Hàng Ngày Sống Chung Với Muội Khống

Chương 8




Ở trong thùng nước thuốc, cả người ngứa đau liền giảm bớt chín phần, A Thúy nhắm hai mắt lại, thoại mái mà cọ vào đường vân hình trụ, lý trí dần dần thu hồi.

Quả nhiên mù là vì lột da sao? Hồi tưởng kiếp trước xem tivi nhìn thấy quá trình lột da của rắn, A Thúy chạm vào đường vân cố gắng ma sát thêm phần đầu.

Tiểu Kim Long bị nàng vứt bỏ lưu luyến bơi đi, không tha mà bò ra thùng gỗ, nhoáng cái liền biến thanh tiểu shota đứng ở bên cạnh, không hề chớp mắt mà nhìn chằm chằm nàng.

Đám người Linh Khuê, Nam Ương:.....hình tượng của quân thượng a....

“Các ngươi đứng đó làm gì?” Đem lo lắng của mình phóng tơi Nam Ương, Thanh Vinh nguy hiểm nheo mắt lại. A Thúy mau mệt ngất đi rồi, hắn còn dám ở đây phát ngốc?!

Linh Kuee thấy thế tiến lên một bước, khom người thay Nam Ương giải thích nói: “Thuộc hạ cho rằng, y tiên nói chính là, giúp đỡ tiểu chủ tử lột da sẽ bất lợi với tính cách tiểu chủ tử sau này.”

Nam Ương nghiêng hắn liếc mắt một cái, âm thầm bỉu môi. Linh Khuê gia hỏa kia con mắt nào nhìn thấy hắn yêu cầu hắn giải thích dùm?! Nam Ương hắn có miệng để làm gì? Làm giống như ban ân cho hắn. Gia hỏa này kỳ thật chính là thích nổi bật!

Nhưng quân thượng đang nhìn mình, Nam Ương trong miệng vẫn là phụ họa Linh Khuê nói: “Đúng là như thế, tiểu chủ tử tuổi còn nhỏ, cái gì cũng không biết, ngài nếu cái gì cũng chiều chuộng nàng, cực dễ dàng khiến nàng ỷ lại. Ngài giúp tiểu chủ từ lột xác đúng là tốt cho thân thể của nàng, chỉ là ngài nên đem những khó khăn nhỏ bé này vì nàng mà bỏ đi, ngày sau tiểu chủ tử độ kiếp, chẳng lẽ ngài cũng thay nàng độ sao?”

Nghe vậy Thanh Vinh nhướng mày lên: “ Độ kiếp? Ý của ngươi là, ta không thể giúp muội muội ruột độ kiếp?” hắn thậm chí còn chưa từng nghĩ đến việc để muội muội chính mình độ kiếp.

Làm một anh trai tốt, sao lại có thể trơ mắt nhìn muội muội bị sét đánh đâu?!

“.......” Nam Ương nghẹn lời.

Thực tế là, cấp bậc Thần Quân hiện tại chỉ có bốn người, hơn nữa mỗi mười vạn năm bốn người đấu pháp thật ra chỉ là đứng ngoài chỉ điểm thôi, ngoài bản thân không ai biết tu vi của hắn tột cùng đãkhủng bố tới cảnh giới nào. thật sự việc quân thượng có thể thay tiểu chủ tử miễn đi nỗi khổ của việc độ kiếp không phải không có khả năng....... Chính là......Chính là độ kiếp chỉ là lấy ví dụ a! hắn muốn nhấn mạnh ở chỗ tôi luyện tính cách tiểu chủ tử a!

sự tình đã đến mức này, mọi người cảm thấy tiểu chủ tử bị quân thượng nuôi dưỡng thành nhị thế tổ tương lai là có thể dự kiến. Bất quá nói thật, bọn họ cũng mơ ước có được một ca ca sủng mình vô nguyên tắc như vậy a! Mỗi một thần tiên trong đáy lòng đều ảo tưởng chính mình là nhị thế tổ mà mơ mộng!

Thanh Vinh không thèm quân tâm Nam Ương đang còn sửng sốt, ôm lấy thùng gỗ, từ bên trong rút ra vật hình trụ, tay nắm chặt đem hình trụ thu nhỏ lại, sau đó một tay đem muội muội vớt lên mặt nước, một tay cầm vật hình trụ chà xát lên đầu rắn nhỏ.

Tiếp theo, xuất hiện vấn đề lớn nhất là Thanh Vinh hắn căn bản không dám dùng sức!

Trước đó con rắn nhỏ không ngại đâu, phần da cũ trên đầu mới thoáng chút bóc ra. Có thể nói, Thanh Vinh lực đạo nhẹ đến mức không thể nhẹ hơn, căn bản không có khả năng hỗ trợ nàng lột da.

Thanh Vinh xấu hổ mà ho nhẹ một tiếng, tránh ánh mắt của con rắn nhỏ, bất đắc dĩ đem hình trụ biến lớn trở lại, để lại chỗ cũ, làm muội muội tự thân nỗ lực.

