàn Hàn mặt đẹp như mù, cho dù mỗi ngày đều để mặt mộc, bộ dáng lôi thôi lếch thếch.

Nhưng cô ấy cũng là người có khả năng nhất trong số bọn họ, sau khi tốt nghiệp, ngoài dự đoán của mọi người, cô ấy bất ngờ thi lấy chứng chỉ giám sát và trở thành giám sát công trường.Bốn nhà ở Khương gia ăn bữa lớn do đầu bếp Khương tỉ mỉ chuẩn bị xong, liền bắt đầu phân tán trận doanh.

Bốn đứa nhỏ ở trong phòng Hàm Hàm chơi đồ chơi, Khương Trí cùng cánh đàn ông ở trong phòng khách tham khảo các vấn đề đàn ông cảm thấy hứng thú, Khương Trí vừa nói chuyện, trong lúc đó còn nhiều lần dùng ánh mắt thương hại nhìn Vương Tiểu Bằng một lần, làm Vương Tiểu Bằng phi thường không biết làm sao.Mấy người phụ nữ liền vào phòng cô.Mới vừa lên giường, Từ Nhiễm liền ngắm ngắm cửa, bắt đầu hỏi cô:- Lần trước, cậu là cùng lão Khương nhà cậu đi ra ngoài đi?- Vô nghĩa, không phải tớ đã nói với cậu sao?- Trời, hiện tại nào có người ai được cùng chồng mình đi ra ngoài chơi a, đều là cùng tình nhân đi ra ngoài mới có tình cảm mãnh liệt.Từ Nhiễm lấy ánh mắt xem thường nhìn cô.- Tớ là dạng người này sao? Tớ là người được yêu thương a, liền hỏi lão Khương một cái là có thể hiểu a.Cô thực sự tức giận, nhân phẩm của cô bị nghi ngờ a.- Thôi đi, cậu đang khoe khoang hạnh phúc của mình thì có.Hàn Hàn ở bên cạnh nhìn cô khoe khoang, nhìn thật chói mắt.- Đều làm sao vậy, là dục cầu bất mãn.

Như thế nào hỏa khí lớn như vậy.Cô thực vô tội a.- Không có, chính là có chút không thuận khí, có lẽ đến thời kỳ mãn kinh đi.Từ Từ nói xong cũng không thú vị, nằm ngửa ở trên giường lớn.- Vi Vi, gần đây cậu thế nào a.Cô thấy Vi Vi vẫn luôn không nói lời nào, liền hỏi đến.- Còn tốt, không đói chết, vẫn chống đỡ nổi.Vẫn là bộ dáng tĩnh lặng như vậy.- Tớ không phải nói quán cà phê, tớ là nói cậu cùng chồng cậu, còn có mẹ chồng cậu.- n ~, còn tốt đi.Cô ấy chần chờ nói.- Cái gì mà còn tốt, cụ thể hơn đi.Hàn Hàn không quen nhìn bộ dáng cô vợ nhỏ của Vi Vi.- Chính là……Vi Vi nói, liền ngẩng đầu nhìn về phía ba người còn lại.Mấy người Khúc Nghệ vừa thấy cô ấy kéo dài thanh âm, liền biết khẳng định có nội tình.- Chính là cái gì, mau nói, gấp chết tớ.Hàn Hàn nói.- Chính là gần dây, sau khi Tống Bân tan tầm, mẹ chồng tớ vẫn luôn tìm hắn trở về ăn cơm.Vi Vi nhỏ giọng nói.- Nói tiếp.Cô biết cô ấy còn chưa nói trọng điểm.- Trong quán có một khách quen lớn tuổi, có mấy lần nhìn thấy Tống Bân cùng một người phụ nữ đi tản bộ ở cạnh nhà mẹ chồng tớ, hơn nữa bộ dáng giống như có chút ái muội.Vi Vi lúc này nói xong, bản thân cũng thở dài một hơi.Khúc Nghệ nghĩ cô ấy cũng nghẹn ở trong lòng rất lâu rồi, không có người nói cùng.- Vậy cậu hỏi Tống Bân chưa?Hàn Hàn nói.- Tớ không dám hỏi.Vi Vi lắc lắc đầu, cô sợ hãi nếu chuyện đó là thật, khi đó cô ấy càng không biết làm sao bây giờ.Hàn Hàn cùng Từ Từ đều cắn răng nhìn Vi Vi, giận vì cô không dám nói, ai, thật bất hạnh a.Cô nghĩ nghĩ, sắc mặt trịnh trọng nói với ba người:- Tớ có chuyện này muốn nói với các cậu.

