Hạnh Phúc Rồi Sẽ Tới!

Chương 313: Để ông ta hưởng thụ trước đi! !




Sau vài ngày điều tra, Cố Ngạo cùng mấy anh em khác thu thập được khá nhiều thông tin. Truy ra kẻ thù không đội trời chung với Cố Ngạo chỉ còn xót duy nhất một người không thấy tung tích suốt 7 năm nay là ba của tên đại ca hại đời Trang Dụ. Anh còn biết được danh tính lão quản gia kia thực chất đều là giả, hắn vào làm quản gia cho nhà họ Dương đúng thời gian lão ba tên đại ca mất tích. Vốn tưởng mọi chuyện phức tạp lắm ai dè chẳng phức tạp chút nào. Tên quản gia và lão ba tên đại ca kia cùng một người. Cố Diễm trầm ngâm nghĩ ngợi:

" Theo như lời em nói vậy hắn ta đã phẫu thuật thay đổi gương mặt lấy lý lịch giả gạt mọi người. Hắn vừa muốn chiếm đoạt tài sản Dương gia vừa muốn trừ khử nhà họ Cố trả thù cho con trai hắn. Nhưng sớm không trả thù, muộn không trả lại trả thù vào ngay lúc này? Quái lạ! Bất quá chúng ta đã thu thập đủ chứng cứ ông ta sát cùng ả hồ ly sát hại ông Dương, mẹ bé Gấu và Dương Tuấn. Nhiêu tội đó đủ để ông ta bà ả kia ngồi tù mục xương. "

Cố Ngạo gãi gãi cằm, hít sâu một hơi muốn nổi cơn bạo phát bóp chết lão già khốn kiếp đó ngay tức khắc. Ba nào con nấy, bộ mặt không bằng một con súc sinh.

" Ha! Bây giờ hắn mới có cơ hội trả thù chúng ta thôi. Cứ để hắn dương dương tự đắt thêm một thời gian nữa đi. Đâu phải tài sản Dương gia muốn lấy liền lấy được. Lão đã nhẫn nhịn 7 năm để có nó a. Yên bình sống ẩn thân không chịu lại muốn tìm đường chết. Lão ta đợt này sống không yên với em đâu. Nhắc tới đây làm em nhớ tới bà xã em phải chịu khổ đủ thứ. Làm mất đi gần 4 năm hạnh phúc của em. Bởi vậy ở tù, xử bắn là quá dễ dãi với lão ta. "

Day day mi tâm, Cố Hàm sít xoa nói:

" Lão bây giờ khá là manh động a. Hắn đã phái người chuẩn bị khử Dương Tuấn mà người làm điều đó lại là bạn anh. Bạn anh vừa báo cho anh biết. Chắc lão nghĩ con tin trốn thoát mới gấp gáp đến vậy. "

" Vậy thì giết đi! Cứ để lão ta nghĩ Dương Tuấn chết thật. Chờ thời cơ chín mùi đem Dương Tuấn khỏe mạnh đến tạo bất ngờ lớn cho gã. Ha ha! "

Nghe ngóng thêm vài tin tức từ nội gián Cố Diễm gài vào công ty Dương gia cùng công ty riêng lão già. Anh biết được lão chuẩn bị trong cuộc họp cổ đông sắp tới chính thức giành vị trí chủ tịch để mang hết toàn bộ tiền chuyển qua công ty đen ông ta thành lập. Anh sẽ lấy ngày đó đạp đổ ông ta từ trên cao rớt xuống một cách thê thảm. Đời này anh hối hận nhất là diệt cỏ không diệt tận gốc hai ba con khống kiếp đó. Dạo này anh tu sẽ không tự tay giết chết lão, hành hạ lão một phen thì được. Sợ nói ra thân phận của lão sẽ làm Trang Dụ buồn phiền, anh trầm giọng:

" Anh cả, anh hai và tiểu Hủ đừng nói chuyện này cho ai biết hết, đặt biệt là vợ em. Vợ em đang mang thai không thể chịu kích động được. Chuyện tuy là đã qua lâu nhưng chưa hẳn em ấy quên. "

" Ừm! Mọi người sẽ không nói. Xong vụ này chúng ta đi ăn mừng lớn thật lớn. Mai là ngày lễ tình nhân nhắc tới gã mất hứng lắm. Trước tiên đi chuẩn bị quà cho bà xã đã. "

Phải, Dụ Dụ nhà anh cần có quà lễ tình nhân. He he, anh đã chuẩn bị chu toàn mọi việc, chờ ngày mai dẫn bà xã đi chơi thoải mái thôi. Tiếc thật, bà xã mang bầu sớm sớm mấy tháng thì bây giờ anh đã có thể thịt rồi. Ngày tình nhân thiếu tình xx là thiếu hết nữa niềm vui. Azz! Vì vợ vì con, ráng chịu đựng thêm chút nữa.

