Hạnh Phúc Rồi Sẽ Tới!

Chương 257: Hai người đang nói cái gì vậy a?




Bày bộ xếp hình ra, Trang Bảo cười hì hì chia nhóm:

" Bé Thỏ và bé Gấu một đội nha còn baba là đối thủ của hai đứa. Tại các con nhỏ tuổi quá nên baba nhường. Giờ anh xếp xong phần của mình trước là thắng. Baba ghép bên trái, các con ghép bên phải. "

Bé Gâu gãi gãi đầu, chớp chớp mắt hỏi tiểu Hi:

" Anh Thỏ ơi! Bên nào là bên trái, bên nào là bên phải vậy anh? "

Tiểu Hi chỉ chỉ ngực trái của bé Thỏ nói:

" Bên bé Gấu đặt tay vào có tiếng tim đập là bên trái, bên còn lại là bên phải đó. Bé Gấu hiểu chưa? "

" Dạ, bé Gấu hiểu rồi. "

Bé Gấu cầm mảnh ghép để lên phần bên phải của bộ xếp hình. Trang Bảo liền lấy ra, chỉ chỉ bên kia:

" Con để lộn chỗ rồi a. Baba ghép bên trái, con ghép bên phải cho nên bên này là baba ghép. Bên phải là phần này nè. "

Trang Bảo không biết ngồi ngược chiều nhau thì tay này sẽ ngược với tay người đối diện. Cứ vậy bé Gấu bậm môi di chuyển mảnh ghép bên phải của mình:

" Con ghép đúng chỗ rồi, baba Bảo mới ghép sai á. Rõ ràng bên trái của baba Bảo là bên này, con đặt tay vào ngực nghe tiếng tim đập rõ ràng. Baba Bảo nhận sai đi. "

Trang Bảo không tin mình nói sai, rõ ràng tay cậu dùng đũa là tay phải mà. Tay phải thì ở bên này, tay trái bên kia. Trang Bảo muốn chắc ăn hơn đặt tay lên ngực trái, la lên:

" Đâu, này bên trái đúng rồi nha. Baba cảm nhận tiếng tim đập nè. Bé Gấu không tin thì qua đây chạm vào ngực baba thử đi. Baba không có gạt con đâu. "

Bé Gấu nhăn mặt, đến bên cạnh Trang Bảo chạm tay vào thử:

" A! Đúng là có tiếng thiệt nè. Bên này bên trái đúng rồi. Tự nhiên giờ bên trái của con cũng giống baba Bảo luôn. Ngộ quá ta! Con để tay lên đây về chỗ cũ cho baba Bảo coi nè. "

Bé Gấu lại bò về chỗ cũ ngồi cạnh tiểu Hi: " Đó, baba Bảo thấy chưa? Ngộ quá trời luôn. "

Há hốc mồm, Trang Bảo vò đầu bức tóc suy nghĩ coi tại sao lại như vậy. Nghĩ muốn nát óc mà vẫn không ra vấn đề, Trang Bảo mới hỏi tiểu Hi:

" Bé Thỏ ơi, chuyện này là sao vậy con? Baba không hiểu gì hết trơn á. Con giải thích cho baba hiểu đi. "

Người thông minh như tiểu Hi còn muốn xoắn não với Trang Bảo và bé Gấu. Cái vấn đề hiển nhiên như vậy sao lại hỏi làm gì a? Ai biết đường trả lời? Thôi để nghĩ cách giải thích cho hai người họ hiểu vậy. Ngẫm ngẫm một chốc, tiểu Hi mới nói:

" Thực ra cả baba và bé Gấu đều nói đúng, không ai sai gì hết á. Biết sao không? Tại vì baba và bé Gấu ngồi đối diện nhau á, mà đối diễn nhau thì sẽ đối xứng với nhau. Tay phải người này sẽ là tay trái người đối diện..., nói chung tất cả đều đảo lộn vị trí phải trái cho nhau. Cho nên baba phải quy định là baba xếp bên trái của baba, bé Gấu xếp bên trái của bé Gấu. Như vậy là mọi người đều có thể chơi ghép hình được rồi. Không tin baba và bé Gấu làm thử đi. "

Nghe lời tiểu Hi, cả hai đều làm thử thì đúng là không đụng vào lãnh địa của nhau thiệt. Hai người xoay qua, vỗ tay bốp bốp, cười ha ha khen tiểu Hi:

" Ha ha! Giỏi quá đi. Bé Thỏ / anh Thỏ thật giỏi a. Nhưng mà baba/ bé Gấu vẫn không hiểu gì hết trơn á. Tại sao ngồi đối diện nhau thì vị trí phải trái đổi chiều cho nhau? "

