Hạnh Phúc Rồi Sẽ Tới!

Chương 398: Hội anh em cây khế!




Trước khi đi đến bệnh viện, Cố Ngạo kêu Trang Dụ xuống lầu trước còn mình thì đi qua phòng của tiểu Kỳ làm chút chuyện. Anh nhìn xung quanh xem xem gắn camera chỗ nào là dễ thấy bao quát nhất mà không bị ả phát hiện. Cuối cùng anh quyết định gắn một cái camera ngay bức tranh trên đầu giường, một cái máy nghe lén dưới đích giường và nhà tắm. Nhờ vào đây mà anh mới biết được đống đồ ăn cô nói đem cho Đông Đông hiện tại đã ở trong thùng rác. Vậy như lời con nói với vợ, cô ta rõ ràng cố tình bỏ đói Đông Đông. Anh nắm chặt tay thành nắm đấm, thật sự muốn đem cô ta chiên giòn cho cá sấu ăn. Mô phật, hiện tại anh đang tu không thể tạo nghiệp. Thấy ổn rồi anh mới xuống lái xe chở cậu đi.

Đám nhóc con ngủ thẳng cẳng tới trưa trời trưa trật mới chịu dậy. Cũng tại tối qua nghe tin Đông Đông bệnh, chạy qua hóng chuyện đã về phòng ngủ không được thế là mấy anh em rủ nhau tám chuyện tới gần sáng. Âm mưu mấy nhóc quá rõ ràng, thức khuya dậy không nổi thì sẽ có lý do chính đáng nghỉ học. Vì vậy, tối qua nhóc nào có vợ xa nhà liền dụ dỗ vợ xin nghỉ học để hôm nay qua chơi. Đợi vợ tụ tập tới, tiểu Minh và tiểu Tinh cầm đầu chạy qua phòng Uông Nguyệt Hoa hóng hớt. Nghe bà nói thêm nói quá, nhân hóa phóng đại mấy nhóc suy ra mẹ Đông Đông là mụ mẹ độc ác nhất thế gian, bỏ đói Đông Đông đánh nát mặt Cố Ngạo, chọc tức Trang Dụ cho nên bọn nhỏ quyết định ra tay nghĩa hiệp dạy cho ả ta một bài học nhớ đời. Trong phòng riêng, tiểu Minh đi đi lại lại, gương mặt nhăn nhó hỏi ý kiến mấy anh em:

" Chậc, mẹ Đông Đông thật độc ác mà. Chúng ta phải làm gì để trị dì ta đây? Có ai trong đây có ý tưởng gì không, giơ tay nói đi. "

" Dạ có, em có cách nè. "

Bé Hạo xung phong giơ tay lên đưa ý kiến.

" Mình làm giống như hồi trị tiểu tam dám cướp bạn trai của anh Tuấn đi. Cạo đầu khô, trét muối ớt, tắm mù tạt gột rửa tội lỗi. "

Tiểu Tinh lắc lắc đầu: " Chiêu đó xưa rồi. Với dì ấy là khách của cha, mình làm lộ liễu quá là no đòn. Lỡ dì ta điên lên đem em giai Đông Đông đi mất luôn thì buồn lắm. "

Tiểu Hi trề trề môi, thể hiện khí chất của sói xám ngay từ lúc bé:

" Thì không làm lộ liễu được mình làm lén. Nghe nói con gái quý son phấn, giày dép như quý vàng vậy đó. Chúng ta cứ vô bẽ hết son, phá hết phấn, đập gãy giày, xé rách quần áo rồi đem mấy con chuột bỏ vô tủ đổ tội cho chuột. Dị là xong, tại chú ba đã răn đe dì ta rồi, mình làm nhẹ tay thôi. Sau này dì ta còn tái phạm thì khỏi nói nhiều xử đẹp dì ta đem bêu đầu youtube liền. "

Một tràn pháo tay bôm bốp bôm bốp khen ngợi âm mưu thâm sâu, độc đoán của tiểu Hi. Chốt lại, đám nhóc sẽ thực hiện theo kế hoach của tiểu Hi. Mà nhà sạch quá chuột đâu ra, thế là tiểu Minh, tiểu Tinh kêu gọi hội anh em cây khế ở trường bắt dùm vài con chuột, vài con gián ship tới nhà. Trường mấy nhóc thiếu gì thiếu chứ chuột dán đầy rẫy, bắt sao mà chẳng được. Ầy, có điều bọn anh em này hơi vô dụng phải nhờ đến Kim mỏ nhọn ra tay nghĩa hiệp cầm cây đập bôm bốp mới bắt được. Bé Hạo vẫn một lòng son sắc với bột ớt, đem hủ phấn của tiểu Kỳ trút ra hết đổ bột ớt rồi bột mì vào, chế chút dầu ăn cho giống giống rồi đem trả lại chỗ cũ. Bé Gấu cầm mấy cây son đắt tiền bẽ ngang, bóp bóp trét trét phụ mấy anh. Còn những người khác người cắt quần áo, người đập gãy gót giày dán keo sơ sơ lại để ả đi té lọi họng chơi. Cuối cùng, tiểu Minh - tiểu Tinh mở tủ đổ chuột cống, gián vào trong, nhanh chóng đóng cửa tủ chốt lại, phủi phủi tay dọn dẹp hiện trường về phòng mình xem như không có chuyện gì xảy ra.

