*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Mimi – Beta: Chi
*****
“Đậu má, đứa nào ăn gan hùm mật báo mà dám bôi nhọ chúng ta?” Phương Trác lập tức bùng nổ, một bên lôi kéo Hạng Viễn đi xem tin tức, một bên nổi giận đùng đùng nói, “Trước giờ chúng ta làm việc đều quang minh chính đại, muốn kiếm tiền cũng thiếu gì cách đâu? Ăn no rửng mỡ hay sao mà lại đi bán hàng giả hả?”
Căn cứ vào thân phận của Hạng Viễn cùng Phương Trác, cơ hội kiếm tiền nhanh chóng quả thực rất nhiều. Chẳng qua bọn họ muốn tự lực cánh sinh, đi bước nào chắc bước đấy nên mới quyết định mở Beauty Online, bằng không cần gì phải cực khổ theo con đường thương mại điện tử.
Tin tức trên mạng vẫn tiếp tục lan tràn. First News đưa ra một danh sách nhập hàng do nhân viên công ty cung cấp, bên trên thể hiện nguồn hàng của Beauty Online xuất phát từ xưởng sản xuất hàng giả nổi tiếng trong nước. Bên cạnh đó, còn có vài người tiêu dùng đứng ra làm chứng, nói mỹ phẩm bọn họ mua phải hoàn toàn khác với sản phẩm chính hãng. Kế tiếp First News liền tung thêm đoạn video kiểm thử chất lượng hàng.
Trong video nhân viên kiểm thử cho biết “Sản phẩm này không phải hàng thật”.
“Đờ mờ! Muốn hãm hại chúng ta đấy mà!” Phương Trác trừng mắt nhìn đoạn tin tức, chỉ hận không thể dùng mắt đốt cháy màn hình.
“Không sợ, chẳng phải chỉ làm làm giả giấy tờ vu cáo người khác thôi sao?” Hạng Viễn mỉm cười, “Bọn họ là giả, hóa đơn nhập hàng của chúng ta mới là thật, hiện tại mày đi liên hệ đơn vị cung ứng và các cơ quan thẩm tra kiểm thử đi, nếu đã muốn chơi, chúng ta nhất định phải chơi lại một vố lớn.”
“Anh, anh không sợ hỏng chuyện à?” Thấy Hạng Viễn dùng tâm tình như thể chơi game để đón nhận sự việc, Phương Trác cảm giác có chút không đáng tin.
“Hỏng à, về nhà bảo Quân Niên nuôi.” Sau khi mở lòng nói ra mọi chuyện, tâm tình Hạng Viễn đã thoải mái hơn rất nhiều. Huống hồ anh nhà cậu đã tích lũy sản nghiệp cho cậu ở khắp mọi nơi, cho dù có đem Beauty Online ra chơi đến game over thì cậu cũng chẳng bị đói, không phải sao?
“Thế mà anh lại nói ra cái lời thiếu chí khí đến vậy?” Phương Trác trợn tròn mắt, đậu má, năm đó ai là kẻ không muốn dựa vào người nhà, không muốn lãng phí thời gian mà chạy tới quán café làm phục vụ? Là ai? Là ai hả? Thay đổi nhanh vậy không sợ phải vào trại tâm thần à?
Đối mặt với sự chất vấn của Phương Trác, Hạng Viễn chỉ thoải mái cười cười, “Được rồi, trong lòng anh đều biết nên làm sao cho phải, mau đi lo liệu đi.”
Nói xong, hai người liền phân công nhau hành động, Hạng Viễn đi tìm công ty quan hệ xã hội, Phương Trác thì liên hệ các đơn vị cung ứng sản phẩm và cơ quan kiểm thử.
Trong khi bọn họ bận đến tối tăm cả đất trời thì trên mạng vẫn đang nổ tung vì bài báo của First News.
“Đờ mờ, chẳng trách sản phẩm của Beauty Online lại rẻ thế, thì ra là hàng giả! Hàng giả! Hàng giả!”
“Phương Trác là một tên lừa gạt, bán hàng giả cũng chẳng nói làm gì, lại còn hãm hại Tiểu Mạnh nhà bọn mị! Tiểu Mạnh của chúng ta ngoan hiền lương thiện biết chừng nào, thế mà lại bị kẻ bán hàng giả kia hủy hoại hết thanh danh!”