Nam Ương thề, hắn nhìn thấy tiểu chủ tử dùng ánh mắt khinh bỉ liếc quân thượng một cái!

Quân thương người không thể có tiền đồ một chút sao?

Mà lúc này A Thúy có vẻ nghỉ ngơi, tiểu shota đang quấy rối rốt cuộc thu tay lại. Kiền trì chính là thắng lợi! Nàng tự khuyến khích mình, quấn lấy hình trụ liên tục ma sát lên.

một lát sau, phần da cũ trên đầu rắn nhỏ rốt cuộc thoát khỏi toàn bộ, phần da bị lột ra hướng ra ngoài, làm các bộ phận khác dễ dàng hơn. Trong lúc Nam Ương vụng trộm ngáp vài cái, nhìn bên cạnh mình gương mặt Linh Khuê nghiêm túc không chút sứt mẻ, cảm thấy thời gian trôi qua càng chậm.

Đến lúc Nam Ương nhàm chán đến mức bắt đầu đếm tóc chính mình, A Thúy rốt cuộc dùng một chút lực động đuôi, thoát ly hoàn toàn da cũ, một con rắn trắng nhỏ làn da hơi phiếm xanh mới mẻ ra lò.

Bởi vì nước thuốc dễ chịu cùng thân cây thần kỳ, A Thúy kịch liệt ma sát như vậy cũng không cảm thấy khó chịu. Chiếc vảy tinh tế mềm mại so với lúc trước lớn hơn một vòng, dáng vẻ thập phần ngây thơ đáng yêu. ( Kia chỉ là trong mắt Thanh Vinh, thật ra là nàng béo......)

Thanh Vinh nâng nàng lên, không màng trên người tiểu bạch xà đầy nước thuốc, dùng gương mặt nhẹnhàng cọ nàng: “Bảo bối vất vả, đều do ca ca, đều do ca ca......” Kỳ thật rốt cuộc trách hắn cái gì Thanh Vinh cũng không nói rõ, chỉ cảm thấy muội muội chịu khổ, chính là hắn không chăm sóc tốt, là do hắnsai.

A Thúy đã quá mệt, vương lưỡi rắn liếm liếm lòng bàn tay Thanh Vinh rồi lầm vào hôn mê. Thanh Vinh vẫy lui mọi người, cầm lấy khăn lông ướt nhẹ nhàng lau khô kiều nộn thân thể mới của nàng, sau đó đem nàng lên giường nằm trong đệm mềm, đốt an hồn hương mép giường giúp nàng ngủ ngon.

Chăm chú nhìn muội muội khi ngủ, Thanh Vinh đứng dậy đi đến thùng nước, từ trong chất lỏng màu xanh nhạt lấy ra vỏ rắn lột đầu tiêu của muội muội.

Đây là dấu vết chứng minh muội muội đã trưởng thành! hắn lộ vẻ mỉm cười, cẩn thận đoan trang ngắm vật đáng yêu trong tay. Mà hắn liền phát hiện ra một chỗ kỳ quái, ngón tay trên lớp da rắm nhẹ nhàng nhấp nhấp, Thanh Vinh kinh ngạc phát hiện vỏ rắn lột tựa hồ không chỉ có một lớp!

Lập tực triệu Nam Ương vừa mới rời đi trở lại, đem chỗ da rắn kỳ quái chỉ cho hắn xem.

Chưa từng nghe qua rắn có thể một lần lột nhiều lớp da cũ! Nam Ương nhìn cảm thấy mới lạ, duỗi tay định chạm vào, kết quả Thanh Vinh lập tức lùi tay về, lặng yên nhìn hắn chằm chằm.

Nam Ương thở dài, nhận mệnh từ trong nhẫn chứa đồ móc ra một cái bồn nhỏ trong suốt, đầu ngón phóng ra nước rót vào đó, lại lấy ra một lọ chất lỏng màu xanh nhạt đổ vào, ý bảo Thần Quân đem da rắn của tiểu chủ tử để vào.

Thanh Vinh lại do dự, đây là nước trong thân thể nam nhân khác mang ra.......

Nam Ương thấy Thần Quân không có động tác mà vẫn như cũ yên lặng nhìn chằm chằm hắn, có chút sởn tóc gáy. Vì thế hồi tưởng lại một lần hành động của chính mình. hắn không gây ra lỗi gì nha? Hoàn toàn không có bất cứ hành động như có như không có nguyện vọng muốn chạm vào tiểu chủ nhân, hoàn toàn không có.... Nam Ương lấy trong túi ra quyển vở nhỏ ghi lại những điều cần chú ý, hắn rốt cuộc lạ có chỗ nào chọc tới vị muội muội này, thật là không thể dùng lẽ thường phỏng đoán quân thượng a QAQ

Thanh Vinh đáy lòng giãy giụa nửa ngày, vẫn như cũ dùng thói sạch sẽ như bệnh nhân, cuối cùng phun ra hai chữ: “Đổi nước.”

Nam Ương:.......Ngươi đủ rồi a! Nếu không phải không đánh lại ngươi.....Đánh không lại ngươi.....Tốt thôi hoàn toàn đánh không lại ngươi QAQ