Lần này tớ cùng lão Khương đi Y thị một lần, đụng phải một cao tăng, cao tăng nói thế đạo sắp thay đổi, bảo chúng tớ sớm làm chuẩn bị.

Các cậu thấy thế nào?Ba người còn lại đều hiểu Khúc Nghệ, bộ dáng này có lẽ chuyện này rất quan trọng.- Như thế nào, nói cụ thể chút.Hàn Hàn truy vấn nói.- Cao tăng cũng không có nói cụ thể, chỉ nói ba từ, bệnh tật, khô hạn, giá lạnh.

Tớ nghĩ chuyện này hẳn là thật sự.Cô không dám nói quá cụ thể, chính là chút điểm.Bọn họ đều là người mê tiểu thuyết, đều yêu thích xem văn mạt thế, trước kia trên mạng đã từng nói mạt thế sắp tới, phải làm chuẩn bị cho mạt thế tới, bọn họ cũng thật sự chuẩn bị trước năm 2012.

Tuy rằng cuối cùng vô dụng, nhưng bọn họ tin.- Cho nên, tớ cho rằng hiện tại không phải lúc nói chuyện yêu đương, Vi Vi cậu phải suy xét rõ ràng, làm quyết định gì cũng phải sạch sẽ lưu loát, không cần ướt át.

Có thời gian liền suy xét vì bản thân cùng Huyên Huyên một chút.Cô trịnh trọng nói cùng Vi Vi, hy vọng cô ấy có thể nghe hiểu lời cô nói.- Đúng vậy, Vi Vi cậu phải hảo hảo ngẫm lại, lấy cách làm người của mẹ chồng cậu, nếu thật gặp tai nạn, như vậy cậu sẽ là người đầu tiên bị bọn họ vứt bỏ, sau đó liền đến phiên Huyên Huyên.

Căn cứ kinh nghiệm trước kia, cậu ngẫm lại thử xem, Tống Bân có phải có thể bảo vệ hai người hay không, hắn có phải người đàn ông đáng để cậu dựa vào hay không.Từ Từ nghe ra ý tứ trong lời nói của cô, liền nói thẳng ra.- Đúng vậy, cậu thế nào đều có thể, nhưng phải suy xét vì Huyên Huyên, con bé không phải cần một người bà nội không thích nó, có thể nói con bé chỉ có cậu.Hàn Hàn cũng chỉ ra trọng điểm.- Tớ đã biết, mặc kệ có tai nạn hay không, lần này tớ đều sẽ thận trọng suy xét.Huyên Huyên là uy hiếp của Vi Vi, ở trong lòng cô ấy, bất cứ cái gì cũng không có quan trọng bằng Huyên Huyên.Lúc sau mấy người lại thảo luận một chút, nếu mạt thế thật sự tới thì phải làm sao bây giờ, thảo luận dị thường nhiệt liệt, cô ở trong đó phát hiện cũng những thứ mà cô đã chuẩn bị vẫn là có chút khiếm khuyết, tỷ như nói mạt thế nếu có đi ra ngoài, nhất định phải có thiết bị sinh tồn dã ngoại.

Nếu thời tiết thực lạnh, trừ bỏ phải có đồ để đun nóng, còn phải có một ít đồ giữ ấm, tỷ như trong mạt thế nói, đàn ông có thể dùng chăn bông phủ kín vách tường cùng sàn nhà.Cô không biết mọi người đối với tin tức mà cô nói ra có tin tưởng nhiều không, coi trọng tới trình độ nào, cô chỉ cho rằng chuyện có thể làm cô đã làm rồi, những cái khác không phải cô có thể quyết định.Hơn nữa, có rất nhiều chuyện đang chờ hai người đi xử lý, tỷ như nói chuyện của cô hai Vương..