Chạng vạng sau khi tan học, Ngu Trà cùng Lâm Thu Thu và Thượng Thần ra ngoài ăn, hôm nay nhìn thấy hot search Weibo kia, ba người muốn chúc mừng một chút.
Ngày thường bọn họ rất ít khi ăn ở ngoài, vì nhà ăn ở đây cũng khá tốt, không có vấn đề về vệ sinh.
Vừa ra khỏi khu dạy học, một nữ sinh đi phía trước quay lại, hưng phấn nói: “Cậu chính là Trà Trà trên Weibo?”
Ngu Trà nói: “Cái gì?”
Sao cô ấy có thể biết mình a?
Cô gái vội vàng mở điện thoại, bấm vào Weibo, nói: “Cậu nhìn đi, là Weibo này, cậu với nữ sinh trong ảnh giống nhau như đúc, định vị ở Nhất trung Ninh thành, cậu cũng không có chị em song sinh ở trường a.”
Cô cũng không nghĩ rằng mình rất nhanh đã bị tìm thấy.
Vốn dĩ các bạn học đều nghĩ đến tiết tự học sẽ xuống lớp năm nhìn, kết quả mới vừa xuống lầu cư nhiên gặp được Ngu Trà.
Ngu Trà trong lòng cả kinh, phát hiện bản thân lại quên tắt định vị.
Cô cứ như vậy bị bại lộ?!
Truyện tranh của cô rất nhanh sẽ bị nhiều người thấy được?
“Đúng rồi, truyện tranh của cậu khi nào đổi mới a?” Cô gái hỏi tiếp: “Tôi đã đọc hết rồi, cậu phải vẽ nhanh thêm đó.”
Ngu Trà nghi ngờ nhìn cô ấy.
Sao họ không hỏi cảm giác của Lục Dĩ Hoài, chẳng lẽ cô vẽ khác quá nhiều, bọn họ không nhận thấy sao?
Bất quá vậy cũng tốt.
Ngu Trà nói: “Tôi sẽ, cảm ơn.”
Cô thật nhanh đăng nhập vào Weibo, gỡ xuống định vị, tuy rằng có chút muộn, nhưng vẫn tốt hơn so với để đó.
Sau khi cô gái kia rời đi, lại có người khác đến hỏi.
Mãi đến khi vào quán ăn, các cô mới ngồi xuống.
Lâm Thu Thu nói: “Những người lúc nãy hỏi cậu có phải là Trà Trà trên Weibo, xem ra bọn họ đều chú ý cậu.”
Trong đầu Ngu Trà đang nghĩ về chuyện của Lục Dĩ Hoài, hỏi: “Hỏi các cậu chuyện nảy, bọn Lục Dĩ Hoài có chơi Weibo không?”
“Chắc không đâu.” Thượng Thần nghĩ nghĩ, “Nếu có, phỏng chừng toàn trường đều biết ID của hắn, dù sao mấy năm nay mình cũng không nghe nói Lục Dĩ Hoài chơi Weibo.”
Đương nhiên cũng có thể vì bọn họ không hỏi thăm được.
Trong trường chỉ có một nửa người chơi Weibo, để ý đến chuyên này cũng chỉ có một nửa, chỉ cần qua vài ngày bọn họ sẽ quên.
Chịu đựng tầm mắt của vài người, Ngu Trà ăn thật nhanh.
Ba người trực tiếp về phòng học, kết quả không nghĩ rằng bên ngoài vẫn còn người lui tới, vẫn luôn đứng trước cửa lớp năm.
Có bạn học trong lớp thò đầu ra nói: “Ngu Trà cậu thật nổi tiếng, cậu nhìn bạn nam kia đi, đi ngang qua lớp chúng ta mười lần!”
Ngu Trà: “…”
Cũng may không biết nam sinh đi ngang qua lần thứ mười một kia nhìn thấy gì, sắc mặt trắng nhợt, lập tức chạy đi.
