Hàng Long Phục Hổ

Chương 152: Chiến Linh Hắc Mộc




Tiêu Hùng nhìn vẻ mặt Hắc Mộc, nén tiếng thở dài trong lòng, khó trách Tiễn Si ảm đạm như thế, cái này không biết qua bao lâu, người đời đều đã không biết Nguyệt Thần tiễn này xưa kia là đệ nhất tiễn thuật, Tiêu Hùng dám khẳng định khi mình nói Lạc Nhật tiễn, chắc chắn Hắc Mộc sẽ biết được, nhưng dù sao hiện tại Lạc Nhật tiễn được yêu tộc công nhận là tiễn thuật tối cường.

“Ngươi chưa từng nghe qua đừng lo, nhưng mà ta nghĩ rất nhanh, ngươi sẽ nghe được tên nó”.

Vẻ mặt Tiêu Hùng vô cùng tự tin, dừng ở trong mắt Hắc Mộc, nhưng Hắc Mộc không có hỏi nhiều, hiển nhiên, hắn không có liên quan tới vấn đề này, nên cũng không cảm thấy hứng thú.

“Chỉ cần ngươi có thể bắn chết Kim Dực Sư Thứu, nhiệm vụ kia ta có thể tiếp, nhưng mà ta có một yêu cầu, chính là phải cấp trước tiền thù lao năm ngày”.

Tiêu Hùng nhẹ nhàng cười nói: “Người khác đều là trước cấp một phần ba, vì sao ngươi lại muốn toàn bộ? Nếu ngươi cầm tiền, không tận tâm bảo vệ ta, thì ta phải làm sao?”

Trên mặt Hắc Mộc toát ra vẻ tức giận vô cùng, lập tức đứng lên, hừ lạnh nói: “Nếu ngươi không tin ta, vậy không cần tìm ta, cáo từ!”.

Tiêu Hùng cười cười nói: “Ta cũng không có nói không thuê dùng ngươi, ta chi hỏi một chút, cũng đúng vậy đi?”

Hắc Mộc đang muốn xoay người bước chân lại dừng lại, vẻ giận dữ trên mặt giảm đi một chút, trầm mặc một lát sau: “Ta cần tiền”.

Hắc Mộc nói không tính là đáp án này, hiển nhiên không thể làm cho Tiêu Hùng hài lòng, nhưng cũng biết tiểp tục truy vấn có lẽ cũng không ra vấn đề, cười cười nói: “Tốt, một vấn đề cuối cùng, nghe nói là ngươi từ nơi khác đến, mang theo một phụ nữ và đứa nhỏ, là ngươi vợ con của ngươi sao?”

Trong ánh mắt Hắc Mộc lập tức tràn ngập sự đề phòng cảnh giác: “Việc này không liên quan tới nhiệm vụ”.

Tiêu Hùng nhìn ánh mắt Hắc Mộc chợt biến hóa, nhẹ nhàng cười nói: “Ta chi tiện miệng hỏi mà thôi, được rồi, ta có thể đưa trước tiền cho ngươi, mỗi ngày hai ngàn kim tệ, năm ngày một vạn kim tệ, đúng không?”

Hắc Mộc gật gật đầu nói: “Đây là thuê phí dụng cơ bản, nếu ngươi săn giết Kim Dực Sư Thứu thành công, ta bảo vệ ngươi an toàn trở về, ngươi không bị thương tổn gì, ngươi cần trả ta thêm năm ngàn kim tệ”.

“Nếu ta bị thương thì sao?”

Hắc Mộc lắc đầu, khẳng định nói: “Chỉ cần những lúc nguy hiểm ngươi nghe lời ta, không tự ý làm liều, chỉ cần ta còn sống, khẳng định ngươi sẽ không bị thương!”

Tiêu Hùng cười ha ha nói: “Tốt, đây là ta và ngươi nói chuyện nhiều như vậy, một câu nói này của ngươi là ta cảm thấy hài lòng nhất”.

