Hàng Long Phục Hổ

Chương 147: Độc Thủ Phía Sau




Tin Tiêu Hùng khiêu chiến Bách Lí Phong Hỏa tạo ra náo động cùng không nằm ngoài dự tính của Tiêu Hùng. Hắn không lo mình không đánh thắng được Bách Lí Phong Hỏa. hắn chỉ nghĩ xem làm thế nào để kiếm được nhiều điểm cống hiến từ việc này.

Sau ba tháng khổ tu, thực lực của Tiêu Hùng đã tăng như Phong Ma, trực tiếp tăng từ lục trọng chiến hồn lên cửu trọng chiến hồn đỉnh phong. Tiêu Hùng rất tự tin vào thực lực của mình bây giờ, từ chiến hồn trở xuống không ai có thể là đối thủ của mình, thậm chí chống lại võ giả chiến linh cấp thấp cùng có thể.

Nếu ba tháng này Ngô Đông Hạo không phát triển quá nhanh thì Tiêu Hùng tin mình có thể đánh bại được hắn!

Tiêu Hùng cùng không vội vã đi khiêu chiến Ngô Đông Hạo. Cho dù trước đây Ngô Đông Hạo đã đánh thắng Tiêu Hùng, thế nhưng Tiêu Hùng lại chưa bao giờ coi Ngô Đông Hạo là một đối thủ chân chính, nhiều nhất cùng chỉ là một đối thủ bình thường tạm thời mạnh hơn mình thôi.

Nếu muốn giàu, phải cá cược. Cược như thế nào?

Mình khiêu chiến vượt cấp, trực tiếp khiêu chiến Bách Lí Phong Hòa khẳng định sẽ làm cho rất nhiều người nghi ngờ, mình có phải là đã chắc thắng không?

Có lẽ càng có nhiều người nguyện tin tưởng Bách Lí Phong Hỏa đi. Dù sao Bách Lí Phong Hỏa được coi là vô địch dưới chiến linh, là đệ tử kiệt xuất của Bách Lí gia. Tất nhiên cùng tu luyện tâm pháp vũ kỹ thiên cấp. Thực lực ngang nhau, muốn vượt qua hắn thì không thể nào.

Tiêu Hùng chắc chắn là quái vật trong quái vật. Hắn không chỉ tu luyện tâm pháp thiên cấp không định hướng mà còn tu luyện cả Trù Thần cửu đao nữa. Trù Thần cửu đao không có một chiêu vũ kỹ nào, thế nhưng nó lại giúp Tiêu Hùng có sức chiến đấu rất lớn. Đây mới là lý do để Tiêu Hùng tự tin như vậy.

Trong thiên hạ này còn có ai có thể giống mình, có cơ hội tu luyện Trù Thần cửu đao?

Trù Thần cửu đao là tuyệt học của Lai Ân, phương pháp tu luyện thiên hạ vô võ thần kỳ.

Tiêu Hùng cùng có vài người bằng hữu trong học viện, thế nhưng bây giờ không có ai ở đây cả. Sau lôi đài lần trước Gia Cát Phong đã đi rồi, nghe nói là về Gia Cát gia tu luyện. Tiêu Hùng nghe thấy vậy thì cùng vui mừng, không cần biết thế nào. hắn cuối cùng cùng thoát khỏi ký ức trong lòng.

Cao Phi cùng đang vội vàng tu luyện Thiểm Điện tâm pháp và Kim Ưng vù kỳ. Tâm pháp vũ kỳ thiên cấp vốn là thứ chỉ có thể ngộ mà không thể cầu. bây giờ lại được Tiêu Hùng tiện tay ném cho. sao Cao Phi lại không cố gắng tu luyện cho được?

Đường Tịch Nhi cùng đang bận tu luyện, có khi là trong Cuồng Sư Lâm, có khi là ở ngoài dã ngoại. Dựa theo sự khổ tu của Đường Tịch Nhi thì khi gặp lại thực lực của nàng cũng sẽ có tăng lên. Tiêu Hùng đang nghĩ xem không biết lần sau gặp thì hắn có nên giúp Đường Tịch Nhi một chút không, dù sao mọi người cùng cùng nhau trải qua hoạn nạn, cùng có thể coi là bằng hữu sinh tử. Huống hồ hắn và nàng còn có một chút ái muội...

“Hùng ca. người quả thật là mạnh, mỗi lần xuất hiện đều là đại trận.”

