6h Sáng , trời bắt đầu hừng đông .
Hàn Vân mở mắt , kỳ lạ là tròng mắt của hắn lại phát ra ánh sáng màu lam , trong phòng tối hai điểm lam quang lập lòe quỷ dị . Chớp mắt một cái đôi mắt lại trở thành màu đen âm trầm , đây là biểu hiện của công pháp hồn tu đạt tới tiểu thành , có nhãn thuật được gọi là Linh nhãn , nó sẽ giúp ích cho bản thân được phần lợi ích nào đó , ví dụ như linh khí bình thường chỉ dựa vào cảm nhận để phán đoán , còn linh nhãn này lại giúp cho hắn trực tiếp có thể nhìn thấy dòng chảy linh khí trong trời đất , cũng thấy được sát khí , âm khí , còn thêm nhiều cái hay nữa mà không thể kể được .
Để Hắc Hồn lui về phía sau , dần dần thân thể nó mờ dần dung nhập vào cái bóng sau lưng hắn , đối với các loại huyệt thì ẩn thân gần như đều là sở trường , trừ khi có ai mang m Dương Nhãn trêи người thì mới có thể nhìn thấy lờ mờ mà thôi .
Ngày hôm nay không có Lâm Tiêu Du , Hàn Vân được nghỉ ngơi thêm chút ít , tuy không đáng là bao nhưng mà tinh thần được đề cao rất nhiều .
Hắn xuống nhà ăn bữa sáng qua loa rồi đi mất , Diệp Tuyết Linh một bên kỳ lạ không thôi , mới hôm trước nghỉ mà hôm nay đã nói là có việc mới rồi , còn đang lo lắng , Lâm Hoa một bên khuyên nhủ :
" Tuyết Linh à , Hàn Vân dù gì thì cũng đã lớn rồi , tự đi kiếm việc làm thì tốt chứ sao , điều này chứng tỏ là nó đã biết suy nghĩ cho bản thân rồi "
Diệp Tuyết Linh lại trở về với bộ dáng lạnh lùng như bao ngày , giống như chuyện tối hôm trước chưa từng xảy ra vậy , Hàn Vân cũng biết được vài điều . Theo hắn thấy thì Diệp Tuyết Linh mắc một căn bệnh , tên căn bệnh này nói ở thời hiện đại thì chính là triệu chứng đa nhân cách , nếu người nào có thể dùng linh hồn lực cảm nhận thì sẽ thấy bên trong linh hồn của cô bị phân đôi ra rõ ràng , không phải là phân cách , mà là giống như một đám mây nhỏ nửa màu lam nửa màu vàng nhạt , nhìn qua giống như từng bị đoạt xá thất bại nhưng không phải , có lẽ là một linh hồn cao cấp nào đó tới ở chung trong thân thể Diệp Tuyết Linh một thời gian , linh hồn này vô ý giúp cho linh hồn của cô lớn mạnh thêm , có lẽ cũng là nguyên nhân cô có thêm cái tính cách lạnh lùng . Hàn Vân xoa xoa đầu , thật là có nhiều trường hợp khác cũng có thể xảy ra , tuy hiện tại biểu hiện của linh hồn này giống như đang cho Diệp Tuyết Linh đồ tốt , hắn không để tâm , nhưng nếu một ngày nhận ra có gì không ổn thì hắn sẽ phải nhúng tay một phen , dù sao thì những vụ âm mưu đoạt xá giống thế này ở tu chân giới thật sự rất nhiều .
Đường Số 7 thuộc về khu vực bên ngoài Bắc Kinh , không còn là ở trung tâm , Hàn Vân tìm được tới DiLong khá dễ dàng , bởi vì khắp xung quanh chỉ có tòa nhà này là cao đặc biệt , từ xa đã có thể thấy bảng hiệu đặt trêи cao , đứng trước cổng tòa nhà hắn cầm điện thoại gọi cho Hạ Đông , tầm 15 phút mới thấy lão ung dung tới dẫn hắn vào trong .
" Đây là thẻ tổ chức của cậu "
Hàn Vân nhận được một tấm thẻ da giống như cảnh sát , không biết lão lấy từ đâu ra ảnh thẻ của hắn nữa , nhưng nghĩ tới cái tổ chức này làm cho nhà nước thì cũng không lạ lẫm gì , chỉ cần thông báo một tin lấy chút hồ sơ của bản thân ra , không biết bên trong có gì nhưng chắc chắn là sẽ có vài cái ảnh để xác định thân phận , dù sao thì hôm qua hắn nói ra là tên thật , nếu còn không tìm được chút thông tin nào mới là lạ .