“Phương Trác, mày đừng giả chết, ra đây cho bà! Mau cho Tiểu Mạnh của bà một lời giải thích!”
Bởi vì Mạnh Thư Phàm là ngôi sao C quốc, cho nên Beauty Online vừa bị gièm pha, thành phần đầu tiên xù lông chính là fan của cậu. Còn Tiết Lâm, do mặt trận chủ yếu đặt ở H quốc, nên phản ứng của đám fan nhà hắn chậm hơn fan của Mạnh Thư Phàm một chút.
Thế nhưng, ngay khi mấy cô bé đó chuẩn bị thảo phạt khung bình luận, Sean lại phun ra một comment hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của mọi người, “Chính nghĩa nằm ở lòng người, tôi vĩnh viễn đứng ở đằng sau cậu @Phương Trác Beauty Online”
“A a a a, Sean điện hạ điên rồi sao? Người kia cũng chẳng tốt lành gì!” Nhóm fan vừa thấy Sean không chút do dự mà lên tiếng ủng hộ thì đầu tiên là kinh sợ, sau lại biến thành không biết phải làm sao. Tuy bán hàng giả là không đúng, nhưng đối phương lại là người mà Sean điện hạ dùng cả tấm lòng mà động viên!
“Làm sao đây? Rốt cuộc nên tin ai nhể?” Có người bắt đầu hoang mang.
“Tin Sean điện hạ, điện hạ chưa bao giờ khiến chúng ta thất vọng, hiện tại bạn của điện hạ cần ủng hộ, chúng ta nhất định phải cho cả thế giới biết sức mạnh của mình!”
Sức mạnh của fan là cái gì? Đương nhiên là dốc toàn lực bảo vệ thần tượng và bạn của thần tượng! Mặc dù dư luận internet rất cường đại, nhưng một khi gặp phải fan cuồng, cũng không khỏi từ từ bại trận.
“Fan của Sean điên hết mịa nó rồi à? Tđn gặp ai cũng cắn vậy?”
“Idol sao thì fan vậy, thằng Sean kia ủng hộ Phương Trác, xem ra cũng méo phải loại tốt đẹp gì đâu!”
“Hừ, ai nói idol nhà tao không phải người tốt? Thế chúng mày là cái beep gì? Hiện tại chỉ có First News đơn phương tung tin thôi đúng không? Beauty Online còn chưa đáp trả đâu, chúng mày cứ chờ bị tát cho vỡ mặt đi!”
“Tuổi không lớn mà mạnh mồm nhề, bây giờ Beauty Online cũng thành rùa đen rút đầu cmnr, rốt cuộc ai mới là người vỡ mặt?”
Hai bên tranh luận không ngớt, bắt đầu từ việc Beauty Online có bán hàng giả hay không rồi kéo thẳng tới chuyện ai mới là người yêu nước.
Hạng Viễn nhìn bình luận của mọi người, biểu tình từ “=O=” dần dần biến thành “=.=”. Các đồng chí thân yêu à, các vị lạc đề rồi!
May mắn công ty quan hệ xã hội cậu mời cũng không phải loại bất tài, sau khi tìm hiểu cặn kẽ những thông tin Beauty Online cung cấp, bọn họ liền liên hệ với cánh phóng viên, mở họp báo ngay lập tức.
“Buổi tối còn định mở họp báo?” Phương Trác gấp rút tiến hành bàn bạc cùng với đại diện các hãng mỹ phẩm, bởi vì chênh lệch múi giờ, cho nên nhiều nhà cung ứng bị điện thoại của cậu đánh thức lúc nửa đêm. Là CEO của một công ty thương mai điện tử non trẻ, kỳ thật sức ảnh hưởng của Phương Trác không lớn đến mức ấy, có thể tác động đến nhiều người, là vì tổng giám đốc Vinh Diệu Plaza đứng sau chống lưng cho cậu.
Vinh Diệu Plaza có mặt ở tất cả các thành phố lớn trên toàn C quốc, tầm ảnh hưởng cũng như đẳng cấp hiển nhiên không phải thứ mà Beauty Online có thể sánh bằng. Có Vinh Diệu Plaza ủng hộ, những nhãn hàng đang hợp tác với Vinh Diệu tự nhiên phải nể mặt Beauty Online.