Long Tử Thiên vẫn ở trong học viện, nghe nói Tiêu Hùng thách đấu Bách Lí Phong Hòa thì vội vàng chạy tới tìm. Bây giờ hắn đã hoàn toàn phục Tiêu Hùng rồi.

Sau khi biến mất một tháng, quay về lập tức đứng thứ hai bảng niên cấp. còn trực tiếp đứng thứ năm mươi bảng chiến hồn, thực lực tăng thêm một cấp, tạo thành náo động xong lại biến mất.

Đến khi xuất hiện lại thì trực tiếp khiêu chiến Bách Lí Phong Hỏa, dựa theo hiểu biết của Long Tử Thiên về Tiêu Hùng thì một khi Tiêu Hùng dám chủ động khiêu chiến vượt cấp là hắn đã chắc chắn thắng rồi.

Từ lần đầu tiên nhìn thấy Tiêu Hùng đến giờ, ngoại trừ lần thua nhất trọng chiến linh Ngô Đông Hạo ra, hắn chưa thua bất kỳ một lần nào, mà lục trọng chiến hồn thua dưới tay của nhất trọng chiến linh cùng không phải là điều xấu hổ gì, huống hồ Ngô Đông Hạo còn thắng không dễ.

Long Tử Thiên nghe vậy thì vô cùng khiếp sợ, thậm chí còn không ngừng bội phục lựa chọn của mình. Thực lực của Tiêu Hùng tăng quá nhanh, nếu mình vẫn tiếp tục đối địch của hắn thì chắc chắn sẽ không có kết quả gỉ tốt. Lựa chọn thần phục, cho dù mất mặt cũng không có gì phải lo, huống hồ dù Tiêu Hùng có thu hắn làm đệ thì cùng không có sai khiến hắn làm gì, giống như đã quên việc này rồi.

Long Tử Thiên tuy kiêu hoành âm hiểm, thế nhưng cùng cực kỳ thông minh, nếu không hắn cùng không ra quyết định nhanh như vậy. Tuy Tiêu Hùng không sai khiến hắn làm gì, thế nhưng sau khi Tiêu Hùng biến mất. Long Tử Thiên cùng âm thầm đi dò hỏi về Ngô Đông Hạo, không ngờ lại có thể tìm ra được một tin khác.

Đây cùng là lý do Long Tử Thiên chủ động đến tìm Tiêu Hùng. Thứ nhất là lão đại trở lại, tiểu đệ đến bái kiến là điều bình thường, thứ hai là hắn cùng muốn nói chuyện này cho Tiêu Hùng biết.

Tiêu Hùng thấy Long Tử Thiên bỗng nhiên xuất hiện, còn gọi mình là Hùng ca thì cười nói: “Đã lâu không gặp, tìm ta có việc sao?”

Long Tử Thiên cười hắc hắc, giơ ngón cái về phía Tiêu Hùng: “Hùng ca uy vũ, lần này chắc chắn sẽ đoạt đệ nhất bảng chiến hồn. Tiểu đệ chúc mừng Hùng ca trước.”

Tiêu Hùng cười nhẹ: “Ngươi chắc chắn ta sẽ thắng sao?”

Long Tử Thiên gật đầu: “Đó là đương nhiên. Trước kia Hùng ca dùng thực lực lục trọng chiến hồn đánh bại tất cả cửu trọng chiến hồn đổ xuống, bây giờ thực lực lại tăng mạnh, khẳng định quét ngang toàn bộ võ giả chiến hồn. nói không chừng đến cả võ giả chiến linh cùng không phải là đối thủ.”

Những lời này của Long Tử Thiên tuy là vuốt mông ngựa, thế nhưng lại cùng nói rất đúng thực tế. Tiêu Hùng cười, nghĩ đến chuyện cá cược, hỏi: “Đúng rồi, việc ta khiêu chiến Bách Lí Phong Hỏa có ai mở sới không?”

Hai mắt Long Tử Thiên sáng lên. Việc Tiêu Hùng mở lôi đài kiếm hơn năm mươi vạn điểm cống hiến vẫn còn trong đầu hắn, bây giờ Tiêu Hùng lại hỏi, hiển nhiên là muốn kiếm một ít.

“Đúng là có, ta đã hỏi thăm rồi. Nghe nói là Bách Lý Vũ ra mặt, làm cho người ta mở sới.”

“Bách Lý Vũ?”

