Trang Bảo ôm ấp giấc mộng trị chồng từ sáng cho tới chiều tối. Cậu cứ đắng đo mãi không biết mình nên làm cách gì để dụ chồng đây? Mặc đồ hở hang thì quá bình thường, Hàm Hàm vẫn còn nhịn được. Tại ngày nào Hàm Hàm cũng đích thân tắm rửa cho mình mà, thấy hết trơn hết trọi, có chỗ nào trên người cậu mà anh chưa thấy đâu? Đến mông mình ra sao mình còn chưa soi được nhưng Cố Hàm biết trên đó có bao nhiêu vết sẹo, bao nhiêu mụt ruồi luôn ấy chứ. Nằm gác tay lên trán, Trang Bảo nhớ tới cái đợt chỉ vì ăn một cây kem mà liệt giường suốt ba ngày ba đêm. Đó là một trong những đêm kinh khủng nhất chỉ vì tội tham ăn hốt uống của mình. Ngậm cây kem tan hết thì đến lúc cúc cậu hết đời, tan nát bét bèn bẹt. Ờ ha, đúng rồi, ăn kem ống a. Cây kem cũng hơi giống trùng đất nga, há há, Hàm Hàm sẽ ghen với cây kem.
Trang Bảo ngồi bậc dậy, tò te tí te chạy ra khỏi phòng. Đi đến cửa đã bị Cố Hàm bắt lại được, anh đem dĩa trái cây bỏ lên bàn, tay kéo cậu về giường ôm ôm ấp ấp.
" Em tính chạy đi đâu đó? Anh mới vừa rời khỏi em một tí là em lại muốn chạy lung tung nữa hà. Sau này có đi đâu cũng phải từ từ, lỡ em té anh đau lòng lắm đó. "
Cậu cọ tới cọ lui trên người anh, nũng nịu:
" Hi hi, tại Bảo Bảo tự nghen thèm ăn kem quá nên quên không được chạy. Lần sau Bảo Bảo sẽ đi từ từ, chậm thiệt chậm. Hàm Hàm cho Bảo Bảo đi lấy kem ăn nha. Em ăn một cây thôi, không ăn nhiều đâu. Nha Hàm Hàm! Ông xã, vợ thèm kem. "
" Tối rồi mà em còn thèm ăn kem. Hazz, em ở yên đây để anh đi lấy. Em thích ăn vị gì? "
" Em muốn ăn kem ống vị sữa a. Nhanh nhanh nha, Bảo Bảo vừ ăn trái cây vừa chờ anh. Yên tâm, em hứa sẽ ngoan ngoãn không chạy lung tung. "
Cố Hàm gật gật đầu, bắt đắt dĩ phải xuống lầu một lần nữa. Vợ anh dạo này ghiền ăn uống ghê gớm thật, ăn thế con sinh ra chắc phải 5 kg luôn ấy chứ. Thôi chiều vợ thì mới hạnh phúc.
Trong phong Trang Bảo gọi điện cho Trang Dụ.
" Alo, tiểu Dụ em đang ở đâu á? "
" Em đang ăn trái cây, bên kia sao rồi anh? "
" Anh đang chuẩn bị nè. Còn em? "
" Lát tắm em mới ra tay. Giờ để chồng nhởn nhơ thêm chút nữa đã. Chồng em đi pha sữa cho em uống rồi. Không có ở đây đâu. He he! "
" Em chỉ anh cách ăn kem làm chồng mê mệt đi. Anh đang chơi chiêu ăn kem quyến rũ chồng a. "
" Ý hay đó, anh chỉ cần làm... vậy đó vậy đó. "
" Ok ok, anh hiểu rồi. Chết Hàm Hàm về, báy bay tiểu Dụ. "
Trang Bảo nhanh tay tắt điện thoại quẳng sang một bên, cười hi hi ha ha với Cố Hàm.
" Ông xã đi nhanh ghê. Đưa kem đây Bảo Bảo ăn. Em thèm dữ lắm rồi. Chẹp chẹp! "
" Nè, em ăn cẩn thận coi chừng dơ quần áo. "
Nhận cây em từ tay Cố Hàm, mắt Trang Bảo sáng lắp la lắp lánh nhìn cây kem như bảo vật trân quý. Cậu từ từ đưa lên miệng, thè lưỡi ra liếm tứ phương cây kem, tạo tiếng kêu chụt chụt rõ to. Vừa liếm Trang Bảo vừa đánh cho Cố Hàm một ánh mắt mê hoặc, quyến rũ lòng người. Cố Hàm nuốt nước bọt không phải thèm ăn kem mà thèm đem cậu lên dĩa để thịt. Tim anh đập thình thịch thình thịch, tiểu huynh đệ ngọ nguậy đã muốn ngẩn cao đầu. Lấy tay đè đủng quần nhô cao xuống, Cố Hàm giả bộ bình tĩnh ngó đông ngó tây, huých sáo vu vơ.
Trang Bảo nhếch mép, cười khinh khỉnh trong lòng. Hàm Hàm không chống đỡ nội cái sự xẹt si của Bảo Bảo khi ăn kem đâu. Ha ha, ối ối con trùng đất của anh thật là không biết xấu hổ, ngẩng cao thế làm gì a? Em còn chưa chơi đã mà. Hàm Hàm muốn trốn tránh sao? Xem Bảo Bảo ra tuyệt chiêu đây.
