Hàng Xóm Của Tôi Là Trọng Tài Quốc Tế

Chương 35: Chương 35





Đèn hội trường bật sáng, từng người từng người đi vào vị trí của mình.

Yumi ngồi cùng nhóm thư ký và nhân viên đi cùng lãnh đạo.

Nhóm người xung quanh cô còn đang nhỏ giọng thì thầm bởi sự phấn khích khi lần đầu tiên tham gia hội thảo lớn thế này, còn được gặp rất nhiều lãnh đạo cấp cao, riêng cô thì vẫn như người mất hồn, đôi mắt vẫn nhìn chằm chằm về hướng hai người trai gái kia.
Meiko đang nói gì đó với Sato, góc nghiêng của cô ấy rất đẹp, mỗi lần quay sang Sato đều cười rất rạng rỡ.
Yumi cố nén lại cảm giác đau thương trong lòng, là một người chủ động hết lòng hết dạ thương người khác, cô làm gì có tư cách yêu cầu người ta thương xót mình.
“Cô ấy không phải là diễn viên Meiko sao? Wow cô ấy ở ngoài còn xinh hơn cả trên mạng nữa.” Một cô gái nào đó ngồi ở hàng trên lên tiếng.
Rất nhanh đã có người đáp lại cô ấy, xung quanh tràn ngập lời khen ngợi Meiko.
“Anh chàng bên cạnh là trọng tài Sato đó, anh ấy đẹp trai quá đi.”
“Đúng là trai tài gái sắc mà, tôi nghe nói chủ tịch liên đoàn đã nhận định anh Sato là con rể rồi…”
Yumi đưa tay lên che ngực, cảm giác nhói đau ngày một lan rộng.


Nhưng như vậy thì sao, dù cho cô có đau lòng cách mấy, người kia cũng không hề quay mặt lại, ánh mắt anh ta vẫn nhìn về phía trước, khuôn mặt nghiêm túc giống như thể trên đời này không có gì khiến anh ta phiền lòng.
Chờ cho Yumi định thần lại, hội thảo đã diễn ra được một lúc.

Người đại diện tiến lên phát biểu, còn đang nói về kế hoạch của những dự án sắp tới.

Đam Mỹ Cổ Đại
Tất cả mọi người trong hội trường đều chăm chú lắng nghe, Yumi cũng chỉ là một người dự thính ngoài việc mở sổ tay ra để ghi chú lại những điều có ích thì không được làm gì khác cả.
Người đại diện hướng về phía những người ngồi trong hội trường, anh ta cẩn trọng nói, “Sau đây tôi xin mời anh Takehiko, người đại diện cho dự án lần này của tập đoàn XX lên phát biểu.”
Takehiko đứng dậy dưới ánh nhìn của mọi người, anh tiện tay chỉnh lại vạt áo, sau đó bình tĩnh bước lên bục cao, nhận lấy mic rô từ người đại diện trước.
Ánh đèn trong hội trường rất sáng, chiếu rất rõ khuôn mặt của Takehiko.

Anh nở một nụ cười nhẹ, giọng nói trầm ổn vang lên, “Như các vị đã biết, ngành công nghệ cao của nước chúng ta đang phát triển mạnh.

Tập đoàn của chúng tôi cũng đang cố gắng chạy theo bước tiến đó, ngoại trừ sản xuất các dụng cụ cho ngành công nghệ thể thao, còn có bao thầu thiết lập hệ thống đèn chiếu và sân cỏ phục vụ đầy đủ cho thể thao nước nhà…”
Giọng nói vang lên cùng với điệu bộ tự tin đó, khiến cho cả hội trường đều chăm chú.

Takehiko hiếm khi tỏ ra hài hước, anh vừa nói vừa đưa ra những dẫn chứng mới lạ, khiến các vị lãnh đạo bên dưới gật gù khen ngợi.
Hội thảo được nghỉ giữa giờ, Yumi nhân lúc này đi vào nhà vệ sinh để điều chỉnh tâm trạng.