Tiêu Hùng xuất ra một vạn kim tệ từ trong Huyết Giới không gian giao cho Hắc Mộc, một vạn kim tệ là một đống rất lớn, cũng may mắn hai người đều có Huyết Giới không gian, nếu không, căn bản là không mang theo được.

Trên người Tiêu Hùng không hề thiếu kim phiếu, nhưng mà ở yêu tộc không thể sử dụng kim phiếu, cho nên trước khi đến yêu tộc, ở trong Huyết Giới không gian Tiêu Hùng đổi không ít kim tệ, yêu tộc cũng có tồn tại loại kim phiếu này, nhưng mà Tiêu Hùng cũng chỉ có sử dụng trực tiếp kim tệ.

Hắc Mộc nhìn Tiêu Hùng trực tiếp đem một vạn kim tệ cho hắn, trên mặt cũng toát ra vẻ kinh ngạc, điều kiện hắn ra cũng không thấp, giá lại khá cao, còn muốn trả trước thù lao, nhưng lại không chứng minh thân phận, thanh niên này lại có thể tin tưởng hắn, lập tức đem tiền cho hắn như vậy.

Chỉ là hai vấn đề hắn vừa hỏi, làm cho Hắc Mộc cẩn thận đề phòng Tiêu Hùng, mặc kệ là xuất phát từ mục đích gì mà hắn hỏi như vậy, nhưng hiển nhiên người này rất thông minh.

Hắn đã hỏi tới nữ nhân cùng đứa nhỏ, cũng cho thấy hắn biết được những người bên cạnh mình, khó bảo toàn sẽ không lưu lại cái gì chuẩn bị ở sau, nếu mình làm ra việc gì bất lợi, chỉ sợ hắn sẽ làm khó dễ đối với người của mình....

“Khi nào thì xuất phát, ta cần đi trước bàn bạc sự tình, được, nếu ngươi lo lắng, lo lắng ta ôm tiền đào tẩu, ngươi có thể cùng đi với ta”.

Tiêu Hùng cười cười nói: “Tốt, ta cùng đi với ngươi”.

Trong mắt Hắc Mộc lại hiện lên đôi chút kinh ngạc, người này không chút do dự đem một vạn kim tệ giao cho mình, hiển nhiên là người có tiền, cũng không để ý tới một vạn kim tệ này, mình nói hắn có thể đi cùng, cũng chỉ là khách sáo một phen, nhưng không nghĩ rằng đối phương tiếp lời tự nhiên như thế....

Hắc Mộc cũng không muốn đối phương đi theo mình, nhưng mà đối phương đã đưa tiền, chính mình cũng nói vậy, lại lật lọng, thật sự không thể nói như vậy được.

“Tốt, chúng ta đi thôi”.

Tiêu Hùng mỉm cười tính tiền, lại nhân tiện cho Nữ phục vụ xinh đẹp mười kim tệ, cảm tạ nàng vì đã giới thiệu võ giả Chiến Linh cho mình, Nữ phục vụ cầm lấy tiền ánh mắt nhìn về phía Tiêu Hùng càng ôn nhu, giống như muốn chảy ra nước vậy.

Hắc Mộc cũng đến quầy bên kia làm thủ tục, quán rượu hỗ trợ giới thiệu nghiệp vụ thành công là muốn thu thủ tục phí nhất định, so với tiền thuê nhiệm vụ, số tiền này không đáng nhắc tới.

Đi theo Hắc Mộc ra khỏi quán rượu mạo hiểm giả, Tiêu Hùng cưỡi ngựa đi theo sau lưng Hắc Mộc, sau khi đi xuyên qua hai điều phố, đi tới lối vào một tiểu viện nhỏ, Hắc Mộc xoay người: “Ngươi ở chỗ này chờ ta một chút, ta sẽ ra ngay”.

