Hạnh Phúc Tái Sinh

Chương 119-1: Trinh Nương bi thương (1)




Mặc dù thái phi có lúc sẽ hồ đồ, nhưng đối với nhi tử Nhữ Dương vương thì rất để ý.

Đã quen sống an nhàn sung sướng, sợ nhất chính là nhi tử cùng mẫu thân lại không hiểu nhau.

Mặc dù kiếp này thái phi rất yêu thương tôn tử, nhưng thành thật mà nói cũng không bằng được Nhữ Dương vương.

Tôn tử là Nhàn Nương sở sinh, cách thái phi một cái bụng, cũng vì thế mà mọi chuyện thái phi đều thuận theo nhi tử.

Nhi tử thích ai, nàng cũng thấy thích, nhi tử chán ghét ai, nàng cũng sẽ cảm thấy phiền chán.

Yên Nhiên nhìn thấy thái phi đang suy nghĩ cân nhắc, từ từ nhấp một ngụm trà nóng.

Kiếp trước đại di cùng thái phi huyên náo không vui vẻ, thứ nhất là quản gia, thứ hai là đại di kiên quyết để biểu ca thú nàng.

Mà điều quan trọng nhất chính là Nhữ Dương vương không thích đại di, còn đối xử với Trinh Nương lúc nào cũng tốt.

Thái phi phải trông cậy vào nhi tử mà sống cả đời, đương nhiên sẽ là yêu ốc cập ô, hận ốc cập ô.

( Yul: câu trên thấy hay nên ta giữ nguyên, nó đồng nghĩa với câu tục ngữ: yêu ai yêu cả đường đi lối về, ghét ai ghét cả tông ti họ hàng.)

Nhưng trước đó Nhàn Nương đã nhường quyền, giảm bớt xung đột cùng thái phi.

Yên Nhiên lại là thế tử phi mà đích thân thái phi cùng Nhữ Dương vương đến An Bình hầu phủ hạ sính.

Còn có thánh chỉ tứ hôn của hoàng thượng, đem lại tôn vinh cho Nhữ Dương vương phủ, nàng cũng coi như được thái phi yêu thích.

Thái phi nhìn nàng cùng Triệu Duệ Kỳ cũng thuận mắt hơn rất nhiều...

Nhưng Trinh Nương lại không giống như vậy, Nhữ Dương vương không biểu hiện rõ bản thân hắn thích Trinh Nương nhiều hay ít.

Cũng vì huyết án đêm động phòng nháo ra gièm pha, thái phi cực kì không thích Trinh Nương.

Thanh nhi là hiếu tử, ngươi đa tâm rồi.

Thái phi sẽ không đem ưu tư biểu lộ ra ngoài, lúc nâng chung trà từ từ nói:

Một lát nữa ta sẽ xem niên lịch, tìm ngày tốt lành uống chén trà của nhi tức.

Yên Nhiên thuận theo thái phi nói hùa vài câu, lễ gặp mặt đã được định ra, Yên Nhiên lấy lý do không hiểu rõ lễ cho nên không tự tay lo liệu.

Thái phi cũng hiểu được mấy phần vì vậy cũng không miễn cưỡng nàng.

Mục đích đã thành Yên Nhiên ở lại bầu bạn bên người thái phi một lúc.

Thỉnh giáo thái phi một ít chuyện khó khăn gặp phải trong việc chủ trì bếp núc, thái phi rất vui ý giảng giải cho Yên Nhiên.

Yên Nhiên chăm chú lắng nghe, thái phi nhìn Yên Nhiên ánh mắt bộc lộ sự từ ái, hiểu biết lại không chuyên quyền tôn tức như thế nàng rất thích.

Thái phi giữ Yên Nhiên lại dùng vãn thiện, sau đó mới để Yên Nhiên rời đi.

Thái phi đem niên lịch ném lên bàn, bất đắc dĩ thở dài:

Ta như thế nào lại để cho vương gia thú nữ nhi Mạnh gia.

Lão nô nhìn thấy vương gia rất hiếu thuận với người, tuy hôm nay có vài lần muốn mở miệng nói mấy câu vì nàng mà cầu tình, nhưng cuối cùng cũng không nói câu nào, không phải sao? Ở trong lòng vương gia người vẫn là người quan trọng nhất.

Thái phi hơi đắc ý nhướng mày, cuộc đời này trung niên đã phải tang phu, còn thủ tiết nhiều năm như vậy.

Thái phi đã sớm xem nhi tử Nhữ Dương vương chính mình vận mạng của mình.

Tuy là nói như thế, nhưng ta không thể không đề phòng nàng, nhi tử chính là người dễ mềm lòng, nhìn vào đôi mắt của nàng lại khiến ta càng phiền chán, giống như muốn khóc mà cũng không được? Không phải ta nói này nọ nhắc nhở hắn, không chừng hắn đã bị Trinh Nương lừa gạt, trời đất chứng giám ta chưa từng muốn làm bà bà ác độc? Ta không cho nhi tức sắc mặt hoà nhã, còn không phải là đau lòng hắn sao? Cả đời này ta cũng chưa từng sợ đến như vậy, đều vì nhi tức yêu mị câu dẫn, nhi tử ngốc của ta, như thế nào lại nhìn không ra? Trông mong nhìn nàng, thật sự là...

