Nước Mỹ
Hoa Kỳ
Orlandol
Đất nước cường quốc
Dân số vừa phải
Công nghệ kỹ thuật tiên tiến
Trình độ học vấn cao
Là một nơi hoàn hảo để giới thượng lưu phát triển. Nhiều du học sinh thầm ao ước được đến nơi này. Dù có là một con " điếm" thì cũng mong được kết hôn với đại gia nào đấy ở đây. Có người nói:" Cuộc đời của bạn sẽ phất lên khi được sống trong môi trường sang chảnh".
Nhưng riêng Nguyên thì thấy nơi này chẳng khác gì " hố rác", " hôi thối" mùi của đồng tiền đáng khinh bỉ. Những kẻ hèn hạ sống chỉ vì tiền, có tiền mua tiên cũng được mãi rồi khiến chúng nó điên luôn. Ranh giới gần trung tâm thành phố rác thải chất thành đống, những đứa trẻ ăn mặc rách rưới đi lang thang bới móc từng đống rác. Tâm hồn tuổi thơ bị nhem nhuốc bởi xã hội.
Chiếc xe hơi dừng lại bên vệ đường. Tiếng quát mắng của một người đàn ông. Sau đó họ đuổi cổ người phụ nữ và đứa trẻ tầm 6 tuổi xuống rồi nói: " Đây là nơi mày thuộc về đấy, con điếm".
Đúng vậy, xã hội càng phát triển con người càng lấn sâu và bãi bùn mà họ tự tạo nên. Dù họ có sang trọng thế nào đi chăng nữa thì hành động vừa rồi chỉ chứng tỏ họ là một đám súc vật.
Nguyên đã dò hỏi chuyện mẹ cô với Cotter, mặc dù hơi miễn cưỡng nhưng anh bảo: mẹ Nguyên... cách đây 10 năm bà đã bị ông " giam cầm ". Theo đúng nghĩa đen, bà ấy bị cắt đứt liên lạc với thế giới bên ngoài, Cotter đã giám sát bà suốt khoảng thời gian đó.
Khi Nguyên hỏi tại sao, anh im lặng hồi lâu:
- Thưa tiểu thư tôi không được biết nhiều ... nhưng có lẽ bà ấy đã làm gì phật ý ngài chủ tịch.
" Ngài chủ tịch". Hắn dùng từ " bà ấy" để nói đến mẹ Nguyên. Nhưng lại dùng từ " Ngài chủ tịch" cao sang trọng rộng để nói " con chó " đó.
Cotter đã thực sự chọc Nguyên " sôi đờm" lên rồi. Nhưng biết bản thân đang lạ lẫm với đất nước, cũng chẳng ai tương trợ, giờ đây đồng tiền là tất cả nên người như Nguyên cũng không ra lệnh hay moi thêm thông tin gì ở Cotter được.
Vâng... nhận biết tình trạng bản thân đang ra sao cô đành im lặng mà chẳng nói gì. Thảo nào trong thư mẹ có đề cập đến Tuấn- Anh trai của Nguyên, bà cũng chẳng biết gì rằng Tuấn cũng tự tử... chỉ vì hành động của mình.
Khác với Tuấn, Nguyên mạnh mẽ hơn anh mình, bản thân tự vượt qua nỗi đau chứ không để nó lấn át bản thân.
- Đưa điện thoại cho tôi.- Nguyên nói.
- Tiểu thư muốn gọi cho ai ạ.- Cotter nói, vẻ tò mò.
- Ừ.
- Tôi có nhiệm vụ phải biết đó là ai ạ.- Cotter khiêm định.
- Digo...!- Định nói nhưng cô chợt phát hiện ra Digotemsal bị truy nã nên im lại.
- Digo?
- DJ Lam
Cotter tỏ vẻ hài lòng với câu trả lời của cô nhưng vẫn nghi ngờ gì đó.
- CÁI CON BÉ HƯ ĐỐN NÀY, EM NGHĨ MÌNH ĐANG LÀM CÁI QUÁI GÌ VẬY HẢ?
Anh Lam mắng zô điện thoại như thể điện thoại là mặt Nguyên vậy.
Anh tiếp:
- Có biết anh lo cho em lắm không hả? Bỏ nhà đi ư? Đã thế còn chôm luôn cái thẻ tín dụng của anh, em quá...
- Anh im đi, trong đấy chỉ có mỗi 10 ngàn, to tát lắm sao?- Nguyên bĩm môi.
- Anh không tiếc chi cái thẻ tín dụng, nhưng nhỡ em có chuyện thì...
- Rồi em không có gì cả.
Trong suốt cuộc nói chuyện, tai của Cotter như phình to ra, điều đó khiến Nguyên khó chịu:
- À, em có gặp Julien ở Pháp đấy.- Nguyên cố tình dẫn dắt câu chuyện đến hồi gây cấn để chọc điên Cotter.
- À... cậu Julien ấy hả? Cũng lâu rồi nhỉ? Dạo này cậu ta tốt chứ?- Lam trả lời tỉnh bơ như chẳng biết gì. Mà thật ra anh cũng ngờ ngợ, cô quỹ nữ đang toan tính chuyện gì.
- Hể?... Julien.- Nguyên tỏ vẻ thất vọng.- Dạo này anh ấy nhiều gái lắm, trong nhà toàn những đoạn phim dâm dục, khắp tường treo những tấm poster 18+. Đã thế ngày nào anh ta cũng dẫn phụ nữ về nhà làm chuyện đồi bại.
- Hả?
- Đã thế anh ấy cũng hay làm biểu tượng Fuck khi đang chào hỏi người khác.
- Gì cơ?- Thật sự biết Nguyên đang toan tính chuyện gì đó... nhưng bêu bao Julien thế này thì... Lam cũng chẳng biết kế hoạch của cô là gì, cái kiểu nói chuyện điên khùng này là sao?
- Im đi, con khốn...
Cotter túm lấy cổ áo Nguyên, trừng mắt nhìn cô, anh tiếp:
- Mày thì biết cái gì, câm cái mỏ chó lại ngay cho tao. tao sẽ băm vằm mày ra, moi ruột gan của mày treo lủng lẳng trên bàn thờ.
- Hể?... Vậy sao? Thế thì tôi chắc là mình nên đuổi việc cậu đi là vừa.
***
Ông Dũng gọi điện cho Nguyên bảo: Orlandol quá xa nên không thể gửi vệ sĩ sang Nguyên phải đơn thân độc mã sống ở đây.
Đúng như kế hoạch của Nguyên, tống thằng vệ sĩ ( hay quãn gia) đi, cô sẽ tự do... và cũng thuận lợi cho việc... lật đổ chức chủ tịch của ông Dũng.
Ở Pháp, Nguyên có xin ít thông tin cá nhân của Julien với Digotemsal- Cotter là em trai của Julien, cả hai thân với nhau... nên suy ra Julien chính al2 điểm yếu của Cotter. Lúc ra đi Cotter có quay lại nói với Nguyên. - Tiểu thư, cô đúng thật là ác quỷ bóng đêm.
- Cảm ơn, nhưng Cotter này.. Julien là một quản gia tuyệt vời, anh ấy hy sinh hết cho thân chủ của mình. Không quan tâm đến tiền bạc danh lợi cá nhân. Anh ấy khác với anh.