Tiêu Hùng xem xét một chút thoạt nhìn ốc xá thực bình thường, mỉm cười nói: “Đây là nơi ở của ngươi, khách tới cửa, cũng không mời vào nhà uống chén nước sao?”

Hắc Mộc lãnh nghiêm mặt lắc đầu nói: “Ngươi chỉ là người thuê ta, cũng không phải khách của ta”.

Nói xong Hắc Mộc liền lập tức vào phòng, còn không quên đóng cửa lại, Tiêu Hùng sờ sờ cái mũi, sự hoài nghi trong lòng càng lớn hơn.

Chỉ sợ Hắc Mộc này, ở đây còn có nữ tử và đứa nhỏ, chắc là do trong người cảm thấy phiền toái, cho nên mới cẩn thận như vậy.

“Hắc Mộc, ngươi đã trở lại...”

“Vâng!”

Trong phòng bỗng nhiên truyền ra một giọng nói thanh thoát dễ nghe, sau đó lại vang lên giọng nói của Hắc Mộc, chỉ một tiếng sau, giọng nói nhỏ đi rất nhiều, lúc sau không còn nghe không được nửa câu.

Nhưng mà chỉ một câu này, Tiêu Hùng cũng đã lại sinh nghi, trong phòng này có phụ nữ, chỉ sợ không phải thê tử của Hắc Mộc, bởi vì vừa rồi Hắc Mộc trả lời một câu, khẩu khí tràn ngập sự cung kính.

Nếu là trượng phu, hiển nhiên không biết dùng loại khẩu khí này nói chuyện....

Trên người Hắc Mộc này quả nhiên là có chút bí mật.

Ý niệm này trong đầu Tiêu Hùng cũng chỉ là ở trong lòng chuyển quá, liền ném đi sau đầu, mặc kệ hắn có bí mật gì, nhưng mình và hắn không có quan hệ, mình chỉ mượn dùng thực lực của hắn, làm cho nhiệm vụ săn giết Kim Dực Sư Thứu của mình càng thêm bảo đảm mà thôi.

Rất nhanh, Hắc Mộc liền đi ra, mở cửa trong nháy mắt, rõ ràng Tiêu Hùng nhìn thấy Hắc Mộc vô cùng cảnh giác liếc mắt nhìn mình, thấy sắc mặt mình vẫn tự nhiên như trước, hắn mới buông lỏng đôi chút.

“Tốt lắm, chúng ta có thể xuất phát”.

Hắc Mộc nắm một con ngựa đi ra cửa, xoay người lên ngựa nói với Tiêu Hùng: “Hiện tại mới sau giờ ngọ, đi nhanh một chút, cũng có thể tiết kiệm điểm thời gian”.

Tiêu Hùng tự nhiên không có ý kiến gì, cũng xoay người lên ngựa: “Tốt, đi!”

Hai người chạy gấp một đường, ra thành Hồng Sam, trực tiếp hướng về Bạch Nguyên rừng rậm mà đi, dọc theo đường đi, cùng rất nhiều đội mạo hiểm giả đi qua, mạo hiểm giả túm năm tụm ba, cũng ước chừng có hai ba mươi người, thỉnh thoảng cũng nhìn thấy có mạo hiểm giả đi mội mình, thấy vậy Tiêu Hùng nhịn không được trong lòng thầm than, rừng rậm Bạch Nguyên này quả nhiên là thiên đường mạo hiểm giả.

Khi nghỉ chân giữa đường, không ai nói với ai câu nào, bỗng nhiên Hắc Mộc lại mở miệng, hỏi một câu làm cho Tiêu Hùng kinh ngạc không nói lên lời.

“Mộc Lâm, ngươi nói ngươi tu hành Nguyệt Thần tiễn, có phải đã thất truyền từ lâu, trước kia nổi danh cùng Lạc Nhật tiễn về tiễn kỹ lợi hại?”