Vừa đi vừa nghe Hạ Đông giới thiệu qua loa , tổ chức này được gọi là Ám Thiên , tập hợp những con người có võ công hoặc dị năng đặc biệt , bề ngoài hoạt động cũng giống như cảnh sát quân đội , bên trong thực chất là chuyên xử lý những vụ án linh dị , những vụ án bình thường sẽ không rảnh mà nhúng tay .
Hạ Đông đưa Hàn Vân tới một phòng nhỏ , bên trong có hai người đang chờ sẵn , thấy lão vào phòng trước sau cùng lên tiếng chào một câu " Hạ Đại Nhân " , hai người này một nam một nữ , Nam đeo kính , trông có vẻ là người tri thức , Nữ thì thanh tú hoạt bát , mắt mở to nhìn hắn .
" Đây là thành viên mới của đội 17 "
" Chào mọi người , tôi là Hàn Vân "
" Hàn … Vân " - Cô gái ngạc nhiên một hồi , sau đó lấy lại tinh thần chào hắn .
" Hiểu Mộng " - Hắn cười cười chào lại .
" Mấy ngày không gặp , không ngờ lại tái kiến tại đây "
Đúng vậy , cô gái hoạt bát này lại chính là hàng xóm hắc đạo Trần Hiểu Mộng , nghe nói cô không dính dáng tới Hắc Đạo nữa , nay lại tới đầu quân cho chỗ này , thật lạ kỳ .
" Thì ra là người quen của Hiểu Mộng , vậy không là người ngoài rồi " - Nam nhân bên cạnh cười nói :
" Chào cậu , tôi tên Khương Phương , là đội trưởng của đội 17 , tuy hiện tại chỉ có 2 , thêm cậu là 3 người nhưng trong tương lai tôi tin cả đội chắc chắn sẽ lớn mạnh nhất nhì tổ chức "
Nhìn Khương Phương vỗ ngực đề cao tinh thần bản thân , Hạ Đông âm thầm gật đầu .
" Nghe này mọi người , Hàn Vân cũng là một người có năng lực , vì vậy tôi mang một tin tới , đó là đội 17 sẽ tiếp tục nhiệm vụ Mãnh Phu "
" Không phải chứ Hạ đại nhân , Mãnh Phu không phải là nhiệm vụ mà chúng tôi có thể hoàn thành được , tôi nghĩ ngài nên chọn một đội Cấp C hoặc Cấp B đi " - Khương Phương kinh hãi .
" Khương Phương , cậu phải tin tưởng vào đội của mình chứ , hiện tại có thêm Hàn Vân là một sự trợ giúp rất lớn rồi "
" Hôm trước chúng tôi cũng là 3 người , Lộc Nam vì vậy mà suýt chết , phải mang thương tật mà rời khỏi tổ chức sớm "
" Lần này sẽ khác , cậu tin tôi đi "
" Nhưng mà … "
" Không nhưng nhịn gì nữa , đây là lệnh . Cậu cùng Hiểu Mộng tranh thủ làm quen người mới rồi thực thi nhiệm vụ đi "
Cắt đứt lời của Khương Phương , Hạ Đông rời đi , để lại 3 người ngơ ngác nhìn nhau .
" Đây đúng là ép người mà "
Chờ Hạ Đông rời đi xa , Khương Phương mới mở lời oán trách .
" Khương Phương , cậu phải tự tin lên , có thể lần này sẽ thành công "
Trần Hiểu Mộng an ủi một chút , từ khi cô bị ám sát đã biết một chút thân thủ của Hàn Vân , còn cả vụ ở trong bar hôm trước Tạ Thanh Phong thể hiện quyền cước cực kỳ khó tin , thân là đại ca của hắn , Hàn Vân không lý nào lại yếu hơn được .
" Nhưng mà Hiểu Mộng à ! Cô phải nhớ tới Mãnh Phu hôm trước , đừng mù quáng làm nhiệm vụ này "
" Đây là lệnh trực tiếp từ Hạ đại nhân , không đi anh nghĩ tôi phải làm sao ? "
" Tôi … "
Khương Phương há miệng nhưng không biết phải nói gì , đúng vậy , đây là nhiệm vụ từ cấp trêи chỉ thị , không đi vậy thì phải làm sao ?