Tiểu Hi đớ họng, chắc ngồi đây xíu nữa là não giống hai người này luôn. Nhóc lắc đầu, thở dài:

" Thì ngồi đối diện là tức là ngối ngược chiều nhau cho nên vậy đó. "

" Ngồi đối diện là đối diện chứ soa gọi là ngược chiều? Không hiểu gì hết trơn! "

Tiểu Hi muốn bạo phát, ráng kìm lại cơn tức giải thích tiếp:

" Tại vì ngồi đối diện và ngược chiều nó gần đồng nghĩa với nhau. "

" Tại sao hai từ đó lại đồng nghĩa với nhau mà không phải từ khác? "

" Cái đó... là do người sáng lập tiếng nói quy định như vậy. " ( tiểu Hi gằng từng chữ ra!)

" Tại sao người sáng lập lại quy định như vậy? "

Tiểu Hi giận dữ, quằn quại giơ ngón tay cào cào nền nhà, hét to: " Tại vì ta thích chứ sao. Hỏi gì mà hỏi quài hà. Nói sao thì làm vậy đi. Hai người làm con chóng mặt muốn chết. Vậy sao hai người không hỏi tại sao con người phải đi vệ sinh luôn đi? Điều hiển nhiên vậy hỏi ai mà trả lời cho nổi. "

Trang Bảo gật đầu, mở miệng hỏi tiếp:

" Ừ, bé Thỏ nói đi tại sao con người phải đi vệ sinh? Baba ngày nào cũng đi mà không biết tại sao á. Ăn thì ở trỏng luôn đi chui chi cho tốn tiền, hao phí. "

Ngó qua bé Gấu bé cũng mặt ngáo đá muốn hỏi câu hỏi y chang. Tiểu Hi tức quá hét lên kêu trời:

" A a a! Trời ơi là trời, ông xuống đây giải thích cho baba và vợ con hiểu dùm đi. Con sắp điên vì hai người này rồi a. Ông đang trêu chọc con sao? Một người não phẳng đã đủ rồi giờ số phận con dính thêm một người nữa thì chỉ có điên thôi. "

Bé Gấu sợ quá, chạy qua ngồi lên đùi Trang Bảo, nói lí nhí:

" Baba Bảo ơi! Hình như anh Thỏ có bệnh về thần kinh á. Tự nhiên ảnh giận dữ, làm như muốn ăn tươi nuốt sống con và baba Bảo luôn á. Anh Thỏ bệnh vậy sao baba không đưa thuốc cho ảnh uống, bệnh nặng thêm thì phiền phức lắm. "

Trang Bảo gật gật đầu, xoa đầu bé Gấu:

" Ừm! Con nói đúng lắm. Thông minh thường gắn liền với điên loạn mà. Để về baba Bảo kêu cha Hàm kê thuốc cho bé Thỏ uống. Chúng ta tránh xa xa bé Thỏ ra chút, chừng nào bé Thỏ hết lên cơn rồi chơi tiếp. "

" Dạ! "

Trang Bảo bế bé Gấu đi qua một góc khác ngồi. Hai người lại tiếp tục luyên thuyên những câu hỏi trong thế giới của mình:

" Không biết tại sao con chim nó lại bay được hén? "

" Chắc tại con chim có lông dài. "

" Không biết tại sao con người lại phải ăn hén? Nhưng mà baba Bảo rất thích ăn a. Ăn là một đam mê. Hi hi! "

" Bé Gấu cũng có đam mê ăn uống nữa. Không ăn thì lại đói. Mà không biết tại sao con người lại đói nhỉ? ".

.......... luyên thuyên n + 1 lần.

Tiểu Hi nằm bẹp trên nền nhà, tai ong ong nghe hai người kia nói chuyện. Mấy câu hỏi của họ còn khó trả lời hơn ' 10 vạn câu hỏi vì sao ' nữa. Ôi trời ơi, chắc mình điên rồi a, tự nhiên đi trả lời cho họ làm gì để khổ vào thân thế này. Chú ba nói không sai ' thằng ngu sẽ làm mấy thằng thông minh bị điên ' ( tại câu nói đó vậy thôi, không có ý mắng hai người kia vậy đâu nha. Dùng khờ cho hai người kia thôi. Hi hi!)

................ những câu hỏi tưởng chừng đơn giản nhưng lại khó trả lời. Cũng như câu ' tại sao anh lại yêu em? '.............

Có n lý do mà không biết đâu là bến bờ.

Sóng bắt đầu từ gió

Gió bắt đầu từ đâu?

Em cũng không biết nữa.

Khi nào em hết ế?