Thấy Tiêu Hùng hỏi lại, Long Tử Thiên vội vàng giải thích: “Chính là người đã đấu cược với Gia Cát Phong lần lôi đài trước. Trong tay hắn có không ít điểm cống hiến..."

Tiêu Hùng ồ lên một tiếng, lập tức nhớ ra. Nghe thấy hắn mở sới thì cùng hào hứng hỏi: “Tỷ lệ thế nào?”

“Bách Lí Phong Hỏa thắng thì một ăn một rưỡi. Hùng Ca thắng thì một ăn hai. Đây là tỷ lệ đầu tiên, sau này còn tùy theo tình hình đặt cược sẽ có thay đổi.”

Một ăn hai sao?

Tiêu Hùng cười nói: “ Xem ra hắn tin Bách Lí Phong Hỏa có thể đánh bại ta, không biết mọi người thế nào..."

Long Tử Thiên cười nói: “Quan tâm làm gì, dù sao có người mở sới, những người khác có làm gì cùng chẳng sao cả. Ta chuẩn bị cược toàn bộ điểm cống hiến của ta cho Hùng ca.”

Tiêu Hùng cười nói: “Ngươi có bao nhiêu điểm cống hiến?”

Long Tử Thiên cười hắc hắc nói: “Ba tháng nay ta nghĩ mọi biện pháp, lại kiếm được một ít, có hơn ba vạn điểm.”

Tiêu Hùng cùng hơi ngạc nhiên. Thực lực của Long Tử Thiên cùng không cao, không thể dùng bảng xếp hạng để kiếm điểm, vậy thì sẽ phải dùng thủ đoạn rồi. Xem ra tên Long Tử Thiên này cùng có bản lĩnh.

Trầm ngâm một chút. Tiêu Hùng lấy tạp phiến của mình ra. Ba tháng tu luyện trong Cuồng Sư Lâm làm hắn mất mười tám vạn điểm cống hiến, thêm một ít điểm do xếp hạng nữa thì bây giờ Tiêu Hùng có hơn ba mươi tư vạn điểm.

“Ta không tiện đi, ở đây có ba mươi tư vạn, ngươi đi cược ta thắng. Việc này đừng cho bất cứ ai biết.”

Long Tử Thiên thấy Tiêu Hùng cược chính mình thì vô cùng phấn chấn, bởi nếu Tiêu Hùng thắng thì gần bốn vạn điểm cống hiến của hắn có thể nhiều lên gấp đôi.

Trong học viện, điểm cống hiến còn có giá hơn cả kim tệ. thậm chí có người còn đưa ra cả tỷ giá kim tệ và điểm cống hiến nữa, chẳng qua không có ai bán mà thôi.

“Được rồi. Hùng ca yên tâm, ta nhất định sè làm cho ổn thỏa.”

Long Tử Thiên cầm tạp phiến của Tiêu Hùng, chuyển toàn bộ điểm sang của mình rồi nói: “Hùng ca, trong khoảng thời gian người không ở đây, ta đã tìm người điều tra Ngô Đông Hạo, bất ngờ phát hiện ra một việc.

Tiêu Hùng giật mình: “Việc gì?”

“Lần trước Ngô Đông Hạo đến gây chuyện với Hùng ca hình như còn có người đứng sau, bởi vì có người từng nghe Ngô Đông Hạo say rượu nói hắn thật sự không muốn đi trêu vào ngươi..

Tiêu Hùng hơi sửng sốt, tin này quả thật là bất ngờ. Có một người đứng sau?

“Biết là ai không?”

Long Tử Thiên lắc đầu bất đắc dĩ: “Hắn không nói, thế nhưng ta tiếp tục điều tra thì phát hiện ra Ngô Đông Hạo hay tiếp xúc với Tiêu Thanh, hơn nữa hắn cũng giống như là thuộc hạ của Tiêu Thanh vậy.”

“Tiêu Thanh?”

Tiêu Hùng nhíu mày: “Người của bạch hổ vương gia tộc sao?”

Long Tử Thiên nhìn sắc mặt của Tiêu Hùng, cẩn thận nói: “Đúng vậy, Tiêu Thanh này là một đệ tử xuất sắc của Tiêu gia, đứng thứ 36 trên bảng Sư Vương. Ta cũng đã hỏi thăm qua, Tiêu Thanh là cháu một trưởng lão của Tiêu gia.”

“Trưởng lão?”

Tiêu Hùng đột nhiên nhớ ra một người, hỏi: “Có phải là Tiêu Lệ không?”