Hàn Vân ngồi xuống một cái ghế gần đấy , khóe mắt giật giật , mới lúc này còn mạnh miệng muốn đưa cả đội tới đỉnh phong mà hiện tại gặp nhiệm vụ lại tỏ ra sợ hãi . Còn cả Hạ Đông nữa , " Cả tháng phần đa là thời gian rảnh " chính là lời hôm qua lão nói , hiện tại trong đầu còn nhớ rõ như in , vậy mà hôm nay mới tới đã phải xách ʍôиɠ đi làm nhiệm vụ rồi , cái này chắc chắn là lừa đảo .
Cứ thế không thể từ chối được Khương Phương đành lết thân đi chuẩn bị một chút đồ rồi dẫn Hàn Vân cùng Hiểu Mộng đi . Công việc này không nhất thiết là phải túc trực tại trung tâm tổ chức , chỉ khi có nhiệm vụ mới cần tới để lấy thông tin tình báo , tiện thể tập trung tạo kế hoạch cùng đội .
" Hiểu Mộng , nhiệm vụ này là gì vậy ? Tôi nghe nói khá là khó khăn "
" Chính là tìm giết một người được gọi là Mãnh Phu , nghe nói tên này vài năm nay có rất nhiều tội trạng , bên Cảnh Sát không làm gì được nên hắn vẫn rửng rưng ngoài vòng pháp luật , có quan chức lớn tìm đến muốn nhờ chúng ta thu thập hắn , dù sao người này có bắt được thì cũng sẽ bị xử tử mà thôi "
" Hắn mạnh lắm sao ? "
" Không rõ ! Nhưng hắn rất biết gài bẫy người khác "
" Có thể nhờ người khác làm nhiệm vụ này không ? "
" Trêи lý thuyết là không thể " - Trần Hiểu Mộng suy nghĩ một chút , nói thêm :
" Nhưng chưa ai nói là không thể , ít nhất thì nhiệm vụ không yêu cầu chúng ta phải tự thân tới giết hắn "
" Vậy thì chúng ta có thể bí mật nhờ người khác giúp " - Khương Phương giống như túm được cọng cỏ cứu mạng .
" Nhờ ai giúp ? " - Hàn Vân liếc qua .
" Nhờ … À , có thể thuê người tới đúng không ? "
" Đúng vậy , nhưng cũng phải tìm người có sức lực một chút , nếu không thì càng hỏng chuyện . hai người có biết ai đủ sức nhận vụ này không ? "
Trần Hiểu Mộng cùng Khương Phương lắc đầu , Hắn mới đưa ra ý kiến .
" Tôi biết một số người có thể làm được , nhưng giá không thấp đâu "
" Có người dám nhận là được , giá bao nhiêu chúng ta đều đưa ra được "
" Ừ " Trần Hiểu Mộng có chút không vui , tuy cô cũng sẽ đồng ý nhưng Khương Phương vừa mở lời đã kéo theo cả cô lẫn Hàn Vân vào , tên này chưa hỏi ý kiến của ai đã mạo muội đồng ý , trong tương lai nếu không thay đổi bản tính thì chắc chắn chẳng làm được việc gì ra trò .
" Đây là hồ sơ thông tin về Mãnh Phu , tất cả trông chờ vào cậu hết "
Khương Phương đưa cho Hàn Vân một túi hồ sơ rồi quay đi , bỏ lại Hắn cùng Trần Hiểu Mộng ở lại , giống như muốn rũ bỏ trách nhiệm của mình vậy , Hàn Vân cảm thấy bình thường , hắn đã đoán trước được hành động này của Khương Phương , Trần Hiểu Mộng đối với sự vô trách nhiệm của Khương Phương dù có bất bình nhưng cũng không tiện nói ra thẳng mặt .
" Một số người anh nói có phải là Ngũ Hổ Tướng không ? "
" Sao cô biết ? " - Hàn Vân tỏ vẻ ngạc nhiên .
" Đúng vậy thì tôi nói cho anh hai tin " - Đưa 2 ngón tay lên :
" Ngũ Hổ Tướng chính là một trong những đội mạnh của tổ chức Ám Thiên chúng ta , nhiệm vụ Mãnh Phu đối với họ chỉ là trò đùa " - Lại ngửa mặt nhìn vào mắt Hắn , cô nói tiếp :
" Tin thứ là tin xấu , nếu anh muốn thuê bọn họ thì chẳng khác gì làm phật ý của Hạ đại nhân , công lao không được lại còn mất tiền thêm "
" Ừm , tôi biết "
Hàn Vân gật đầu cái rụp , Ngũ Hổ Tưởng làm việc nhanh gọn nhưng mà không chắc chắn , có thể giống lần trước , giết xong rồi mới nhận ra là giết nhầm người cũng nên , giá cả lại còn đắt đỏ , trong đầu hắn đang nghĩ một biện pháp khác .