Lâm Thu Thu đang nói chuyện phiếm cùng bạn thân khác lớp đột nhiên được gởi một bài viết trên Weibo ——【 Người tên Trà Trà vừa mới nổi tiếng lại là người mang đầy lịch sử đen tối 】
Cô bị dọa đến sắp rớt điện thoại, “Trà Trà, cậu nhìn đây là ai a, gởi bài nói về cậu, cậu có chuyện xấu gì a?”
Ngu Trà hỏi: “Mình cũng muốn biết.”
Lâm Thu Thu chia sẻ bài viết vào nhóm nhỏ.
Bài viết này vừa đăng vài phút trước, tuy chỉ mới có hai nghìn lượt chia sẻ, nhưng bình luận đã vượt quá mấy vạn, cũng không biết nhiều người như vậy là ở đâu ra.
Hình đại diện Weibo là một hốc cây, nội dung bài viết bên trong cũng do người khác gửi, cho người gửi bài một đoạn mã rất dày (gốc là “Wei chủ là cái hốc cây bác, bên trong nội dung cũng là người khác gửi bài, cấp gửi bài người đánh thật dày mã”, mình không biết edit sao, mọi người biết thì viết xuống phần bình luận giúp mình nhé, cám ơn nhiều), sau đó còn đăng một tấm hình Ngu Trà đang đi trên đường.
“Gửi bài: Trà Trà, người hôm nay vừa nổi danh trên Weibo, là học sinh trường chúng ta, bình thường luôn rất giả tạo, chúng ta đều biết cô ta không giống trong ảnh chụp, lại còn có rất nhiều chuyện xấu.”
Phần một là nội dung bài viết, còn có ảnh chụp màn hình.
Chiều nay, ảnh của Ngu Trà đã lên hot search một hai tiếng, rất nhiều người vẫn luôn trên Weibo tìm hiểu “Trà Trà” là ai, nhìn thấy bài viết này liền rất nhanh chia sẻ lại.
Vài người thích bát quái, thích dòm ngó riêng tư của người khác.
Lâm Thu Thu đọc một bài: “Nói cậu chuyên đòi tiền gia đình, là con sâu hút máu, giả tạo, bình thường luôn quát mắng chị gái… Người gửi là Ngu Minh Nhã?”
“Ha ha ha ha ha.” Thượng Thần nhịn không được cười ra tiếng, “Đúng đúng đúng, Ngu Minh Nhã rất thích hợp để gửi a.”
Các cô đều biết bộ mặt thật của Ngu Minh Nhã.
Lâm Thu Thu đọc tiếp: “Còn nói cậu thông đồng với nam thần của trường, người ta tàn tật cũng không tha, nhìn trúng tiền tài đằng sau hắn, là một đứa ham giàu… Ai là người gửi bài này?”
Cô nhìn cũng rất tức giận.
Hơn nữa tấm hình kia nhìn là biết chụp lén, không biết có phải là cố ý hay là một đám đều có kỹ thuật chụp ảnh kém, chụp người khác thấp lại, người ta một mét sáu lại thành một mét năm, nhưng gương mặt vẫn tinh xảo như cũ.
Ngu Trà không nghĩ rằng còn có loại bài viết này.
Cô hỏi: “Loại bài viết không đúng sự thật này có thể báo cáo không?”
Lâm Thu Thu click mở bình luận, sắc mặt đột nhiên trở nên kỳ quái, “Ha ha ha ha ha, cậu nhìn bình luận đang nói cái gì.”
Bình luận cư nhiên đều nói tấm hình cuối thật đẹp, không dùng bộ lọc, khuôn mặt giống như đúc với ảnh trên trang web chính thức kia.
Còn có người mắng tại sao lại chụp người khác lùn lại.
Nhưng lại có một bình luận đứng đầu: 【 nghe nói chị của cô ta mới là nữ thần thật sự, xinh đẹp dịu dàng, hơn nữa còn là học bá 】
Weibo của Ngu Minh Nhã rất nhanh được tìm đến.
Gửi bài vốn là về cô, ngược lại kết quả là Ngu Minh Nhã lại được nổi tiếng, nói trong đây không có chuyện gì, cô không tin.