Lúc quay lại thì thấy mọi người đang tụ tập, có nhóm thì bàn công việc, cũng có nhóm đang nói chuyện ngoài lề, dù sao cũng là giờ giải lao, nét mặt mọi người giãn ra, không còn căng thẳng nữa.
Yumi ngồi vào vị trí của mình, cô lấy máy tính bảng vẫn mang theo bên mình ra xem lại báo cáo, kiểm tra tài liệu mà đồng nghiệp gửi đến hôm nay có nội dung gì…Còn đang chăm chú thì bỗng nhiên có cảm giác khác lạ, theo quán tính cô liền ngẩng đầu nhìn lên, sau đó thì phát hiện Sato đang đi về phía cô dưới ánh mắt hiếu kỳ của những người xung quanh.
Ban đầu Yumi không nghĩ đến sẽ chạm mặt Sato ở đây, nhưng từ giây phút nhìn thấy anh đi cùng Meiko, lại nghe thêm tin đồn giữa hai người, cô cũng coi như là đang bắt đầu chết tâm rồi.


Bây giờ Sato lại đi về phía cô, hai người đối diện với nhau sẽ như thế nào đây? Trong tình huống này thì nên nói gì? Lâu rồi không gặp, hay là anh khỏe không ư? Dùng cách này khiến cho mọi người xung quanh biết hai người họ quen nhau?
Chuyện sau đó nếu diễn biến theo chiều hướng cẩu huyết, Yumi có thể đoán được lời xầm xì của những người xung quanh.

Nếu cô là nam thì còn đỡ, nhưng cô là nữ, đối diện với một người đang có tin đồn sẽ trở thành con rể của chủ tịch liên đoàn bóng đá, cùng ánh mắt của anh khi nhìn cô kia, cô không mang tiếng xấu mới là lạ.
Yumi còn đang định nghĩ cách chuồn đi trước khi Sato tiến lại gần, mặc dù cô rất muốn gặp anh, rất muốn nói chuyện với anh, nhưng cô không muốn hai người sẽ đối mặt với nhau trong hoàn cảnh này, ít nhất là sẽ không có sự xuất hiện của Meiko.

Hiện tại Meiko đang đứng ở bên kia, cùng với một số vị lãnh đạo bên phía liên đoàn, bọn họ cũng đang nhìn theo hướng mà Sato đi đến.
Yumi nắm chặt tay, hai chân cũng bắt đầu cử động, nhưng còn chưa kịp chuồn đi đã nghe thấy tiếng gọi “Yumi, cô lại đây.”
Người vừa lên tiếng là Takehiko, một người vừa được tất cả mọi người trong hội trường chú ý và khen ngợi.
Tiếng gọi của anh thành công thu hút thêm ánh nhìn của những người xung quanh.

Yumi thầm than một tiếng, nhưng sau đó vẫn phải cố gắng giữ bình tĩnh tiến về phía Takehiko, ai bảo anh là lãnh đạo trực tiếp của cô cơ chứ.
Dù sao cũng là một nhân viên nhỏ bé, biểu hiện của Yumi có phần nghiêm cẩn, cô bước lại nhỏ giọng nói với Takehiko “Anh gọi tôi?”
Takehiko khẽ gật đầu, “Một lát nữa tôi còn phải phát biểu, cô giúp tôi điều chỉnh lại nội dung nhé.”
Đây không phải là việc của thư ký sao? Nhưng trước mặt các vị lãnh đạo, dù cho cô có nghi hoặc mấy cũng không dám biểu lộ ra, chỉ có thể gật đầu nhận lệnh.
Takehiko đưa cho cô máy tính của mình rồi lại nhìn cô rời đi, anh cũng nhìn ra được ánh mắt của Sato phía bên kia đang nhìn hai người.


Takehiko không phải không biết việc anh vừa giao cho Yumi làm là việc của thư ký, anh chỉ muốn tạo điều kiện khiến cho Yumi không thể đối mặt riêng với Sato mà thôi.
Lý do vì sao ư?
Vì anh không thích cái cách làm bộ thanh cao của Sato…
Sato im lặng nhìn Yumi đi ngang qua mình, biểu cảm của cô rất lạnh nhạt, cô giống như đã lựa chọn sẽ không quen biết anh nữa vậy.
Thái độ của hai người đàn ông khiến cho Yumi phút chốc trở thành tâm điểm chú ý của mọi người.

Trong hội trường không thiếu phụ nữ, ngoài những lãnh đạo là nữ ra, còn có thư ký nữ và một số nhân viên nữ ưu tú khác.

Nhưng lúc này điều khiến mọi người chú ý chính là một cô nhân viên bình thường, lại có thể khiến cho hai người đàn ông ưu tú để mắt tới.

Takehiko là lãnh đạo của cô thì không nói, nhưng Sato thì sao, không phải anh đã được chọn làm con rể của chủ tịch liên đoàn rồi à?.