Hạnh Phúc Rồi Sẽ Tới!

Chương 218: Tiểu Hòa bị đánh bầm dập???




Đi học về đến nhà, tiểu Hòa tắm rửa sạch sẽ, chạy qua phòng của Trang Duy: " Baba ơi baba! Baba giúp con chuyện này nha. Baba, chuyện này gấp lắm đó. "

Trang Duy ngồi trên giường, nhéo nhéo mặt nhóc: " Con cần baba giúp cái gì? Nói lẹ đi! Con thì có chuyện gì mà gấp. "

Nhóc chỉ chỉ mặt mình, cười hi hi ha ha: " Ai nói con không có chuyện gấp a? Con có nha, mục tiêu cua vợ là chuyện gấp rồi. Baba là sao hạng A mà, chắc biết trang điểm phải không? Bây giờ baba giúp con trang điểm mặt mày để con giống bị đánh tí đi. Nha, lát nhóc Thuận tới rồi đó. Con phải làm cho nhóc Thuận tội nghiệp con tí. Hí hí! Con thích vợ chiều con cơ. "

Trang Duy day day thái dương, lắc đầu thở dài: " Con a! Giống ai mà gian xảo thế không biết. Con ngồi chờ chút, baba lấy hộp trang điểm cái. "

" Dạ! Cám ơn baba! "

Nhóc xoay qua nói chuyện với Cố Diễm: " Chà à! Con gian xảo giống cha phải hơm? Hí hí! Cua vợ là phải thông minh. Mà con thấy cha với mấy chú chiều vợ mệt quá trời. Còn con thì làm biếng, con muốn vợ chiều ngược lại con a. Tận hưởng xong 20 năm cuộc đời thanh xuân con mới chiều ngược lại vợ con. kha kha! "

Cố Diễm vỗ đầu nhóc, cười cười: " Con gian xảo lắm. Đáng khen! Nhưng mà con không có giống cha chút nào cả. Con học gian xảo này từ tiểu Minh, tiểu Tinh với bí kiếp độc quyền của chú ba con thì có. Hồi đó cha thịt baba con trước rồi mới từ từ cua vợ nha. Cha là hiền nhất nhà. "

" Ha ha ha! Cười chết con. Cha mà hiền nhất nhà? Cha thâm độc nhất nhà thì có. Chú ba là bao nhiêu tật xấu, bí kiếp lòi ra hết còn cha là lẳng lặng trong bóng đêm âm mưu mọi chuyện nha. Nhà này hiền nhất là vợ chút út đó. Baba, con nói vậy có đúng không? "

Trang Duy lấy hộp trang điểm, kéo ghế lại ngồi gần nhóc: " Đúng! Con nói rất đúng. Lại đây baba trang điểm bị chúng quánh cho con. "

" Dạ! Baba trang điểm cho con bị thương te tua luôn nha. Mắt nâu, mặt mày bầm tím, tay chân cũng bầm tím. Nói chung baba trang điểm càng nặng càng tốt. "

" Rồi rồi! Baba biết mà. Không cần con nhắc nhở. "

Bắt đầu trang điểm cho nhóc, Trang Duy tỉ mỉ từng chút một: " Con nhắm mắt lại, ngồi thẳng lưng lên chút. "

Trang điểm hoàn tất, Trang Duy đưa cho nhóc cái gương: " Xong rồi đó! Con tự mình xem đi. Gương nè! Bị đánh bầm dập như thế đã được chưa? Hay con còn muốn thêm? "

Soi mình trong gương, tiểu Hòa sờ sờ những vết thương giả mạo trên mặt, tấm tắc khen ngợi: " Baba giỏi quá đi hà. Con thật là bái phục baba sát đất nha. Nhìn y như bị đánh thiệt luôn nè. Nhóc Thuận mà thấy bộ dáng con kiểu này không xót muốn chết mới là lạ đó nha. Hắc hắc! Bây giờ là thời của chế! Thời công được sủng! "

Trang Duy nhìn nhóc mà muốn bó tay bó chân. " Hazz! Thời củ chế chế cái gì? Chế là chị đó! Rồi anh Hiếu của con đâu rồi? Từ lúc đi học về baba không thấy tiểu Hiếu nhú cái mặt ra luôn ấy. "

Vẫn chăm chú soi mói cái mặt mình, nhóc trả lời bâng quơ: " Dạ! Anh Hiếu ở trong phòng á. Vừa tắm xong là ảnh lấy điện thoại ra coi hình mà thầy Sinh với ảnh chụp chung. Nhìn có tấm hình không mà ảnh tự sướng được luôn á. Lâu lâu cười ha hả như bị chạm mạch. Ta nói yêu điên cuồng là có thật mà. Ha ha! Con là phải để vợ yêu điên cuồng con cơ. Rồi mai mốt lớn lên, em ấy biết con xạo ke nhưng vẫn không bỏ con được a. "

" Ra là vậy! Hèn gì... mấy đứa còn nhỏ xíu mà bày đặt yêu với đương. Học dở một cái là chết với baba. "

Tiểu Hòa trả gương cho Trang Duy, phóng xuống giường: " Ối giời! Tụi con học vẫn giỏi như thường. Mấy bài học trong lớp chán ngắt, lớp 1 có gì đâu mà học. Tại tụi con làm biến học vượt lớp thôi chứ. Trình của tụi con bây giờ là phải học lớp 5 luôn í. Thôi! Không nói chuyện với baba nữa đâu. Con đi khoe nhan sắc mới đập bỏ của con cho anh em biết đây. Há há! Báy bay cha! Báy bay baba! "