Ngu Trà nhíu nhíu mày.
Weibo này còn đề cập đến Lục Dĩ Hoài.
Ngu Trà nhắn tin cho đối phương, kết quả không đến một phút liền phát hiện mình bị chủ Weibo đưa vào danh sách đen.
“Ngọa tào, người này cố ý?” Lâm Thu Thu đập bàn một tiếng, “Cư nhiên còn đăng bài viết ẩn ý nói cậu!”
——【 người nào đó nhắn tin kêu tôi gỡ xuống nội dung sai sự thật, tôi nghĩ nghĩ, cũng không có gì sai a, phỏng chừng là sắp bị báo cáo đi 】
“Đây là chột dạ đi.”
“Dù sao cũng muốn tiến vào hào môn, cũng không thể để lại chuyện xấu gì, nếu không sẽ không thể rồi.”
“Không thể học tập chị mình một chút sao?”
“Tôi đã thep dõi chị ấy, có em gái như vậy thật làm người khác ghê tởm.”
Tuy rằng Lâm Thu Thu chưa nghe Ngu Trà nói nhiều về Ngu gia, nhưng ít nhất vẫn biết. Lại nói, Ngu Trà vào Lục gia cũng là do Ngu gia đưa đi, muốn thay thế Ngu Minh Nhã, liền nói cô ham giàu, thật tức cười.
Cô tức giận tranh cãi với người trên Weibo.
Kết quả càng nói càng sai, cư dân mạng bị mắng càng cảm thấy đây là sự thật, lại bắt đầu nghị luận sôi nổi, hoài nghi cô là tài khoản phụ của Ngu Trà.
Ngu Trà an ủi nói: “Không sao, dù sao mình cũng không vào giới giải trí.”
Lâm Thu Thu nói: “Như vậy cũng không thể đẻ cậu bị chửi bới a, mình còn thấy ủy khuất thay cậu, còn nữ thần Ngu Minh Nhã, mắc ói.”
Ngu Trà hơi hơi mỉm cười, “Đừng nóng vội.”
Trải qua một trận náo loạn, hơn nữa còn có sự góp sức của account marketing. Ngu Minh Nhã trực tiếp lên hot search.
Ngu Trà nhìn thứ hạng trên hot search, phát hiện hạng năm liên quan đến Ngu Minh Nhã, click mở thấy được bài viết của account marketing——
【 Bát quái phim ảnh: Bộ phim vườn trường trên mạng《 thanh xuân mười tám tuổi 》 khi phát sóng đạt hơn trăm triệu lượt xem, nữ chính Ngu Minh Nhã diễn xuất đột phá. Theo tin tìm hiểu được, Ngu Minh Nhã học lớp mười hai chính là học bá, đạt nhiều giải thưởng trong các cuộc thi. # hình ảnh # hình ảnh # hình ảnh 】
Mới vừa bôi đen cô, đã bắt đầu khen người khác?
Ngu Trà không nghĩ rằng Ngu Minh Nhã lại thiếu kiên nhẫn như vậy.
Có thể là do thấy cô lên hot search nên tức giận.
Đời trước đến giữa học kỳ cô ta mới mua hot search, làm nhiều người tưởng là do lơ đãng lộ ra, hảo cảm tăng lên.
Ngu Trà vào Weibo Ngu Minh Nhã.
Sáng nay Ngu Minh Nhã vừa đăng bài mới: “Cảm ơn sự ủng hộ của mọi người, chuyện của em gái mình sẽ để ý. Là một học sinh, Minh Nhã sẽ không lơ là việc học, lần kiểm tra này nhất định sẽ đứng trong top mười # hình ảnh.”
Ảnh chụp là cô ta cầm sách che nửa khuôn mặt, bối cảnh trong lớp, buộc tóc mặc đồng phục Nhất trung, hệ thống chiếu sáng kết hợp bộ lọc, thoạt nhìn giống như nữ thần vườn trường.
Bình luận đều là ủng hộ ——
“Bảo bối Minh Nhã thật ưu tú, tội nghiệp cô lại có em gái như vậy.”
