Hạnh Phúc Của Em 2

Chương 69: Chương 69





Anh giữ hai tay cô lại rồi từ từ cúi xuống hôn môi cô rồi luồng qua tai cô làm cô nhột cười,anh cúi đầu xuống rúc vào ngực cô hôn m*t từng chút một,lúc này do đèn nhà tắm sáng trưng anh nhìn rõ khuôn mặt cô đang đỏ bừng lên hai tai cô cũng thế, nhìn rất hút hồn,anh không tự chủ đươc cứ càng muốn hơn không muốn rời ra một chút nào,cô vừa xấu hổ vừa năn nỉ anh:
- Anh có thể dừng ở đây không mọi người đợi chúng ta kìa.

- Tại em quyến rũ anh trước nhé, lúc đầu anh chỉ muốn tắm thôi rồi ra với mọi người, ai biểu em đẹp quá làm gì làm anh không nhịn được mà muốn em thôi.

Không để cô nói nhiều anh hôn cô thật nhanh,lưỡi của anh đã luồn lách tìm tòi trong miệng cô rồi, đầu óc cô bị anh làm cho không còn suy nghĩ ra được gì nữa,cứ như thế khi cô không còn trong trạng thái tỉnh táo thì anh đã cho thằng em của mình vào trong cô rồi,lúc này nhờ dòng nước ấm cô không còn thấy thốn đau nữa mà là một cảm giác rất thích,cô không tự chủ được mà rên lên,
Tiếng rên nhẹ của cô càng làm anh thích thú và làm kịch liệt hơn,nước trong bồn tắm cứ thế tràn ra khắp nhà tắm, anh thay đổi kiểu liên tục làm cô không thể quen được,anh bế cô lên áp cô vào tường,cái lạnh của tường làm cô rùng mình,cô ôm chặt vào anh,hai cơ thể như hòa làm một,cứ như thế hết trong nhà tắm anh lại bế cô lên giường tính làm tiếp tăng hai,cô liền lấy chân đá anh nhưng bị anh bắt được,cho chân cô lên vai, cứ thế thẳng tiến đi vào, anh không cho cô được nghỉ một chút nào,lăn qua lăn lại đến tận hai tiếng sau anh mới tha cho cô, lúc này cô thề sau ai nói chơi xếp hình cô đập người đó.

Anh bế cô vào lau mình cho cô,rồi cũng rửa ráy cho mình xong anh lại bế cô ra lấy đồ mặc cho cô,lúc này cô nhăn mặt nói anh:
- Giờ này em sao dám ra ngoài đó đây, không phải cho bọn họ cười thúi đầu em à.


- Em yên tâm đi không ai cười em đâu, hơn nữa vợ chồng chú Tư làm đồ sẵn cho mọi người ăn,ai không ngồi đó thì mang về phòng ăn,không ai đợi em đâu mà em sợ bị cười.

- Mong như anh nói.

- Mà quên nãy mình đi qua bếp em không thấy cô Tư trong bếp nhỉ.

Anh ôm cô vào lòng nói:
- Cô Tư thường làm đồ ăn xong mang ra ngoài rồi sẽ về phòng luôn,để chú Tư nướng đồ ăn thôi, cô Tư có bệnh lên rất ít tiếp xúc với ai quá lâu, cho nên anh mới để vợ chồng chú Tư ở nơi này đó em.

- À,ra thế, hèn chi cô chỉ ra gặp lúc nhóm lửa xong là đi vào luôn, mà thôi chúng ta ra ngoài ăn đi.

- Ừ, chúng ta đi ra, em có cần anh bế không.


- Còn không phải tại anh sao.

- Rồi đều tại anh hết,anh sai rồi,được chưa.

- Xii, không thèm nói chuyện với anh nữa.

- Em không nói chuyện với anh thế em tính nói chuyện với ai hửm.

- Em nói với ai cũng được nhưng không phải là anh, bất quá em qua gặp Lan Anh hoặc Hữu Minh không thì Khánh Dũng.

- Em dám đi gặp người khác nói chuyện mà không chịu nói chuyện với anh,thì đáng bị phạt đó nhe cưng.

Nói xong anh ôm eo cô cùng đi ra,đúng như anh nói ngoài đó chỉ còn chú Tư đang nướng thịt một mình, nhìn ra bàn thì có Khánh Dũng đang ngồi ăn khí thế,ăn mà giống như chết đói ý sợ ai cướp, thấy hai người đi ra,nhìn cô Khánh Dũng cười hỏi:
- Chị dâu giờ chị đã biết xếp hình rồi chứ.