" Cái thằng nhóc này... lợi dụng mình xong là đi một nước vậy đó. Chán ghê! "

Một vòng tay luồn vào ôm eo Trang Duy, mặt đặt lên vai cậu: " Có gì đâu mà chán. Con cái làm gì thì kệ nó. Em có anh rồi, chán không nổi đâu. Bà xã! "

" Đáng ghét! Ông chồng thối tha. "

Ngồi ăn cơm, Uông Nguyệt Hoa và mấy người chưa biết chuyện nhìn mặt tiểu Hòa mà muốn hú hồn hú vía. " Tiểu Hòa! Con bị té hay bị sập hầm ở đâu mà mặt mày bầm dập hết trơn vậy nè? Nãy còn thấy mặt con đẹp trai, sáng sủa bình thường a. "

Trang Hòa nhướng mày, cười gian: " Ha ha! Này là nhờ tài trang điểm của baba á. Con muốn chơi chiêu tội nghiệp trước mặt nhóc Thuận. Mọi người phối hợp, diễn sâu cho con nha. Mà nói nữa này! Mặt con phải khen là sáng dạ chứ không phải là sáng sủa nhen. Khen vậy chẳng khác nào mắng con là cún mới sáng sớm đã sủa lung tung, cái tối khen con tối sủa hả? rãnh đâu mà con sủa tối ngày a. Giờ mặt con thì tối dạ nha. Mọi người nhớ kĩ để khen con cho nó đúng! "

Cả nhà đồng thanh trả lời: " Ok! Bây giờ mặt tiểu Hòa rất là tối dạ. Mặt của mấy đứa còn lại thì rất là sáng dạ. "

Đang ăn ngon lành, tiếng chuông cửa vang lên. Tiểu Hòa vội vàng cầm cái đùi gà ngấu nghiến ăn hết. " Chờ con 1 phút hãy ra mở cửa. Để con chạy về phòng giả bộ tự kỉ cái. Chờ chút nha. Anh Hiếu nhớ hỗ trợ em! "

Dặn dò xong, nhóc chùi miệng, chùi tay sạch sẽ, ba chân vốn cẳng chạy lên lầu. Không màng đến mọi người ngỡ ngàng nhìn nhóc tăng động kinh tới mức nào.

Cố Ngạo đi từ từ ra mở cửa, tám chuyện với anh bạn già mình tí mới dắt a Thuận vào nhà. Tới nơi, tiểu Hiếu chạy đến nói với a Thuận, mặt gấp gáp, biểu cảm nghiêm trọng chết người: " Tiểu Thuận ơi! Không xong rồi. Tiểu Hòa đi học bị bạn đánh thương tích đầy mặt. Từ lúc về nhà đến giờ em ấy không thèm nói chuyện với ai luôn. Cơm cũng ăn có miếng, còn chừa tận 1 muỗng cơm luôn mà đã vội về phòng rồi. Em ấy lại bắt đầu tự kỉ nửa rồi a. Em giúp anh khuyên nhủ em ấy đi. "

" trời ơi! Nghiêm trọng dữ vậy hả? Em phải gặp anh Hòa liền. Cám ơn anh đã báo cho em biết nhen. "

A Thuận cuống cuồng chạy nhanh lên lầu, tìm tiểu Hòa. Tới phòng, nhóc gõ cửa liên hồi: " Đùng đùng đùng! Anh Hòa ơi, em nhóc Thuận của anh nè. Anh mở cửa ra cho em vào đi. Anh Hòa ơi. Em biết anh rất đau lòng và đau cơ, không sao em sẽ làm anh bớt đau. Anh Hòa ơi! "

Tiểu Hòa lấy nước miếng chấm chấm lên mặt, sục sùi giả khóc đi đến mở cửa. " Nhóc Thuận! Bọn chúng... bọn chúng ăn hiếp anh. Hức hức... hu hu hu! "

Nhìn cái mặt không còn lành lặng của tiểu Hòa, a Thuận vội ôm lấy tiểu Hòa: " Anh ngoan đừng khóc nữa ha. Anh bị thương vậy làm em đau lòng quá đi. Ngoan! Ngoan! Em thương! Bọn chúng thật độc ác mà. Người đẹp trai, đáng yêu như anh vậy mà cái bọn khốn đó làm mặt anh te tua như bị chó cắn vậy nè. Bọn chúng đáng ghét, rồi có người sẽ cho chúng biết đau đớn là thế nào. Ngoan! Ngoan! Em thương! Anh nói coi là thằng nào đánh anh em đi cạo đầu nó, nhổ răng nó. " ( hình như đang mắng baba của tiểu Hòa thì phải!)

Trang Hòa vẫn giả vờ khóc thương tâm, tai sờ sờ, bóp bóp mông a Thuận. " Hu hu hu! Oa oa oa! Đau lắm a! Nhóc Thuận của anh. "

" Không đau! Không đau nữa! Ngoan ngoan! Em thương! "

A Thuận lo vỗ về tiểu Hòa nên cũng khôn để ý cái tay không an phận của ai kia. Nói trắng ra là người ta dê mình mà không biết luôn đó.

........................................

Dưới lầu Trang Duy rùng mình át xì một cái: " Ông xã ơi! Hình như em bị cảm rồi hả gì á! "

" Đi lên phòng anh lấy thuốc cho em uống. Mai khỏe lại thôi hà. "