“Không nghĩ rằng cô là học bá mà còn có thể quay phim!”
“Đây mới là thật học bá, lười nói đến mấy kẻ giả vờ.”
“Minh Nhã quá xinh đẹp, là mối tình đầu a, cười rộ lên thật ôn nhu a a a a!”
“…”
Ngu Trà nhìn một cái liền thoát ra.
Bây giờ làm cô ta hoàn hảo như vậy, sau này khi ngã xuống sẽ càng thảm.
Đời trước Ngu Minh Nhã canh lúc Lục Dĩ Hoài không ở nhà tiến vào Lục gia, đem cô lừa ra ngoài, đến nay cô còn nhớ rõ những đau đớn trên thân thể.
Làm lại một lần, cô sẽ không trở nên ngốc bạch ngọt.
Trước khi tiết tự học bắt đầu, Ngu Trà ra ngoài lấy nước.
Bên ngoài có vài nữ sinh đang đứng, cầm ly nước nói chuyện, vừa vặn đang nói về Ngu Trà, bọn họ cũng thấy được chuyện trên Weibo.
“Bài viết có khả năng là giả nhưng cũng không thể giả hết, không phải lần trước Ngu Trà đi ăn với Lục Dĩ Hoài ——”
Nữ sinh bị đụng một chút, khóe mắt nhìn thấy Ngu Trà đang cầm ly nước đứng đó, mặt mày nhàn nhạt, như là không thèm để ý lời nói của các cô, cô ngậm miệng lại.
Nhưng lại có một nữ sinh cột tóc đuôi ngựa, lúc đi ra ngoài túm lại Ngu Trà, nhịn không được nói: “Ai, Ngu Trà, trên Weibo nói có thật không? Cô được Ngu gia nhận nuôi, không biết ơn không nói, còn không biết xấu hổ đòi tiền bọn họ sao?”
Ngu Trà xoay người: “Không liên quan đến cậu.”
“Sao lại không liên quan.” Tóc đuôi ngựa nghĩ đến bài viết kia: “Còn nữa, cậu sao lại quen biết Lục Dĩ Hoài, hắn là loại người cậu có thể đụng đến sao?”
Cô nhớ lần trước Lục Dĩ Hoài vì giúp Ngu Trà, trực tiếp kêu Đường Hiểu Thanh rời khỏi, ghen ghét trong lòng lan tỏa dữ dội.
Cô lạnh giọng hỏi: “Có phải cậu đang ở Lục gia?”
Ngu Trà nói: “Sao tôi phải nói cho cậu.”
Tóc đuôi ngựa còn muốn nói thêm, nữ sinh bên cạnh nhắc nhở: “Cậu đừng đắc tội Lục Dĩ Hoài, cậu đã quên chuyện của Đường Hiểu Thanh rồi sao? Còn chuyện trước cổng kia…”
Vừa nói vậy, vài người cũng sợ hãi, rốt cuộc bọn họ đã nhìn thấy chuyện lúc trước, nghe nói chìa khóa của Ngu Minh Nhã bị ném đi, ở trong phòng học phát giận.
Tuy rằng không biết có liên quan đến Ngu Trà không, nhưng bọn họ không ngại tiếp tục liên tưởng.
Vì vậy, Ngu Trà phảng phất trở thành người không thể tới gần.
Thấy bọn họ tự tưởng tượng đến sắc mặt trắng bệch, Ngu Trà dứt khoát nói thẳng: “Đừng có nghe gió thành mưa.”
Cô lấy nước rồi rời đi, trước khi đi còn nghe thấy tiếng bọn họ thở phào nhẹ nhõm.
Phỏng chừng là sợ cô đi cáo trạng.
Sau khi Ngu Trà trở về muốn hỏi Lâm Thu Thu một chút, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì làm bọn họ phải kiêng kị, chẳng lẽ Lục Dĩ Hoài đã làm gì?
Chưa đến cửa lớp, Lâm Thu Thu đã nhào tới: “Trà Trà, Lục, Lục Dĩ Hoài hắn ——”
Hết chương 13
#xanh