“Cậy nhờ quan hệ thế là không được!” Một người tự xưng là độc thân nào đó sờ sờ cái mũi, bất chấp tất cả mà bước lên trên bục.
Mạnh Thư Phàm còn bận quay phim nên không tới, ngược lại Tiết Lâm mới về H quốc đã phát video ủng hộ Phương Trác rồi.
“Hình như Tiết Lâm cũng không tệ lắm?” Đều nói hoạn nạn thấy chân tình, không phải sao? Mặc dù Tiết Lâm hơi ngốc, nhưng thái độ đối với Phương Trác cũng nghiêm túc cực kỳ.
“Em đang nói gì?” Tam gia dắt theo Cát Kiện đi vào phòng nghỉ.
“Sao anh lại tới đây?” Hạng Viễn có phần kinh ngạc, “Chẳng quá có người ác ý phỉ báng công ty ở trên mạng thôi, anh cũng đã bảo tổng giám của Vinh Diệu ra mặt giúp đỡ rồi, cần gì đích thân lộ diện nữa.”
“Ghét bỏ anh à?” Tam gia nhéo nhéo chóp mũi cậu.
“Sao có thể,” Hạng Viễn ngửa đầu cười, “Chẳng qua em cảm thấy mình có thể xử lý tốt chuyện này, anh là đại boss đứng sau màn, là quân bài bí ẩn em chờ đến thời khắc mấu chốt nhất mới lật.”
“Thì ra anh có ích đến vậy à.” Tam gia không khỏi vui vẻ nở nụ cười.
“Đương nhiên, anh chính là người mà em đã chọn.”
“Con mắt Hạng thiếu thật tinh tường.” Tam gia giơ ngón cái.
“Thôi anh bớt mèo khen mèo dài đuôi đi,” Hạng Viễn đập hắn một cái, lúc này mới dời ánh mắt lên màn hình, “Không biết kẻ nào đứng sau chuyện này, ấy vậy mà lại xuất ra một chiêu cùi như vậy.”
“Mấu chốt của chiêu trò không phải là hay hay dở, miễn hữu dụng là được rồi.”
Cho dù chưa từng mua sắm online Tam gia cũng biết trên mạng ngập tràn hàng giả, bởi lẽ đó, thời điểm nghe được tin về hàng giả, cư dân mạng sẽ vội không nghi ngờ tính chân thực của nguồn tin, mà lại dùng ngòi bút làm vũ khí trước, tựa hồ chỉ hận không thể trút hết toàn bộ phẫn nộ do mua nhầm hàng giả mọi khi ra.
“Đây là chứng từ nhập hàng và khai báo hải quan của chúng tôi, mỹ phẩm Beauty Online bán, ngoại trừ những nhãn hàng có tiếng ở C quốc ra, tất cả đều là sản phẩm sản xuất tại nước ngoài. Đây là chứng nhận cấp quyền đại lý của các thương hiệu quốc tế trao cho công ty chúng tôi, Beauty Online của chúng tôi cũng là trang web bán hàng duy nhất C quốc có được đặc quyền này. Mời anh chị em phóng viên và các bạn nhìn cho thật kỹ.”
Phương Trác đứng ở trên bục, lần lượt trưng các chứng nhận trao quyền ra, có đống giấy tờ này, hiển nhiên có thể chứng minh sản phẩn Beauty Online bán ra là hàng chính hãng.
“Kể cả có chứng nhận quyền đại lý cũng không có nghĩa tất cả các sản phẩm công ty ngài bán ra đều là chính hãng, đúng không?” Bên dưới có người nghi ngờ nói.
“Vị phóng viên này có ý gì?” Phương Trác thoáng ngưng mắt, “Ám chỉ chúng tôi treo đầu dê bán thịt chó phải không?”
Lời này quá mức sắc bén, toàn bộ hội trường không khỏi an tĩnh mất một giây.
“Tôi không biết cái người gọi là “nhân viên nội bộ công ty” đang được nhắc tới trên internet là ai và ở đâu ra, giá có thể biết được số hiệu nhân viên của hắn, chúng tôi sẽ rất vui lòng đi nghiệm chứng xem hắn có thật sự tồn tại hay không.”