Cởi nút áo để hở vai, Trang Bảo cố tình làm kem dính bên khóe miệng, chạy dọc xuống, kem cũng nhiễu nhão dính đầy tay. Cậu làm mặt vô tội, mè nheo rên rĩ:
" A... a...a! Ây du dơ hết tay rồi. Làm sao đây? A... a... a... ưm ưm lạnh chết đi được, còn rít chịt nữa chứ. Hàm Hàm giúp Bảo Bảo. "
Cố Hàm quay đầu nhìn thấy cảnh này muốn phun trào máu mũi, chết vì mất máu quá nhiều. Cha mạ ơi, ăn kem thôi mà vợ anh có sức hút kinh khủng khiếp thật. Trời ơi, không phải vì mắc kẹt em bé trong bụng, nãy giờ vợ anh đã bị anh chén sạch từ lâu. Vỗ vỗ mặt để bình tĩnh lại chút xíu, anh lấy khăn giấy lau tay giúp cậu.
" Khụ khụ... em ăn không cẩn thận gì cả. Coi đó, dơ tay hết rồi nè. Miệng mồm cũng dơ luôn. "
Cậu đút cây kem đang ăn dang dở vào miệng anh, đưa lưỡi liếm liếm khóe môi.
" Tại kem to quá em ăn không kịp. Hàm Hàm giúp em liếm bớt đi a. He he! "
Cố Hàm mở to mắt nhìn vợ, vợ anh đây là ý gì? Chẳng lẽ vợ đang ám chỉ muốn mình cùng ân ái cùng em ấy? Hắc hắc, thịt nạc không được nhưng ăn thịt vụn cũng ngon lắm. Quất hết luôn cây kem cậu đút, anh lấn áp tới đòi hôn môi với cậu.
" Bảo Bảo của anh quyến rũ quá. Tiểu huynh đệ của anh căng đến đau nhói rồi nè. Em mau giúp anh xoa xoa a. "
" Được thôi, em sẽ thật nhẹ nhàng. "
Cười tít mắt, cậu hôn khắp mặt anh, tay thọt vô quần anh nắm lấy cái con trùng đất kia. Anh đang sung sướng cuộc đời, tâm hồn lân lân phiêu diêu miền cực lạc bỗng chốc bị cái bóp mạnh của cậu cho phiêu diêu miền cực nhọc luôn.
" A... Em bóp mạnh quá rồi Bảo Bảo. Nhẹ nhẹ chút! "
" Ha ha ha, cuối cùng Hàm Hàm cũng có ngày này. Em không buông. Anh phải làm cho em hài lòng em mới buông tha anh a. Mau, kêu em là ông xã đi, nói muốn em đè anh. "
Trang Bảo đắc ý, uy hiếp anh nghe lời mình. Cố Hàm chẳng những không sợ chết mà còn làm trái ý cậu.
" Bà xã, Bảo Bảo! Em muốn anh đè em. Bảo Bảo nhẹ nhàng chút, để anh thoải mái tí đi nà. Ngoan, mai anh mua cho em nhiều đồ ăn ngon. "
Rồi xong, anh đã nhắm trúng điểm yếu của cậu. Nghe tới đồ ăn ngon, trong đầu Trang Bảo đã liên tưởng đến mùi vị của từng món mình yêu thích. Tay cũng vì lơ đễnh mà thả lỏng đôi chút. Nhân cơ hội đó, Cố Hàm gỡ tay cậu ra, áp cậu xuống giường hôn tới tấp. Không kịp phòng bị, Trang Bảo xém chút chết vì ngộp thở. Cậu hổn ha hổn hển nằm chèo queo trên giường. Anh mới từ tốn lấy tay cậu áp tiếp lên tiểu huynh đệ nhà mình.
" Bà xã ngoan, xoa xoa giúp anh. Mai anh mua đồ ngon cho em. "
Trang Bảo trong phút giây ấy bỗng nhiên thanh tĩnh đến mức lạ thường. Cậu ấm ức biết anh dụ ngược lại mình, cầm lấy con trùng đất sốc sốc nảy nảy. Muốn dụ cậu hả, mơ đi 😠😠. Ta giận rồi. Đang lúc muốn đến đỉnh, cậu buông tay giả bộ ôm bụng:
" Ui da, tự nhiên Bảo Bảo muốn đi vệ sinh quá. Hàm Hàm ráng chờ Bảo Bảo chút nhen. Tự nhiên mắc vào lúc này, không đúng thời điểm gì cả. Ai ui! "
Cậu nhanh chân chạy vào nhà vệ sinh đóng cửa lại bỏ anh ngơ ngác ở ngoài kia. Tôi là ai? Đây là đâu? Vợ tôi đâu? Anh ngốc lăng nhìn xuống đũng quần rồi nhìn cánh cửa phòng vệ sinh đã khóa chặt. Vợ anh!!!
Vâng, Trang Bảo ngồi trong phòng vệ sinh cả tiếng đồng hồ vẫn không chịu chui ra giải quyết giúp anh. Hại Cố Hàm vừa đau vừa khó chịu lăng qua lộn lại, nói đủ lời năn nỉ ỉ ôi với cậu. Thôi thì cũng tội nghiệp, Trang Bảo sau đó mở cửa giúp anh giải quyết nỗi khổ sở về thể xác. Đương nhiên, cậu nhận không ít lợi lọc trong đó.
Cố Hàm cắn răng, chờ vài ngày nữa đủ tiêu chuẩn an toàn anh sẽ để cho Trang Bảo biết thế nào là mùi vị sướng ngang sương.
Quân tử trả thù, 10 năm chưa muộn.
..............................:))
Đã hoàn thành xong lời hứa. Buồn ngủ chết mất. Mai lại phải ôn thi tiếp.
Ngủ ngon!!! 😴😴