Trong bệnh viện, Trang Dụ trông Đông Đông từ qua tới giờ nên đã thấm mệt, cộng thêm có thai càng làm cậu mệt mỏi hơn. Mới đứng dậy định đi lấy nước uống, Trang Dụ sây xẩm mặt mày, chóng mặt làm rớt bình nước. Anh vội tới đỡ cậu, để cậu ngồi ghế nghỉ ngơi.

" Em sức khỏe không tốt nên về nhà nghỉ ngơi trước đi. Con để anh chăm cho! "

" Nhưng lỡ Đông Đông không thấy em lại khóc thì sao? Em lo lắm, anh cũng thức trắng cả đêm qua rồi. Em không thể nào yên tâm mà về nhà. "

Cố Ngạo nhất quyết không cho cậu ở lại, một hai bắt cậu đi về:

" Em phải về nhà nghỉ ngơi! Con còn có anh sẽ không sao đâu, Đông Đông coi vậy chứ hiểu chuyện lắm. Em theo anh hai về trước đi! Ngoan, nghe lời anh. Chiều vợ chồng anh cả vô thay ca rồi anh về với em. Mai ta lại đi thăm con, em phải nhớ mình còn có con trong bụng a. Em mà bệnh là con bệnh theo đấy. "

" Ưm, vậy cũng được. Có chuyện gì anh phải gọi điện báo em đó. "

" Anh biết rồi! "

Nghe anh khuyên một hồi cậu đành chấp thuận cùng Cố Hàm về nhà. Hai vợ chồng hôn hôn chia tay một cái mới chịu tách ra.

Lúc Đông Đông ngủ dậy, nhìn quanh không thấy baba đâu chỉ có mình cha, bé lay lay tay áo hỏi anh:

" Cha! Baba đâu rồi cha? "

Anh cười cười, tay nựng nựng gương mặt nhợt nhạt của bé:

" Baba mệt nên về nhà nghỉ ngơi rồi. Mai baba lại vào thăm con. "

Tuy hơi thất vọng nhưng bé cũng gật gật đầu: " Dạ... "

Biết bé buồn, anh lại thì thầm to nhỏ giảng đạo lí cho bé hiểu. Đã làm cha, tuy hơi sói xám nhưng về mãn giáo dục anh vẫn làm tròn a.

" Con phải thông cảm cho baba, có cha ở đây cùng con rồi mà. Con đó, mau mau hết bệnh để cha đỡ lo coi nào. Là con trai, con phải tập tính tự lập, không thể suốt ngày đi theo cha và baba mãi được. Chiều này cha còn phải về chăm baba nữa, hai bác cả vào trông con con phải biết nghe lời. Cha đảm bảo hai bác ấy chăm sóc con chu đáo không thua gì cha và baba đâu. "

Đông Đông gật gật đầu, cười toe toét níu lấy tay anh.

" Dạ, con hiểu rồi. Con sẽ ngoan, sẽ tự lập hơn. Cha về chăm sóc baba tốt nga, nói Đông Đông thương baba lắm. "

" Được, cha về là nói với baba ngay. "

" Cha kể chuyện cổ tích con nghe đi. Chuyện công chúa ngủ trong rừng ấy, baba mới kể có một nửa hà. Con muốn nghe tiếp! "

Anh lại bắt đầu giở trò tinh quái dạy hư Đông Đông:

" Cha không biết kể chuyện công chúa ngủ trong rừng nhưng cha biết kể chuyện " Tân công chúa ngủ trong rừng " phiên bản nam nhi. Con muốn nghe không? Nó còn hay và thú vị hơn chuyện baba kể đấy. "

" Dạ nghe! Dạ nghe! "

Đông Đông hào hứng nghe anh kể chuyện cổ tích phá nát tuổi thơ. Cố Ngạo nhớ lại kịch bản mình viết cho tiểu Minh, tiểu Tinh hồi đi diễn kịch rồi kể lại. Đông Đông vừa nghe vừa cười ha ha, thích thú muốn làm công chúa phiên bản đờn ông trong truyện. Mai đây bé quyết định lấy chồng, hôn hôn, iu iu hạnh phúc như trong truyện. Bây giờ bé tăng cấp độ, chồng bé phải giàu có và đẹp trai bé mới chịu. Giàu mới có tiền ăn đồ ngon, đẹp mới không bị ngán khi nhìn mặt mỗi ngày.

Thôi bó tay với hai cha con luôn. Trang Dụ mà biết cậu mới đi không lâu anh lại dạy hư con thế này, có cho tiền cậu cũng không đi.