Long Tử Thiên giật mình, cẩn thận hỏi lại: “Đúng vậy, chính là Tiêu Lệ. Hùng ca, sao người biết... Chẳng lẽ... Người có mâu thuẫn gì với bọn họ?”

Mâu thuẫn?

Hừ, chắc chắn là có, mà đâu chỉ là mâu thuẫn!

Không thể ngờ được gần đây mình liên tục gập phải ngăn trở và thất bại đều do Tiêu Lệ. Đầu tiên Tiêu Lệ dùng khí thế làm mình bị thương, sau đó lại sai cháu hắn tìm người phá rối mình trong học viện...

Tuy việc này có thể không phải do Tiêu Lệ sai, cũng có thể là Tiêu Thanh biết mình chống đối Tiêu Lệ thì không vừa mắt, tìm người đến dạy dỗ mình, thế nhưng dù thế nào thì việc này vẫn tính vào đầu Tiêu Lệ.

Tiêu Lệ, chắc chắn ta sẽ trả lại cái này cho ngươi!

Nhìn Long Tử Thiên, Tiêu Hùng hỏi: “Trước kia gia chủ Tiêu gia và Tiêu Lệ từng đến tìm ta, ta cùng Tiêu Lệ có một chút xung đột... Thực lực của Tiêu Thanh thế nào?”

Long Tử Thiên nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Tiêu Hùng, lại nghe Tiêu Hùng nói vậy thì vừa kinh hoàng lại vừa bội phục. Gia chủ và trưởng lão Tiêu gia cùng nhau đến tìm Tiêu Hùng, lại còn phát sinh xung đột, thế nhưng bây giờ Tiêu Hùng vẫn đứng bình yên ở đây... Trong thiên hạ này, có bao nhiêu người đắc tội với trưởng lão Tiêu gia mà còn bình an vô sự?

“Ngũ trọng chiến linh.”

Tiêu Hùng kinh ngạc. Hắn không chỉ ngạc nhiên với thực lực của Tiêu Hùng mà còn ngạc nhiên với sự cường hãn của những người trên bảng Sư Vương. Tiêu Thanh có thực lực ngũ trọng chiến linh mà chỉ có thể đứng thứ 36, vậy có thể đoán được những người đứng trước hắn thực lực mạnh đến đâu.

Tuổi còn trẻ, mới chỉ khoảng 20 mà thực lực đã cao như vậy, sau này thực lực của bọn họ sẽ thấp được sao?

Muốn đứng đầu bảng Sư Vương xem ra sẽ rất khó khăn.

Nghĩ vậy Tiêu Hùng lại cảm thấy cực kỳ hưng phấn. Nếu không thể chinh phục nổi Cuồng Sư học viện thì sao có thể vượt qua được cường giả, hoàn thành ước nguyện cứu mẫu thân.

Long Tử Thiên cảm giác được sự biến hóa của khí thế trên người Tiêu Hùng. Tiêu Hùng giống như không hề sợ hãi khi nghe thấy đối phương là ngũ trọng chiến linh mà ngược lại càng mãnh liệt hơn, ánh mắt vô cùng tự tin.

Rốt cuộc tại sao hắn có thể tự tin như vậy?

Là do sự quyết tâm, vĩnh viễn không chịu thua sao?

Khi Tiêu Hùng đến luận võ trường thì đã có rất nhiều người ở đấy. Tuy có rất nhiều học viên của Cuồng Sư học viện không ở trong học viện, thế nhưng việc tranh đoạt vị trí đứng đầu của bảng chiến hồn lớn như vậy, sao có thể bỏ qua?

Bách Lí Phong Hỏa đã đến từ sớm, yên lặng khoanh chân ngồi trên luận võ trường, thẳng tắp như một cây thương. Nhìn thấy Tiêu Hùng xuất hiện, ánh mắt của Bách Lí Phong Hỏa giống như hai thanh lợi kiếm, nhìn thẳng về phía Tiêu Hùng.

“Ha ha, Tiêu Hùng đến, trò hay sắp bắt đầu rồi!”

“Long hổ đấu, các ngươi nghĩ ai sẽ thắng?”

“Bách Lí Phong Hỏa đứng đầu bảng chiến hồn đã hơn nửa năm, được coi là vô địch dưới chiến linh. Tên Tiêu Hùng này dù có cường thịnh thì cũng không thể là võ giả chiến linh được, ta cảm thấy Bách Lí Phong Hỏa sẽ thắng!”