Người đừng tức giận tổn hại thân mình, có lẽ vương gia tìm vương phi là có việc gì đó.

Mặc kệ là thật lòng đau nàng, hay là tìm nàng có việc, ta cũng không muốn nằm trong quỷ kế của nàng, nàng không giống Nhàn Nương, nàng là người biết nắm bắt lòng nam nhân. Lúc trước Nhàn Nương vừa gả vào, bọn hắn cũng tình nồng ý đậm, tình ý triền miên sao ta có thể không đa tâm? Mỹ nhân ôn hương chính là nấm mồ của anh hùng, ta thật sự sợ hắn mai một hùng tâm tráng chí, cũng may là hắn còn có thể nghe lời ta nói, Nhàn Nương lại là người kiêu ngạo đến tận xương, không muốn giải thích, cũng không muốn tỏ ra yếu đuối, cho nên ta mới...Vương gia phải ra chiến trường chinh chiến mới có Nhữ Dương vương phủ tôn vinh như ngày hôm nay.

Trong lời nói của thái phi biểu lộ đến chuyện trước kia, Nhàn Nương khinh thường giải thích, thái phi có thể vô lo vô nghĩ nói nàng này nọ không tốt.

Một lần hai lần Nhữ Dương vương không tin, nhiều lần thế nào lại không tin?

Lại có Uyển Như kề bên bầu bạn, Nhữ Dương vương càng lúc càng xa cách Nhàn Nương.

Vị tân vương phi mới tiến vào kia cũng chỉ có nhi tử ngốc của ta mới tin tưởng nàng so với bạch liên còn hồn nhiên hơn, nàng sẽ khóc, sẽ giả vờ, sẽ diễn trò, đáng giận nhất chính là làm việc rất cẩn thận, ta phải mở to mắt trông chừng nàng, tuyệt đối không thể để nàng nguy hại tới Nhữ Dương vương phủ, từ trong mắt nàng ta có thể nhìn ra nàng cũng chẳng có vừa ý vương gia bao nhiêu. Ta sống hơn nửa đời người sao có thể chưa gặp loại người như nàng, nàng ta coi trọng nhất chính là vương phủ phú quý. Thật sự cho rằng người khác không nhìn thấu suy nghĩ trong lòng nàng? Cái gì mà hồn nhiên trầm tĩnh, cái gì mà yên tĩnh hiền lành? Bất quá cũng chỉ là nữ nhân hầu hạ nhi tử của ta mà thôi, làm nhiều thủ đoạn bịp bợm liền khác biệt? So với người khác còn cao quý hơn? Nực cười, ai coi trọng nàng.

Trang mô tác dạng gì đó, ta cũng không thể để Thanh nhi đối với nàng là nói gì nghe nấy, Nhữ Dương vương phủ này nàng đừng mơ tưởng nhúng tay vào, ta tin tưởng tôn tức cũng sẽ không tin tưởng nàng ta chỉ biết suốt ngày làm ra vẻ đạo mạo, hôm nay dùng thủ đoạn, ngày mai dùng quỷ kế, thật sự tự cho rằng nàng là người thông minh nhất? Người bên ngoài tùy tiện vài lời hay làm vài động tác là có thể lừa gạt?

(Yul: Trang mô tác dạng là giả vờ làm mô phỏng, chỉ làm hình dáng.)

Ma ma bên người vỗ nhẹ lưng thái phi giúp thái phi thuận khí, mỗi khi nhắc tới Trinh Nương, thái phi cực kì phẫn hận.

Giống như Trinh Nương sẽ cướp mạng nhi tử của mình, nhẹ giọng trấn an thái phi nói:

Vương gia chính là nhất thời cảm thấy mới mẻ, đến bây giờ vẫn còn ở trong sân viện tiên vương phi, trong mắt nào có nàng?

Tuy ta khinh thường nàng, nhưng chưa từng coi khinh nàng, luận về thủ đoạn không cần mặt mũi câu dẫn nam nhân, nhất định Nhàn Nương đấu không lại nàng, có bộ dạng tốt, lại biết trang điểm, nam nhân rất thích cái dạng này, nếu đã thú vào cửa, lễ gặp mặt nhất định phải làm, ta cũng không muốn đến lúc đón năm mới, nàng lại đi nói lung tung bại hoại thanh danh của vương phủ, cũng không muốn để nàng lấy cớ mà diễn trò.

Đôi mắt thái phi lóe sáng, Trinh Nương giỏi diễn trò, chẳng lẽ chính mình lại không giỏi?

Đi, đưa một rổ hoa quả qua chổ nàng, thuận tiện nói với nàng từ nay trở đi chính là ngày lành, nói nàng chuẩn bị bái kiến dòng họ.

Định ra ngày làm lễ gặp mặt, cho dù thái phi không cam lòng thì cũng phải chuẩn bị.