Đi tìm Trang Dụ, Cố Ngạo vào cửa liền thấy cậu chăm chỉ ghi ghi viết viết gì đó. Anh muốn coi nhưng bị cậu đem cất giấu vào tủ, khóa trái ngay tại chỗ.

" Anh tự nhiên vô đây làm gì? Em đang bận a. Anh đi tìm mọi người tám chuyện đi. Nay em không rãnh! "

Nữa đứng nữa ôm cậu, anh cười ngọt ngào, mắt liếc liếc ngăn tủ bị khóa kia:

" Đây là phòng ann anh có quyền vào nha. Với lại em là bà xã anh, có gì đâu phải ngại ngùng. Em nãy viết gì đó, cho anh coi ké với được không? "

Cậu dứt khoát cự tuyệt, bậm bậm môi:

" Anh không được coi. Đó là bí mật của em. Em không cho phép anh tự tiện xem nó nhen. Anh ngon lén xem đi, em giận anh luôn. Chìa khóa em giữ, anh đừng hòng mở. "

Áp mặt mình vào mặt cậu, anh gật đầu, giọng có chút thâm tình hơn thường ngày.

" Bà xã không cho anh coi thì anh sẽ không coi. Em là người mà anh yêu thương nhất trên đời này đó. Mỗi giây mỗi phút anh còn tồn tại trên đời này thì anh sẽ cố gắng, cố gắng bảo hộ em cùng các con thật tốt. "

Nhận ra anh có chút kì quặc, cậu xoay người mắt đối mắt với anh. Bàn tay không tự chủ được sờ sờ gương mặt đẹp trai hết phần thiên hạ của anh.

" Anh gặp phải chuyện gì buồn phiền hả? Có gì anh nói cho em biết a. Đó giờ anh bảo hộ em rất tốt, em không đòi hỏi thêm bất cứ thứ gì từ anh đâu. "

Thở hắc một hơi, anh xoa xoa bụng cậu.

" Anh chưa bảo hộ em thật tốt. Em chịu nhiều uất ức mà anh không làm được gì, chẳng những vậy anh còn nhiều lần chọc giận em. Người chồng như anh quá vô dụng đi. "

Cậu cười hề hề, ôm eo anh:

" Anh mà vô dụng thì giờ em không mang thai đợt hai đâu nha. Phải nói anh lợi hại ghê gớm luôn ấy chứ. Lần đầu tiên đem em thịt đã dính được hai thằng con trai kháo khỉnh. Mấy ai làm được như anh. Em bây giờ đã mãn nguyện với cuộc sống này. Miễn sao có anh, có con, có gia đình bên cạnh thì em chẳng thiếu thứ gì. "

" Lợi tức thì, hại dài dài thì có. Tiểu Minh, tiểu Tinh suốt ngày quấy phá những cuộc ân ái của chúng ta. Hồi trước anh còn bị ném trứng thối vì ân ái với em a. Tức dễ sợ! Ha ha, nhưng nghĩ lại thấy cũng vui vui. Hại trong lợi bằng lợi trong hại lợi hại bằng hại lợi. "

Vụ đó cậu còn thê thảm hơn anh gấp mấy lần. Đó cũng là lần đầu tiên cậu đánh đòn tụi nhỏ. Quái là là tụi nhỏ la có vẻ đau đớn nhưng nhìn mặt lại vui sướng hưởng thụ. Đến giờ cậu vẫn chưa giải ra được đáp án. Có khi bọn nhỏ thích trò bạo lực. ( Lời giải là cái áo độn nhãn hiệu bà nội Cố đó. Mất 4 cái đều đắp vào bốn cặp chảo đắc ý của bọn nhóc.)

Cậu chưa biết không có nghĩa là anh không biết. Từ lúc thấy bốn cái mông nhô hơn bình thường cũng nghi vấn mất bốn cái áo ngực của Uông Nguyệt Hoa là anh hiểu liền. Hồi nhỏ anh cũng hay chơi trò này lắm. Hắc hắc!

.....................

Vợ là của trời cho, con là của nợ.