“Ta thì lại cảm thấy Tiêu Hùng sẽ thắng. Hắn khiêu chiến vượt cấp khí thế như vậy cơ mà. Chẳng qua ba tháng trước hắn mới chỉ là lục trọng chiến hồn, tu luyện ba tháng thì sao tiến bộ nhiều được.”

Khi các học viên đang túm năm tụm ba bàn luận về trận đấu sắp diễn ra thì ở một góc khác, có mấy cái bàn dài đã được bầy ra, xung quanh có rất nhiều người đứng. Xem ra đây chính là sới cá cược.

Long Tử Thiên thấy Tiêu Hùng đến thì gật đầu một cái, ý bảo tất cả đã làm xong. Tiêu Hùng cũng gật lại, không ngừng bước đi lên sân.

Bách Lý Vũ khoanh tay trước ngực, nhìn ánh mắt bình tĩnh của Tiêu Hùng, ánh mắt lộ ra vẻ khác thường, quay đầu hỏi: “Tình hình cá cược thế nào?”

Một người đứng sau Bách Lý Vũ trả lời: “Đại đa số người lúc trước đều đặt cược Bách Lí Phong Hỏa, sau này chúng ta đổi tỷ lệ thì số người cược Tiêu Hùng đã cao lên. Bây giờ cược Bách Lí Phong Hỏa thắng có khoảng 140 vạn, cược Tiêu Hùng là khoảng 100 vạn...

Bách Lý Vũ cười nói: “Nếu không ai cược thì chúng ta chẳng phải lỗ sao? Tình huống cược thế nào rồi, chúng ta lỗ lãi ra sao?”

“Chúng ta đã đổi tỷ lệ rồi, tính tổng thể thì dù Bách Lí Phong Hỏa hay Tiêu Hùng thắng thì chúng ta cũng có thể kiếm được khoảng 40 vạn.”

Bách Lí Vũ cười nói: “Làm tốt lắm. Không cần biết ai thắng ai thua, ta vĩnh viễn là người thắng. Chẳng qua ta vẫn mong Bách Lí Phong Hỏa thắng, thay ta trả hận.”

Bách Lí Vũ cười rất đắc ý. Mở sới, chỉ cần thao tác tốt, khống chế được tỷ lệ, làm cho luôn có người đặt cược thì không kiếm được mới là lạ.

Bách Lí Vũ cũng tò mò, không biết Tiêu Hùng có cược không?

Lần trước hắn khổ chiến lôi đài nửa ngày chẳng phải là để kiếm điểm cống hiến sao? Bây giờ có trận lớn như vậy, hắn không tham gia sao?

Hắn sẽ cược mình thắng, hay cược Bách Lí Phong Hỏa thắng?

Bách Lí Vũ đột nhiên nghĩ ra một khả năng. Tiêu Hùng cược Bách Lí Phong Hỏa thắng, sau đó không cần biết có đánh được hay không đều cố ý thua, vậy chẳng phải là kiếm được không ít sao?

Mười ván cược thì chín ván là lừa đảo, khi cược đã đến một mức nào đó rồi thì có thể khống chế được cả kết quả trận đấu.

Lần trước Bách Lí Vũ đã thua không ít điểm cống hiến ở lôi đài của Tiêu Hùng. Tuy số điểm này cũng chẳng đáng là bao, thế nhưng cảm giác thua vẫn làm cho Bách Lí Vũ cảm thấy khó chịu.

“Tiêu Hùng, ngươi hôm nay không cược sao?”

Thấy Tiêu Hùng đi qua trước mặt mình, Bách Lí Vũ đột nhiên mở miệng nói, cười rất tự nhiên, giống như là bằng hữu thân thiết vậy.

Tiêu Hùng dừng lại một chút, nhìn lướt qua sới cách đó không xa, mỉm cười nói: “Xem ra hôm nay ngươi cũng kiếm được không ít.”

Bách Lí Vũ đắc ý cười nói: “Tốt, tốt. Có rất nhiều người ủng hộ ngươi, không biết hôm nay ngươi có thể giúp bọn họ thắng được không.”

“Đánh xong thì biết.”

Tiêu Hùng nói xong liền cất bước đi, Bách Lí Vũ thấy Tiêu Hùng như vậy thì hơi nheo mắt, nụ cười trên mặt cũng biến mất.

“Xem ra hắn cũng rất tự tin.”