“Ngài là nói, người này là giả sao?”
“Có người đã nhìn thấy chứng nhận trao quyền mà còn nghi ngờ, vậy tại sao Beauty Online không thể nghi ngờ một nhân vật chưa từng xuất đầu lộ diện chứ?”
“Chúng tôi không hoài nghi chứng nhận trao quyền, chỉ đang thắc mắc có khi nào quá trình nhập hàng, hoặc bán hàng xuất hiện lỗ hổng giám sát hay không.”
“Anh nói thẳng ra là đang nghi ngờ tôi trộn hàng giả vào hàng thật không được à? Vòng vo tam quốc để làm chi?” Phương Trác khiêu khích mà trừng mắt nhìn phóng viên kia một cái, cách nói chuyện thẳng thắn của cậu không khỏi chọc cho mọi người cười vang.
“Đây là khai báo hải quan của Beauty Online vào tháng trước, phía dưới có danh sách các nhãn hàng. Tôi không thể cung cấp số liệu cụ thể hơn cho mọi người xem, bởi vì đó là cơ mật công ty, nhưng những số liệu trong đây đã đủ để chứng minh lượng hàng nhập – xuất của công ty tôi tương ứng với nhau. Có người nói chúng tôi gian trá ở khâu nhập hàng, chẳng lẽ hải quan C quốc ăn không ngồi rồi à? Lại có thể để chúng tôi đem một lượng hàng giả lớn như vậy đi qua cửa khẩu?”
“Về phần nghi ngờ chúng tôi gian dối ở khâu bán hàng, trước không nói tới quan hệ trực tiếp giữa chúng tôi với các nhãn hàng trong nước, chỉ nói tới hàng ngoại thôi, mọi người đều biết mỹ phẩm nhập của chúng tôi nằm ở diện bảo lưu thuế nhập khẩu chờ giao hàng trực tiếp (*), đúng không?”
(*) Cái này là dạng tạm treo thuế (ghi nợ thuế) để khỏi phải đóng thuế cũng như hoàn thuế đối với các mặt hàng tạm nhập rồi lại chuyển đi nơi khác
Có mấy phóng viên gật gật đầu.
“Tôi đây ăn no dửng mỡ hay sao, nhập hàng giả không bán lại còn tìm mọi cách bảo lưu thuế nhập khẩu để chuyển nó đi?”
Mọi người trầm mặc, hình như việc này quá mức dở hơi rồi.
“Thế nhưng những căn cứ chính xác mà First News cung cấp ngài định giải thích thế nào?” Người ta cũng có danh sách có video.
“Đây chính là điểm thứ hai tôi muốn nói, là một người đưa tin, các bạn thấy thông tin chưa được nghiệm chứng thì có đáng gọi là ‘tin tức’ hay không? Nhưng nội dung mà First News đưa ra, có được Beauty Online chúng tôi xác minh chưa? Họ nhắc đến một nhân vật gọi là ‘nhân viên công ty’ của chúng tôi, vậy xin hỏi nhân vật ấy tên thật là gì? Nắm giữ chức vụ nào? Bịa đặt ra một cái đơn hàng đã dám nói chúng tôi nhập vào hàng giả, hiện tại tôi in một cái danh thiếp rồi ra ngoài rêu rao tôi chính là Giám đốc First News, bọn họ phản bác được không?”
“Ha ha ha!” Dưới bục vang lên tiếng cười một lần nữa.
“Làm một thương nhân, một công dân sống trong xã hội hiện đại, phải chịu trách nhiệm với lời nói của mình. Tôi có thể đảm bảo cho từng sản phẩm mà Beauty Online đã bán ra, đồng thời cũng hy vọng First News có thể chịu trách nhiệm trước những tin đồn thất thiệt bọn họ tự ý lan truyền. Về vụ việc này, phòng tư vấn pháp luật của Beauty Online vô cùng hưởng ứng, chúng tôi đã thu thập các chứng cứ chính xác, chuẩn bị tố cáo First News đưa tin thất thiệt nhằm phỉ báng bôi nhọ Beauty Online ra trước tòa!”